Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 41: Chương 41: Viên mãn viên mãn, thật nhiều viên mãn




Mã bộ viên mãn khiến Triệu Vô Cực được rất nhiều lợi ích, quan trọng nhất là mã bộ về sau đã không cần tiếp tục tu luyện.

Thời gian tu luyện mã bộ Triệu Vô Cực có thể sử dụng để tu luyện trảo pháp, luyện thể hoặc luyện công.

Như vậy hắn càng sẽ tiến bộ nhanh chóng, chưa kể những môn công phu này nếu đạt tới viên mã còn có thể phản hồi bản thân giúp hắn nội lực tăng mạnh đây.

Triệu Vô Cực liền thu dọn quần áo trở về nhà, hắn lần trước đột phá mã bộ có thể giúp Thủy Thượng Phiêu thân pháp đột nhiên tăng mạnh,bây giờ Thủy Thượng Phiêu đã luyện tới đại thành, Triệu Vô Cực thân hình cũng vô cùng nhẹ nhàng linh hoạt.

Hắn muốn thử một chút mã bộ viên mãn đối với thân pháp sẽ có tác dụng như thế nào.

Trở về nhà,Triệu Vô Cực liền đi tới sân hắn thường luyện thân pháp.

Trong sân bày một cái đại rổ, bên trong rổ đổ chứa đầy thạch đầu.

Triệu Vô Cực thường xuyên ở mép rổ di chuyển luyện sự linh hoạt.

Triệu Vô Cực hít sâu một hơi, liền bước chân lên mép rổ, nội lực hơi chút vận chuyển, thân thể hắn trở nên vô cùng nhẹ nhàng linh hoạt, Triệu Vô Cực lập tức liên tục di chuyển quanh mép rổ.

Hắn có thể nhẹ nhàng đi lại mà không làm rỗ nghiêng lệch, hết sức nhẹ nhàng tự nhiên.

Hiển nhiên mức độ này đối với hắn đã không còn quá khó khăn.

Mã bộ viên mãn đối với hắn quả nhiên có tác dụng cực kì to lớn.

Hắn đã đột phá được ngưỡng cửa thân pháp trước đây hắn chưa thể đột phá.

Triệu Vô Cực lại tiếp tục cất bớt một số thạch đầu ra, hắn lại đề khí lao nhanh, lần này có chút trúc trắc, một lát sau hắn liền bị lệch bước, rơi khỏi mép rổ.

Không một chút nản lòng, rơi liền rơi thôi, Triệu Vô Cực lại tiếp tục lao tới, trải qua nhiều lần luyện tập cùng rơi khỏi rổ, hắn càng ngày càng quen thuộc nhịp điệu cùng cao tốc di động này.

Mấy giờ sau, Triệu Vô Cực đã hoàn mĩ di chuyển trên mép rổ.

“Tiến bộ thật to lớn!”

Triệu Vô Cực có chút mừng như điên.

Không ngờ hắn chỉ đột phá mã bộ một chút thôi mà lại có thể khiến thân pháp kéo theo tăng trưởng mạnh mẽ như vậy.

Một lát liền phá 2 cửa ải lớn.

Triệu Vô Cực nắm chặt nắm đấm, lại mở ra nhìn vào hai tay mình.

Mỗi ngày tu luyện đều để hắn cảm giác được mình đang mạnh lên, không chỉ một chút mà là rất nhiều.

Triệu Vô Cực vô cùng thích thú cảm giác này, giống như mọi thứ chỉ cần hắn cố gắng là sẽ có thể đạt được, mọi thứ đều ở rất gần ngay trước mắt hẳn chỉ cần vươn tay ra là có thể bắt lấy, hắn đối với bản thân mình càng ngày càng tự tin.

Triệu Vô Cực không ngừng nghỉ tu luyện, ban ngày luyện trảo pháp,luyển thể,thân pháp buổi tối luyện Tử Hà Bất Diệt thần công, mỗi ngày hắn thời gian ngủ chỉ cần bốn tiếng, Triệu Vô Cực còn ước gì hắn có thể không ngủ không nghỉ cả ngày tu luyện.

Điên cuồng như vậy tu luyện đương nhiên tiến bộ cũng vô cùng nhanh chóng, chỉ trong vòng chưa đầy một tuần nội công hắn lại tăng mạnh một đoạn dài mà.

