Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 1091: Chương 1091: Ngụy Tuấn comeback!




Triệu Vô Cực đối mặt với ngũ đại thế lực lớn đồng thời áp bức nói cười tự nhiên, một bộ không để bọn hắn vào trong mắt, không xem ai ra gì cả khiến mọi người đều hận nghiến răng nghiến lợi.

Nói thật, ở đây làm gì có ai đến lúc này còn không hiểu, ngũ đại thế lực liền là muốn Triệu Vô Cực trong tay bí pháp.

Nhưng mà hiểu là một chuyện, bọn hắn cũng không dám nói ra.

Phía trên dẫn đội sư huynh làm ra hành động như vậy, bọn hắn chỉ có thể đi theo ủng hộ hô to mà thôi.

Bởi vậy lúc này Triệu Vô Cực thái độ bá đạo thách thức, ngón tay chỉ thẳng vào biên giới phân cách của mấy môn phái, Thanh Vân Tông bên này lấy Ngư sư huynh làm dẫn đầu lập tức tế ra của mình phi kiếm, khí thế hừng hực, một bộ sẵn sàng bất cứ lúc nào đại chiến bộ dáng.

Mà ngũ đại thế lực thì nhìn thấy cảnh này đều là nhíu mày, đám người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, không ai dám đi lên

Thật, bọn hắn không dám đi lên, bởi vì bọn hắn biết, Triệu Vô Cực có cái đảm lượng này.

Dám đi lên, Thanh Vân Tông bên kia thật dám chặt, mở ra đại chiến, cái này câu cá đại hội cũng không cần làm nữa.

Hơn nữa quan trọng hơn là, ai đi lên? Ai làm chim đầu đàn?

Mọi người ở đây cũng không phải kẻ ngốc, khua môi múa mép dùng đại thế cùng lí lẽ ở điểm cao đạo đức chỉ trích Triệu Vô Cực một chút còn được, thật muốn mở ra đại chiến, bọn hắn không thể nào cầm xuống được Thanh Vân Tông bên này.

Cho dù năm bên cùng lên cũng chưa chắc cầm xuống được Triệu Vô Cực chứ đừng nói bọn hắn vốn cũng không có cái gì đoàn kết tính.

Lã Bất Vi lúc này đối với Triệu Vô Cực đã sớm đỏ mắt quát lên:

“ Triệu Vô Cực, ngươi làm sai còn không biết hối cải, muốn cùng tứ đại môn phái cùng Triều đình chống lại sao?

Quả nhiên là ma chủng ngấm sâu a!”

Triệu Vô Cực cười lạnh:

“ không cần ở đó chít chít méo mó, thế nào? ngươi nói ta ma chủng ngấm sâu, có chứng minh được không, hay chỉ suy đoán?

Ta cho ngươi một cơ hội chứng minh a, đi tới đây, bước qua cái này hồng tuyến!”

Triệu Vô Cực chỉ chỉ vạch phân cách, đối với Lã Bất Vi khiêu khích.

Lã Bất Vi sắc mặt trầm xuống, đi tới?

Đi tới cho ngươi chặt a! ngươi xem ta là người ngu sao?

Triệu Vô Cực nhìn đám người chần chờ không tiến, cười hỏi:

“ thế nào, không muốn tới thử một chút chứng minh xem ta có phải là ma chủng thấm sau hay không sao?”

đám người lần nữa im lặng, Triệu Vô Cực thì ha ha cười to:

“ một đám người chỉ biết khua môi múa mép mà thôi, một chút bản lĩnh cũng không có, còn muốn từ trong tay ta đoạt được bí pháp?

Ha ha ha, đúng là cười chết ta!

Cũng phải khen một câu, có thể nói ra được cao thượng như vậy lí do, một bộ diễn xuất cũng không tệ, biết đứng cao điểm đạo đức chỉ trích người khác, biết ám chỉ người khác cùng ngươi đánh nhịp, ngươi quả thật cũng không phải là cái gì tốt lành mặt hàng a Phi kiếm môn Vu Lĩnh Nam!”

Triệu Vô Cực nói xong ánh mắt nhìn về Phi kiếm môn Vu Lĩnh Nam vị trí, Vu Lĩnh Nam lúc này bị chỉ mặt gọi tên sắc mặt vốn bình tĩnh không vội giống như nắm chắc tất cả bàn cờ trong tay cũng hơi biến đổi một cái.

Hắn lúc nãy có ý đồ này sao? Đương nhiên là có a!

