Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 506: Chương 506: Người chiến thắng nụ cười




Triệu Vô Cực lúc này không thể tiến thêm, hắn dưới chân mạnh mẽ dẫm ra một cái, dưới mặt đất lập tức bị hắn dẫm ra một cái hố to.

Triệu Vô Cực cứng rắn dừng lại bản thân thế xông về phía trước, đồng thời hắn lập tức hướng cả người nghiêng về phía trước, giống như là bị vấp phải cục đá ngã thẳng xuống vậy.

Kiến Đức đại sư hai đạo chỉ kình theo hắn cái này ngã xuống mà đều bắn lệnh ra ngoài, Triệu Vô Cực hiểm lại càng hiểm thoát đi cái này một kích.

Nhưng hắn sắp ngã xuống đất thời khắc, Triệu Vô Cực lập tức dựa theo Bát quái đạp tinh bộ nội lực phát động thân pháp.

Chỉ thấy mũi chân hắn dính chặt vào mặt đất, Triệu Vô Cực tay một chưởng nặng tới cả tấn lực lượng mạnh mẽ hướng mặt đất vỗ một cái, hắn thân hình cứ như vậy ở trên mặt đất xoay chuyển một vòng, sau đó Triệu Vô Cực đảo ngược chân một cái đá xuống mặt đất, hắn lập tức lại đứng thẳng lên.

Âm hậu lúc này âm thanh vui mừng vang lên:

“ hắn đã dùng hết ngũ chuyển chỉ rồi, trong lúc nhất thời hắn không thể tái sử dụng đâu. Nhanh tấn công!”

Kiến Đức đại sư cũng nghe nàng nói rõ ràng, trong lòng hắn âm thầm hừ lạnh.

Dùng hết thì sao, chiêu thức ta còn nhiều, các ngươi có chiêu gì có bản lãnh gì, cứ tới đây.

Ba người thì sao, bần tăng trước giờ chưa ngán ai!

Triệu Vô Cực cùng Hiền Tụ Nghĩa nghe vậy ánh mắt sáng lên, lập tức phát động thân pháp xông tới.

Ngũ Quỷ mật tịch - ngũ quỷ dạ hành!

Triệu Vô Cực trong nháy mắt tốc độ đại tăng sau lưng kéo ra bốn cái bóng mờ mạnh mẽ hướng Kiến Đức hòa thường sau lưng vị trí xông đi.

Hiền Tụ Nghĩa cũng không chịu thua kém một kiếm từ phía dưới hất ngược mà lên đồng thời quát lớn:

“ Thanh phong kiếm pháp - hoành tảo thiên địa!”

dưới mặt đất ầm ầm ầm liên tiếp nổ tung, một đường thẳng tắp hướng Kiến Đức đại sư phương hướng xông tới.

Kiến Đức đại sư nhíu mày, hắn không muốn ngạnh kháng, dưới chân một đạp, lập tức hướng bên phải vị trí né đi qua.

Lúc này bên tai hắn Âm hậu âm thanh bỗng vang lên:

“ chờ ngươi đã lâu!”

Âm hậu nãy giờ đều đang chờ thời cơ, nàng chính là muốn chờ Triệu Vô Cực cùng Hiền Tụ Nghĩa phối hợp tập trung sự chú ý của đối phương để nàng có cơ hội tiếp cận đối phương sử dụng ra cận chiến chiêu thức.

Nhưng Kiến Đức hòa thượng cận chiến cũng rất dũng mãnh, bởi vậy nàng không dám mạo hiểm nên phải chờ cơ hội đánh lén mà thôi.

Lúc này Kiến Đức đại sư vừa né ra Hiền Tụ Nghĩa một kiếm, nàng liền sử dụng di hình hoán ảnh trong Cực Nhạc Ma Công tiếp cận hắn, trên hai tay là hai cái Cực ma trường mạnh mẽ ngưng tụ:

“ Cực Nhạc Ma Công - đại cực ma chưởng!”

Hai cái màu hồng lo lớn đại cực ma chưởng phá không vỗ ra.

