Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 737: Chương 737: Lần thứ hai săn giết




Triệu Vô Cực rời đi võ kĩ phòng, trong lòng mặc niệm “hệ thống”.

Kí chủ: Triệu Vô Cực

Tuổi: 6

Cảnh giới: luyện khí kì ngũ trọng ( sơ kì)

Tinh:54

Khí: 55

Thần: 30

Điểm tích lũy: 200

Trạng thái: khỏe mạnh, sinh cơ bừng bừng.

Võ công: Tử Hà Bất Diệt thần công (thiên cấp hạ phẩm+), Long Phượng đồng vũ song tu công (phàm cấp cực phẩm+)

Cơ sở kiếm pháp, cơ sở trảo pháp, cơ sở quyền pháp, mã bộ,cơ sở cung tiễn thuật.

Vô Cực bảo điển (phàm cấp cực phẩm), thủy phượng phiêu (phàm cấp thượng phẩm+), Ngũ Quỷ mật tịch (phàm cấp thượng phẩm), liễm tức thuật (hoàng cấp hạ phẩm)

Sủng vật: Tiểu Hoàng (luyện khí kì ngũ trọng+)

Danh vọng: ngươi hoành không xuất thế ở trên giang hồ để lại một đoạn cố sự li kì, khiến người ta vô cùng ngưỡng mộ. danh vọng của ngươi ở trên giang hồ cũng đã đạt tới đỉnh cao, được mọi người tôn xưng võ lâm chí tôn, Võ tôn Triệu Vô Cực. ngươi ở trên giang hồ đã trở thành truyền kì.

Danh hiệu: Đồ tể diệt chuột.

Triệu Vô Cực nhìn lướt qua bảng hệ thống hắn liền nhận ra có hai chỗ thay đổi.

Thứ nhất chính là điểm tích lũy, hắn vậy mà dùng hơn 12 giờ liên tục phát động liễm tức mới có thể thành công đưa cái này hoàng cấp hạ phẩm thuật pháp đẩy tới viên mãn cảnh giới.

Phải biết hắn ở trong võ kĩ phòng là liên tục tính phát ra, không hề cần ngừng nghỉ hồi phục nội lực a! nếu không phải hắn vừa sử dụng liễm tức thuật vừa ở một bên rút kinh nghiệm thì thời gian tập luyện cái này thuật pháp chỉ sợ sẽ còn ngắn lại không ít.

Nhưng cái gì cũng có cái giá của nó, liễm tức thuật tuy chỉ là đơn giản hoàng cấp hạ phẩm thuật pháp nhưng muốn tu luyện lên viên mãn cảnh giới cũng không phải là việc dễ dàng gì nhất là khi không có cái gì để đối chiếu, may mắn Triệu Vô Cực có hệ thống đánh giá, nếu không hắn cũng không thể kết luận ra mình sai lầm ở chỗ nào.

13 điểm tích lũy liền đem liễm tức thuật tu luyện tới viên mãn cảnh giới, xem như hắn kiếm lời.

Cái thứ hai thay đổi chính là đằng sau liễm tức thuật sau khi viên mãn sẽ không tiếp tục xuất hiện chữ viết cảnh giới nữa, đây cũng là bình thường không có gì quái lạ.

Nếu Triệu Vô Cực có thể đưa nó tu luyện đến siêu phàm cảnh giới, vậy thì đằng sau sẽ lần nữa hiện lên dấu + giống như là Long Phượng đồng vũ song tu công vậy.

Triệu Vô Cực đang định quay trở về, lúc này sau lưng hắn chợt vang lên một giọng nói:

“ tiểu tử, còn chưa trở về sao? Buổi tối bản trưởng lão không ở chỗ này, ngươi nếu gặp cái gì nguy hiểm cũng không có ai cứu đâu a! đến lúc đó tự mình cầu nhiều phúc đi!”

Triệu Vô Cực giật mình quay lại, không biết từ lúc nào vị kia Hoắc trưởng lão đã ở phía sau hắn, mà hắn thì không phát hiện ra chút gì.

May mắn hệ thống võ kĩ phòng là thời gian ngưng đọng trạng thái, nếu không hắn ngồi đờ ra một chỗ 12 giờ như vậy bất kể là ai cũng sẽ nghi ngờ a!