Từ mấy ngày trước hắn liền có thể không từ cái rổ không bỏ đá liên tục chạy nhanh mà không làm rổ nghiêng đi.

Chiếu vào đây tu luyện chỉ còn một bước cuối cùng nữa là đạt tới Thủy Thượng Phiêu viên mãn.

Hôm nay Triệu Vô Cực trải qua trảo pháp, hắn liền cảm thấy bản thân đã sắp đạt tới cực hạn trảo pháp rồi, chỉ một chút nữa thôi trảo pháp cũng sẽ viên mãn, vì vậy càng thêm vui vẻ luyện tập.

Triệu Vô Cực thân pháp luyện đến cuối cùng một bước chính là căng dây luyện tập.

Từ hai vị trí đóng hai cái cọc cố định dây tuyến, độ dài một trăm mét, buộc dây thừng thô to cỡ hai ngón tay cái.

Triệu Vô Cực cần dùng một hơi nội lực từ đầu dây này triển khai thân pháp ở trên dây di chuyển bay tới đầu dây kia.

Cảnh giới viên mãn Thủy Thượng Phiêu cũng không dễ dàng như vậy liền có thể đạt tới, ở trên dây di chuyển này nếu hoàn thành các bước luyện tập phía trước liền không có gì khó nói, nhưng ở đây rất khảo cứu trình độ.

Người tu luyện Thủy Thượng Phiêu nhất hơi độ khí vượt qua trăm mét cùng dùng hàng chục hàng trăm lần phi thân mới qua được một trăm mét là hoàn toàn ở trình độ khác nhau.

Lấy cái so sánh tuổi trẻ mới nhập nghề tiều phu cùng có năm năm kinh nghiệm tiều phu có thể giống nhau sao?

Tuy đều là tiều phu, nhưng người có kinh nghiệm có thể dùng ít sức lực hơn, ít lần bổ búa hơn đốn hạ một cái cây.

Năng suất làm việc là chênh lệch không chỉ một điểm nửa điểm nho nhỏ đấy.

Triệu Vô Cực bây giờ thân thể sức cân đối vô cùng mạnh, hắn hoàn toàn có thể đi trên dây mà không ngã,đáng tiếc hắn không thể một hơi độ khí lao qua trăm mét dây thừng.

Tuy vậy hắn cũng không ngại, tiếp tục lặp lại luyện tập chính là, một lúc nào đó hắn sẽ có thể đột phá mà thôi.

Luyện tập cả ngày Triệu Vô Cực liền một thân mồ hôi trở về nhà.

Sở Phi Huyền ở trong sân ngẩn người, Triệu Vô Cực biết nàng không phải thật ngẩn người, mà là đang suy nghĩ về đan đạo.

từ lúc sinh hắn ra Sở Phi Huyền ít khi rời khỏi nhà, bình thường đều là ở nhà,nàng tu luyện thời gian chủ yếu cũng đều ở nhà.

Nhiều lúc chính là ngồi ngẩn người suy nghĩ như vậy.

Thây Triệu Vô Cực đi về, Sở Phi Huyền hơi lấy lại tinh thần, cưng chiều nhìn hắn.

Triệu Vô Cực hì hì đi tới trước mặt nàng,cầm lấy ấm trà tự rót cho mình một cốc nước, một liền uống hết.

“À”!!! đánh một hơi sảng khoái,Triệu Vô Cực liền nhìn nàng.

Hắn kì quái nói: “ Mẫu thân hôm nay ngươi có gì vui sao? Tại sao ta cảm thấy ngươi càng ngày da thịt càng trắng càng non mịn thế này? Ngươi hôm nay trạng thái không đúng a, đầy mặt xuân phong đắc ý!Không đúng, xuân phong đắc ý là chỉ người thành công trong công việc, mẫu thân ngươi chính là xuân quang đầy mặt”

Sở Phi Huyền nghe hắn nói vậy khóe mắt không tự chủ hơi liếc xuống, đây chính là dấu hiệu của một người đang nhớ lại vấn đề gì đấy không tự chủ được sẽ xuất hiện phản ứng như vậy.

Sau đó nàng hơi đỏ mặt lên, trên má như có ráng mây hồng gõ đầu hắn:

“tiểu quỷ đầu nói vớ vẩn cái gì đây? Có ai hài tử như ngươi nói mẫu thân như vậy không?”