Triệu Vô Cực nói không hề sai một ý nào, hắn chính là tâm lí ám chỉ cho đám người kia, để bọn hắn giống như chó hùa nhận thấy cơ hội đả kích Triệu Vô Cực nên lên tiếng ủng hộ.

Sau đó mọi người lại cảm giác được bên này thế lớn, muốn áp bức Triệu Vô Cực một phen.

Đáng tiếc, Triệu Vô Cực cũng không theo cùng bọn hắn chơi, không dùng xảo phá xảo, dùng lời lẽ biện chứng cùng bọn hắn lí luận mà là dùng lực phá xảo, trực tiếp đem bọn hắn mặt đánh ba ba ba rung động.

Vu Lĩnh Nam lúc này sắc mặt chợt lạnh xuống âm trầm nói:

“ Triệu Vô Cực, ta chính là dựa theo ta cảm giác mà nói thôi, ngươi chớ quá phận!”

Triệu Vô Cực nhìn chằm chằm vào hắn, trong lòng thì cười lạnh không ngớt.

Cùng năm đại thế lực lật mặt, hắn đầu tiên là dùng khí thế kiêu căng ngạo mạn chấn nhiếp bọn hắn, nhưng cái này cũng không thể kéo dài.

Đối phương cố kị Thanh Vân Tông nên chưa dám ra tay còn đang ở chần chừ giai đoạn, thái độ chưa rõ.

Triệu Vô Cực nếu lại tiếp tục mở địa đồ pháo khiêu khích, vậy thì phi thường ngu xuẩn hành vi, đối phương sẽ thật có khả năng hợp tác đem hắn cầm xuống.

Nhưng nếu là chỉ mặt gọi tên gõ một môn phái nào đó, đám người còn lại sẽ vì mình lợi ích ngồi xem trò vui tâm thái nhìn xem, không hề muốn can dự vào.

Việc này cứ như vậy liền sẽ bị phá cục.

Triệu Vô Cực cười nói:

“ ha ha ha, quá phận?

Vu Lĩnh Nam, ta cho ngươi một cơ hội, có dám hay không bước qua cái này vạch?”

Triệu Vô Cực lần nữa chỉ vào môn phái vạch phân cách, Vu Lĩnh Nam ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn sau đó đảo quanh toàn trường một vòng.

Quả nhiên đám người lúc này nhìn về Vu Lĩnh Nam đều là nhìn trò vui tâm thái xem hắn, xem hắn bị Triệu Vô Cực đem mặt mũi chà đạp, xem hắn Phi kiếm môn bị Thanh Vân Tông cưỡi lên đầu đánh ba ba ba!

Một số khác thì ánh mắt có chứa nộ ý nhìn tới, không phải tên Vu Lĩnh Nam này mở miệng dẫn đầu,bọn hắn cũng sẽ không đi theo hắn chèn ép Triệu Vô Cực để rồi cuối cùng bị Triệu Vô Cực cười nhạo một trận a.

Tất cả đều là tại hắn!

Thế là, một số lớn người đều hận lên Vu Lĩnh Nam.

Vu Lĩnh Nam sắc mặt chợt khó xem vô cùng, hừ lạnh một tiếng quay đầu đi.

Triệu Vô Cực thái độ lúc này chợt biến khinh thường lên cười lạnh:

“ cũng chỉ đến thế mà thôi, ha ha ha!

Các vị, ai còn muốn tới nữa sao?”

Triệu Vô Cực chờ một chút, quét mắt toàn trường.

Bị hắn ánh mắt nhìn tới người, đều có chút rụt rè, sợ bị Triệu Vô Cực chỉ mặt gọi tên làm nhục.

Triệu Vô Cực thoải mái nói ra:

“ đã vậy mọi người tiếp tục câu cá a, chớ để lỡ dịp tốt này, tông môn các ngươi đều đang chờ các ngươi mang Vô ảnh linh ngư về đây!”

đám người lúc này mới bừng tỉnh, đúng vậy a, bọn hắn đến đây để câu cá mà không phải là cùng người khác vung kiếm a, thật là suýt quên chính sự.

Triệu Vô Cực nhìn đám người tất bật cầm lên cần câu vung câu bộ dáng, khóe miệng kéo lên một cái đắc thắng nụ cười, từ trong nhẫn trữ vật bỗng nhiên lấy ra một cái ghế ngồi xuống, bên cạnh bày ra một đĩa lớn hoa quả, thả ra Tiểu Hoàng.

Tiểu Hoàng rất ngoan ngoãn ở bên cạnh hắn, bắt đầu lấy hoa quả giúp hắn đút ăn.

