Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 687: Chương 687: Tiểu Hoàng tầm bảo




Không phải là Thiên tài hòa thượng cũng ở sắp chết trạng thái mới có thể đột phá thành công sao?

Như vậy lúc đó hắn mấy cái tinh khí thần chỉ số hẳn đều đang cực thấp bởi vậy nếu đem chúng nó xem thành một đoàn đồ vật nhét vào trong túi kia, vậy thì đồ vật này cũng không hề lớn, dĩ nhiên là có thể đem cả ba thứ nhét vào một chỗ thành công rồi

Đây cũng là trạng thái Triệu Vô Cực đang hướng tới, nếu như hắn đem bản thân mình trạng thái chịu đựng đến mức kém nhất, để cho mỗi cái chỉ số đều trở thành 1, phải chăng hắn có thể cân bằng tỉ lệ của cả ba thứ này?

Triệu Vô Cực càng nghĩ, ánh mắt càng sáng lên, hiển nhiên đây có thể thực hiện được a!

cho dù bây giờ hắn giống như Thiên tài hòa thượng đi vào sa mạc, đem tinh khí thần của mình tiêu hao thất thất bát bát, sau đó tiến hành đột phá tam hoa tụ đỉnh cảnh, như vậy cũng không khẳng định được là hắn có cân bằng được ba cái này chỉ số hay không.

Nhưng nếu đem bản thân mình trạng thái đem đến tồi tệ nhất hoàn cảnh, sau đó lại kết hợp thêm sa mạc thiêu đốt, như vậy liền đạt tới Thiên tài hòa thượng trạng thái lí tưởng như vậy, tinh khí thần đều cạn kiệt, có thể thử nghiệm đột phá.

Nhưng hắn cách làm so với Thiên tài hòa thượng càng thêm triệt để, càng tiến xa một bước, chính là hắn biết cân bằng tỉ lệ của tinh khí thần, mà Thiên tài hòa thượng chỉ là mang tinh khí thần ba thứ hòa vào nhau thành công mà thôi.

Như vậy sau cùng cho ra sản phẩm, hiển nhiên Triệu Vô Cực sản phẩm sẽ là thượng phẩm thậm chí cực phẩm, chắc chắn hơn xa nhiều so với Thiên tài hòa thượng a!

Nghĩ tới đây, Triệu Vô Cực lập tức ánh mắt nóng rực, quả thật có thể thử nghiệm một phen a!

chỉ có điều, cách làm này cũng có một cái nguy hiểm, chính là nếu để bất kì thứ nào trong tinh khí thần của hắn tụt về 0, như vậy hắn liền triệt để chơi xong.

Bởi vậy, Triệu Vô Cực bất cứ lúc nào cũng phải chuẩn bị thiên tài địa bảo hoặc tiên đan diệu dược để cứu mạng hắn cùng Tiếu Mị Mị nếu lỡ như một trong hai người bọn hắn không chịu nổi mà chơi xong, vậy thì còn có thể cứu được.

Nghĩ tới đây, Triệu Vô Cực ánh mắt sáng rực.

Xem ra lần này mất hết sức chín trâu hai hổ đánh vào Thần Điện cũng không phải là không có cái gì thu hoạch a!

Xem như biết được những cái này tin tức, cũng đủ để hắn đối với tam hoa tụ đỉnh càng thêm chắc chắn, không còn như trước đây như vậy một đường mê mang chơi liều, được sao hay vậy.

Triệu Vô Cực nhìn xung quanh, Tiếu Mị Mị cùng mấy Bán Thiên Ưng Hiền Tụ Nghĩa Kiến Đức đại sư đang mải mê xem xét cùng suy nghĩ bên trong những cuộn giấy kia để lại kinh nghiệm cùng tin tức.

Bọn hắn có sắc mặt đăm chiêu suy nghĩ, có sắc mặt mê man không rõ, mỗi người một loại sắc thái khác nhau.

Triệu Vô Cực cười chắp tay nói:

“ hai vị chưởng môn, các ngươi cứ từ từ xem xét, chúng ta có việc đi trước a!”

