Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 851: Chương 851: Lỡ tay




Triệu Vô Cực cùng Tát Bân hướng võ đài đi tới, phía sau một đoàn người lập tức chạy theo xem náo nhiệt.

Bên này náo động hiển nhiên hấp dẫn không ít người chú ý mọi người đều hứng thú hướng bên này quan sát cùng hỏi thăm, tiếng ồn ào một mảnh vang vọng không ngớt.

Một người lớn tiếng rống:

“ Triệu Vô Cực cùng Tát Bân muốn mở làm rồi, ai muốn xem thì mau tới a!”

hắn một tiếng rống này lập tức khiến cho đám người đang hỏi thăm tình hình nhanh chóng hiểu rõ rốt cuộc là ai đang muốn chiến đấu.

Triệu Vô Cực mấy ngày hôm nay ở ngoại môn cũng bắt đầu ra danh khí, cao thủ diệt chuột một lần đánh chết hơn 300 đầu linh điền yêu thử không phải nói chơi.

Chỉ cần là ngoại môn đệ tử đa số đều từng thử qua cái này nhiệm vụ hoặc nghe nói qua độ gân gà của nó, bởi vậy mọi người sâu sắc biết rõ đám linh điền yêu thử kia có bao nhiêu hèn mọn bỉ ổi lén lút cùng khó săn giết.

Mà Triệu Vô Cực một lần suýt nữa diệt tộc đám này linh điền yêu thử gây ra danh tiếng không nhỏ, là trà dư tửu hậu câu chuyện để cho mọi người thảo luận vui vẻ.

Bởi vậy Triệu Vô Cực muốn cùng người khác mở làm, lại là cái này Tát Bân luyện khí kì thất trọng đỉnh phong, ở ngoại môn danh tiếng cũng không hề nhỏ, quả thật là một trận chiến đáng giá xem.

Phải biết Triệu Vô Cực mới chỉ là luyện khí kì ngũ trọng mà thôi a, đối phương liền là luyện khí kì thất trọng đỉnh, hoàn toàn là một bên cảnh giới nghiền ép, vậy mà Triệu Vô Cực còn dám chủ động lên khiêu chiến đối phương, một là hắn tự tin, hai là hắn ngu ngốc, chỉ có hai cái này trường hợp mà thôi.

Có điều không phải cứ tự tin là sẽ chiến thắng, rất nhiều người đều là trong chiến đấu bị đối thủ trực tiếp đập tan nát sự tự tin của mình, đến cả tính mạng cũng không dữ được, hạ tràng vô cùng thê thảm.

Bởi vậy Triệu Vô Cực cái này mới nổi danh khí người muốn vượt cấp khiêu chiến tin tức nhanh chóng tràn ra, kéo lên một đám lớn người xem, trong đó có Triệu Tiếu Tiếu, Vạn Hắc Vận cùng Tống Thư Sơn.

Đám người này hôm nay đều ở trong môn phái không hề ra ngoài, cũng là đang rảnh rỗi, nghe tin tức liền lập tức chạy tới võ đài một bên xem xét tình hình.

Triệu Tiếu Tiếu cùng Tống Thư Sơn thì ánh mắt chăm chú nhìn Triệu Vô Cực, trong lòng cùng là mong muốn hắn thắng, ngược lại Vạn Hắc Vận thì nghiến răng âm thầm nói:

“ Triệu Vô Cực, ngươi hôm đó vậy mà dám kéo Thực huyết ma khâu hại ta, tốt nhất là ngươi bị người ta đánh chết đi, hừ hừ!”

hắn một bên nghiến răng nghiến lợi trù ẻo Triệu Vô Cực, trù ẻo là bởi vì hắn không nghĩ bản thân mình có thể đánh lại Triệu Vô Cực, bởi vậy chỉ có thể mượn nhờ người khác lực lượng lại thêm hắn cái này trên miệng trù ẻo để cho Triệu Vô Cực phải chết, đây cũng là một cách trả thù a!

Quản lí võ đài chấp sự nhìn thấy Triệu Vô Cực liền nhíu mày, hắn đương nhiên biết đây là ai, bởi vì biết đây là ai mới cảm giác đau đầu.

Đối phương nếu ở trong ca làm việc của hắn chết, vậy thì bản thân mình cũng không tránh khỏi xui xẻo a!

Tuy là vậy, hắn không có cách nào thay đổi cái này sự việc đành theo đúng luật lên tiếng nói:

“ các ngươi đều là tự nguyện không bị ép buộc sao? Nếu là ép buộc, ta có thể giúp các ngươi duy trì công đạo! Võ đài là nơi tranh tài cũng là nơi giải quyết ân oán cá nhân, điểm đến là dừng không cần lạm sát đồng môn, nếu không sẽ có tông quy trừng phạt!”