Triệu Vô Cực thở dài, nếu lúc này mang tới Triệu Tiếu Tiếu thì càng hoàn hảo a.

Tiểu Hoàng dạng này tặc mi thử nhãn hoàng mao thử dâng lên trái cây có chút sát phong cảnh a.

Triệu Vô Cực đối với Ngư sư huynh nói ra:

“ sư huynh, tiếp tục câu thôi!”

Ngư sư huynh nghi vấn:

“ sư đệ, ngươi không câu sao?”

“ sư huynh yên tâm, ta có nắm chắc!”

Ngư sư huynh nghe vậy có chút nghi ngờ nhưng vẫn là tiếp tục quăng xuống cần câu, đám người cũng theo đó bắt đầu câu cá lên.

Triệu Vô Cực linh lực động một cái, cự thủ của hắn ở dưới nước lúc này bỗng nhiên từ một sinh thành 9, mỗi cái cự thủ đều to lớn bằng nhau, độ cứng cùng sức mạnh không hề có chút nào khác biệt.

Lấy Triệu Vô Cực cảnh giới bây giờ, từ một cá cự thủ phân ra chín cái mà vẫn dữ nguyên sức mạnh gốc là chuyện rất bình thường, chỉ cần linh lực hắn đủ, muốn phân ra thêm nữa cũng có thể.

Nhưng mà có đám này khổ lao sư huynh, hắn cần gì phải động thủ.

Ngồi đây đóng vai boss là được rồi a!

Triệu Vô Cực mở lên bảng thuộc tính, treo lên cái kia Sát Ngư nhân danh hiệu.

Sát Ngư nhân: ngươi liên sát 10.000 đầu cá loại yêu thú, cá loại yêu thú đối với ngươi thù sâu như biển, đối với cá loại yêu thú, lúc mang lên danh hiệu này tự mang đặc hiệu khiêu khích, khiến 100 mét phạm vi bên trong cá loại yêu thú đối với ngươi không ngừng tiến công, lúc công kích cá loại yêu thú, lực công kích của ngươi +15%

Sát ngư nhân danh hiệu vừa mở ra, Triệu Vô Cực có thể cảm giác được, phía trước hắn Thanh Vân Tông đoạn này hải vực bỗng nhiên nhiều lên không ít sinh mệnh chi hỏa bơi qua bơi lại, hiển nhiên là tập hợp đến không ít Vô ảnh linh ngư.

Triệu Vô Cực ngồi khá xa bờ, bởi vậy bọn nó cho dù bị danh hiệu của Triệu Vô Cực hấp dẫn, nhưng tạm thời cũng sẽ không công kích đi lên, ngược lại vừa vặn Triệu Vô Cực sử dụng thủ đoạn đem bọn chúng đánh bắt.

Chín cái đại thủ bắt đầu dựa theo Triệu Vô Cực cảm nhận ở trong nước di dộng vung lên, nhanh chóng bắt lấy mấy đầu ngơ ngác bơi qua gần đó Vô ảnh linh ngư, sau đó đem đến trước lưỡi câu của đám người móc vào.

Bành~

mặt nước bị phá tung, một đầu Vô ảnh linh ngư bị kéo lên.

“Ha ha ha! Ta câu được Vô ảnh linh ngư rồi!”

Một người trong Thanh Vân Tông vui vẻ nói ra, nhanh chóng gỡ ra Vô ảnh linh ngư sau đó lần nữa móc tốt mồi ném xuống.

Bành bành bành~

Liên tiếp âm thanh phá nước vang lên, mấy cái khác sư đệ cũng thành công câu cá.

Bọn hắn tâm tình đều rất vui vẻ, chỉ có Ngư sư huynh là ánh mắt quái dị nhìn về phía Triệu Vô Cực.

Hắn biết, đây chính là Triệu Vô Cực dở trò quỷ.

Hắn chắc chắn đang thi hành một cái thủ đoạn gì đó để đám Vô ảnh linh ngư này cắn câu.

Nhưng Ngư sư huynh đọc qua Triệu Vô Cực thần thông cùng thông tin, hắn lại không thể nào từ bên trong tìm ra bất kì cái gì năng lực tương quan của Triệu Vô Cực có thể giúp hắn câu cá a!

Lắc lắc đầu, Ngư sư huynh cảm giác mình đã già, thế giới này bây giờ là của đám người thiên tài trẻ tuổi như là Triệu Vô Cực đây a!

