Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 336: Chương 336: Nhìn mặt trời mà không chói lóa




Triệu Vô Cực ôm lấy Tiếu Mị Mị vỗ về an ủi một phen, cuối cùng mới xem như ổn định lại nàng.

Tiếu Mị Mị vẫn là trong lòng có bất mãn, nhưng thái độ đã không đến mức vung tay liền đánh như lúc nãy.

Dù sao nữ nhân nhận phải cú sốc tinh thần như vậy phải ứng như Tiếu Mị Mị cũng là bình thường a.

Triệu Vô Cực lúc này mới hỏi:

“ ngươi cũng thấy a, Đao Tam cùng Yến Cửu đều là người của Cực Nhạc Ma Tông của ngươi,nguoi có ấn tượng gì với bọn họ sao?”

Tiếu Mị Mị gạt đi khóe mắt nước mắt, sụt sịt nói:

“ lúc đầu ta cũng không nhớ quá rõ ràng, nhưng thời gian nãy giờ tu luyện ta đã nhớ ra rồi. Bọn hắn chính là hơn trăm năm trước môn phái của chúng ta cao thủ. Tuy xuất phát điểm chỉ là thấp kém nhất đệ tử, nhưng hai người này cơ duyên không cạn, sau đó võ công càng ngày càng mạnh, ở trên giang hồ cũng có chút tiếng tăm.

Bọn họ dựa vào thân pháp biến hóa khôn lường, ở trên giang hồ cũng hiếm có người có thể truy đuổi được bọn hắn bởi vậy cả một cuộc đời phải nói là sống được rất tiêu dao tự tại, không có cái gì quá lớn kẻ thù.

Lúc bọn hắn thành danh, sư phụ ta còn chưa gia nhập môn phái đây.

Năm đó bọn hắn võ công có thành tựu, có được tranh đoạt tông chủ tư cách, nhưng cuối cùng lại im hơi lặng tiếng mất tích, không ai biết bọn hắn đi đâu.

Nếu lúc đó bọn hắn không rời đi tông môn, tông môn chúng ta chỉ sợ đã lớn mạnh hơn lúc này rất nhiều lần rồi.

Cuối cùng không ngờ hai người lại tới chỗ này ở ẩn, kết thúc sinh mệnh ở đây.

Chúng ta đọc được những dòng này, hẳn là Yến Cửu ở sau khi Đao Tam chết viết lên, sau đó đối phương cùng với Đao Tam đã chôn cùng một chỗ rồi.

Sở dĩ ta biết bọn hắn là vì ở trong tông môn điển tịch luôn có ghi lại một số thiên tài cực kì kiệt xuất của môn phái làm sử liệu, bởi vậy ta đã từng đọc qua mới cảm giác bọn hắn quen thuộc, sau mới nhớ ra!”

Tiếu Mị Mị nói đến đây liền dừng lại, nàng giương mắt nhìn Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực thì là gật gù tỏ ý hiểu rõ.

Triệu Vô Cực lại nói tiếp:

“ xem ra chúng ta muốn rời khỏi đây, không phải là ngày một ngày hai chuyện. Ít nhất ngươi cũng phải tu luyện tới nhất lưu viên mãn cảnh giới a, ngươi mới là nhất lưu trung kì, còn thiếu hai cái tiểu cảnh giới đây!”

Tiếu Mị Mị gật đầu, nàng vốn nghĩ bản thân tu luyện muốn đến được cảnh giới kia cũng không phải quá nhanh, nhưng Triệu Vô Cực cùng nàng song tu một lần đạt được lợi ích to lớn, nàng dám tin bản thân mình thời gian tu luyện sẽ cực kì rút ngắn lại, không mất bao lâu liền có thể đạt được tới cảnh giới kia.

Triệu Vô Cực lại nói:

“ chúng ta Long Phượng đồng vũ song tu công mới chỉ là nhập môn cảnh giới, thời gian tới chúng ta nhất định phải luôn ở bên cạnh nhau, tránh trường hợp một người bị độc phát, người kia không kịp giải cứu!”