Triệu Vô Cực cùng Tát Bân đều đồng thời trong lòng cười lạnh, hai người đồng thanh lên tiếng:

“ chúng ta tự nguyện!”

chấp sự tiếp tục nói:

“ vậy hai ngươi chuẩn bị, ta đếm đến ba trận đấu liền bắt đầu.

Nếu ta nói ngừng, vậy nhất định phải ngừng, nếu không ta sẽ trực tiếp ra tay ngăn cản hiểu chưa?”

“ hiểu!”

hai người lần nữa đồng thanh nói.

Triệu Vô Cực bày ra cơ sở trảo pháp thủ thể, tay cong thành ưng trảo, người hơi cúi xuống.

Tát Bân thì rút ra của mình hạ phẩm linh khí bảo kiếm, đối với Triệu Vô Cực cười lạnh nói:

“ Triệu sư đệ có cần ta nhường ba chiêu hay không? Nếu không đồn ra ngoài ra ỷ lớn hiếp nhỏ quả thật không tốt a!”

Triệu Vô Cực mỉm cười đáp trả:

“ chớ nhường, bởi vì ngươi không có cơ hội đó!”

chấp sự lúc này chợt lên tiếng:

“ 1 2 3 bắt đầu!”

Triệu Vô Cực dưới chân đạp mạnh một cái, cả người hóa thành tàn ảnh hướng phía trước lao tới.

Mặc dù hắn có thể phát động Thiên địa biến tấn công từ xa, nhưng Triệu Vô Cực chưa cảm thấy bản thân cần phải sử dụng đến thứ này.

Trước thăm dò đối phương một chút nội tình rồi nói sau.

Triệu Vô Cực cực tốc lao tới, Tát Bân cũng không chần chờ, một kiếm vung lên, kiếm khí lóe lên mà ra, hướng Triệu Vô Cực chém dọc mà tới.

Triệu Vô Cực dưới chân nhẹ nhàng di động một cái, ở ngay bên trái đạo này kiếm khí lướt người xông lên, động tác vô cùng thuần thục, không có chút nào chần chừ cùng trúc trắc cảm giác, có thể thấy được hắn kinh nghiệm chiến đấu không hề tệ.

Tát Bân nhíu mày, lập tức vung kiếm ba lần, ba đạo kiếm khí mạnh mẽ bắn ra, ở giữa một đạo nhắm thẳng Triệu Vô Cực, hai đạo che kín hắn hai bên né tránh vị trí.

Hắn đã tính toán kĩ, dựa vào Triệu Vô Cực tốc độ này, một chiêu này hoàn toàn phong tỏa thành công Triệu Vô Cực hắn không thể nào né tránh được, nếu né tránh thành công, phía sau hắn còn hậu chiêu, cũng không cần sợ hãi đối phương.

Nhưng mà hắn tính sai một điều, Triệu Vô Cực tốc độ cũng không chỉ có như vậy.

Chỉ thấy Triệu Vô Cực thân hình lóe lên một cái, hắn nhanh chóng hướng một bên di dộng mà lên, trong nháy mắt thành công vượt ra ba đạo kiếm khí này tấn công phạm vi, tốc độ nhanh đến cực hạn.

Tát Bân sắc mặt nghiêm nghị, đang cầm trên tay kiếm bỗng nhiên thả ra, kiếm của hắn vậy mà không hề rơi xuống lại lơ lửng giữa trời, hai ngón trỏ cùng ngón giữa hướng Triệu Vô Cực một chỉ, bảo kiếm của hắn liền biến thành phi kiếm hướng Triệu Vô Cực vừa né ra phương hướng nhanh như thiểm điện đánh giết mà tới, trên thân kiếm còn bọc lên một lớp màu xanh nhạt cương khí, khí thế cực kì nhanh chóng dũng mãnh.

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, hắn trên người linh lực đại thịnh, trên tay Ẩm huyết thủ sáo cũng lóe lên huyết kim hai màu cương khí, chuẩn bị đối ứng đối phương tiến công.

Từ lần trước nhờ Triệu Phi Dương xem qua Ẩm huyết thủ sáo, đạt được đối phương khẳng định, Triệu Vô Cực mới nhẹ nhõm thở ra một hơi, yên tâm sử dụng nó.

Mà Ẩm huyết thủ sáo bây giờ cũng không phải là phàm khí cực phẩm nữa, mà đã là hoàng giai cực phẩm linh khí.

