Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 315: Chương 315: Trốn miêu miêu




Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị ở đây cũng đã được mấy ngày, tính từ lúc Từ Tiểu Bạch đột phá đến bây giờ.

Mỗi ngày hắn đều không ngừng nghỉ truyền vào Nguyệt dạ tam tinh tàn bội nội lực để nó có thể bắt được bất cứ vị trí của miếng tàn bội nào khác nếu như nó xuất hiện cũng được kích hoạt lên.

Nhưng đáng tiếc uổng công mấy ngày hắn vẫn chưa hề thu được kết quả gì, ngược lại mấy ngày nay hắn mặc lên phụ trọng điên cuồng tu luyện cơ sở luyện thể trảo pháp đã bị hắn bỏ xó lâu nay tiến bộ liên tục, không ngừng đột phá.

Triệu Vô Cực có thể cảm giác được hắn khí lực mỗi một lần đột phá đều đang không ngừng tăng lên, sức manh tràn đầy khắp cơ thể, như là có dùng không hết sức mạnh vậy.

Triệu Vô Cực trên tay bây giờ đã mang lên 100kg hộ thủ, tổng hai tay chính là 200kg.

Dưới chân của hắn cũng được nâng lên 50kg hộ thối tổng hai chân chính là 100kg.

Trên người 300kg phụ trọng, nhưng dựa vào thể chất cùng nội lực, Triệu Vô Cực có thể như bình thường hoạt động cùng triển khai thân pháp.

Trừ khi là bị võ giả cảnh giới cao hơn hắn truy sát, Triệu Vô Cực dám tự tin khẳng định tốc độ hiện tại của hắn ở trên giang hồ đã không có mấy người có thể sánh kịp.

Điểm yếu duy nhất trong thân pháp của hắn chính là trong khoảng cách ngắn xê dịch mà thôi, cái này Triệu Vô Cực có thể lựa chọn tu luyện một môn khinh công thân pháp khác để bổ trợ, hoặc là dựa vào phản xạ cùng kinh nghiệm của bản thân để né tránh.

Hắn bây giờ võ học tuy ít, nhưng Triệu Vô Cực cảm thấy thời gian không đủ để tu luyện.

Mỗi ngày chỉ cần rảnh rỗi hắn đều điên cuồng luyện tập, nhưng vẫn chưa thấy được bất kì môn võ công nào đạt tới cực hạn, mỗi môn võ công của hắn đều có không giang khai thác rất lớn.

Chỉ riêng cơ sở luyện thể trảo pháp, mấy ngày hôm nay Triệu Vô Cực càng luyện càng hăng say đột phá cũng tấp nập kéo tới.

Hắn âm thầm tặc lưỡi, đây quả nhiên là một môn chứa đầy bug công pháp, tu luyện không có giới hạn là sự thật.

Giống như Triệu Vô Cực đạt đến mức độ này, hắn chỉ cần đột phá một cái tiểu cảnh giới, khí lực của bản thân sẽ gia tăng không ít.

Nhưng đột phá tốn thời gian rất lâu, Triệu Vô Cực trong thời gian này miệt mài tu luyện nửa tháng một tháng cơ sở luyện thể trảo pháp cũng có thể nhẹ nhõm đạt được lực lượng tăng cường bằng với hắn đột phá.

Quả thật quá kiếm lời, chưa kể hắn cơ sở càng vững chắc, sau này đột phá gia tăng sẽ là càng lớn.

Cho nên cơ sở luyện thể trảo pháp là tu luyện không có giới hạn, có thể tu luyện lúc nào, Triệu Vô Cực liền tu luyện lúc đấy.

Hắn cũng vì muốn để Tiếu Mị Mị bớt nhàm chán mà mỗi lúc đột phá đều hô lên, nhưng Tiếu Mị Mị lại cho rằng hắn đang trêu đùa nàng.

Tiếu Mị Mị trước đây cũng có tu luyện qua cơ sở luyện thể quyền pháp, nhưng nàng vừa đạt tới liền thôi, cho nên nàng không hề hiểu rõ, Triệu Vô Cực tu luyện chính là không có giới hạn loại kia.

Hơn nữa đừng quên mỗi người khí lực cho dù tiếp tục tu luyện luyện thể quyền pháp cũng sẽ đạt tới một cái bình cảnh, sau đó liền mất đi tác dụng.

Triệu Vô Cực chính là dựa vào Ngưu đỉnh đan của sư gia hắn Bạch Vô Thường luyện chế đột phá hắn nhân thể cực hạn lúc đó bây giờ hắn cũng không thể thoải mái đầm đìa như vậy tu luyện cơ sở luyện thể trảo pháp được.

Bởi vậy mỗi người trong cuộc đời của mình đều có cơ duyên cùng gặp gỡ riêng không ai giống ai.

