Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 462: Chương 462: Uy lực kinh khủng




Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại nhìn Diệu Kế ra một quyền này.

Hắn có cảm giác quen thuộc, tình huống này giống như hắn từng gặp qua ở đâu đó.

Đúng, là lúc trước Lưu gia lão tổ mang theo Lưu Vấn đến tìm hắn gây chuyện.

Lưu Vấn chính là cưỡng ép đột phá đỉnh phong cảnh, bởi vậy chiến lực vô cùng nát a.

Hắn dùng chính là một loại mang theo hận thù chi ý kiếm ý, loại này kiếm ý có thể mạnh có thể yếu, tùy thuộc vào ngươi hận ý to lớn đến cỡ nào.

Mà đa số người biết cái này một cái tiểu xảo kiếm ý, bởi vì đột phá vô vọng mà đi luyện nó, cứ mười người thì chín người luyện đều là nát, một trăm người luyện thì có một người hơi bình thường một chút, không quá nát.

Mà Diệu Kế loại người này, chính là một ngàn người đỉnh phong cao thủ dựa vào loại này hận ý đến đột phá đỉnh phong cảnh, không hề luyện nát, ngược lại luyện được rất khủng bố loại kia đẳng cấp.

Hắn từ lúc mất đi sư muội, sau đó lại tìm được về, lại biết đối phương đã thất thân, lại vụng trộm yêu đương, lại có được hài tử.

Cảm xúc mỗi lúc là một cung bậc khác nhau, nhưng tất cả cuối cùng lại bị Thánh Chủ cái chết cho hủy diệt tất cả.

Bởi vậy hắn hận, vô cùng hận. Hắn như một cái rắn độc ở trong bóng tối gặm nhấm thù hận mấy chục năm, bởi vậy hắn đánh ra một quyền này, mang theo vô tận hận ý, mang theo đối với người phá hoại hắn kế hoạch đã sắp thành công hận ý, Triệu Vô Cực có thể cảm nhận được, đối phương hận là cỡ nào khủng khiếp.

Nhưng loại này hận ý cũng không phải là như vậy dễ luyện, không phải càng lâu liền càng mạnh.

Nó rất có tính nhắm vào, chỉ khi gặp đối thủ của mình hoặc gặp chuyện trực tiếp liên quan đến mối hận của của người tu luyện nó, nó mới phát huy ra được to lớn tác dụng, bình thường cũng đều rất nát.

Nhưng to lớn thế nào cũng còn phải xem người sử dụng ý chí có mạnh không, hận ý có lớn không nữa.

Hơn nữa loại này hận, sẽ khiến cho con người tâm trí trở nên vặn vẹo, đối với hiện thực trở nên xa rời, như là một cái dã thú chỉ biết gặm nhấm hận ý của mình.

Bởi vậy tu luyện nó chỗ tốt thì có, nhưng chỗ xấu lại càng nhiều.

Không phải loại người đi vào đường cùng như Diệu Kế, không ai sẽ chọn tu luyện loại này “ý”.

Tiếu Mị Mị đối mặt với đối phương một quyền, áp lực cực lớn.

Nhưng nàng cũng là trên giang hồ nổi tiếng thiên tài, đánh nhau một tay ngoan thủ, ra tay vô cùng độc ác.

Có cái gì hung ác tràng diện nàng chưa gặp qua, kẻ muốn giết nàng đều rất nhiều, nhưng nàng đến giờ vẫn còn yên yên ổn ổn sống đấy thôi, không những thế sống còn được rất hạnh phúc.

Bởi vậy Tiếu Mị Mị cũng không hề đối với loại này quyền kình sợ hãi, ngược lại nổi lên hứng thú.

Đã lâu rồi, nàng chưa được đánh một trận thoải mái.

Đã lâu rồi, nàng chưa được thiêu đốt bản thân, chiến một trận tràn đầy nhiệt huyết, máu văng tung tóe.

ở cùng Triệu Vô Cực, bị hắn đánh khắp nơi kiềm chế, quá uất ức.

ở cùng Triệu Vô Cực, lúc nào cũng bị hắn nói phải bảo vệ bản thân, Mị nhi, ngươi chính là báu vật của ta, ngươi có sơ xẩy gì, ta không sống nổi.

Chính hắn dùng những loại lời lẽ này, dỗ ngon dỗ ngọt khiến cho nàng đánh nhau rất rút tay rút chân, không dám như lúc trước đây, đánh nhau liều mạng vô cùng.

Bởi vậy, hôm nay nàng được Triệu Vô Cực thả ra, cho nàng thoải mái đối chiến một phen nàng sao có thể bỏ qua cơ hội, sao có thể ở lúc này đối với đối phương một cái nho nhỏ hận ý quyền kình mà sinh ra sợ hãi.