Vừa nghĩ, dưới tay một nặng, hắn cũng theo đó kéo lên một đầu Vô ảnh linh ngư

Thanh Vân Tông bên này liên tiếp kéo lên Vô ảnh linh ngư hình ảnh khiến mấy môn phái còn lại đỏ mắt vô cùng, nhưng để cho bọn hắn đi lên đoạt bí quyết, bọn hắn lại không dám.

Triệu Vô Cực tên này quá hiếu chiến, không phải là dạng có thể dùng lí lẽ bình thường để ràng buộc, muốn ép phục hắn chỉ có thể dùng vũ lực.

Mà vũ lực ở chỗ này, đương nhiên không thích hợp.

Bành Bành bành~

lại là liên tiếp mấy đầu Vô ảnh linh ngư bị kéo lên, Triệu Vô Cực hài lòng ngồi ăn trái cây do Tiểu Hoàng bóc ra đưa cho hắn, khen ngợi một tiếng:

“ Tiểu Hoàng, ngoan lắm!”

hắc hắc hắc!

Tiểu Hoàng ở một bên cười xấu:

“ chủ nhân, không bằng thưởng cho ta ít Linh thạch đi thôi?”

Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn nó một cái:

“ vừa rồi một núi lớn Tiêm Nha Thực Huyết ngư không phải đều rơi vào túi ngươi sao? Còn muốn thưởng?”

Tiểu Hoàng thấy Triệu Vô Cực thái độ biến đổi lập tức rụt cổ nói:

“ hắc hắc, chủ nhân, ăn cái này, cái này ngon hơn!”

Triệu Vô Cực hài lòng đón lấy trái cây gặm ăn, đám người Thanh Vân Tông thì khí thế bừng bừng liên tục giật câu, bỏ mồi, thả cần, lại giật câu.

Một bộ động tác liên tục không ngớt, nhưng lại không hề có ai chê nhàm chán, cũng không hề có ai kêu khổ.

Đối với bọn hắn, câu được càng nhiều nhiệm vụ hoàn thành càng tốt, tông môn thưởng xuống cũng sẽ càng hậu hĩnh.

Mà bọn hắn cũng dần nhận ra, đây cũng không phải là bọn hắn câu được, mà là Triệu Vô Cực đang thi triển thủ đoạn gì đó.

Bành~

Ngư sư huynh kéo lên một đầu Vô ảnh linh ngư, nhưng hắn lần này không cho mồi, cứ như vậy thả xuống cần câu.

Một cái đệ tử thiện ý nhắc nhở:

“ sư huynh, ngươi quên cho mồi!”

Ngư sư huynh liếc mắt nhìn hắn:

“ ta không quên, ta đang chờ một đầu ngu xuẩn linh ngự nào đó tự đâm đầu đi lên cắn vào lưỡi câu của ta, cùng Triệu sư đệ trước đây đồng dạng!”

đám người nghe vậy ánh mắt hơi nhíu, ý vị thâm trường.

Quả nhiên một lát sau, Ngư sư huynh dây câu chợt căng, hắn Bành một tiếng lần nữa kéo lên một đầu Vô ảnh linh ngư.

Ngư sư huynh cũng là cười to nói:

“ các ngươi xem, xem ra Vô ảnh linh ngư thật là ngu nha, cứ như vậy liền cắn câu!”

đám người sắc mặt hơi đen.

Sư huynh, ngươi lúc này cũng bắt đầu học Triệu Vô Cực trang bức?

Trang bức sẽ bị sét đánh a sư huynh!

Trong lòng âm thầm nhả rãnh về phần nhả rãnh, đám người được Ngư sư huynh làm mẫu cũng học theo không bắt mồi liền vung cần.

Nhưng sau đó một màn thần kì cứ như vậy liền tái hiện, bọn hắn cần câu vẫn như cũ có cá cắn câu, tốc độ so với trước đây không hề thua kém.

Oa, quả nhiên Vô ảnh linh ngư thật ngu nha! Hắc hắc hắc!

đám người hào hứng bừng bừng kéo cần, mấy môn phái khác thì vô cùng đỏ mắt nhìn về phía bên này, đáng tiếc bọn hắn cái gì cũng không làm được, hoàn toàn bất lực a!

Thanh Vân Tông bắt được số lượng Vô ảnh linh ngư cứ như vậy điên cuồng gia tăng, năm mươi đầu, 100 đầu, 200 đầu.

Đến tận lúc trời sáng, mọi người dừng lại, đám người mới bắt đầu tổng kết ra thành quả của mình.

Huyền đao môn, 1 đêm câu được 215 đầu Vô ảnh linh ngư, xếp cuối cùng.

Thất Tinh Tông, 1 đêm câu được 230 đầu Vô ảnh linh ngư, so với Thất Tinh Tông mạnh hơn một chút.