Triệu Vô Cực đột phá là thật sự nhưng ở trong mắt Tiếu Mị Mị chính là hắn đang trêu đùa nàng mà thôi.

Triệu Vô Cực cũng không muốn đi giải thích gì nhiều, chỉ cần Tiếu Mị Mị còn kiên nhẫn ở đây chờ đợi, hắn liền có thể cùng nàng ở lại đây ngâm vài tuần một tháng.

Lâu lắm rồi, hắn mới có cơ hội bình tĩnh tu luyện như vậy, tất nhiên là phải tranh thủ tu luyện một phen a!

Trời sáng, hôm nay đã là ngày thứ bảy hai người ở trong cái tiểu viện này.

Tiếu Mị Mị chán đến chết ngồi ở một bên khoanh chân tu luyện, Triệu Vô Cực thì ở cạnh đó không nhanh không chậm đánh luyện thể trảo pháp, khung cảnh yên tĩnh bình hòa tới cực hạn.

Bỗng nhiên, Triệu Vô Cực lông mày nháy lên, lập tức trầm giọng nói:

“ xuất hiện rồi!”

Tiếu Mị Mị đang tu luyện bị Triệu Vô Cực một tiếng nói làm phiền, nàng nhẹ nhàng mở mắt ra hỏi:

“ cái gì tới?”

Triệu Vô Cực nhìn nàng nhanh chóng nói:

“ không phải là ngươi muốn tìm hiểu xem Nguyệt dạ tam tinh tàn bội có thật sự đến Thiên Vân Thành hay không sao? Ta có thể nói cho ngươi biết, nó thật sự đang tới Thiên Vân Thành, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh, chẳng mấy chốc nửa liền sẽ từ cổng phía đông đi vào. Mau thu dọn chúng ta lập tức rời khỏi đây!”

Tiếu Mị Mị nghe vậy ánh mắt lập tức sáng lên, nàng phi thân một cái liền đứng dậy nói:

“ không cần chuẩn bị, ta vốn không có cái gì đồ đạc cần mang theo. Chúng ta đi chỗ nào? Chẳng lẽ đối phương rất mạnh sao? Lấy thực lực của hai chúng ta hợp sức cũng không đánh lại sao? Hơn nữa ngươi làm sao biết được? Mấy ngày hôm nay ngươi đâu có rời khỏi chỗ này, tin tức là từ đâu tới?”

Triệu Vô Cực nhíu mày gắt giọng nói:

“ thật lắm chuyện, đâu ra nhiều câu hỏi như vậy? Ngươi thương ngày vẫn là như vậy nhiều chuyện sao? Có đi hay không?”

Tiếu Mị Mị dẫm chân một cái tức giận nói:

“ đi thì đi, nhưng ngươi cũng phải trả lời cho ta a!”

Triệu Vô Cực khoác lên áo của mình, che đi thân thể cơ bắp đẹp đẽ thân hình sáu múi thuôn dài, hắn dưới chân thi triển khinh công lập tức hướng một cái tòa nhà ở gần đó đi tới, cũng bắt đầu đối với Tiếu Mị Mị giải thích:

“ ta không biết chính xác cảnh giới của đối phương, nhưng đối phương tốc độ đến rất nhanh, không thể nào chỉ có thể là nhất lưu cảnh giới được, ít nhất là đỉnh phong cảnh giới!”

Tiếu Mị Mị vừa nghe Triệu Vô Cực nói xong liền hít một ngụm khí lạnh.

Đỉnh phong cảnh giới!

Điều này ý vị thế nào? Người hộ tống vật này là trên giang hồ cực kì hiếm thấy đỉnh phong cảnh giới cao thủ, chỉ cần hắn nguyện ý liền có thể khai tông lập phái, làm một cái cực kì mạnh mẽ môn phái trên giang hồ.

Sư phụ của nàng, Âm hậu, cũng chỉ là đỉnh phong hậu kì cảnh giới mà thôi.

Nàng cũng đang tìm kiếm cơ duyên đột phá đỉnh phong viên mãn cảnh, sau đó chính là tam hoa tụ đỉnh, vượt qua khỏi phàm nhân phạm trù.

Triệu Vô Cực lời tiếp theo càng là làm cho nàng kinh hãi:

“ vừa nãy ta cảm giác được hắn, hắn cũng đã cảm giác thấy ta, đang điên cuồng hướng bên này lao tới. Chúng ta nếu không nhanh chóng di chuyển, chỉ sợ ở đây thêm một lúc sẽ bị đối phương phát hiện ra sau đó giết người đoạt bảo!”

Tiếu Mị Mị nhíu mày, Triệu Vô Cực cảm nhận ra được đối phương? Hắn là như thế nào cảm nhận?

Tuy nói nàng cũng có khả năng cảm nhận nguy hiểm hoặc bị người khác chăm chú nhìn vào, nhưng phạm vi cũng không quá rộng.