Ngược lại Tiếu Mị Mị lúc này, trong ánh mắt bốc lên cuồng nhiệt chi quang, nàng chờ cơ hội đánh thoải mái một trận đã lâu lắm rồi.

Ít nhất không được thoải mái một trận, nhưng thoải mái một chưởng chính là vẫn có thể được.

ở cùng Triệu Vô Cực hai tháng tu luyện “ khống lực” đã viên mãn, cũng không biết kết quả ra sao, bây giờ chính là lúc nàng thể nghiệm xem, bản thân “khống lực” có bao nhiêu tác dụng, vì sao Bán Thiên Ưng lại đề cao nó đến như vậy.

Tiếu Mị Mị điên cuồng vận chuyển nội công, trên tay phải của nàng đại cực ma chưởng càng lúc càng lớn, nó chiều cao, đã so với nàng gâp đôi, ba mét.

Có thể mở ra to lớn như vậy đại cực ma chưởng, chỉ sợ là Âm hậu, cũng rất tốn sức.

Nhưng Tiếu Mị Mị lúc này, sức mạnh so với lúc Âm hậu còn ở đỉnh phong trung kì còn mạnh hơn rất nhiều, nàng chính là thiên kiêu, siêu cấp thiên kiêu.

Đại cực ma chưởng chưởng ý phát động, chưởng ý của nàng cũng không ngại hận ý của đối phương, đại cực ma chưởng của nàng cũng không ngại một quyền của đối phương, vừa tới chính là ngạnh kháng.

Muốn đánh một chưởng thật thoải mái lâm li, muốn đánh cho máu phun ba thước.

Đây mới là trẻ tuổi võ giả ở trên giang hồ truy cầu sự tình, nhiệt huyết vung vẩy khắp nơi.

Tiếu Mị Mị ánh mắt sáng rực quát to một tiếng:

“ Đại cực ma chưởng!”

Trên tay mạnh mẽ hướng về phía trước một ném, bán kính to đến ba mét đại cực ma chưởng so với Diệu Kế Phá sơn quyền còn phải lớn gấp bốn năm lần, vừa nhìn qua liền có cảm giác quá chênh lệch, nhưng ở đây mọi người đều hiểu, cô đọng mới là tinh hoa, to lớn chưa chắc liền lợi hại.

Xoẹt Xoẹt xoẹt!

Đại cực ma chưởng cùng Phá sơn quyền va chạm vào nhau, ở giữa hai người như là có tia điện bắn ra, hỏa quang tung tóe, không khí ở chỗ này cũng như là bị tận diệt, không hề có cái gì sóng khí cuốn ngược cũng không hề có cái cuồng phong bạo vũ, tất cả chỉ là hỏa hoa tung tóe mà thôi.

Một giây lát, đến cả hỏa hoa cũng không thể thấy được, bởi vì một quyền nhìn như cực độ kinh khủng của Diệu Kế đã bị Tiếu Mị Mị một chưởng thôn phệ, hoàn toàn biến mất.

Đại cực ma chưởng chính là mang theo phân giải nội lực của đối phương đặc tính, bởi vậy cùng đại cực ma chưởng đánh càng lâu, càng dễ bị bại.

Mà Tiếu Mị Mị lĩnh ngộ lại là đại cực ma chưởng chưởng ý, nàng chưởng ý đối với đại cực ma chưởng tăng phúc có thể nói là vô cùng to lớn.

Bây giờ nàng tu luyện Khống lực đến viên mãn cảnh giới, nội công căn cơ lại vững như bàn thạch, một cái nho nhỏ hận ý ý cảnh quyền cương sao có thể làm khó được nàng.

Va chạm chưa đến hai giây, Diệu Kế nhìn như rất ghê gớm một quyền lập tức bị nàng đại cực ma chưởng thôn phệ phân giải không còn một chút cặn bã nào.

Diệu Kế không nhịn được nội lực phản phệ, lập tức mặt tái không còn giọt máu, một ngụm nghịch huyết trực phun ra.

Hắn ánh mắt sợ cùng khó hiểu đến cực hạn nhìn về cái kia to lớn hồng cầu đang hướng hắn đổ ập xuống.

Đại thù chỉ có một bước nữa liền thành công, chỉ cần hắn vung lên đao, Hắc Nhật Tông cao tầng đều phải chết, chỉ kém một bước này, hắn đã có thể trả thù xong, đến lúc đó cho dù có chết hắn cũng cam lòng.

