Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 396: Chương 396: Mẫn gia cúi đầu




Triệu Vô Cực ở Từ gia không hề quan tâm đến bên ngoài đang đối với bản thân chiến tích mà đồn ầm lên, hắn lúc này đang ngồi trước bàn cơm cùng Từ gia lão tổ cùng Từ Nghĩa Từ Tiểu Bạch dùng cơm.

Bên cạnh hắn chính là Tiếu Mị Mị.

Một bàn năm người ăn được rất vui vẻ, Từ Nghĩa giống như cũng nghĩ thông, hắn đối với Triệu Vô Cực không còn như trước đây như vậy ngăn cấm.

Dù sao đối phương là đỉnh phong cao thủ, cho dù là chính hay tà, Từ gia cũng không đắc tội nổi hắn.

Từ Tiểu Bạch bây giờ mới là ngọn cờ đầu của Từ gia, Từ Nghĩa làm gia chủ bao nhiêu năm, hắn cũng đã sớm mệt mỏi.

Chức vị này, vẫn là dành lại cho con trai hắn a.

Triệu Vô Cực bỗng nhiên mở miệng nói:

“ Tiểu Bạch, ngươi biết Mẫn gia tích trữ bao nhiêu Ngũ diệp hồng ban trà sao?”

Từ Tiểu Bạch nhìn một chút Từ Nghĩa, Từ Nghĩa nhanh chóng hiểu ý mỉm cười nói:

“ Tiểu Bạch tuy tương lai sẽ tiếp nhận gia chủ vị trí, nhưng bình thường trong gia tộc vẫn là ta kinh doanh, cái này ta biết rõ hơn nó.

Nếu trừ đi bọn hắn thường ngày bán ra, làm quà biếu các khoản linh tinh lặt vặt, ta ước chừng trong kho của bọn hắn lúc nào cũng có khoảng ba trăm cân ( kg) lá trà khô, được bảo quản cẩn thận”

Triệu Vô Cực nhíu mày:

“ ít như vậy sao?”

Từ Nghĩa cười nói:

“ không ít, Ngũ diệp hồng ban trà chính là Mẫn gia lập nghiệp khởi nguồn, bọn hắn đã rất cố gắng nuôi trồng thứ này, sản lượng mỗi năm cũng có tăng lên, nhưng là dư kho cũng không bao giờ nhiều.

Bọn hắn quan hệ càng rộng rãi, Ngũ diệp hồng ban trà lại càng tiêu tốn. Dù sao thứ đồ vật này bán chỉ là phụ, mang làm quà biếu mới là chính.

Bọn hắn bình thường bởi vì thường xuyên phải xuất ra Ngũ diệp hồng ban trà làm quà biếu cho nên trữ kho cũng không nhiều!”

Triệu Vô Cực gật đầu ý hiểu hắn nói:

“ vậy các ngươi có thể phái ra một cái chân chạy, giúp ta chuyển lời cho Mẫn gia một chút.

Ta thích uống trà của bọn hắn, nguyện ý ra giá gấp rưỡi ( 1,5 lần) mua của bọn hắn một trăm kg, trong ngày hôm nay liền muốn. Hi vọng bọn hắn có thể nể một chút mặt mũi, xử lí thật nhanh gọn!”

Từ Tiểu Bạch nhíu mày hỏi:

“ Vô Cực, ngươi là thật muốn mua, hay là muốn...”

hắn chính là muốn hỏi ngươi muốn mua hay muốn cướp, nhưng nói ra khỏi miệng có chút không thuận nên đành giữ im lặng.

Triệu Vô Cực cười nói:

“ đương nhiên là mua, giá khoảng bao nhiêu?”

Từ Nghĩa tính toán một chút nói:

“ một ngàn năm trăm vạn lượng bạch ngân!”

Nói ra con số này, hắn cũng có chút giật mình.

Dù sao số tiền này không hề nhỏ, nếu đưa ra cũng đủ để Từ gia thương gân động cốt.

Triệu Vô Cực cười nói:

“ lát nữa ngươi qua phòng ta lấy tiền!”

Triệu Vô Cực chính là đang ở trọ lại Từ gia làm khách, chờ đợi võ đài đại chiến.

