Hai người đối diện nhìn nhau, đồng thời khó hiểu.
Liên Hân khẩn trương mà liếm liếm môi.
Kỳ Việt nhìn đến đầu lưỡi mị hồng, trước mắt bỗng nhiên thoáng hiện một ít hình ảnh ra ra vào vào kịch liệt giao triền, hắn xoay đầu, hầu kết di động.
Thấy Kỳ Việt lại bày ra bộ dáng mày chau mắt lạnh không thèm nhìn thẳng, Liên Hân lúc này thật sự thức thời mà lên tiếng.
"Đúng vậy, về nhà xong rồi còn phải đi làm, khụ, cho nên phải nhanh chóng làm lại sim cùng chứng minh thư."
Kỳ Việt gật gật đầu, cũng không nhìn cô, chỉ kẹp cho Liên Hân một xấp tiền sau đó phái người hỗ trợ cô làm lại giấy tờ.
Thấy việc xong xuôi, Liên Hân đứng lên xoay người rời đi.
Sự nhạy bén của cảnh sát nói cho Kỳ Việt biết, thái độ của cô có gì đó không đúng.
Hắn đem Liên Hân kéo ngược trở về.
"Cô giận tôi sao?"
"Hả?" Liên Hân mờ mịt.
Kỳ Việt do dự trong nháy mắt, cuối cùng một tay đem người ôm đến trên bàn làm việc, hai tay chống ở bên hông Liên Hân, cúi đầu nhìn cô.
"Tối hôm đó là bởi vì thật sự có nhiệm vụ khẩn cấp. Tôi đẩy ra, nên cô mới giận có phải hay không?"
Liên Hân lắc đầu, đương nhiên không có, chẳng lẽ không phải bởi vì hắn chướng mắt cô sao...
Kỳ Việt tiếp tục nghiêm túc giải thích về vụ án hắn phải xử lý mấy ngày gần đây.
Sống mũi cao thẳng cùng quai hàm kiên nghị ở dưới ánh đèn văn phòng hiện lên đường nét rõ ràng. Thân hình cao lớn của nam nhân đem Liên Hân nhỏ gọn bọc ở trong tay.
Thân thể dị thường mẫn cảm bị hơi thở giống đực vờn quanh phong tỏa, đôi mắt Liên Hân lại bắt đầu phát ngốc.
Cô nhìn Kỳ Việt khép khép mở mở môi, ngón tay phất qua ngực hắn, vô ý ngoéo lên cảnh hàm trên áo sơ-mi một cái, đột nhiên hỏi "Lần sau làm tình có thể mặc cảnh phục hay không?"
Kỳ Việt sững người.
Liên Hân bỗng nhiên thanh tỉnh, rụt tay về, vừa định chuẩn bị giải thích liền nghe hắn trả lời.
"Được."
Cô kinh ngạc mà nhìn "Hả?"
Kỳ Việt lảng tránh ánh mắt trực diện của Liên Hân rồi nói "Chờ hai ngày nữa sẽ giải quyết xong án này...nhanh thôi."
"À..."
Liên Hân ngẫm nghĩ, hoá ra do cô nghĩ nhiều, cảnh sát ca ca không có ghi thù.
Trước khi ra khỏi cảnh cục Liên Hân còn hôn Kỳ Việt một cái.
Cô dán lên cánh môi trúc trắc cứng đờ của hắn, mút mút vài cái, sau đó liền vui vui vẻ vẻ sải bước rời đi.
***
Cô đến chỗ người quen của Kỳ Việt ở bên đơn vị làm chứng minh thư, kể cả là đi cửa sau nhưng ít nhất cũng phải đợi ba ngày.
Liên Hân thuận tiện tắp vào ven đường mua một tấm sổ số, lúc mở thưởng trúng được giải nhì, giá trị vừa đúng với số tiền thưởng của hệ thống.
***
Kỳ Việt hôm nay rốt cuộc cũng về nhà.
Lúc này Liên Hân vừa mới tắm rửa xong, cái gì cũng không mặc, chỉ dùng khăn tắm ngắn bọc quanh người, đang ngồi vắt chân lau tóc.
Kỳ Việt đi ngang qua cửa phòng ngủ, nhìn đến cảnh này liền dừng một chút.
