Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa

Chương 49: Chương 49: Côn thịt trăm triệu người thèm khát




Giang Dữ Mộ cười cười, đường cong xinh đẹp từ eo đến mông phập phồng không thôi, giống như cuộn sóng mà đem côn thịt không ngừng đẩy đưa vào sâu bên trong dâm huyệt.

Lần này, tiết tấu thong thả rất nhiều.

Hắn liếm môi, ấp ủ cảm xúc một chút, cũng định mở miệng nhưng thực quá bất đắc dĩ, khối nghiệp vụ này Giang Dữ Mộ thật sự không am hiểu, đành áy náy nói "Tôi không biết cách nói chuyện cợt nhả..."

Liên Hân bĩu môi, hai đùi vòng lên trên eo hắn, khóa chặt lấy cái mông săn chắc, dùng sức mà kẹp "Không được, phải nói!"

Giang Dữ Mộ ôm chặt Liên Hân, thấp thấp nói nhỏ bên tai "Kêu thôi có được không?"

Liên Hân vuốt vuốt cơ bắp bóng loáng trên lưng hắn, gật đầu "Vậy kêu một chút nghe thử."

Giang Dữ Mộ gia tốc kích mông, kề sát bên tai cô mà thở dốc kêu lên, hầu âm ám ách trượt vào trong màn nhĩ, giống như lông chim mềm nhẹ phe phẩy bên tai Liên Hân.

Giang Dữ Mộ biết Liên Hân muốn nghe cái gì, liền rất tuần tự mà phối hợp với tiết tấu côn thịt ra vào.

Khi thì thanh thuần, dồn dập, giống như thiếu niên mới vào đời không rành thế sự. Khi thì mê ly khàn khàn, lay động gợi cảm tràn ngập phong vị nam nhân thành thục.

Hắn cắn vành tai Liên Hân, ở bên tai cô thấp thấp rên rỉ.

Thanh âm vây quanh màng tai truyền lên tận óc, khiến cho Liên Hân da đầu tê dại, cộng thêm côn thịt không ngừng đẩy mở tầng tầng nếp gấp bên trong, càng ngày càng mãnh, tỉ mỉ mà chọc vào rút ra tạo thành khoái cảm thổi quét toàn thân.

Liên Hân ôm lấy tấm lưng rộng của nam nhân, ngửa đầu hé miệng, thô căn no đủ liên tục ra vào giữa hai chân, lại bị nam nhân giống như hải yêu mà quyến rũ tao lộng màng nhĩ, cô dâm loạn kêu lên "Thật biết kêu...a... Giang Dữ Mộ..."

"A~" Giang Dữ Mộ hô hấp trầm trầm, liếm láp vành tai nữ hài "Dễ nghe không?"

"Dễ nghe, thật là lợi hại... biết cắm lại biết kêu...ha..." Liên Hân liếm môi "Thần tiên đại minh tinh thì thế nào, cũng phải kêu cho người ta nghe thôi... a! A!!"

"Ha... ưm... Côn thịt trăm triệu người thèm thì đã làm sao? Còn không phải đang bị người ta kẹp..."

"Tiểu huyệt đều bị Giang Dữ Mộ kêu đến dâm đãng lên rồi, a, ngứa quá...nóng quá...kẹp chết anh..."

Giang Dữ Mộ đem người ôm lên, gia tốc đẩy hông, cái mông rắn chắc cong lên giống như một cây cung no căng hữu lực, đút tiểu tao huyệt ăn đến tràn đầy.

Liên Hân ngửa đầu hất tóc, thỏa mãn mà rên rỉ, trước ngực một đôi phong cảnh lay động loạn nhảy, Giang Dữ Mộ liền cúi đầu ngoạm lấy một bên, lúc trái lúc phải mà liếm mút đầu ngực.

Thượng liếm hạ cắm, làm đến say sưa ngon lành.

Hắn ôm Liên Hân xuống giường, vừa nâng đỡ mông tròn tiếp tục lộng cắm, vừa mang cô đi sang phòng tập thể thao cách vách.

"A!" Liên Hân bị đỉnh đến cơ mông thít chặt "Vì sao chung quanh tất cả đều là gương!?"

