Liên Hân cả người nóng cháy, cơ thể giang thành hình chữ đại*, bị treo cao trên không trung, điểm mẫn cảm trên dưới toàn thân ngứa ngáy vô cùng.
Dâm dịch mang hương khí mê người rào rào từ trên rơi xuống, bên dưới một mảnh ngổn ngang, có vô số người đang đứng chỉ trỏ, vừa xì xầm to nhỏ vừa há mồm hứng lấy dâm dịch của cô.
Cảnh tượng kích tình lại kỳ quái.
Chỉ là, nam nhân mà cô khao khát trong ảo tưởng lại không bao giờ xuất hiện.
Liên Hân nhịn không được, cố gắng vùng vẫy tứ chi, cặp ngực no đủ lắc lư giữa không khí như muốn có người đến đây an ủi.
Ai...ai làm ơn tới cứu cô...tiểu huyệt quá ngứa.
Giống như có sợi lông chim, đang ở trong chỗ sâu nhất mà phe phẩy.
Liên Hân muốn xuống mặt đất, muốn được người ôm chặt lấy, cô cần một cây côn thịt to dài hữu lực, hung hăng mà lấp đầy...
**
Liên Hân tỉnh dậy từ trong dâm mộng* tra tấn chết người, cặp đùi dạng rộng, hai cánh hoa nhấp nháy đóng mở, giống như cái miệng nhỏ đang khóc lóc đòi sữa.
Cô thống khổ mà rên rỉ, duỗi tay xoa xoa cửa mình, một tay còn lại đặt ở trên mồm hung hăng cắn chặt, hữu khí vô lực* nhỏ giọng cầu xin.
“Cầu ngươi, buông tha ta đi...”
《Mời ký chủ hoàn thành nhiệm vụ: tinh luyện hương phân bậc 1.
Hoàn thành có thể tự động miễn trừ trừng phạt, nếu không, trừng phạt chấp hành mỗi ngày》
Liên Hân che mặt.
Sau một hồi, cô bước xuống giường, mồ hôi đầm đìa như vậy, nếu mùi hương cơ thể bị truyền đi, không khéo sẽ gặp phải hậu quả khó lường.
Liên Hân chỉ có thể ở cái thời tiết đầu xuân này mà bọc áo lạnh dày cộm, toàn thân trên dưới xịt đầy nước hoa để che lấp bớt hương vị, mang dụng cụ rửa mặt cùng quần áo đi ra ngoài.
Cô chuẩn bị đến công ty tắm rửa.
Từ nhỏ trên người Liên Hân đã có mùi hương kỳ lạ. Lúc đó vẫn còn chưa quá rõ ràng, nhưng sau khi lớn lên, loại hương thơm này dần dần hiển lộ đặc điểm của nó.
Khi đạt đến một nồng độ nhất định, nó sẽ khiến cho người ngửi được cảm thấy kích tình.
Vì vậy từ khi trưởng thành, Liên Hân luôn là không phân bốn mùa, lúc nào cũng bọc thật nhiều quần áo, toàn thân trong ngoài sử dụng nước hoa nồng đậm để che đi.
Bởi vì luôn tận lực né tránh cùng mọi người tiếp xúc gần gũi, cho nên sau khi tốt nghiệp, Liên Hân cũng không có cơ hội làm việc như người bình thường. Ngược lại phải đành tìm đến một công ty xin làm nhân viên dọn dẹp vệ sinh, tránh đi đám đông, cô độc yên lặng mà công tác.
Hiện tại, Liên Hân phụ trách dọn vệ sinh ở lầu hai của tập đoàn HD, hoàn cảnh công việc rất ít cùng người tiếp xúc.
Có lẽ bởi vì mùi hương đặc biệt trên người, cho nên nửa năm trước cô đã bị một hệ thống kì lạ ký túc.
Mục tiêu của hệ thống này chính là: chế tạo ra một loại nước hoa cấp bậc tối thượng, có thể thao túng nhân tâm.
Mà nguyên liệu dùng để tinh luyện lại là dâm dịch thu được sau khi nam nữ giao hợp.
Hơn nữa, yêu cầu về thể dịch của hai bên đều tương đối đặc thù, bắt buộc phải phù hợp với yêu cầu của từng giai đoạn tương xứng.
Bị hệ thống nước hoa này theo dõi đã nửa năm, Liên Hân trước sau vẫn chưa hoàn thành được nhiệm vụ đầu tiên. Lý do cũng không phải vì cô quá mức bảo thủ.
Dưới sự trừng phạt tra tấn liên tục trong thời gian dài, kể cả bây giờ có bắt Liên Hân làm với một con chó, nói không chừng cô cũng sẽ đồng ý.
Chỉ là bởi vì vẫn luôn chưa tìm thấy được người có thể dịch phù hợp với yêu cầu của hệ thống, cho nên Liên Hân trước sau đành phải cam chịu đủ loại dày vò.
***
Liên Hân tiến vào toà nhà HD giữa đêm khuya u tĩnh.