Trông thấy Kỳ Việt cao lớn đĩnh bạt, người mặc chế phục, tức khắc hai mắt Liên Hân liền sáng ngời, cô túm lấy khăn tắm lao tới nhảy lên tên người hắn.
"Quang vinh hoàn thành nhiệm vụ?"
Kỳ Việt duỗi tay đỡ lấy mông cô, gật gật đầu.
Hai tay Liên Hân câu lên trên cổ, hỏi "Nguy hiểm không?"
Tầm mắt Kỳ Việt lướt qua cơ thể đẫy đà mịn màng trong lồng ngực, sau đó dời đi.
"Không sao, không phải hỏa lực võ trang, chỉ là tương đối xảo trá khó chơi."
Hắn rũ mi mắt nói tiếp "Tôi đi tắm."
"Không cần, mùi trên người của anh rất dễ nghe."
Liên Hân duỗi dài đầu lưỡi, liếm một đường trên cằm Kỳ Việt "Hơn nữa, không phải đã nói sẽ mặc cảnh phục mà làm sao?"
Kỳ Việt hít sâu một cái, bàn tay cẩn thận đáp trên vòng eo mảnh khảnh, ngón tay hơi giật giật, giống như bị xúc cảm trơn nhẵn bên dưới bỏng tới rồi.
Nhưng rất nhanh sau đó, hắn liền siết chặt ngón tay, mười khớp xương thon dài, rõ ràng, hằn lên eo nhỏ trắng ngần.
Liên Hân trực tiếp giật rớt khăn tắm, đem đầu ngực dán lên người Kỳ Việt, sau đó vừa vặn eo vuốt ve, vừa giúp hắn giải từng cúc áo.
Cô đem cảnh huy nghiêm trang cởi xuống, cúc áo từng cái từng cái bị tháo bỏ, áo sơmi phanh đến đầu vai, lộ ra một mảnh cơ ngực màu đồng bao la hùng vĩ.
Còn có, một vết sẹo chạy dọc xuống vai trái.
Liên Hân một bên mút hôn mồ hôi cùng vết sẹo trên ngực nam nhân, một bên dùng đầu nhũ dâm loạn họa vòng.
Tay Kỳ Việt nắm lấy eo cô càng ngày càng khẩn, Liên Hân than nhẹ một tiếng, phủi tay hắn ra.
"Dùng sức ở chỗ này làm gì? Đợi lát nữa dốc lực vào eo nhiều một chút, sau đó đem đại dương vật hung hăng mà thao là được."
Liên Hân ngồi xổm xuống, nhanh tay kéo khoá, từ trong chiếc quần cảnh phục nghiêm trang thả ra một cây côn thịt, côn thịt vừa được phóng thích liền bật trúng mặt cô một chút.
Liên Hân nhỏ giọng kinh ngạc, duỗi tay bọc lấy thịt trụ thô mọng.
Cô phát hiện Kỳ Việt rũ mắt, có vẻ như không hề nhìn thẳng nhưng kỳ thực lại đang khẩn trương mà liếc mắt. Liên Hân lập tức thức thời khen ngợi.
"Thật lớn...chỉ nhìn một cái tiểu huyệt liền ướt."
Thịt căn lại to thêm một vòng.
Liên Hân dùng hai bầu ngực kẹp lấy cự vật thô tráng, vừa xóc vừa vươn đầu lưỡi liếm duyện, dùng đôi môi mút chặt lấy đại quy đầu cùng mã mắt.
Tiếng thở dốc của Kỳ Việt tràn ngập căn phòng.
Liên Hân chơi được một lát liền lười, bèn bò lên trên ngực, đẩy ngã hắn, kề sát bên tai mà nỉ non.
"Kỳ Việt, em không có sức, anh tới được không...tiểu huyệt rất ngứa, tao huyệt muốn được côn thịt lớn cắm vào. Kỳ Việt, a~ cảnh sát ca ca..."
Liên Hân duỗi tay, tự mình thăm tiến hoa đế, đầu ngón tay xoa xoa.
"Chỗ này ướt quá, anh cho vào được không..."
Kỳ Việt đem cô bế lên đè ở trên giường, cúi đầu nhìn chằm chằm bầu ngực đang run rẩy.