Tiếu Mị Mị nhu thuận gật đầu, Triệu Vô Cực suy nghĩ thấu đáo, nàng không có gì phản đối.

Nhưng tu luyện không năm tháng, nghĩ tới còn phải ở chỗ này mấy năm mới có thể tu luyện tới cảnh giới kia, nàng có chút ảm đạm.

Triệu Vô Cực nhanh chóng bắt được nàng biểu tình, hỏi lại:

“ ngươi có tâm sự sao?”

Tiếu Mị Mị buồn bã nói:

“ ta sợ rằng mấy năm tiếp theo liền phải ở chỗ này tu luyện, sư phụ không thấy ta trở lại có phải sẽ nghĩ ta đã vẫn lạc, nàng sẽ rất buồn không?”

Triệu Vô Cực mỉm cười từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bình tụ khí đan ở trước mặt nàng lắc lắc nói:

“ chỉ cần có thứ này trợ giúp, chúng ta còn sợ không nhanh chóng đột phá được sao? Yên tâm đi, chúng ta chẳng mấy chốc sẽ có thể trở lại Thiên Vân Thành thôi!”

Triệu Vô Cực hướng nàng ném tới bình ngọc, Tiếu Mị Mị một tay bắt lấy.

Nàng mở ra chính là một bình mười hạt tròn vo tụ khí đan, là cực phẩm tụ khí đan.

Tiếu Mị Mị trong lòng buồn bực lập tức quét sạch, tụ khí đan này so với nàng thường dùng phẩm chất còn phải cao, có nó hỗ trợ tu luyện, tốc độ tu luyện của nàng sẽ được đề cao thêm mấy phần, lo gì không tiến cảnh.

Chỉ có điều...

Tiếu Mị Mị cẩn thận hỏi:

“ ngươi thứ này còn nhiều không?”

nếu quá ít, làm sao đủ hai người tu luyện tiêu hao a! đến lúc đó ai ăn ai nhịn còn là một vấn đề.

Triệu Vô Cực vui vẻ nói:

“ của ngươi phu quân không có gì nhiều, chỉ có đan dược là nhiều, ha ha ha!”

Tiếu Mị Mị trừng mắt nói:

“ ai là phu quân của ta? Hừ!”

Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn nàng một cái sửa lời:

“ được rồi là tình nhân!”

Tiếu Mị Mị lại hừ lạnh hơn:

“ ai yêu ngươi? Hừ!”

Triệu Vô Cực mặt lạnh xuống:

“ muốn nếm thử gia pháp Triệu gia sao?”

Tiếu Mị Mị không tiếp tục hừ nhưng nàng quay mặt đi, đầu hơi ngẩng lên trời như là một chỉ cao ngạo ngỗng trắng biểu cảm vô cùng điềm đạm đáng yêu, khiến cho Triệu Vô Cực ghé mắt không thôi, nhưng hắn vẫn là phải kiềm chế bản thân.

Căn thạch động này vốn là Đao Tàm cùng Yến Cửu nghỉ lại chi địa, bọn hắn cũng không muốn ở lại đây quá lâu. Dù sao cũng không phải là không còn chỗ nào khác để ở, hắn liền dẫn Tiếu Mị Mị đi ra ngoài.

Triệu Vô Cực cũng không muốn rời xa chỗ này, chỗ này bây giờ đối với bọn hắn đã trở thành thánh địa tu luyện, ở càng lâu không những thôi tình hoa đối với bọn hắn không có độc ngược lại càng sẽ xúc tiến công lực của bọn hắn tăng trưởng.

Triệu Vô Cực từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái cực phẩm phàm kiếm.

Thứ này Triệu Phi Dương chuẩn bị cho hắn ba bốn thanh, đối phương vốn nghĩ hắn hẳn là tu luyện kiếm pháp nên chuẩn bị khá nhiều kiếm, không ngờ Triệu Vô Cực lại chưa hề học qua kiếm pháp.