Triệu Vô Cực nói xong, Tiếu Mị Mị bỗng nhiên giật mình một cái, hướng hắn nhìn lại, sau đó từ trong tay buông xuống cái kia cuộn giấy nhanh chân đi đến bên Triệu Vô Cực cùng hắn đứng song song.

Hiền Tụ Nghĩa cùng Bán Thiên Ưng đều là giật mình nhìn về phía hắn.

Đang yên lành tự nhiên sao lại không xem nữa a! Triệu Vô Cực đây là muốn làm gì?

Hiền Tụ Nghĩa lập tức lên tiếng hỏi:

“ Triệu công tử, không biết là có việc gì gấp? Có cần chúng ta hỗ trợ hay không? ở đây nhiều bí tịch võ công như vậy, chẳng lẽ ngươi không muốn xem qua sao?”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ không cần, thứ này với ta vô dụng. Ta đã đạt được thứ mình muốn rồi, các vị chưởng môn nếu muốn tiếp tục nghiên cứu những thứ này, vậy thì tùy tiện, ta sẽ không cản trở các người nữa a!”

nói xong hắn chắp tay lần nữa ra hiệu muốn thật sự rời đi.

Hiền Tụ Nghĩa ánh mắt có chút phức tạp.

Hắn còn đang lo lắng chỗ này trân quý võ công thượng thừa nếu chia ra cho tất cả mọi người không biết môn phái của hắn có thể cầm tới bao nhiêu bản.

Nhưng xem ra lần này hắn nghĩ nhiều, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị hoàn toàn không có hứng thú với mấy thứ này a, hắn thật sự muốn rời đi.

Hiền Tụ Nghĩa lập tức chắp tay nói:

“ vậy thì chúc Triệu công tử thượng lộ bình an!”

Kiến Đức đại sư cũng lập tức lên tiếng:

“ Triệu công tử đi thong thả!”

Bán Thiên Ưng hướng về phía hắn mỉm cười gật đầu một cái, rất có trưởng bối phong phạm.

Triệu Vô Cực gật đầu, mang theo Tiếu Mị Mị rời đi chỗ này.

Ra khỏi tàng thư các, Tiếu Mị Mị bắt đầu lên tiếng hỏi:

“ Vô Cực, chàng đã nghĩ thông suốt hết những thứ kia rồi sao?”

Triệu Vô Cực bẹo má nàng một cái nói:

“ đúng vậy Mị nhi, ta đã đem chúng thuộc lòng cũng suy nghĩ thấu triệt hết rồi, nàng nếu muốn bất cứ lúc nào cũng có thể ở ta chỗ này đạt được mấy thứ đó!”

Tiếu Mị Mị ánh mắt lấp lánh tinh tinh, quả không hổ là nam nhân của nàng, phần này thông minh cùng ngộ tính, quả thật giang hồ hiếm thấy.

Tiếu Mị Mị lập tức hỏi:

“thế bây giờ chúng ta làm gì?”

Triệu Vô Cực cười cười:

“ ta cũng không tin Thần Điện chỉ có chừng đó bảo vật! Không bằng chúng ta tìm một vòng xem sao?”

Tiếu Mị Mị lập tức tới hứng thú, chỉ cần là tầm bảo nàng liền vui sướng.

Hơn nữa là cùng Triệu Vô Cực đi tầm bảo, càng không cần phải nói rồi.

Triệu Vô Cực cầm ra Tiểu Hoàng khế ước, bắt đầu kêu gọi nó.

Nếu nói đến tầm bảo người trong nghề, hắn cùng Tiếu Mị Mị bốn phía đi loạn, không thể nào cùng Tiểu Hoàng tiên thiên bản lĩnh so sánh được.

Tiểu Hoàng cái này hèn mọn bỉ ổi tính cách, nói không chừng đã sớm đem Thần Điện chỗ tốt mò một vòng, ở đâu có thứ tốt không ai so nó càng rõ ràng.