"Mút đi, ha...ngứa quá..."
Kỳ Việt đem đôi tuyết trắng run rẩy nắm ở trong tay, giống như vừa kiến thức được món đồ chơi mới lạ, xoa nắn đùa bỡn hồi lâu mới cúi đầu ngậm trụ.
"A..."
Liên Hân xoắn thân hình như rắn nước, ngực ưỡn cao lên, nam nhân vụng về lại kỹ càng mà mút làm đỉnh đầu cô sảng sắp bay lên rồi.
"Đầu lưỡi của cảnh sát ca ca liếm thật thoải mái a, ân..."
Tự chủ cao như Kỳ Việt cũng nhịn không được mà mút ra tiếng nước tấm tắc dâm mi, hắn buông đầu nhũ, bắt đầu nặng nề mút hôn, từ bầu ngực một đường thẳng đến bên gáy, cằm, khóe môi.
Liên Hân bị hắn cực kỳ kiên nhẫn trác tuyệt thân pháp làm cho lửa cháy bừng bừng, đơn giản xoay người cưỡi lên trên eo, cúi xuống dùng đầu lưỡi linh hoạt tách môi Kỳ Việt.
Liên Hân đột ngột xông vào, sông cuộn biển gầm mà khuấy đảo bên trong khoang miệng, nam nhân bị hôn đến nước bọt theo khoé miệng chạy dọc xuống cổ, dừng ở trên cơ ngực rắn chắc màu đồng.
Kết thúc nụ hôn tràn đầy dục tính cùng ái muội, Liên Hân bắt lấy côn thịt lớn trong tay, lắc lắc, liếm môi nhìn hắn "Tiểu bức muốn ăn đại bổng..."
Kỳ Việt xoay người đè sấp lên trên, tách ra đôi chân thon dài, ngón tay mang theo vết chai thật cẩn thận mà miết dọc hai cánh hoa.
Sau đó, hắn đem đại quy đầu đặt ở khe rãnh nhỏ hẹp, kích cỡ đối lập rõ ràng quá lớn.
Kỳ Việt do dự một chút, nam nhân bình thường vẫn không hé răng bỗng dưng ách giọng hỏi thầm "Nhỏ quá, đi vào được sao? Có thể bị thương hay không?"
Liên Hân vốn đang sẵn sàng để được gậy lớn cắm làm, dâm thủy sớm đã róc rách mà chảy, vừa nghe vậy liền hờn dỗi, đấm thùm thụp vào ngực hắn.
"Không cho xem thường người khác! Tiểu huyệt lát nữa sẽ kẹp chết anh, chờ đó!"
Kỳ Việt thấp giọng than một tiếng, không nói nữa, sau đó không chút kinh nghiệm, gian nan mà đem đại dương vật thao tiến huyệt động cực kỳ chật hẹp.
Một bên no căng lấp đầy, cùng một bên từng chút mà cuốn chặt làm hai người đồng thời rên rỉ ra tiếng.
Điện lưu tê dại từ chỗ giao hợp nháy mắt lan khắp toàn thân.
Kỳ Việt thực mau liền cắn chặt răng, kịch liệt khoái cảm đã hoàn toàn khống chế thân thể.
Eo mông hắn ở giữa hai chân Liên Hân nhanh chóng nhấp nhô lên xuống.
Liên Hân lại luôn ôm chặt lấy lưng Kỳ Việt, ở bên tai hắn buông lời dâm đãng.
"A...ha...Kỳ Việt~ Cảnh sát ca ca đem đại dương vật cắm vào rồi...ưm~ a...rút ra đi..."
"Đầy quá, to quá...tiểu huyệt kẹp không nổi."
"Cảnh sát ca ca đang... ân...vì dân phục vụ sao?"
"Aaa——! Nhanh quá!"
Côn thịt ra vào giữa hai mảnh âm môi lại to thêm một vòng.
Kỳ Việt vùi đầu vào hõm cổ Liên Hân, hạ thể nâng eo thúc mông, dâm thủy bạch bạch, tốc độ bay nhanh giữa trầm trọng tiếng hít thở.
