Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 341: Chương 341: Mèo rừng vương




Mèo rừng vốn là một loại ăn thịt động vật, tính công kích rất mãnh liệt, so với báo cũng không kém bao nhiêu.

Nó khác xa hoàn toàn với đám kia chỉ biết bán manh sống qua ngày mèo nhà, trong người nó cụ bị đầy đủ phẩm chất của một kẻ ăn thịt.

Móng vuốt sắc bén, răng hàm khỏe mạnh, cắn hợp lực mạnh mẽ, ánh mắt có thể nhìn trong đêm tối, đệm thịt dưới chân giúp giảm âm thanh khi nó đi săn cùng tốc độ nhanh chóng có thể bộc phát tấn công con mồi của mình cho nó một cú cắn chí mạng.

Yếu điểm của nó chính là thể hình.

So với hổ hay báo đều thuộc họ nhà mèo, mèo rừng tuy là kẻ ăn thịt nhưng hình thể so với chúng quá nhỏ bé, bởi vậy nó cũng chỉ có thể bắt được những cái kia động vật nhỏ mà thôi, tỉ như chuột a, thỏ a.

Nhưng không thể phủ nhận một sự thật, nó là ăn thịt động vật, cũng rất hiếu chiến.

Chúng cũng có ý thức lãnh thổ riêng, thường không xâm phạm vùng đi săn của nhau.

Nhưng trước mặt Triệu Vô Cực không phải là một mà là một đám mèo rừng, chúng ở đây tụ tập, điên cuồng lắc lư ở trên mặt đất lăn qua lộn lại, không hề có một chút cái gì gọi là ý thức lãnh thổ.

Triệu Vô Cực có cảm giác, hắn đang được xem BAR phiên bản mèo rừng.

Đặc biệt nhất là ở giữa đàn mèo rừng kia, một con thân hình so với đám kia mèo rừng còn to hơn một vòng, nó lắc lư cũng điên cuồng nhất, nhưng nhìn kĩ lại giống như là có một cái vận luật riêng, vô cùng cổ quái.

Triệu Vô Cực cảm giác đầu óc có chút không đủ dùng, dây là Khá bảnh phiên bản mèo rừng sao? Lắc rất cho lực a!

Hắn còn thấy không ít mèo rừng đang miệng sùi bong bóng trắng, ánh mắt lim dim cực kì hưởng thụ, sau đó chúng cũng bắt đầu tại chỗ xoay tròn, lắc lư, giống như là đồng bạn của chúng.

Triệu Vô Cực ở khá gần bọn chúng, bình thường nếu là tỉnh táo mèo rừng có thể phát hiện các loại âm thanh cực nhỏ, nhưng bây giờ một đám mèo rừng đều đang bận lắc lư, chúng nó không hề phát hiện ra Triệu Vô Cực ở gần đó.

Triệu Vô Cực vuốt cằm, cái này biểu hiện, đây có phải là đang... phê?

Càng nghĩ hắn càng thấy giống a, đám này mèo rừng là đang phê thuốc sao? Sùi bọt mép rồi còn lắc lư điên cuồng như thế không phải đang phê thì là cái gì a?

Ít nhất dùng kiến thức kiếp trước của hắn lí giải, thì chỉ có từ này thích hợp nhất để lí giải trạng thái của bọn nó.

Triệu Vô Cực nhanh chóng suy nghĩ, có thể làm cho đám này mèo rừng phê đến như vậy rốt cuộc là thứ gì? Bọn nó tụ tập ở chỗ này cùng nhau phê pha, chẳng lẽ là chỉ ở chỗ này mới có thể phê được như thế? Nhìn bọn chúng cũng không phải là ngày một ngày hai mới phát hiện ra chỗ này a, trên đất đều nhanh bị bọn chúng lăn lộn lăn ra hố đến, hẳn là phải rất lâu rồi đi?

Triệu Vô Cực âm thầm suy nghĩ, hắn giống như mang mang nhớ tới cái gì?

Mèo? Phê? Bạc hà?

Ánh mắt của hắn sáng lên, Triệu Vô Cực vội vàng chú ý kĩ bên dưới.