Phi kiếm môn, 1 đêm câu được 299 đầu Vô ảnh linh ngư, cũng không có gì đặc biệt, xếp thứ 4.

Thiên Nguyên Tông, 1 đêm câu được 485 đầu Vô ảnh linh ngư, xếp thứ 3.

Đại Chu Hoàng Triều, 1 đêm câu được 501 đầu Vô ảnh linh ngư, xếp thứ 2.

Mà Thanh Vân Tông 1 đêm câu được 1959 đầu Vô ảnh linh ngư, so với Đại Chu Hoàng Triều ở vị trí thứ 2 gần như nhiều gấp 4 lần, so với cuối bảng Huyền đao môn còn phải nhiều gấp mười lần lấy nghiền ép chiến thắng tư thái đoạt lần này đệ nhất vị trí, đem mấy cái thể lực lớn tất cả chuẩn bị đều mạnh mẽ nghiền nát dưới chân, mạnh mẽ chiến thắng.

“ ha ha ha, Thanh Vân Tông chúng ta là lần này câu cá hội quán quân!”

“ đúng vậy, chúng ta là mạnh nhất, ha ha ha!”

“ các vị, cảm ơn đã nhường,ha ha ha!”

Thanh Vân Tông bên này tiếng cười huyên náo một mảnh, không ngừng có lời lẽ châm chọc khiêu khích truyền ra, nhưng mấy đại thế lực lúc này chỉ có thể im lặng chấp nhận

Thanh Vân Tông câu cá bọn hắn từ đầu chí cuối đều nhìn ở trong mắt, quả thật nhanh đến cực hạn, không hề có cái gì gian lận hành vi.

Bọn hắn câu được 1959 đầu Vô ảnh linh ngư, cũng là chuyện binh thường mà thôi.

Quan trọng nhất là, lần này bọn hắn bại cũng không phải bại trong tay Thanh Vân Tông, mà là bại trong tay Triệu Vô Cực, trong thủ đoạn của hắn.

Nếu năm sau Triệu Vô Cực mà còn tới tham gia cái này câu cá hội, chỉ sợ 5 đại thế lực còn lại không có ngày ngóc đầu lên được a!

Triệu Vô Cực thì nhàn rồi, một đêm đều ngồi ở trên ghế nghỉ ngơi, khổ cực đều là mấy vị sư huynh sư đệ của hắn, hắn chỉ ngồi ăn do Tiểu Hoàng dâng lên trái cây, ăn bụng đều nhanh chống lên mấy vòng, may mắn hắn tiêu hóa tốc độ cũng vô cùng nhanh, bởi vậy liền không có cảm giác trướng bụng.

Triệu Vô Cực cảm giác một chút lần này câu cá hội đưa tới lịch duyệt, hắn cảm nhận được môt tia ý vị khác thường.

Đây chính là ngồi một chỗ nắm trong tay thiên cơ, điều khiển tất cả mọi sự theo ý muốn của bản thân, để nó đi tới kết quả đã được bản thân mong muốn sao?

một cảm giác giống như chưởng khống trong thiên hạ tất cả, thương sinh chính là bàn cờ, tùy ta đánh sao?

thảo nào mấy tên Đế vương đều có một cỗ không giận tự uy tư thái, xem ra bọn hắn đã từ lâu cảm nhận qua cái này cảm giác, đối với nó thấu hiểu vô cùng, cũng càng muốn đem cái này cảm giác mở rộng a!

Ha ha ha, chuyến đi này có thu hoạch, không tệ chút nào.

Triệu Vô Cực trong lòng cảm khái, thu lại đồ ăn cùng ghế, bởi vì bây giờ trời đã sáng, Vô ảnh linh ngư cũng đã rút đi, lần này câu cá hội liền kết thúc.

Triệu Vô Cực cũng không rảnh rỗi đi trào phúng đám người kia, bởi vì đám sư đệ đã thay hắn làm, hơn nữa kết quả bày ra đó, ai muốn chối cãi gì cũng không được a.

Đây là nghiền ép tính thắng lợi đấy.

Ngư sư huynh một mặt cảm khái, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ tông môn a!

đã thế không chỉ hoàn thành, mà còn siêu vượt cấp hoàn thành.

Số Vô ảnh linh ngư lần này câu được, chỉ sợ so với trong lịch sử từ lúc có câu cá hội đến nay một lần nhiều nhất, phá vỡ ghi chép

Mà mấy thứ này, đều là từ lúc Triệu Vô Cực xuất hiện mang đến biến đổi.