Triệu Vô Cực chắp tay thi lễ một cái nói:

“ Hoắc trưởng lão tốt, ta dự định tối nay ở lại xem xét một chút tình hình, đa tạ ngài quan tâm!”

Hoắc trưởng lão nhíu mày nhìn Triệu Vô Cực một chút, nói như vậy chính là không muốn trở lại rồi.

“hành, ngươi tự lo liệu đi!”

nói xong Hoắc trưởng lão đạp lên phi kiếm liền hướng Thanh Vân Tông phương hướng bay tới.

Hắn chỉ có nhiệm vụ ban ngày canh giữ chỗ này, ban đêm có thể trở về bởi vậy mới thiện ý nhắc nhở Triệu Vô Cực một chút.

Nếu Triệu Vô Cực đã không muốn trở lại, vậy thì có chuyện gì cũng đừng trách hắn a!

Triệu Vô Cực nhìn đối phương đi xa, khóe miệng kéo ra một cái mỉm cuời, hắn nhanh chóng hướng về linh điền bên kia đi tới, tìm một bãi đất rộng ở giữa những cái này linh điền, bắt đầu tìm ít cành lá xây lên một cái hình chữ U nhà chòi.

Xung quanh linh điền có rất nhiều cây cối, Triệu Vô Cực rất dễ dàng liền tìm được số lượng lớn cành cây, bởi vậy xây dựng cũng rất nhanh chóng.

Ở thế giới này rừng cây vô cùng nhiều, sức sống cũng rất ương ngạnh, lại ít xảy ra cháy rừng, bởi vậy cho dù Triệu Vô Cực có chặt cành chặt cây, cũng sẽ không có ai đứng ra trách cứ hắn không biết bảo vệ rừng.

Tất cả đã sẵn sàng, chỉ chờ đợi gió đông, ách, không đúng, chờ trời tối.

Lúc này đã là xế chiều, rất nhanh thì trời liền tối xuống, Triệu Vô Cực kế hoạch cũng ở ngay lúc này có thể triển khai.

Hắn đi vào bên trong cái kia hình chữ U nhà chòi bắt đầu từ trong nhẫn trữ vật lấy ra số lượng lớn xác linh điền yêu thử, những cái này xác linh điền yêu thử đều là ban ngày hắn săn giết được sau đó thu lại vào trong nhẫn trữ vật, bởi vì nhẫn trữ vật là thời gian ngưng lại trạng thái, bởi vậy mấy cái này xác chết đều còn rất mới, máu tươi chảy ròng.

Triệu Vô Cực hướng ở giữa nhà chòi chất lên một cái lớn đống thịt, làm từ chính linh điền yêu thử xác chết, yêu huyết chảy tràn ra đất, mùi máu tanh vô cùng nồng nặc.

Nhìn trước mặt cái này đống xác chết hắn vô cùng hài lòng.

Chỉ cần là yêu thử, lại là luyện khí kì nhất trọng yêu thử, bọn nó vốn tính ăn tạp lại táo bạo điên cuồng, cho dù là xác của đồng bạn bọn chúng cũng có thể thôn phệ, lớn mạnh tự thân, không hề giống Tiểu Hoàng như vậy đối với yêu thử huyết nhục ghét bỏ.

Bởi vậy Triệu Vô Cực tin chắc, chỉ cần có linh điền yêu thử ngửi thấy cái này mùi máu tanh nhất định sẽ không nhịn được mà chạy tới kiếm ăn.

Hắn ở bên trong cái này hình chữ U nhà chòi, có thể thoải mái di động xung quanh đống xác chết, không hề có góc chết quan sát xung quanh cùng ra tay, chỉ cần có yêu thử dám tới, hắn liền có thể dễ dàng khống chế cùng săn giết.

Mà mấu chốt của hành động lần này chính là liễm tức thuật.

Nhất định không thể để cho lũ yêu thử nhận ra sự tồn tại của hắn, nếu không bọn chúng không dám lên, còn nói cái gì săn giết a!

Buổi tối chính là thời gian hoạt động tấp nập của lũ linh điền yêu thử này, ban này mốt số con linh điền yêu thử do nhận ra Triệu Vô Cực săn giết hành động mà sợ hãi ẩn nấp kĩ cũng sẽ ở lúc này ló đầu ra hoạt động, bởi vậy Triệu Vô Cực tối nay nếu thành công săn giết, nhất định thu hoạch sẽ không so với ban ngày kém.