Từ Tiểu Bạch lắc đầu nói:

“ không bằng để ta tặng cho ngươi làm quà, xem như cảm ơn ngươi hôm nay giúp chúng ta bận bịu!”

Triệu Vô Cực lắc đầu:

“ ta không thiếu chút tiền này! Còn nữa, ngươi chú ý một chút, lúc nào thấy hồng bì lân quả cũng mua lại cho ta!”

Từ Tiểu Bạch hiểu ý, cũng không nói gì thêm, bọn hắn ăn uống vô cùng vui vẻ, sau đó ai về phòng nấy.

Tiếu Mị Mị ôm lấy tay trái của Triệu Vô Cực, đi bên cạnh hắn, khuôn mặt luôn luôn nở một nụ cười nhè nhẹ như gió thoảng qua.

Nàng lúc này cùng Triệu Vô Cực đang ở trong tình trạng vô cùng thỏa mãn.

Triệu Vô Cực thực lực đơn giản quá mạnh, bản thân hắn lại quá soái, làm việc cực kì mạnh mẽ bá đạo nhưng không vượt qua chuẩn tắc của bản thân.

Hôm nay Từ gia có thể đánh tan Thanh Thành kiếm phái cùng Ngũ Đao môn công sức lớn nhất chính là hắn, lúc này chỉ sợ danh tiếng của Triệu Vô Cực đã truyền khắp giang hồ.

Mà nàng thân làm bạn gái của hắn, có được một nam nhân mạnh mẽ lại yêu thương nàng như vậy, quả thật như là sống trong mật ngọt.

Trên khuôn mặt không lúc nào rút đi được vui vẻ cùng thỏa mãn chi ý.

Tiếu Mị Mị lên tiếng hỏi:

“ Vô Cực, ngươi lúc trước nói với ta, hai thứ này không phải là để ngươi luyện tạng sao? Ngươi đã luyện tạng xong, sao còn cố tình làm khó Mẫn gia, thu thập bọn chúng? Làm như thế sẽ chỉ lộ ra Từ gia bá đạo, Mẫn gia sẽ cảm thấy bị uy hiếp mà cực lực phản kháng!”

Triệu Vô Cực mỉm cười nói:

“ nếu Từ gia không bá đạo, bọn hắn cũng sẽ ngoan ngoãn sao? Ta chính là muốn bọn hắn cúi đầu, thể hiện ra thuần phục tư thái, để cho bọn hắn biết rõ vị trí của mình đang ở đâu!”

Tiếu Mị Mị hỏi:

“ nếu bọn hắn gian ngoan mất linh, không chịu bán Ngũ diệp hồng ban trà cho ta, vậy thì ta sẽ để Từ gia đối với bọn hắn tiến hành kinh tế chiến tranh. Chúng ta không thể trực tiếp dẫn người tới đánh bọn hắn, là vì bọn hắn không hề gây tội.

Nhưng thương trường không có cái đạo lí này, ngươi không gây tội người khác cũng sẽ tìm đến ngươi gây chuyện, ai mạnh ai yếu đều phải xem thủ đoạn kinh doanh.

Bởi vậy, Từ gia lúc này có thể ở trên mặt này khai thác chiến đấu phương thức, khiến cho Mẫn gia nhanh chóng cúi đầu quy hàng.

Ta vẫn là hi vọng, bọn hắn biết điều một chút, tránh để ta phải mất công ra tay!”

Tiếu Mị Mị mỉm cười, Triệu Vô Cực quả nhiên không phải liền là đơn giản như vậy hạng người. Hắn không trực tiếp tấn công nhưng vẫn có thể khiến cho Mẫn gia cuộc sống càng ngày càng khó qua, như vậy ở trên tâm linh tra tấn, so với trực tiếp đánh bọn hắn càng khó chịu.

Giết người bất quá đầu rơi xuống đất, nhưng để đối phương thua tâm phục khẩu phục mới là đại vui sướng.

Tiếu Mị Mị không hiểu bản thân nàng vốn là tà phái xuất thân hay sao đối với Triệu Vô Cực tà ác thái độ rất là thích thú, cho rằng nam nhân như thế mới hợp với nàng.

Nàng không cần cái gì thánh mẫu nam nhân, chỉ nhìn thấy tựu liền buồn nôn.