Ngư sư huynh nhiệm vụ hoàn thành, trong lòng vô cùng cảm khái đi tới trước mặt Triệu Vô Cực nói ra:

“ sư đệ, cảm ơn ngươi! Trước đây sư huynh có chỗ mạo phạm,mong bỏ qua cho!”

Triệu Vô Cực mỉm cười:

“ ta cũng có được thu hoạch không nhỏ,sư huynh không cần lo lắng!

Nếu sự tình lần này đã xong, ta cùng sư huynh ước hẹn cũng xong, như vậy ta muốn trở lại tông môn rồi!”

Ngư sư huynh vội vàng nói:

“ sư đệ, không ở chơi thêm mấy ngày, để sư huynh khoản đãi ngươi!”

Triệu Vô Cực lắc đầu:

“ chính sự đã làm xong, ta còn muốn về tông môn nghiên cứu đan đạo.

Dù sao lần này thu hoạch lớn như vậy, tương lai không ít nhiệm vụ luyện đan ban xuống, sư gia ta chỉ sợ đều muốn đem ném cho ta a!”

Triệu Vô Cực cũng không nói dối, sư gia của hắn Bạch Vô Thường gần nhất đối với hắn nhìn thuận mắt vô cùng

Bởi vì Triệu Vô Cực có thể luyện ra đan văn, khiến cho Thanh Vân Tông đệ tử mua thuốc có càng nhiều lựa chọn, lúc tu luyện cùng đột phá đạt được tăng lên rất nhiều, bởi vậy Thanh Vân Tông đệ tử chỉ cần có điểm cống hiến, thực lực mỗi ngày đều có thể thấy trướng lên nhanh chóng.

Đây chính là điều khiến cho Thanh Vân Tông cao tầng vô cùng vui sướng a.

Bởi vậy Triệu Vô Cực liền bị Bạch Vô Thường coi trọng giao cho số lượng lớn nhiệm vụ luyện đan, lấy mỹ danh để hắn luyện tay tăng cường khả năng luyện đan, thực chất chính là để môn phái nhiều ra mấy viên đan vân đan dược, để cho đệ tử thực lực càng trướng nhanh hơn, tông môn phát triển càng thuận lợi hơn.

Ngư sư huynh biết mình dữ không được Triệu Vô Cực, cuối cùng chắp tay nói:

“ sư đệ cẩn thận, dọc đường đi thong thả a!”

“đa tạ sư huynh chúc lành!”

Triệu Vô Cực đạp lên phi kiếm trở lại, mang lên Triệu Tiếu Tiếu, Tiểu Mai, Tư Nhã Huyên ba cái nữ nhân rời đi Tiên Y phường trở lại Thanh Vân Tông.

Chuyến này một chuyến đi ra, tuy đối với hắn thực lực tăng lên không có cái gì hữu ích nhưng lại để Tiên Y phường sinh ý càng thịnh vượng, hung hăng quất mặt mấy cái môn phái còn lại một lần,đạo tâm hắn cũng được lịch duyệt.

Còn cái kia mấy cái công tử ca bị hắn đánh, vậy thì Triệu Vô Cực cũng lười nhớ, vì dạng này đều là tiểu tiết, nhớ nhiều liền đau đầu

Hắn khí lượng tầm mắt, đã sớm không chỉ ở một chút chỗ này.

Lúc tới thì mất một tuần, lúc về thì càng nhanh.

Triệu Vô Cực ước chừng, không mất 5 6 ngày, bọn hắn sẽ về tới Thanh Vân Tông.

............

Phần Thiên Ma Tông một cái cứ điểm ở một tòa thành trì nào đấy.

Một cái đưa tin phù từ bên ngoài hướng trong một căn phòng bay vào, bên trong đang ngồi một cái sắc mặt tái nhợt hắc y trung niên nhân, trên tay cầm quạt được làm từ hắc lông vũ, phần chốt ở đuôi quạt lại là một cái nào đó động vật không rõ xương đầu lâu đang nhe nhàng phe phẩy.

Thấy truyền tin phù bay tới, trung niên nhân kia nhẹ nhàng đón lấy sau đó đọc bên trong tin tức.

Một lát sau, hắn khóe miệng bỗng nhiên kéo lên một cái cong độ, cười to:

“ hắc hắc hắc, xem ra trời cũng giúp ta

Triệu Vô Cực vậy mà dám đơn thân độc mã đi ra ngoài, bên người còn mang mấy cái vướng vứu, quả thật là thời cơ không thể nào tốt hơn được nữa!