Triệu Vô Cực vừa nói chính là ở ngoài thành đông đang nhanh chóng di chuyển vào, vậy khả năng cảm nhận của hắn chả lẽ rộng tới mức đó?

Tiếu Mị Mị một trăm cái không tin, đây chẳng phải là tiên nhân mới có sức mạnh sao? Triệu Vô Cực làm sao có thể có được?

Triệu Vô Cực đương nhiên không thể cảm nhận được xa như vậy hắn là dựa vào Nguyệt dạ tam tinh tàn bội cảm nhận mà thôi, lúc này hắn sớm đã cắt đứt truyền vào nội lực, hắn cùng vị kia đỉnh phong cao thủ cũng đã bị mất dấu nhau, lúc này chính là đang chơi trốn tìm.

Triệu Vô Cực lạnh giọng nói:

“ ta sớm đã tìm được một vị trí tốt để quan sát, đối phương chắc chắn sẽ tới chỗ tiểu viện của chúng ta tìm kiếm tung tích, chúng ta có thể trước tiên quan sát xem đối phương là ai, sau đó thu thập tin tức của hắn biết rõ sở trường sở đoản của hắn.

Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.

Cho dù là đỉnh phong cao thủ, chúng ta không thể trực tiếp đánh bại hắn, nhưng muốn giết chết hắn cũng không phải chỉ có một cách duy nhất. Chúng ta cũng có thể hạ độc, bố trí bẫy rập, ám sát, hoặc hố chết hắn?”

Tiếu Mị Mị lập tức gật đầu đồng ý, đối với người ở tà phái như nàng, hạ độc cũng là một loại thủ đoạn, là một loại bản sự.

Ngươi bị người hạ độc, đấy chỉ có thể nói rõ ngươi tính cảnh giác quá kém mà thôi, không phải là đối phương bỉ ổi.

Nàng ở môn phái cũng đã được huấn luyện qua về chống độc cơ bản, lại thêm kinh nghiệm hành tẩu giang hồ lâu nay, muốn hạ độc nàng không dễ chút nào.

Nhưng người không phải vạn năng, không phải lúc nào cũng có thể tỉ mỉ cẩn thận phòng tránh.

Chỉ cần đối phương có một tia sơ hở bọn hắn liền có cơ hội ra tay giết chết đối phương.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị mua nhà đều không dùng chân diện mục đến mua, bọn hắn hành tung cũng không sợ bị người tìm ra.

Lúc này trốn đến một bên quan sát, có thể biết được người muốn ra tay là ai, sau đó mới có kế hoạch đối phó đối phương, Tiếu Mị Mị đối với kế hoạch này không chút dị nghị.

Nàng càng thích làm việc cẩn thận như Triệu Vô Cực vậy, không phải chỉ biết dựa vào man lực cứng đối cứng cùng với đối phương, hành động này là vô cùng ngu ngốc.

Tiếu Mị Mị hiếu kì hỏi:

“ ngươi hố như nào hắn?”

Triệu Vô Cực mỉm cười nói:

“ nếu hắn là tà phái người, làm một cái thông báo thật to, giúp hắn kéo cừu hận, để cho hắn ở Thiên Vân Thành như là chuột chạy qua đường người người gọi đánh. Nếu hắn là chính phái, tuyên bố ra bên ngoài hắn là người sở hữu đồ vật kia, mọi người cũng sẽ không tha cho hắn. Đương nhiên đấy chỉ là bước cuối cùng, làm thế chúng ta cũng không được lợi gì, đoạt đồ vật từ một người luôn dễ hơn từ một đám người.

Nếu để đám người kia biết tin tức nhúng tay vào, chúng ta đoạt được tỉ lệ sẽ càng thấp, đến lúc đó không ai được lợi!”

Tiếu Mị Mị gật đầu, kế hoạch trước mắt tạm thời không có gì bất ổn, nàng vẫn yên tĩnh theo Triệu Vô Cực bước chân đi tới một tòa hai tầng lầu ở cách đó không quá xa cùng không quá gần, tầm nhìn rất tốt.

Triệu Vô Cực phi thân lên lầu hai, hai người nhanh chóng đi vào tòa nhà này.

Hắn mở hé ra cửa sổ, ở một bên cửa sổ nhìn xuống có thể thấy rõ được bên dưới tiểu viện của bọn hắn toàn bộ khung cảnh.

Tiếu Mị Mị đứng một bên hắn mỉm cười nói:

“ góc nhìn rất đẹp, chúng ta chỉ cần không quá lộ liễu, có thể thấy rõ đối phương. Cửa sổ chỉ mở hé thế này, đối phương cho dù là đỉnh phong cảnh cao thủ, cũng không thể nào cảm giác ra cái gì đi!”

Tiếu Mị Mị cùng Triệu Vô Cực nhẹ nhàng nhìn nhau mỉm cười một tiếng, hai người phong cách hành sự cũng có chút hợp a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.