Quả nhiên ở dưới bụi cây một số chỗ bí ẩn, hắn nhìn thấy một loại giống như là cỏ mọc sát mặt đất, lá cùng hoa của nó đều có ba màu.

Triệu Vô Cực kinh hỉ, hắn vội vàng nhìn kĩ nhận dạng xem đây rốt cuộc là loại thảo dược gì, trong lòng của hắn cũng đã ẩn ẩn có suy đoán.

Đối chiếu trong đầu mình hình ảnh cùng hiểu biết về dược liệu, Triệu Vô Cực trong lòng vui đều sắp nhanh nở hoa, đối phương không gì khác chính là Tam sắc cỏ bạc hà.

Triệu Vô Cực trước đây từng nghe qua cỏ bạc hà có thể khiến mèo bị phê, nhưng hắn liền là ôm thái độ bán tin bán nghi đi xem, chưa hề thử qua, bởi vì nhà hắn cũng không có nuôi mèo.

Nhưng hôm nay hắn gặp được tận mắt, Triệu Vô Cực mới tin, cỏ bạc hà thật sự có thể khiến mèo bị phê thuốc a!

nhìn đám này mèo liền hiểu, không phải một con liền là cả đám cùng lúc phê, con thì ở nhả một mồm toàn bong bóng, con thì ở trên mặt đất điên cuồng lăn lộn, đây chính là bằng chứng xác thực nhất a!

Hắn còn tưởng đám này mèo rừng là đang lên BAR đâu, Triệu Vô Cực cảm giác mình vẫn là trí tưởng tượng quá phong phú rồi.

Cỏ bạc hà cũng không dễ mọc, nó chủng loại cũng nhiều, bởi vậy không dễ gì có thể bắt gặp được cảnh có miêu loại động vật đang phê thuốc, hơn nữa cho dù ở trong đại lâm có cỏ bạc hà cùng miêu loại động vật, nó nếu như không hiểu được loại cỏ này tác dụng cũng không thể tự nhiên đi nếm thử ăn cỏ a.

Dù sao chúng vẫn là loại ăn thịt a.

Loại cỏ bạc hà này giống như là ma túy đối với loài mèo, nó có thể gây nghiện, chỉ cần miêu loại động vật ăn vào, hoặc nếm trúng của nó tinh dầu có thể khiến miêu loại động vật cả người lâng lâng xuất hiện ảo giác không khác gì con người đang phê thuốc ở kiếp trước.

Bởi vậy đám này mèo hẳn là trước hết có một con nào đó tình cờ phát hiện ra, sau đó bọn chúng chia sẻ thông tin này cho nhau, cuối cùng tạo nên cảnh tượng này, cả một đám mèo cùng bị phê cỏ.

Triệu Vô Cực vuốt vuốt cằm, hẳn là như thế a. nếu không cũng không có cách nào giải thích thông được.

Nhưng thứ làm hắn vui mừng chính là ở sơn cốc này vậy mà còn có thể tìm ra thứ này.

Tam sắc có bạc hà chính là một trong các loại phụ trợ tu luyện vật phẩm cần có của hắn, Triệu Vô Cực muốn đột phá không thể thiếu được thứ này.

Hắn muốn luyện phổi, liền cần chính là thứ này đến phụ trợ tu luyện, nếu không hắn dựa vào nội công của mình đi tu luyện không biết còn phải chờ đến ngày tháng năm nào.

Triệu Vô Cực ánh mắt lóe lên hưng phấn quang mang, hắn lúc này có chút hoài nghi bản thân mình nhân vật chính vầng sáng có phải đang thức tỉnh hay không, từ lúc rơi xuống Thôi tình cốc, hắn không công liền có thể hoàn thành luyện tâm, sắp tới có loại tam sắc cỏ bạc hà này, hắn có thể ung dung hoàn thành luyện phổi a.

Nhưng Triệu Vô Cực nhanh chóng tỉnh táo lại, đám mèo này chà đạp bãi cỏ bạc hà này như vậy, đến cả cỏ bạc hà cũng bị bùn đất nhiễm lên trông vô cùng xấu xí, hắn muốn phục dụng cũng ngại bẩn a.