Triệu Vô Cực lại nói:

“ hai thứ này cũng là ta mua cho ngươi mà thôi. Ngươi tuy không chủ tu luyện thể nhưng ngũ tạng khỏe mạnh đối với ngươi sức khỏe cũng có chỗ tốt.

Làn da ngươi xinh đẹp thủy nộn như vậy cũng là nhờ bên trong cơ thể ngươi nội tiết ổn định phản ánh ra bên ngoài.

Lần trước ngươi được ta cho ăn đồ vật mới luyện tạng xong ba cái bộ phận, có Ngũ diệp hồng ban trà có thể tăng thêm một cái. Còn hồng bì lân quả, phải xem vận khí rồi!”

Tiếu Mị Mị vui vẻ đưa bộ ngực lớn của mình ép tới tay Triệu Vô Cực quyến rũ nói:

“ ngươi lúc nào cũng nghĩ cho ta, yêu chết ngươi!”

Triệu Vô Cực lúc này rất muốn nói:

“ như vậy chúng ta liền chính thức song tu đi, bảo kiếm của ta đã đói khát khó nhịn” nhưng hắn vẫn là hiềm tuổi nhỏ, sợ bản thân không kiềm chế được, tiết dục quá độ.

Nhìn Triệu Vô Cực như là yêu tinh dáng người, trước lồi sau vểnh, khuôn mặt trắng nõn căng mịn như mỡ đông, Triệu Vô Cực không nhịn được liền đẩy ra cửa phòng, nhanh chóng ôm nàng vào phòng, bắt đầu lăn lộn hôn môi một phen.

Bàn tay ăn mặn liên tục mò mẫm làm cho Tiếu Mị Mị cười khúc khích âm thanh không ngừng vang lên, nhưng hai người vẫn chỉ là ở bên ngoài cơ thể kích thích mà thôi, không hề tiến xa hơn.

Chơi đùa chán một phen, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị bắt đầu tu luyện Long Phượng đồng vũ song tu công lên.

Bởi vì Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị tiến cảnh, bọn hắn thời gian tu luyện cũng thẳng thắn bị kéo dài ra.

Trước đây mỗi lần tu luyện bọn hắn một giờ có thể tạo ra được mười điểm nội lực thì bây giờ sau khi đột phá tới đỉnh phong cảnh, bọn hắn có thể tạo ra được ba mươi cái điểm nội lực.

Tuy tăng gấp ba lần sức sản xuất, nhưng đồng thời sức chứa cực hạn của bọn hắn cũng tăng.

Ví dụ như trước đây sức chứa chỉ là một trăm, vậy thì bây giờ là năm năm thậm chí sáu trăm.

Không chỉ tăng về số nội lực tu luyện ra còn tăng về cả hạn mức tối đa.

Như vậy thời gian tu luyện cũng thẳng thắn bị kéo dài ra, mỗi ngày hai người quấn quít bên nhau tu luyện càng lúc càng lâu, tình cảm cũng ngày một tốt lên.

Đương nhiên phía trên con số nội lực, chỉ là một cái để cho dễ tưởng tượng mà thôi, nó không hề chính xác dùng để miêu tả lượng nội lực của bọn hắn.

Sáng này hôm sau, Triệu Vô Cực mang tới một ngàn năm trăm vạn lượng ngân phiếu đưa cho Từ Tiểu Bạch, Từ Tiểu Bạch cũng thuận lợi giao một trăm kg Ngũ diệp hồng ban trà cho hắn, Mẫn gia chính thức cúi đầu trước Từ gia, thể hiện ra thái độ lấy Từ gia vi tôn, không dám đối đầu.

Đương nhiên bọn hắn thể hiện yếu thế chứ không phải là phụ thuộc gia tộc, Từ gia nếu muốn đô hộ bọn hắn bắt bọn hắn cống nạp cái gì là chuyện không thể nào.

Lúc đó chỉ sợ cho dù chết bọn hắn cũng sẽ mạnh mẽ phản kháng một phen, Từ gia cũng không thu được lợi lộc gì.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị bắt đầu ở Từ gia yên tĩnh pha trà uống tu luyện, bọn hắn cũng không biết ở bên ngoài các đại môn phái cũng vì bọn hắn mà đang rất đau đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.