Triệu Vô Cực giả vờ tội nghiệp ôm đầu, trong lòng khinh bỉ: “nhìn ngươi bộ dáng như mèo trộm tanh thành công ta còn không biết đây, suốt ngày gặp mặt cho dù bản thân ngươi có một chút biến hóa ta liền nhận ra.

Tối qua hẳn là lại cùng lão ba hắn làm mấy việc không phù hợp thiếu nhi hoạt động đi”

Tất nhiên hắn không thể nói như thế, thật nói như thế sẽ được mẫu thân hắn gia pháp hầu hạ.

Sở Phi Huyền nhìn rất hiền lương thục mẫu, nhưng nàng cũng rất nóng tính, không tốt chêu chọc.

Chọc nàng khí lên nàng sẽ thật đánh đòn, Triệu Vô Cực đã từng miệng tiện được lĩnh giáo mẫu thân đại nhân chi uy.

Triệu Phi Dương chưa bao giờ đánh hắn, chỉ có Sở Phi Huyền mà thôi.

Trêu chọc không thể được vậy thì nói chính sự, Triệu Vô Cực đưa tay ra trước mặt nàng nói: “ Mẫu thân, ta gần đây nội lực tăng manh, cảm thấy muốn đột phá nhị lưu cao thủ cảnh giới rồi.

Ngươi xem một chút nội tình của ta, có cái gì họa ngầm sao”

Hắn chính là sợ bản thân tu luyện quá nhanh đưa đến căn cơ bất ổn tai họa liền nhờ nàng xem một chút.

Sở Phi Huyền là mẹ hắn, sẽ không hại hắn, Triệu Vô Cực cũng vui vẻ cùng nàng chia sẻ bí mật.

Cùng có chung bí mật sẽ khiến người khác càng tin tưởng lẫn nhau, tuy Triệu Vô Cực không cố ý dùng cái này đến để làm nàng tin tưởng hắn nhưng hắn tin tưởng Sở Phi Huyền, vì vậy không ngại nhờ nàng xem xét bản thân.

Sở Phi Huyền cầm lấy cổ tay Triệu Vô Cực, linh lực của nàng nhẹ nhàng đi khắp cơ thể hắn một vòng, chủ yếu nhất vẫn là tập trung ở đan điền của hắn.

Một lát sau nàng thu hồi tay lại nói:

“Nội lực mạnh mẽ, khí huyết no đủ không có cái gì tai họa ngầm.

Đối với ngươi mà nói thì chiến lực chỉ cần theo kịp tốc độ tăng trưởng nội lực là không thể hoàn mĩ hơn rồi.

Nhớ ít ra ngoài cùng người đánh đập tàn nhẫn một chút, ngươi làm chuyện tốt đừng tưởng ta không biết.

Nội môn mấy lão gia hỏa kia đang nhìn chằm chằm ngươi đây, bọn họ muốn đả kích danh vọng của ngươi!”

“Ta không quan tâm a mẫu thân, cũng vô lực quan tâm.

Thời gian tu luyện của ta còn không đủ làm sao có tâm tư suy nghĩ chút này việc nhỏ”

Triệu Vô Cực vô lực thở dài, chính đám chó săn kia tìm đường chết hắn lại không thể không ra tay, đã làm liền làm, nói gì cũng vô dụng càng không hối hận.

Tông môn tranh đấu không cần đến hắn đi lo, còn có Bạch Vô Thường, La thiên, cùng phụ mẫu hắn chống lên đây.

Triệu Vô Cực chỉ cần bản thân hắn chiến lực mạnh mẽ lại không phạm tông môn đại tội,tương lại Thanh Vân Tông chắc chắn có chỗ cho hắn cắm dùi.

“Tốt a Cực nhi, từ khi nào việc các trưởng lão quan tâm đối với ngươi trở thành việc nhỏ rồi? Gần nhất có chút thực lực trở nên bành trướng đúng không? Cẩn thận gia pháp hầu hạ!”

“Mẫu thân, ngươi cũng đừng dọa ta rồi! Ta thật sự không muốn đi chú ý mấy việc này.

Ta không chủ động gây ai, nhưng cũng đừng ai chọc ta.

Chọc ta ta tất nhiên phải cho bọn họ một bài học rồi.

Tối nay ta đinh dụng một viên đan vân tụ khí đan, mẫu thân ngươi cảm thấy thế nào?”

Sở Phi Huyền nhìn hắn, vuốt ve cái đầu trọc sáng lấp lánh của hắn nói:

“Tiểu tử thông minh, biết chờ đột phá cửa ải sử dụng.