Nếu như có thể tìm thấy chưa hề bị chà đạp hư cỏ bạc hà, vậy thì tốt rồi.

Trong lòng suy nghĩ như thiểm điện lóe lên, Triệu Vô Cực gật đầu một cái, lập tức có quyết định.

Hắn ở trên cành cây bắt đầu nhẹ nhàng sử dụng thân pháp, thân hình như là quỷ mị ở giữa rừng cây xuyên toa, muốn tìm đến một mảnh chưa bị chà đạp phá hư cỏ bạc hà.

Hắn cũng không tin, ở đây đã mọc ra một bãi cỏ bạc hà, như vậy cũng không thể chỉ có một bãi a.

Có thể lũ mèo này cũng không phát hiện ra một bãi khác thì sao?

Triệu Vô Cực mang trong lòng may mắn tâm lí bắt đầu từ bãi tam sắc cỏ bạc hà kia vị trí lam trung tâm bắt đầu mở ra rải thảm thức tìm kiếm, không bỏ qua bất kì một chỗ nào.

Hắn vô cùng kiên nhẫn tìm kiếm, quản một lúc sau Triệu Vô Cực liền dừng lại, trên mặt hiện lên ý cười.

Công phu không phụ lòng người, quả nhiên hắn đoán không sai, trải qua một thời gian ngắn tìm kiếm, hắn rốt cuộc tìm được bãi tam sắc cỏ bạc hà thứ hai.

Bãi này tam sắc cỏ bạc hà còn chưa bị chà đạp hư, đơn giản là vì ở đây chỉ có duy nhất một con mèo rừng mà thôi, nó sử dụng cũng rất là cẩn thận, không hề giống đám mèo kia loạn thất bát tao lăn lộn một chỗ a.

Nhưng để có thể độc chiếm một bãi tam sắc cỏ bạc hà thế này, nó cũng phải có bản sự mới được, nếu không đám mèo kia sao có thể nhường ra bãi cỏ này cho nó.

Con mèo này trên người màu lông tuy cũng là Nâu xám thêm chấm đen, nhưng nó so với con mèo lớn nhất lúc nãy Triệu Vô Cực thấy còn phải to hơn một vòng, lông tóc của nó cũng không giống như đám mèo kia bẩn thỉu ảm đạm như thế mà mang lên một vẻ óng ánh.

Móng vuốt sắc bén vô cùng lóe lên từng ánh hàn mang, miệng nó hơi nhếch lên một cái liền có thể thấy được lạnh sâm sâm hàm răng, không cần tưởng tượng cũng biết được chỉ cần bị nó cắn trúng một cái tuyệt đối không có kết quả tốt.

Mà quan trọng nhất, trên người nó có năng lượng rung động, nó không phải là mãnh thú mà là yêu thú.

Nó là sơn cốc này mèo rừng vương, duy nhất mèo rừng yêu thú ở chỗ này.

Tuy cảnh giới chỉ có luyện khí kì nhất trọng vô cùng đáng thương, nhưng cũng không ngăn được nó là yêu thú a.

Chỉ cần tiến hóa thành yêu thú, sinh mệnh của mãnh thú liền sẽ có một lần tiểu thăng hoa, thân thể càng lớn hơn, móng vuốt cùng răng nanh cũng trở nên sắc bén hơn.

Bởi vậy, không nghi ngờ gì, nó chính là ở trong sơn cốc này mèo rừng vương, được ưu tiên quyền chiếm lĩnh một đám cỏ bạc hà một mình hưởng dụng.

Cái này cũng giống như là hoàng đế có riêng của mình hậu cung ba ngàn mĩ nhân, mèo rừng vương cũng có của nó bãi bạc hà riêng.

Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm nhổ nước bọt, từ lúc nào miêu loại liền sa đọa đến mức này. Đến cả bản năng duy trì nòi giống cũng không cần mà lại chỉ cần bạc hà, thật đúng là khiến người ta mở rộng tầm mắt a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.