Hắn dùng lực đạo càng ngày càng mãnh, không biết muốn cho Liên Hân im miệng hay là hy vọng cô nói càng nhiều.
Kỳ Việt hung hăng siết lấy eo nhỏ trắn nộn đẩy bay ra ngoài, sau đó lại lập tức bóp chặt đem tiểu tao huyệt kéo ngược trở về, tuần hoàn lặp lại.
Tuy rằng hắn không hiểu kỹ xảo, không biết cắm điểm G, cũng sẽ không xoa âm đế. Nhưng phương pháp đơn giản, thô bạo, hận không thể đem cả trứng đều nhét vào khiến cho mỗi nhát đều đánh sâu vào hoa tâm.
Liên Hân cả người mẫn cảm, căn bản chịu không nổi no căng tê mỏi như vậy, thực mau dâm từ bài bản liền biến thành hồ ngôn loạn ngữ.
Cô nhanh chóng bị hắn làm đến trên dưới điện giật, cả người loạn run, ở dưới cực hạn khoái cảm công kích mà rùng mình cao trào.
Vừa thét chói tai một tiếng, huyệt khẩu há rộng triều xuy, đồng thời đầu ngực phun ra hai dòng chất lỏng.
Kỳ Việt bên dưới bụng nhỏ bị âm tinh phun tung toé, bên trên cũng là sữa bắn đầy mặt.
Hô hấp dồn dập tạm dừng, hắn cúi đầu ngơ ngẩn mà nhìn Liên Hân, liếm liếm chút sữa thơm ngọt bên khoé môi.
Liên Hân nhìn thấy ngực mình vẫn còn ào ào mà tiết sữa, hoảng hốt lấy tay bưng mặt hét lên "Aaa! Thật sự là như vậy sao? Xấu hổ chết mất!"
Đôi mắt ám trầm dục vọng của Kỳ Việt bị vây hãm giữa hai đầu vú, dứt khoát cúi đầu cuốn lấy một bên sau đó ra sức hút lên.
Nuốt xong mấy ngụm, hắn mới khó được mà mở miệng "Là sữa."
Bên dưới chặt chẽ bị cắm, Liên Hân dĩ nhiên đánh không lại hắn, đành phải vùng vẫy hai chân lên trời mà kháng nghị.
"Không cho nói nữa! Phụ nữ cao trào đều sẽ phun sữa có được không! Chính là như vậy!"
Thân là cảnh sát, Kỳ Việt đương nhiên không tin, nhưng hắn cũng không nói gì, chỉ đem Liên Hân bế lên ngồi trên côn thịt, tiếp tục làm.
Nhưng lần này Kỳ Việt đặc biệt phân tâm một chút, không chỉ mãnh liệt thao cắm, hắn còn chú ý đến biểu tình của Liên Hân.
Nơi nào làm cô sướng đến phát run, hắn liền cắm nơi đó.
Một cây đại trụ đổi đủ phương hướng mà thọc rút, lại còn nhớ đến lần đầu tiên làm tình ở trong video, lát sau Kỳ Việt liền đem Liên Hân lật lại, quỳ gối trên giường, từ phía mạnh mẽ xâm nhập.
Thân thể hai người màu da đối lập, Liên Hân bị Kỳ Việt kỵ ở trên người mà bạch bạch cắm làm, đem cặp mông tuyết trắng đánh đến run rẩy dợn sóng, cô càng ra sức kẹp mút côn thịt.
Thật mau Liên Hân liền phát hiện, hắn dốc lực làm cô cao trào chính là muốn nhìn cô phun sữa.
Cô nhịn không được đấm phát thật mạnh vào vai Kỳ Việt, hét to "Biến thái!"
Kỳ Việt có chút xấu hổ, cúi đầu hôn hôn.
Hắn hôn đến khi nào nữ hài dưới thân không tức giận nữa, lại chuyên tâm tra tấn tiểu huyệt, chờ sữa phun ra liền vùi đầu liếm mút.
Xong việc, hắn đem cô vào trong tắm rửa.
Liên Hân mười đầu ngón tay còn đang phát run, dùng hết sức lực co chân đá hắn, nheo mắt mà hỏi "Cảnh sát ca ca, phun sữa chơi vui lắm sao?"
Kỳ Việt trầm mặc.
———