Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 7: Chương 7: Thế giới tiên hiệp đầy màu sắc




Sáng sớm, Triệu Vô Cực tỉnh dậy, mặt trời đã lên cao.

Ngoài cửa sổ, những chú chim đang vui vẻ nhảy nhót trên cành cây, cất tiếng hót líu lo.

Triệu Vô Cực vừa tỉnh mẫu thân hắn như đã sớm biết hắn lúc nào tỉnh, đi từ ngoài cửa vào đến bên giường bế hắn lên mang đi rửa mặt. Mặc dù Triệu Vô Cực đã có thể tự đi lại nhưng dù sao hắn vẫn còn rất bé, hắn cũng không từ chối mẫu thân chăm sóc, chỉ một lát hắn đã rửa mặt sạch sẽ thay đổi quần áo sạch sẽ đầu tóc gọn gàng.

Bình thường lúc hắn tỉnh dậy phụ thân hắn đều đã ra khỏi nhà, nhưng hôm nay phụ thân hắn vẫn còn ở nhà. Hẳn là chuẩn bị mang hắn đi Tàng kinh các đi.

Thấy Triệu Vô Cực được mẫu thân hắn bế vào, Triệu Phi Dương liền nói: “Cực nhi hôm nay chúng ta đi Tàng Thư Các đi. Huyền nhi, muội đưa Cực nhi cho ta bế là được rồi”

Triệu Vô Cực được phụ thân hắn bế lên. Triệu Phi Dương tế ra phi kiếm đạp không liền đi.

Thanh Vân Tông được xây dựng trên 1 loạt đỉnh núi, thuộc Vô tận sơn mạch phía rìa bên ngoài, thế núi trùng điệp mà hùng vĩ. Tàng thư các được xây ở trên vô danh phong, nằm vị trí khá là trung tâm nội ngoại môn ở giữa.

Triệu Phi Dương bế Triệu Vô Cực phi hành 1 thời gian ngắn liền đến Tàng thư các.

Trông coi Tàng Thư các là 1 lão giả râu tóc trắng xóa,ngồi trên ghế đẩu, phía trước mặt hắn là 1 cái bàn để mấy quyển sách cùng 1 bộ ấm trà. Lão giả tuy trông lớn tuổi nhưng 2 mắt rất tinh thần, tay nhẹ nhàng vuốt chòm râu rất tiên phong đạo cốt. Trông thấy Triệu Phi Dương đến liền hòa ái nở nụ cười:

“ Đây là Vô Cực sao, thật là 1 cái xinh xắn tiểu hài.Sau này nhất định là tông môn trụ cột”.

Triệu Phi Dương cũng nở nụ cười đáp lời: “Diệp trưởng lão quá khen. Ta muốn vào tầng 1 chọn cho Vô Cực ít thư tịch không vấn đề gì chứ”

“ ồ, Vô Cực mới mấy tháng tuổi mà đã xem hiểu sách sao”? Lão giả 2 mắt tinh mang lóe lên 1 chút rồi nhanh chóng thu liễm, lại nói: “Vô Cực tinh thần lực đúng là hơi cao 1 chút”

Triệu Vô Cực cảm giác được 1 luồng năng lượng quét qua toàn thân, hắn có chút rùng mình. Đứng trước nó hắn như không chỗ che giấu, tất cả đều bạo lộ dưới mắt lão giả vậy.

“Lão giả này nhất định là cao thủ” trong lòng Triệu Vô Cực thầm nghĩ

Tàng thư các là tông môn trọng địa, canh giữ chỗ này Diệp lão tất nhiên cảnh giới cũng không kém đi chỗ nào. Nhìn phụ thân hắn là nguyên anh kì cũng phải cung kính là hiểu được phần nào. Ngoài ra lão giả này như túc trực ở Tàng thư các cả ngày, lần trước Triệu Vô Cực được môn chủ chúc mừng cũng không thấy hắn đến. Triệu Vô Cực suy đoán 2 loại lí do: 1 là nhiệm vụ của hắn ở đây không tiện di chuyển. 2 là thân phận hắn cao hơn không cần thiết làm những việc như thế. Triệu Vô Cực nghiêng về loại sau hơn

“Cực Nhi không những xem hiểu còn biết viết chữ nói chuyện nữa! Cực Nhi mau chào Diệp gia gia”

Triệu Phi Dương không chút nào giấu dốt ý tứ quay về phía Triệu Vô Cực nói, Triệu Vô Cực vô cùng lễ phép nãi thanh nãi khí nói: “ Diệp gia gia ngươi tốt, sau này chúng ta sẽ còn gặp nhau nhiều, mong ngài chiếu cố!”