Lần này giết chết hắn, ta La Thi ta không những nhận được một đống lớn tài nguyên, ở tông môn chỉ sợ cũng phải nổi danh a! kiệt kiệt kiệt!”

trung niên nhân điên cuồng cười to, giọng cười quái dị vô cùng khiến người ta thoạt nghe qua liền nổi da gà.

Trong ánh mắt hắn đồng tử cực nhỏ, lòng đen cũng bị thu nhỏ lại, lòng trắng chiếm đa số, khiến cho hắn ánh mắt trông không giống con người, càng to điểm thêm cho hắn khuôn mặt dữ tợn cùng kinh khủng thần thái.

La Thi, Phần Thiên Ma Tông một cái nội môn đệ tử, trúc cơ kì thất trọng, ở Phần Thiên Ma Tông cũng được xem là một cái nhân vật có máu mặt, chiến lực cực tốt thủ đoạn ác độc.

Gần nhất hắn bỗng nhiên từ miệng một cái đệ tử cấp thấp trong môn phái biết được, Triệu Vô Cực Thanh Vân Tông dòng chính đệ tử, người mà Phần Thiên Ma Tông sớm đã có treo giải nếu có thể kích sát, gần nhất tới Thiên Mệnh thành của Đại Chu Hoàng Triều.

Đến Đại Chu Hoàng Triều Triệu Vô Cực cũng không biết là làm việc gì chọc đến Đại Chu Hoàng Triều rất nhiều người không vừa ý, bởi vậy có người nguyện ra trọng kim cầu người giết chết hắn.

Mà cái này cấp thấp đệ tử vừa vặn là hắn một cái quan môn đệ tử, người của Ngưu gia, Lục bộ thượng thư của Đại Chu Hoàng Triều.

Tin tức được xác nhận là vô cùng chính xác, La Thi cảm giác mình vận may tới, hắn liền hành động.

Nếu có thể giết chết Triệu Vô Cực, không nhưng Ma tông bên hắn có phần thưởng, hắn ở trong tông môn danh vọng tăng nhanh, tiền đồ rộng mở, cũng không cần lo lắng Thanh Vân Tông hưng sư vấn tội, bởi vì Phần Thiên Ma Tông của bọn hắn sớm đã không ưa Thanh Vân Tông, muốn cùng Thanh Vân Tông một trận chiến.

Chỉ như vậy thôi cũng đã đủ khiến người động tâm, nhưng mà Thiên Mệnh thành bên kia cũng truyền tới lời, có người ra trọng kim mua Triệu Vô Cực mạng.

Ở điều kiện 2 bên cùng nhận thưởng đẩy xuống, lợi ích dụ hoặc quá to lớn, La Thi lập tức nghe lời vị kia quan môn đệ tử của mình, trước đi một chuyến tới gần Thiên Mệnh thành xem xét tình hình.

Từ lúc hắn đến chỗ này, vị kia đệ tử đảm nhiệm giúp hắn xác minh thông tin cùng liêc lạc, xác nhận Triệu Vô Cực vị trí

Mà La Thi cũng lên quyết tâm, muốn tại chỗ này đánh giết Triệu Vô Cực, muốn nhất chiến thành danh, được cả danh và lợi.

Hắn cũng không biết, tên quan môn đệ tử của mình là bị Ngưu gia sai khiến đến báo tin, người treo thưởng cho hắn là Đại Chu Hoàng Triều Tam hoàng tử.

Tất cả mấy thứ kia đều là vị này quan môn đệ tử đối với hứa hẹn, còn nguồn gốc phần thưởng từ chỗ nào thì hắn nhất quyết không chịu nói.

Đối với dạng này người, hắn cũng không sợ đối phương dám ăn quỵt của mình, bởi vì chính mình muốn giết đối phương đơn giản như giết một con kiến mà thôi.

Cho dù chỉ là tông môn ban thưởng, cũng đã đủ cho hắn động tâm chứ đừng nói có đến cái khác ban thưởng nữa.

La Thi ở Phần Thiên Ma Tông thuộc về luyện thi nhất mạch, hắn có nắm chắc dám đi ra săn giết Triệu Vô Cực đổi thưởng đương nhiên là có thuộc về mình bản sự mà không phải chỉ dựa vào một đầu máu nóng cùng lòng tham khu động.

Luyện thi nhất mạch là ma tông một mạch bên trong, có chút đặc thù.

Bởi vì bọn hắn luyện thi cần dùng chính mình máu cùng sinh khí đến nuôi dưỡng, càng cường đại thi càng cần nhiều thứ này, lên cảnh giới cao thi thì mới có thể dứt bỏ thứ này, thay đổi phương pháp nuôi dưỡng khác.