Đan dược đã cho ngươi ngươi cứ việc dùng chính là.



Triệu Vô Cực hất tay nàng ra, từ khi cạo trọc đầu hắn thường xuyên bị nàng sờ đầu.

Có thể nàng cảm thấy đầu trọc tốt sờ a.

Tuốt tuốt lại thấy rất sướng tay đây.

Tất nhiên bị sờ Triệu Vô Cực cũng không chịu thua, vồ lấy nàng định chà xát một hồi, da nàng càng ngày càng mềm mại cũng không phải chỉ có Triệu Phi Dương mới được hưởng phúc lợi.

Đáng tiếc Sở Phi Huyền nguyên anh kì cao thủ cỡ nào tinh minh, thấy hắn vồ tới liền biết hắn định giở trò chà mặt đại pháp, một tay bắt lấy hắn mặt đẩy ra nói:

“Cả người toàn là mồ hôi còn muốn cà mẫu thân ngươi! Nhanh, đi tắm!”

Triệu Vô Cực ngơ ngác nhìn nàng, lại ngửi ngửi bản thân một chút, quả thật hắn hàng ngày đều luyện thể cực nhiều mồ hôi cũng ra rất nhiều, nhưng hắn mồ hôi cũng không hề nặng mùi.

Triệu Vô Cực liền giả vờ đáng thương nói:

“Mẫu thân không yêu Vô Cực rồi, nếu là lão cha cà người sẽ liền đồng ý đi.

Mẫu thân không cần Vô Cực rồi, Vô Cực muốn tìm Uyển nhi sư tỉ”

Hắn một bộ thất hồn lạc phách đi về phòng, Sở Phi Huyền liếc mắt nhìn hắn nghĩ:

“Trang, ngươi tiếp tục trang a.

Nhân tiểu quỷ đại, ta sinh ra ngươi còn không rõ tính ngươi? Hừ Hừ”

Nghĩ thế nhưng nàng khóe miệng cũng đang nhếch lên nụ cười.

Triệu Vô Cực chính là con nàng, trước đây tuổi nhỏ chỉ ham đọc sách, ít khi cùng nàng thể hiện ra thái độ gì.

Nhưng từ lúc hắn bắt đầu tu luyện hắn liền tình cảm mặt rất phong phú, thường xuyên còn biết trêu đùa nàng, đặc biệt là cà mặt đại pháp.

Những điều này khiến nàng rất vui vẻ, nàng cảm nhận được tình cảm của hắn, cảm nhận được làm mẹ niềm vui.

Tu tiên giới cũng không thiếu nữ tu sĩ cường đại.

Có những môn phái còn chỉ thu nữ tử.

Đa số những người này chỉ một lòng cầu đạo, không hề đàm yêu thương.

Lý lẽ rất đơn giản, thế giới này công pháp đa số đều có điều kiện tu luyện, nếu không thỏa mãn mà cố gắng tu luyện chính là tự tìm đường chết.

Mà công pháp cho nữ nhân tu luyện, càng mạnh mẽ lại càng khắt khe, đại đa số đều sẽ yêu cầu nữ nhân hoàn bích chi thân.

Nữ tu sĩ một khi mang thai liền sẽ truyền đi một phần lớn tinh khí của mình cho thai nhi, sinh con càng là nguyên khí đại thương, một lần liền cần thời gian lớn đi bồi bổ trở lại.

Điều này đối với những nữ tu sĩ này là điều không thể chấp nhận được, tu luyện chậm trễ là cái giá bọn họ không bỏ ra nổi cũng không muốn bỏ ra.

Trong lòng bọn họ cảnh giới mới là thứ bọn họ quan tâm nhất.

Sở Phi Huyền lại không giống bọn họ, nàng yêu Triệu Phi Dương, Triệu Vô Cực chính là tình yêu của bọn họ kết tinh, là tình yêu đơm hoa kết trái.

Từ Triệu Vô Cực nàng cảm nhận được tình cảm gia đình, hạnh phúc khi làm mẹ, nàng đạo cũng càng thêm hoàn mĩ.

Đây là thứ những nữ nhân kia không thể hiểu được.

Tuy rằng nguyên khí đại thương, nhưng nàng cảm thấy đáng giá, nếu được chọn lại,nàng cũng sẽ không ngần ngại chọn Triệu Phi Dương cùng Triệu Vô Cực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.