“haha,quả nhiên thông minh hơn người! Mới mấy tháng tuổi mà đã ăn nói thông thạo như thế sau này tu luyện chắc chắn sẽ có đại thành tựu. Được rồi, ngươi vào tùy tiện xem.Thích cái gì đến chỗ ta đăng kí 1 thoáng sau đó lấy bản sao chép là được” Diệp lão giả hòa ái cười nói

Triệu Phi Dương khẽ gật đầu rồi đi vào. Tuy là sáng sớm nhưng cũng có lác đác 1 vài ngoại môn đệ tử đang ở đây xem thư tịch. Thấy Triệu Phi Dương vào thì lập tức cúi chào rồi tiếp tục xem của mình. Triệu Phi Dương liền nói: “Cực nhi ngươi muốn xem sách gì nào?”

Triệu Vô Cực suy nghĩ 1 thoáng rồi nói: “phụ thân, mang tất cả sách về nhà xem được không?”

Triệu Phi Dương lập tức trợn tròn mắt. Vừa khen ngươi thông minh đây ngươi lại có thế hỏi ra câu hỏi vô tri như thế? Có thể thì có thể a, chút sách này vốn không quan trọng gì, sách quan trọng cũng đã không để ở tầng 1 Tàng thư các, nhưng ngươi khẳng định có thể đọc hết sao? Lấy 1 lúc nhiều như thế hắn Triệu Phi Dương cũng có chút mất mặt, liền nói: “ Cực nhi,nhiều sách thế sao ngươi đọc hết được, cứ lấy 1 ít về đọc, đọc xong lại quay lại mượn tiếp”

Triệu Vô Cực 2 mắt đảo 1 vòng liền nói: “ thế lấy 1 nửa mang về được rồi”

Lần này Triệu Phi Dương triệt để im lặng.

Cuối cùng qua lại 1 hồi, dưới sự nhõng nhẽo của Triệu Vô Cực, Triệu Phi Dương mang 1 phần 5 tàng thư cách sách thu vào túi trữ vật đưa ra đăng kí chỗ Diệp trưởng lão. Diệp trưởng lão thấy Triệu Phi Dương 1 lúc liền mượn nhiều như thế sách đèu trợn mắt.

Ni mã, ngươi đây là định mang Tàng thư các sách về làm mồi lửa hay sao? Người khác mượn lần 1 quyển 2 quyển ngươi cái này tốt. 1 lần mượn 1 phần 5 tầng 1 Tàng thư các sách. Cũng uổng cho ngươi làm trưởng lão mới làm ra được chuyện như vậy.

Nghĩ thì cứ việc nghĩ nhưng Diệp trưởng lão vẫn là làm thủ tục cho Triệu Phi Dương mượn sách. Triệu Phi Dương mang tất cả sách thu vào nhẫn trữ vật, chân dạp phi kiếm lại bay về nhà.

Về đến nhà Triệu Vô Cực liền không chờ được mang sách ra xem. Đủ loại sách từ Lịch sử, địa lí, tu tiên, yêu thú, tạp thư,... tất cả đều có ngoài ra hắn còn nhìn thấy sách giới thiệu về phàm nhân giang hồ có cái gọi là cao thủ võ lâm.

Tiên Việt Đại lục.Thanh vân tông-tu tiên đại phái có hóa thần lão tổ trấn phái(thường xuyên bế quan ko hỏi việc đời truy cầu cảnh giới cao hơn).Chưởng môn Long ngạo thiên nguyên anh kì hậu kì(8 tầng-ngoại nhân chỉ biết dc là NA hậu kì chứ thực chất k rõ cảnh giới,chưởng môn thường trú ở môn phái k ra ngoài cũng k thường cùng người khác giao thủ).

Có 10 nội môn trưởng lão.

7 ngọn núi chính: Đan phong, khí phong, phù phong,trận phong, cấm (chế) phong, kiếm phong,chính phong.

Các phong chủ đều có hoặc không để tử chân truyền, dao động khoang 1 2 người trong đó.