Bởi vậy bọn hắn thường xuyên có tình trạng mặt vàng như nến, thái độ cùng giọng điệu lệch lạc tà ác.

Cùng thi thể chơi suốt ngày đám người, tinh thần có thể bình thường được sao?

Đang vô cùng vui vẻ La Thi bỗng nhiên ngưng cười, bởi vì trong phòng một cái hắc y nhân thanh niên đã đi ra.

Đối phương trên người ma khí nồng đậm như thực chất, lộ ra một cỗ huyết tinh chi khí mùi vị, vừa nhìn liền biết giết không ít người, không phải dạng dễ trêu chọc.

Mà người này chính là La Thi ở trong Phần Thiên Ma Tông một cái mới quen sư đệ, sau khi biết hắn muốn đối phó Triệu Vô Cực liền chủ động xin theo đi giúp.

La Thiên cau mày nhìn hắn:

“ Ngụy Tuấn sư đệ, ngươi thật sự muốn đến giúp ta hay sao?”

áo bào đen người tên là Ngụy Tuấn, chính là trước kia ở Thanh Vân Tông phản bội tông môn Ngụy Tuấn, cùng Triệu Vô Cực thù sâu như biển, thế bất lưỡng lập.

Ngụy Tuấn sau khi phản bội Thanh Vân Tông bắt đầu dựa theo mình nhận được truyền thừa tu luyện ma công, lại gia nhập vào Phần Thiên Ma Tông tìm một chỗ trú chân, bây giờ liền đã là trúc cơ kì tu ma tu, đồng thời cùng là Phần Thiên Ma Tông nội môn đệ tử.

Hắn ở Phần Thiên Ma Tông cũng có chút nhân mạch, trong đó một người liền là La Thiên này.

La Thiên thời điểm nhận được tin tức, Ngụy Tuấn cũng là ở đấy.

Lúc biết La Thiên muốn đối phó Triệu Vô Cực, hắn liền chủ động xin đi theo giúp một tay.

Lí do rất đơn giản,hắn cùng Triệu Vô Cực có thù, còn là đại thù.

Ngụy Tuấn chỉ muốn đi báo thù, tất cả lợi nhuận đều không muốn một thứ gì, đều cho La Thi, bởi vậy La Thi do dự một chút liền đồng ý

Ngụy Tuấn cảnh giới là trúc cơ kì, cũng là một cái trợ lực không nhỏ, lại không cần tiền, ngu sao không đồng ý a!

Ngụy Tuấn lúc này theo thời gian tu luyện ma công càng dài, trên người huyết tinh chi khí càng lúc càng nồng đậm, tính tình cũng càng trở nên táo bạo bất ổn, nhưng đổi lại, cảnh giới tăng lên cực nhanh.

Đây chính là hắn giết rất nhiều người, tích lũy sát lục chi khí, từ bỏ nhân tính, xây dựng ma tính, tu luyện ma công mới có thể đạt thành được.

Từ lúc tham gia Phần Thiên Ma Tông, Ngụy Tuấn số lần ra tay cực ít, nhưng người khiêu chiến hắn hạ tràng chưa hề có một cái ngươi sống, thủ đoạn tâm ngoan thủ lạt, khiến người khác vô cùng kính nể.

Tuy dạng này càng lúc càng khiến hắn trở nên gần vào ma, nhưng lực lượng nhanh chóng tăng lên dụ hoặc khiến Ngụy Tuấn muốn dừng mà không được, trầm mê vào trong đó, bởi vì hắn nhìn thấy báo thù rửa hận cơ hội.

đây chính là Ma công một số đặc điểm chung dễ nhận thấy nhất, cảnh giới tăng lên nhanh, tâm tính biến đổi vặn vẹo đến cực hạn, thị huyết hiếu sát đủ loại tật xấu nhưng người ta vẫn không thể từ chối được ma công dụ hoặc, bởi vì nó đưa lại lực lượng quá lớn, khiến người ta mê mẩn trong đó như Ngụy Tuấn bây giờ vậy.

đối mặt với La Thi vấn đề,Ngụy Tuấn chỉ là lạnh như băng nói ra:

“ ta không cần bất kì cái gì thưởng thêm,ta chỉ muốn trả thù, ta nói rõ như vậy rồi sư huynh còn không hiểu sao?”

La Thi nghe vậy ha ha cười một cái nói ra:

“ vậy được, sư đệ, chúng ta lên đường săn giết Triệu Vô Cực thôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.