Triệu Vô Cực cương khí hiện lên, hắn hướng một cái thân cây cỡ bằng miệng bát chém mạnh mà đi.

Kiếm sắc bén lại thêm cương khí bao trùm lên, một kiếm lập tức chặt đứt thân cây, vết cắt phẳng mịn vô cùng, Triệu Vô Cực hài lòng lắc lắc trong tay kiếm.

Tiếu Mị Mị ngồi một bên nhìn xem, không hề có ý động tay chân.

Nàng là nhất lưu trung kì cao thủ, chỉ cần đưa kiếm cho nàng bảo nàng chặt cây là chuyện vô cùng đơn giản.

Nhưng nàng cũng không tranh giành công việc của Triệu Vô Cực, nam nhân làm việc lớn, xây nhà dựng tổ ấm, nữ nhân chăm sóc tổ ấm chính là thiên chức của mỗi người, ít nhất ở thế giới này chính là như vậy.

Nhìn Triệu Vô Cực mọi việc thuận lợi như vậy không hề có chút mệt nhọc nào, nàng cũng lười quản chỉ ở một bên ngồi xem.

Triệu Vô Cực cởi ra áo, để lộ một thân trần cơ bắp đẹp đẽ, hắn mỗi kiếm xuống liền là một cái cây ngã xuống.

Chẳng bao lâu, hắn đã tập hợp đủ gỗ để làm một cái nhà sàn bằng gỗ.

Triệu Vô Cực hài lòng không tiếp tục chặt cây, hắn bắt đầu đối với những cây gỗ này chặt tỉa cắt chém.

Triệu Vô Cực mỗi tay đã có thể mang nặng trăm cân vật nặng, hai chân chính là năm mươi kg mỗi chân, hắn chỉ cần vung tay lên đã có được lực lượng khổng lồ có thể khiến trên giang hồ bất kì võ giả nào xanh mặt chưa kể hắn còn vận lên nội công ngưng tụ cương khí, trên tay hắn còn là cực phẩm phàm kiếm vô cùng sắc bén.

Gọt đi mấy cái cây này chỉ là chút lòng thành mà thôi.

Bận rộn một buổi chiều, cuối cùng Triệu Vô Cực cũng thành công dựng lên nhà sàn, tối nay xem như hắn cùng Tiếu Mị Mị có chỗ ngủ, không cần tiếp tục ở bên ngoài dựng lều ngủ rồi.

Triệu Vô Cực tuy rất khỏe nhưng làm việc một buổi chiều cũng biết mệt, hắn liền hướng một dòng suối không xa hướng đến bắt đầu nhanh chóng tẩy rửa.

Tiếu Mị Mị cũng sửa sang lại đồ đạc gia dụng Triệu Vô Cực từ nhẫn trữ vật lấy ra, bắt đầu bố trí vật dụng cho căn nhà của hai người, chuẩn bị nấu cơm tối.

Hai người chính là như vậy phân công công việc, Tiếu Mị Mị tuy ở Cực Nhạc Ma Tông có địa vị cao nhưng nàng ở trên giang hồ thường xuyên phiêu bạt cơ bản nấu nướng vẫn là phải biết, cũng không phải cái gì không biết nấu ăn nữ nhân, rất nhanh thì một bữa cơm liền đầy đủ.

Triệu Vô Cực vui vẻ sảng khoái trở về, hắn tuy có chút đói bụng muốn ăn luôn, nhưng nhìn Tiếu Mị Mị bộ dáng muốn đi tắm liền nén lại đói bụng, ở trước nhà bắt đầu ngồi ngẩn người ra, ngắm mặt trời đỏ chót xuống núi.

Hắn cùng nàng song tu nhưng tốc độ tu luyện không đồng đều vẫn là một cái vấn đề, nhất định phải tìm cách giải quyết nếu không hai người không thể cùng lúc lên đỉnh a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.