Để hắn ngạc nhiên chính là, buổi tối ở linh điền xung quanh cũng không ít nhân ảnh đang lắc lư.

Bọn hắn cũng biết rõ buổi tối săn giết yêu thử càng thêm khó, nhưng xác suất đụng phải cũng sẽ gia tăng càng lớn, bởi vậy so với ban ngày, buổi tối săn giết sẽ càng tốt hơn.

Đương nhiên cũng là cần một số vật phẩm chiếu sáng như dạ minh châu thứ đồ vật này mới có thể giúp bọn hắn nhìn rõ ràng được.

Mà mỗi người ở đây đều là mang trong mình công kích từ xa thủ đoạn, bởi vậy mới tự tin buổi tối đến săn giết như vậy.

Triệu Vô Cực bên này một loạt hành động cũng đưa tới bọn hắn chú ý, nhưng mỗi người một việc một địa bàn hoạt động, ai quản ai a!

Triệu Vô Cực cứ như vậy im ắng sử dụng ra liễm tức thuật xuống tới, như một cục đá bất động ngồi chờ đợi trong bóng tối.

Trăng sáng treo cao, chỉ có ánh trăng mờ nhạt chiếu xuống đại địa, đối với thị lực từng được cường hóa qua Triệu Vô Cực, như thế này liền đủ rồi.

Quả nhiên có yêu thử không nhịn được mùi máu tươi kích thích, bắt đầu ở một bên lén lút dò xét.

Nó cũng không vội vàng đi qua mà là lúc thì tiến lên lúc thì lùi lại bước chân rụt rè mò mẫm đi tới.

Triệu Vô Cực cũng không hề vội vàng, hắn như là một đầu ẩn thân trong bóng tối độc xà, im ắng chờ con mồi của mình đi vào vị trí tấn công thuận lợi, nhất kích tất sát.

Viên mãn cảnh giới liễm tức thuật quả nhiên cho lực, đầu này linh điền yêu thử không hề nhận ra sự hiện diện của hắn, nó bắt đầu đi vào chỗ miệng kia hình chữ U nhà chòi, ánh mắt huyết hồng tràn đầy thèm khát cùng huyết tinh chi ý hướng đống kia tỏa ra thơm ngòi mùi máu tanh xông tới.

Nhưng đúng lúc này, một đạo linh lực lóe lên, đè chặt nó xuống mặt đất đồng thời bóp chặt lấy cổ của nó, không hề cho nó bất cứ cơ hội nào kêu lên.

Nó điên cuồng giãy dụa nhưng hoàn toàn vô dụng, nó không phải là đối thủ của đoàn kia linh lực đang đè ép lên người nó, hai bên ở một đẳng cấp hoàn toàn khác biệt.

Nằm dưới mặt đất một cái khác chủy thủ như là bị vô hình bàn tay nắm lên hướng đầu nó chém mạnh mà xuống.

Phốc~

Yêu thử vốn đang vùng vẫy giãy chết lúc này tứ chi bỗng nhiên căng cứng, sau đó vô lực rũ xuống, tuyên cáo đầu này yêu thử đã hoàn toàn chết đi.

“ đinh~ điểm tích lũy +1!”

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại tràn đầy ý cười, chủy thủ lần nữa vung lên, linh điền yêu thử đuôi liền bị hắn chặt xuống, sau đó hướng về nhà chòi lọt qua kẽ hở bay vào bên trong, bị Triệu Vô Cực thu vào nhẫn trữ vật.

Mà cái kia chủy thủ lại hướng về mặt đất rơi xuống, như là chưa hề động qua vậy.

Xác của yêu thử lại bị chất lên cái này cao lớn núi xác, khiến cho mùi huyết tinh càng nồng đậm càng kích thích hơn.

Triệu Vô Cực vẫn như cũ ngồi ở một bên, ánh mắt cẩn thận đảo qua tứ phía bắt lấy từng đạo thân ảnh đang cố thử nghiệm xông tới bên này.

Trong lòng hắn ý cười không ngớt:

“ xem ra đêm nay lại là một đêm thu hoạch a!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.