Xung quanh nó không hề cuốn lên bất kì cái gì gió ba động, đơn giản là bởi vì ngay cả gió đều bị chính đại cực ma chưởng của Âm hậu cuốn vào bên trong hư vô thôn phệ sạch sẽ.

Kiến Đức đại sư lông mày nhấc lên, muốn cận chiến? Bần tăng trước giờ chưa ngán ai!

Trên tay hắn trượng cương khí mạnh mẽ sáng lên, Âm hậu vốn đang dương dương đắc ý bỗng nhiên cảm giác được một cỗ nguy cơ vô cùng lớn lao.

Nàng vội vàng nhìn xuống, trên tay đối phương thiền trượng không biết từ lúc nào cương khí đã ngưng hình, một đầu kim sắc hổ từ phía dưới xông ngược mà lên nhắm thẳng chính là nàng.

Kim sắc hổ cũng chính là Kiến Đức đại sư một trượng cương khí bị ngưng hình mà ra, kim hổ như là ác hổ vồ mồi xông lên, không hề có bất kì cái gì sợ hãi, con mồi của nó chính là Âm hậu.

Âm hậu ánh mắt tràn đầy kinh hãi, không ngờ đối phương trượng pháp lại có thể tạo thành ngưng hình một bước này

Phải biết trên giang hồ, cho dù là võ công cao siêu đừng hành đỉnh cấp như Hiền Tụ Nghĩa cũng chỉ chém ra được bình thường kiếm khí mà thôi, hắn không hề có cái gì gọi là ngưng hình kiếm chiêu.

Mà Nhất Cái Hồng Thiên Tửu kế thừa Cái bang chưởng pháp, hắn dựa vào chính là Cái bang đời đời lưu truyền cực kì tinh diệu chưởng pháp Hàng long thập bát chưởng.

Môn chưởng pháp này vốn tự có thành hình công năng, bởi vậy nó uy lực lại càng cường đại, được giang hồ xưng chí dương chí cường ngoại công chưởng pháp.

Nhưng hắn học được mấy chiêu? ừm, bốn năm chiêu đi!

đủ để thấy được, đến thế hệ này của bọn hắn, ngưng hình chưởng pháp kiếm pháp hay trượng pháp, đã hiếm như phượng mao lân giác.

Vậy mà Kiến Đức nãy giờ đều không có sử dụng, hắn chính là chờ Âm hậu hoặc một người nào lỗ mãng xông tới, sau đó đánh cho bọn hắn không kịp trở tay.

Kiến Đức đại sư hai mắt cũng như là lóe lên kim quang, thái độ hung thần ác sát, trên người hắn cơ bắp cũng phồng to lên, trở nên khôi ngô cường tráng vô cùng.

Mãnh hổ vốn là sơn chi vương, nó là ngự trị ở đỉnh chuỗi thức ăn động vật.

Chỉ cần dựa vào khí thế hung hãn ác sát của mình cũng có thể khiến con mồi run lẩy bẩy không lên nổi cái gì phản kháng tâm tư, chỉ có thể co giò chạy trốn.

Ác hổ đương nhiên lấy ăn vì làm đầu, không ăn làm sao nó có thể sinh tồn được.

Mà ác hổ vồ mồi lúc, chính là nó hung thần ác sát nhất thời điểm.

Cạnh tranh sinh tồn, không vồ được mồi, vậy thì phải chịu đói.

Bởi vậy ác hổ đã xuất chiêu, quyết không thể ngưng lại hay từ bỏ, nó phải dùng hết sức của mình để giết chết đi con mồi.

Bởi vậy một chiêu trượng pháp này, Kiến Đức đại sư thi triển ra cũng vô cùng hung mãnh.

Triệu Vô Cực ở xa bọn hắn như vậy đều nghe được một tiếng mãnh liệt hổ gầm khiến cả thân hình hắn hơi chấn động lên, chứ đừng nói là Âm hậu ở gần như vậy.