Giang Dữ Mộ khàn khàn trả lời "Phòng tập thể thao, cũng dùng để luyện vũ đạo, mặt kính vây quanh để có thể quan sát, sửa đúng động tác...còn hiện tại là để cho em nhìn rõ, tôi sẽ làm em như thế nào."

"Ha! Thật nhiều côn thịt! Còn có thật nhiều tao huyệt đang bị cắm!"

"Côn thịt thật to a... ai, lại gần một chút!"

Giang Dữ Mộ ôm Liên Hân đi đến trước gương, cô quay đầu, nhìn thấy một cây thịt trụ nhan sắc sạch sẽ đang từ dưới mông mà cắm vào người mình.

Côn thịt theo mông chân phát lực, ra ra vào vào, hai quả trứng giống như pháo đài đong đưa bên dưới, dâm lộ của Liên Hân chảy đến càng hung.

Cô nhịn không được mà chặt chẽ mấp máy cơ vòng âm đạo, càng kẹp siết lấy tiên điểu thô tráng, muốn nhìn thấy nó nhiều hơn.

"Lực siết" đột nhiên tăng lên làm Giang Dữ Mộ giương giọng kêu ra thành tiếng, thanh âm êm tai đến mức tựa như một thiếu niên ngây ngô.

Liên Hân lại đề nghị đổi cái tư thế khác để nhìn, nhưng cũng không muốn rời đi côn thịt.

Giang Dữ Mộ gắt gao bắt lấy eo nhỏ, cứ dùng tư thế tương liên gắn chặt mà từ từ xoay tròn. Dương căn cắm ở tiểu huyệt đảo qua một vòng, làm cho Liên Hân chính diện đối mặt với gương.

Hắn nâng một chân cô lên, khiến cho nữ hài nhìn kỹ dương cụ thô tráng đang cắm mình như thế nào.

Liên Hân trông thấy côn thịt lớn tách ra hai cánh môi non nớt, ở giữa âm khẩu căng đến cực hạn mà bay nhanh ra vào, làm đến bọt nước bắn loạn, thịt non đều bị cuốn ra tới.

Liên Hân mê loạn cắn ngón tay "Hoá ra tiểu bức bị thao chính là như thế này...thật hư a... gậy lớn của Giang Dữ Mộ thật hư. Huyệt nhục đều bị kéo hết ra rồi...cắm người ta đến mức tàn nhẫn như vậy, thật hư..."

Giang Dữ Mộ hôn hôn lên đầu vai cô.

"Ha! Vì cái gì ngực cứ nhảy lên như vậy, thật dâm đãng..."

Liên Hân ảo não mà vươn hai tay, tự xoa đầu ngực, vọng tưởnng làm cho chúng nó đừng tiếp tục đong đưa.

Vòng eo kính tước của Giang Dữ mạnh mẽ dùng sức, "bạch bạch" đánh mông, đỉnh đến hai bầu ngực lay động càng thêm dữ dội.

Hai người ở trước mặt gương dùng đủ kiểu tư thế để làm tình, cẩn thận quan sát các loại cảnh tượng côn thịt thao tiến nhục huyệt vô cùng dâm lãng.

Giang Dữ Mộ từ trước đến nay còn tính là thanh nhã văn minh, hiện tại bị Liên Hân bắt ép đối mặt với gương mà cẩn thận miêu tả, tiểu tao huyệt của cô là bị côn thịt thô tráng nộn sắc của hắn từng chút từng chút khai phá như thế nào.

Liên Hân chỉ tay lên hai hòn bi cực đại đang rung động, hỏi "Đây là cái gì? Đây là thứ đồ chơi gì?"

Giang Dữ Mộ bất đắc dĩ ngậm lấy hai cánh môi quá sức hoạt bát của cô, muốn dùng nụ hôn để lấp liếm, nhưng Liên Hân lại cắn hắn, buộc hắn trả lời.

Giang Dữ Mộ đành phải nói "...tinh hoàn của nam nhân."

"Hừ! Tinh hoàn hư! Tinh hoàn hư của Giang Dữ Mộ có phải muốn bắn tinh vào trong tiểu huyệt Liên Hân hay không? Nói!"