Nhưng tại sao? Tại sao Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị phải ở ngay lúc này xuất hiện? Tại sao bọn hắn lại muốn ngăn cản hắn trả thù? tại sao ông trời lại bất công với hắn như vậy?

Nếu như Triệu Vô Cực biết hắn trong lòng có nhiều nghi vấn như vậy, hắn sẽ chỉ cười nhạt một tiếng nói:

“ phản phái chết bởi nói nhiều, lần sau có trả thù cơ hội, vậy thì ra tay nhanh một chút. Sau đó chúng ta cũng sẽ giết ngươi mà thôi, ngươi tồn tại ý nghĩa chính là để cho Mị nhi luyện tay!”

Đại cực ma chưởng to lớn bóng mà đổ ậm mà xuống, lúc này nó mới lộ ra của mình to lớn sức phá hoại.

Giống như là bị thả mấy ngàn cân TNT thuốc nổ vụ nổ vang lên, ở trong đại phòng ăn lập tức bùng nổ ra to lớn sức mạnh hủy diệt.

Triệu Vô Cực đã tay nhanh mắt lẹ túm lấy ba vị trưởng lão của Hắc Nhật Tông phi thân ra bên ngoài, Tiếu Mị Mị cũng đã sớm chạy

Chưởng là nàng đánh ra, nó có sức phá hoại như thế nào nàng đương nhiên hiểu rõ, không chạy lỡ nhà sập, vậy thì cho dù nàng là đỉnh phong trung kì cao thủ, cũng phải giây quỳ.

Mấy người nhanh như chớp lao ra ngoài, bên trong một cái nửa hình tròn bán kính có tầm năm mét vụ nổ phát sinh, tất cả mọi thứ ở bên trong vụ nổ như là bị thôn phệ sạch sẽ, cả Hắc Nhật đỉnh đều đang run lên nhè nhẹ.

Võ giả sức công phá, chính là như thế kinh người.

May mắn Hắc Nhật Tông làm nhà kĩ thuật khá tốt, cũng không ăn bớt nguyên vật liệu, bởi vậy Tiếu Mị Mị một chưởng đánh ra, bọn hắn cái kia to lớn nhà ăn cũng chưa bị nổ cho đổ nát, chỉ là ở giữa đại sảnh đánh ra một cái năm mét hố bom mà thôi.

Bên trong hố bom, vô cùng sạch sẽ, vạn vật tịch diệt.

Râu trắng trưởng lão nhìn về phía vụ nổ xảy ra, “ừng ực” một tiếng nuốt một ngụm nước bọt.

Đỉnh phong trung kì bây giờ đều cường hãn như vậy sao? Vậy hắn cái này đỉnh phong hậu kì làm sao sống a?

Không hổ là chân truyền đệ tử của Âm hậu, nàng chiến lực, quả thật kinh khủng tột cùng.

Không hổ là nữ nhân của Triệu Vô Cực, dạng này mĩ nữ tối có thể làm ấm giường ngày có thể đánh đông dẹp bắc, quả thật chính là trên đời vô giá trân bảo.

Lại nói, Tiếu Mị Mị đã mạnh như vậy, so với nàng còn mạnh Triệu Vô Cực, hắn kinh khủng tới mức nào?

Nghĩ tới đây, râu trắng trưởng lão cũng không dám nghĩ nữa.

Bọn hắn chính là siêu cấp thiên tài yêu nghiệt, không thể dùng lí lẽ bình thường suy đoán.

Đám này cổ hũ lão gia hỏa, sợ rằng đã già a!

Triệu Vô Cực buông xuống ba vị trưởng lão, ba vị trưởng lão chân đều nhũn ra, ngồi ở dưới mặt đất.

Tiếu Mị Mị đi đến bên cạnh hắn cười khẽ nói:

“ chỉ là tiểu thành khống lực, dọa ta một hồi! Quả nhiên viên mãn khống lực, uy lực thật ghê gớm a. ta đều suýt nữa không tin tưởng ta có thể đánh ra to lớn như thế uy lực!”

Râu trắng trưởng lão đang cẩn thận xem xét trên tay mình Thánh Chủ lệnh có bị làm sao không, vừa rồi chính là trong lúc nguy cấp hắn dùng hết sức bình sinh rút ra lệnh bài, sau đó bị Triệu Vô Cực kéo đi.

May mắn lệnh bài không có vấn đề gì, hắn lại nghe được Tiếu Mị Mị nói đến cái gì Khống lực, lập tức dỏng tai lên nghe.

Đáng tiếc, Tiếu Mị Mị không hề nói tiếp, Triệu Vô Cực cười nhạt nói:

“ đi thôi, đám đệ tử của Hắc Nhật Tông sắp tới đây rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.