ở dưới tay của Triệu Phi Dương mất mấy ngày đêm sửa chữa nâng cấp, cuối cùng Ẩm huyết thủ sáo của hắn cũng thành công tiến cấp.

Chỉ có điều, Ẩm huyết thủ sáo trong quá trình rèn đúc tráo cũ thay mới một cái thân thể, nó Khí linh cũng có chút tiêu hao, trở nên yếu ớt đi rất nhiều.

May mắn chính là tiêu hao cũng không quá lớn, cơ bản chức năng vẫn còn có thể sử dụng được.

Thế là Triệu Vô Cực trong tay liền có một cái hoàng giai cực phẩm linh khí có sắn Khí linh, mà cái này Khí linh còn là hắn một đường tự tay chiến đấu mà dưỡng ra, bởi vậy cùng hắn phù hợp độ vô cùng cao, khiến cho Triệu Vô Cực như hổ mọc thêm cánh.

Đối với phi kiếm mạnh mẽ đánh giết mà tới, Triệu Vô Cực hai tay cương khí đại thịnh hướng về phía trước chụp một cái, như là chụp một con muỗi đồng dạng.

Bành~

một vỗ tay trầm đục to lớn vang lên, Triệu Vô Cực cứ như vậy liền đem Tát Bân phi kiếm sử xuất ra một chiêu tay không bắt kiếm vô cùng hoàn mĩ.

Mà phi kiếm của Tát Bân thì bị hắn kẹp ở giữa hai lòng bàn tay không thể nào thoát ra được.

Tát Bân sắc mặt ửng hổng, hai ngón tay cố gắng điều động phi kiếm, đáng tiếc Triệu Vô Cực hai tay như là một cái kìm sắt, kẹp hắn đến cực kì chặt chẽ không thể động đậy.

Tát Bân tức giận nói:

“ Triệu Vô Cực, dạng này chúng ta ai cũng không thể tiến công được đối phương, ngươi chẳng lẽ muốn đánh hòa sao?”

Đánh hòa? buồn cười! Ai cùng ngươi muốn đánh hòa?

Triệu Vô Cực hai tay bỗng nhiên một trượt, hắn để cho phi kiếm trôi qua một chút đâm lệch về một bên khuôn mặt của mình, mà lòng bàn tay của hắn thì bắt đến phần chuôi kiếm.

Triệu Vô Cực cực tốc mở ra hai tay, một tay nắm lấy chuôi kiếm một tay kẹp lại mũi kiếm, phi kiếm của đối phương cứ như vậy bị hắn nắm trong tay.

Tát Bân sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng, hắn lúc này vô cùng hối hận, nếu biết Triệu Vô Cực man lực to lớn như vậy có thể dùng đến khống chế của hắn phi kiếm, vậy thì có chết hắn cũng không ngự kiếm a!

nhưng tiếp theo Triệu Vô Cực một cái hành động càng làm hắn kinh hãi hơn.

Chỉ thấy hắn giơ kiếm lên cao, sau đó mạnh mẽ hướng thân kiếm xuống đùi của mình đập tới.

Dát băng~

Một tiếng chói tai vang lên, hoàng giai hạ phẩm phi kiếm của hắn vậy mà trực tiếp bị Triệu Vô Cực đập gãy ngang, bên trong ẩn chứa linh hồn ấn kí của ắn cũng tan nát, Tát Bân không nhịn được liền nôn một ngụm máu tươi.

Mà trước mặt hắn bỗng nhiên tối sầm lại.

Không biết từ lúc nào, Triệu Vô Cực đã đi tới trước mặt hắn, một con to lớn thủ chưởng hướng về mi tâm của hắn vỗ tới, bên miệng đối phương còn đang kéo lên một cái khinh miệt nụ cười, như là cười nhạo hắn không tự lượng sức mình vậy.

“không, ta nhận...!”

hắn còn chưa kịp nói hết câu, Triệu Vô Cực một chưởng đã nhanh như chớp đánh ra.

Ầm~

Huyết vũ bay đầy trời, xương mảnh cùng một số trắng trắng sệt sệt đồ vật hướng mặt đất một bên võ đài bắn tới.

Tát Bân còn chưa kịp nói hết câu, đã bị Triệu Vô Cực một chưởng đánh bạo đầu.

“ đinh~ điểm tích lũy +7!”

Hệ thống âm thanh vang lên, Triệu Vô Cực mỉm cười đối với quản sự võ đài nói:

“ ai nha, lỡ tay. Ta còn tưởng sư huynh có thể đỡ được đây, hóa ra sư huynh không đỡ được a! đáng tiếc đáng tiếc!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.