Đây là giới thiệu chung về Thanh Vân Tông. Triệu Vô Cực lại tiếp tục tìm đọc sách về tu tiên thường thức. Lật ra sách, nói rõ về tuổi thọ của tu tiên giả.

Tuổi thọ của các cảnh giới: luyện khí viên mãn 100 năm. Trúc cơ viên mã 150.Kim đan viên mãn 300.Na viên mãn 500.Hóa thần 1000.

Thanh Vân Tông chủ tu kiếm pháp.vốn là tu tiên đại phái tuy ko phải là đỉnh phong nhưng cũng thuộc hạng thứ 2 chỉ sau các đỉnh tiêm tu tiên đại phái có 2 3 Hóa Thần lão tổ mà thôi. Cùng đẳng cấp với Thanh vân tông là Nhất kiếm môn chủ tu kiếm pháp,Kim đao môn chủ tu đao pháp,Thiếu Dương phái chủ tu pháp thuật. 4 phái trước nay các đệ tử luôn lẫn nhau ganh đua so tài k ai phục ai. Chủ tu cũng không có nghĩa là mấy môn phái này không am hiểu trận pháp phù pháp các loại, mà chỉ là yếu hơn một chút mà thôi.

Tất cả tu tiên đại phái đều 5 năm 1 lần tuyển chọn tân đệ tử, đệ tử mới đều là trẻ vị thành niên 6 tuổi trở lên vì trước 6 tuổi tu tập tiên pháp k phải k dc nhưng sau này sẽ bị lùn.đúng vậy,là lùn. Tất cả tu tiên đại phái thống nhất nhận thức chung chỉ thu nhận đệ tử trên 6t. Thanh vân tông sau khi thu nhận sẽ cung cấp tài nguyên tu luyện 1 năm hàng tháng phát.lần đầu vào tông miễn phí cung ứng 1 hạt thông mạch đan 1 hạt tụ khí đan 1 linh thạch hạ phẩm 1 quyển tu luyện cơ sở và những điều cần chú ý. Hàng tháng sau đó mỗi tháng 1 hạt Tụ khí đan 1 Linh thạc hạ phẩm,đấy là người tư chất bình thường. Tư chất tốt dc vào thẳng ngoại môn làm ngoại môn đệ tử ko cần làm nhiệm vụ tạp dịch.Tân đệ tử sau 1 năm nếu k đột phá lên dc luyện khí tầng 5 để lên ngoại môn thì phải bắt đầu làm nhiệm vụ tạp dịch. Mỗi người ít nhất 20 nv mỗi tháng nhiệm vụ đều có phần thưởng tuy rằng rất ít nhưng góp lại cũng có thể dổi dc tài nguyên tu luyện. Trong thời gian trước 1 năm cũng có thể tiếp nhiệm vụ tạp dịch. Người k có gia tộc chống đỡ đa số đều lựa chọn sớm đi làm các loại nhiệm vụ tông môn để tích thêm tài nguyên tu luyện cho bản thân

Tân đệ tử được thông mạch đan sẽ dùng để đả thông kinh mạch, đả thông được nhiều hay ít còn phải nhìn vào chất lượng đan dược cùng tư chất cá nhân khác nhau. Chỉ cần thông 1 mạch hoặc nhất huyệt là có thể thử nghiệm dẫn khí nhập thể thành Luyện khí kì đệ tử. Luyện Khí kì chủ yếu công việc vẫn là dẫn khí nạp thể và đả thông kinh mạch. Tùy theo công pháp tu luyện mà đả thông kinh mạch có thể nhiều có thể thiếu con đường mà các đệ tử đều phải đi là đả thông 12 chính mạch, 12 mạch thông tức luyện khí đỉnh phong.

Những đệ tử thiên phú cực kì xuất chúng được các trưởng bối nhìn trúng thì sẽ được trưởng bối trợ giúp đả thông kinh mạch, con đường tu hành 1 đường nhanh chóng sáng sủa. Nhưng sự trợ giúp này cũng chỉ hạn ở đả thông 1 mạch mà thôi, nếu như cưỡng chế thông mạnh không những không có chỗ tốt trái lại còn ảnh hưởng đến quá trình tu luyện sau này, thương thân chỉ là nhẹ, khuyết thiếu cảm ngộ thông mạch và cảm giác về cơ thể mới là mối họa ngầm to lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.