Triệu Vô Cực bắt đầu đứng yên tại chỗ kêu gọi Tiểu Hoàng, chỉ mất một lát công phu, ngay cạnh hắn mặt đất lập tức xuất hiện một chút động tĩnh, sau đó Tiểu Hoàng từ dưới mặt đất nhanh chóng chui ra, một mặt híp mắt nhìn lấy Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực ánh mắt đảo một vòng đánh giá Tiểu Hoàng, xem ra tiểu tử này quả thật thu hoạch không tệ a!

hắn vốn không hề cho Tiểu Hoàng mệnh lệnh gì, để nó tự hành phát huy, nhưng xem ra Tiểu Hoàng vẫn là trọng thi nghiệp cũ.

Mặc cho hắn ở ngoài đánh sống đánh chết, nó vẫn là đi cửa sau từ dưới mặt đất đào đi lên thăm hỏi bảo khố của Thần Điện một phen.

Thần Điện bảo khố, cho dù có thứ gì tốt giờ này chỉ sợ bảy tám phần đã nằm trong túi không gian ở trước bụng nó, hai ba phần còn lại thì để lại cho Mai Tĩnh đám người.

Đối phương đại chiến cùng Thần Điện thủ vệ võ giả vẫn còn chưa kết thúc, nhưng sau khi kết thúc đi vào tàng bảo các của Thần Điện nếu thấy một căn phòng rải rác vài ba món, không biết nàng sẽ có suy nghĩ gì a!

hẳn là rất kinh hỉ đúng hay không?

Triệu Vô Cực nghĩ đến đây liền bật cười, đối với Tiểu Hoàng nói:

“ Thần Điện có chỗ nào có thứ tốt dẫn ta đi xem một vòng, nhớ kĩ, là chân chính thứ tốt.

Bình thường đồ vật, ta sẽ không để vào mắt a!”

Tiểu Hoàng thử nhãn nhìn chăm chú Triệu Vô Cực, nghe xong mệnh lệnh của hắn, nó bắt đầu suy tư một chút.

Triệu Vô Cực đối với Tiểu Hoàng làm ra nhân tính hóa vẻ mặt rất hài lòng, xem ra đối phương theo cảnh giới tăng lên linh trí cũng càng tăng trưởng, cứ như vậy đến lúc đó trúc cơ nói không chừng cũng có thể có được người bình thường khả năng tư duy a!

Đây là một cái tín hiệu tốt.

Dù sao Tiểu Hoàng là sủng vật của Triệu Vô Cực, hắn cũng không muốn nuôi một cái ngốc chuột, năm đó chính là nhìn trúng Tiểu Hoàng thông minh, sớm khai linh trí mới nuôi nó mà thôi.

Tiểu Hoàng thử nhãn đảo vòng vòng, giống như đang tự hỏi cái gì chỗ tốt mới có thể khiến Triệu Vô Cực hài lòng.

Trong mắt nó, nhân loại chỗ tốt quá nhiều, đồ vật đáng giá cũng rất nhiều.

Nhưng Triệu Vô Cực đã nói rõ a, đồ vật quá thấp kém, hắn là nhìn không vào mắt.

Triệu Vô Cực tiêu chuẩn so với nó cao nhiều lắm, bởi vậy phải thật sự là thứ tốt, Triệu Vô Cực mới có thể xem trọng

Tiểu Hoàng nhanh chóng suy tư, sau lưng nó cái đuôi nhẹ nhàng lắc lư qua lại trái phải, càng lúc nó lắc lư càng nhanh.

Tiểu Hoàng giống như là nghĩ ra cái gì, hướng về Triệu Vô Cực chít chít kêu một tiếng, sau đó bốn chân nhanh chóng ở trên mặt đất chạy đi.

Triệu Vô Cực cười cười, dẫn theo Tiếu Mị Mị đi theo Tiểu Hoàng.

Tiếu Mị Mị đối với Tiểu Hoàng cũng không hề chán ghét, cho dù đối phương là chuột, bởi vì đây là Triệu Vô Cực sủng vật.

Nàng trải qua thời gian dài ở bên Triệu Vô Cực, cũng được lĩnh giáo Tiểu Hoàng chỗ lợi hại, nó tuy không phải là một cái cường lực sủng vật, nhưng đôi lúc so sài lang hổ báo loại này mãnh liệt tấn công tính sủng vật còn lợi hại.

Mà lúc này, hiển nhiên chính là lúc nó thể hiện ra bản lĩnh của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.