"Ừ..." Đầu lưỡi hồng nhạt nhẹ nhàng liếm liếm môi dưới, hắn bổ sung thêm "Sẽ bắn đầy cho Liên Hân."

Dứt lời liền hôn xuống thêm lần nữa, thâm sâu mạnh mẽ mà cắm cô.

Giáo viên dạy môn "Nói chuyện cợt nhả" bị học sinh mới vừa ra nghề của mình lộng đến run run, ưm lên một tiếng, mềm oặt như bông mặc cho học sinh anh tuấn cực độ hôn đến muốn ngất xỉu.

Hai người ở khắp các góc trong phòng tận tình chiến đấu, bôi quệt dâm thủy. Sườn nhập ngay trên thảm tập yoga, ở trước máy kéo cơ mà cẩu giao, leo lên máy chạy vừa chầm chậm đi bộ vừa cắm huyệt, bò dài trên ghế gập cơ bụng để doggy...

Cuối cùng, Giang Dữ Mộ để cho Liên Hân ôm lấy bao cát, hắn cũng đi theo một tay nắm dây một tay ôm cô, từ phía sau cắm vào dâm huyệt, ra sức ủn mông, "bạch bạch bạch" đánh ra tiếng.

Bao cát chịu lực rung lắc ở trên không trung, hai người cứ như vậy mà điên cuồng cắm làm, đong đưa hưởng thụ khoái cảm, cuối cùng một trước một sau đạt tới cao trào.

Nùng tinh không biết nghẹn bao nhiêu lâu của Giang Dữ Mộ ồ ạt phun vào người Liên Hân, quy đầu chọc ở sâu trong tao tâm, bắn đến Liên Hân lại rùng mình triều xuy thêm một hồi.

Cô bị Giang Dữ Mộ ôm về phòng ngủ chà lau sạch sẽ, Liên Hân nằm lì trong lồng ngực ấm áp của đại minh tinh mà lười biếng nghỉ ngơi hồi lâu, sau đó mới nhặt di động trên sàn nhà lên nhìn giờ một cái, phát hiện Nghiêm Tự nhắn đến mấy tin.

<Mới vừa gặp được Phong Khải Ninh, nhất thời không chú ý liền lỡ lời nói ra mất rồi, cậu ta bảo tối nay tan họp sẽ tới đón cô *nhún vai*>

<Cô vẫn nên cùng cậu ta trở về đi thôi, người này tính tình quá tệ, tôi giải thích mãi cũng không xong. Cứ có cảm giác Phong Khải Ninh đã hoài nghi tôi muốn làm gì cô, chẹp, còn chưa kịp ra tay gì hết...>

<Nói đùa thôi>

<Hello, mỹ nữ, còn sống không?>

Liên Hân kinh hoảng hít vào một ngụm khí, nhanh chóng từ trên giường phóng xuống, hoang mang rối loạn mà mặc lại quần áo, sau đó chạy vội ra ngoài.

Giang Dữ Mộ nhíu mày, tùy tay tròng lên một cái quần đùi, đuổi theo xuống dưới "Liên Hân?"

Liên Hân hỏi hệ thống "Nhiệm vụ bậc 6 khi nào mới bắt đầu?"

《Một ngày sau, tròn 24 giờ》

Một ngày sau...

"Giang Dữ Mộ, ngày mai giờ này anh đang làm gì?"

Giang Dữ Mộ nhìn thoáng qua đồng hồ "Tầm tầm thời gian tổ chức buổi biểu diễn, sân vận động Án Thị, em tới xem không?"

Buổi biểu diễn? Liveshow? Cô không có khả năng đến đó tìm hắn làm tình đi...

Nếu như thật sự không được, cùng lắm thì dùng ngày nghỉ ngơi khen thưởng để bù vào vậy.

Liên Hân tạm thời gật đầu "Hẳn là em sẽ đến, anh phải dắt em vào trong nha."

"Đương nhiên...hiện tại phải đi rồi sao?"

Liên Hân bất đắc dĩ đáp "Ừm, có chút chuyện gấp. Ngại quá, gặp lại anh sau!"

Cô kéo rương hành lý, uốn éo uốn éo mà lộp cộp chạy đi.

———


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.