Nhưng Âm hậu ở trên giang hồ tham gia chiến đấu nhiều vô số, nàng sao có thể thua ở một chiêu chỉ mang hung thần ác sát chi tình như vậy.

Cho dù là càng đáng sợ máu tanh tràng diện, nàng cũng đã thấy nhiều, vừa rồi chỉ là hơi chút thất thần mà thôi, lấy lại tinh thần Âm hậu lập tức phản công.

Trong cơ thể nàng Cực Nhạc Ma Công điên cuồng vận chuyển, Âm hậu dồn toàn lực lập tức phát động ra đại cực ma chưởng!

Ầm!

Hai cái hổ trảo mạnh mẽ vỗ lên hai quả cầu to Cực ma trường của Âm hậu, khiến cho một võng khí lãng mạnh mẽ nổ ra.

Âm hậu bỗng nhiên cảm giác được hai tay mình như là vừa bị một cái nặng ngàn cân vật nặng đập trúng, hai chân nàng lập tức run lên bần bật, suýt chút nữa liền quỳ.

Khóe miệng không nhịn được liền phun ra máu tươi, Âm hậu muốn lui, nhưng nàng không thể.

Bây giờ nàng cùng đầu này kim hổ đang đấu nhau, nếu nó chưa thả nàng ra, nàng đừng bao giờ nghĩ đi được chỗ nào.

Một là nàng đại cực ma chưởng mài chết nó, hai chính là nàng không chịu nổi áp lực, bị nó đè chết.

Trong hai người nhất định phải phân cái thắng bại.

Triệu Vô Cực cảm giác cực độ không ổn, lúc này nếu Âm hậu bại, bọn hắn cũng đừng nghĩ thắng.

Kiến Đức đại sư cường đại vượt qua ngoài dự đoán của hắn.

Đương nhiên, không chỉ còn hắn mà còn Hiền Tụ Nghĩa cùng Âm hậu.

Vốn tưởng rằng ba đánh một đã rất chắc chắn.

Không ngờ đối phương vậy mà ở dưới sự vây công của ba người lại không hề yếu thế ngược lại còn đánh cho Âm hậu thổ huyết.

Hiền Tụ Nghĩa bây giờ bắt đầu cảm giác có chút hoang đường.

Kiến Đức đại sư cường đại như vậy, năm xưa sư phụ hắn cùng Nhất cái Hồng Thiên Tửu là làm thế nào cùng hắn đánh hòa.

Hắn cảm giác, bọn hắn sắp thua a.

Triệu Vô Cực cảm giác được Âm hậu bên kia tình thế bất lợi, lúc này hắn không thể tiếp tục thờ ơ, lập tức ở phía sau lưng Kiến Đức đại sư xông tới.

Kiến Đức đại sư khóe mắt một liếc, lập tức thấy được Triệu Vô Cực hành động.

Bên này Hiền Tụ Nghĩa cũng là cao thủ, hắn hiển nhiên biết nên phối hợp hai người, nếu không lúc đó đừng ai nghĩ kiếm được chỗ tốt.

Nội lực điên cuồng vận chuyển, Hiền Tụ Nghĩa cũng là thẳng hướng Kiến Đức đại sư lao tới.

Kiến Đức đại sư tâm tư cực nhanh lưu chuyển, hắn đã tính toán ra cách đối phó hai người.

Chỉ thấy kim hổ đang áp chế Âm hậu bỗng nhiên đại phát thần uy, hướng nàng vỗ ra một cái tát.

Âm hậu không chịu nổi được lực lượng của nó, bị kim hổ đánh bay ra ngoài.

Nhưng nàng lúc này chính đang muốn thoát ra mà không được, vừa được nó giúp đỡ, cực kì mừng rỡ liền nhanh như chớp chạy ra xa.

Triệu Vô Cực cùng Hiền Tụ Nghĩa lập tức sắc mặt tái nhợt, không được, Âm hậu trúng kế!

Hai người vừa biến sắc thời gian, chỉ thấy Kiến Đức đại sư hướng hai người khóe miệng kéo ra một cái quỷ dị nụ cười, như là người chiến thắng nụ cười vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.