Cô chưa bao giờ dám tắm rửa ở khu nhà trọ, chỗ đó dù sao cũng là phòng ốc phong bế. Liên Hân sợ ở dưới tác động của nước ấm, mùi hương kia có thể khuếch tán đến người trong nhà, dẫn tới những chuyện không hay.
Hơn nữa, ở trụ sở của HD, mỗi tầng đều có trang bị phòng nghỉ cùng phòng tắm công cộng cho nhân viên trực ca đêm, vì vậy Liên Hân luôn tranh thủ lúc vắng người để đến nơi đó tắm rửa.
Nhưng hôm nay, hệ thống nước nóng từ lầu hai đến lầu bảy đều bị hỏng.
Liên Hân đứng trước bảng thông báo do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định đi lên lầu tám.
Lầu chín, lầu mười là khu vực dành cho tổng tài cùng nhân viên cấp cao, không có thẻ chuyên dụng là không thể lên được. Lầu tám tuy rằng cũng là dành cho quản lý, nhưng ít nhất, thẻ làm công của Liên Hân vẫn có thể dùng.
Hiện tại đã gần bốn giờ sáng, hơn nữa lại là cuối tuần, thời điểm Liên Hân tiến vào, cả toà nhà đều yên vắng không người. Có điều cô vẫn cẩn thận mà kiểm tra từng gian phòng ở lầu tám.
Sau khi xác nhận là không có ai, cô mới yên tâm tiến vào phòng tắm.
Khu vệ sinh của lầu tám cùng lầu hai bất đồng, ở đây không dùng nhà vệ sinh công cộng để tắm. Nhân viên tầng này có hẳn một gian tắm rửa chuyên dụng, trang bị đầy đủ vòi sen cùng xà phòng, khăn,...
Vật dụng có sẵn ở đây hầu hết đều đắt đỏ hơn so với mớ đồ tự cô mang theo.
Liên Hân có chút chột dạ cùng khẩn trương, nhưng rất nhanh sau đó, nước ấm vừa mở, máy sưởi bốc hơi, tắm gội thoải mái liền đuổi hết đi lo lắng ban đầu của cô.
***
Lầu mười.
Văn phòng chủ tịch tắt đèn.
Một nam nhân cao lớn khoác trên mình bộ âu phục định chế từ trong bước ra, duỗi tay xoa xoa ấn đường, đầu ngón tay còn treo lủng lẳng một chiếc USB.
Hắn mở di động, nhìn thoáng qua, do dự vài giây sau đó xoay người đi xuống lầu tám.
Thời gian này gọi điện cho giám đốc phòng tiêu thụ có chút không thích hợp, chính hắn đi xuống dưới tra tư liệu vẫn hơn. Trong di động vẫn còn lưu lại mật mã do giám đốc phòng tiêu thụ gửi cho hắn.
Lục soát dữ liệu xong, hắn tháo USB, đóng cửa lại, đem USB cất vào túi quần rồi đi về phía thang máy.
Nhưng thình lình, hắn liền dừng lại bước chân.
Nam nhân nghe được một loại hương thơm kỳ dị đang dần dần nồng đậm.
Giày da chuyển hướng, hắn đi thẳng tới khu nghỉ ngơi phía cuối tầng lầu.
***
Giữa hơi nước mờ mịt, Liên Hân đang thả lỏng cả người mà xoa nắn chính mình.
Dòng nước ấm áp bất tận dội rửa lên da thịt trắng nõn của cô, giống như vô số bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể.
Liên Hân ngửa cổ, tùy ý để cho nước ấm từ đỉnh đầu chảy xuống người. Đôi tay cô cẩn thận mà xoa tẩy bầu ngực ngạo nghễ, đầu lưỡi vươn ra, liếm liếm môi dưới.
Từ khi bị hệ thống nước hoa ký túc, sau đó mở ra vô số hình thức khó thể diễn tả, thân thể của Liên Hân ngày càng trở nên mẫn cảm.
Giống như một cái động không đáy, cho dù không phải là lúc chịu trừng phạt, cô cũng thực dễ dàng ngứa ngáy động tình.
Liên Hân nhịn không được mà vươn ngón tay, lặng lẽ dò xuống hoa đế, bắt đầu nhẹ nhàng rên rỉ phóng túng lên.
Trong lúc cô đang an ủi địa phương hư không khó nhịn của mình, Liên Hân không hề hay biết bởi vì hơi nước bốc lên trơn trượt, tấm màn mỏng ngăn giữa mỗi ô vòi sen đã chậm rãi trượt xuống dưới...
***
Nam nhân giày da ngừng ở trước cửa phòng tắm.
Mùi hương càng ngày càng nồng dưới sự phát huy của hơi nước, nó đem lại cho hắn một loại cảm giác khô nóng mê người.
Hắn nhướng mày, sờ sờ chiếc nhẫn đeo trên ngón trỏ, bật ra chuỷ thủ sắc bén bên trong, sau đó trúc trắc mà mở khoá cửa.
Tiếng nước, mùi hương, còn có tiếng ngâm nga nho nhỏ, trong nháy mắt khi cánh cửa bị đẩy mở ra, bỗng chốc liền phóng đại.
Hắn nhìn thoáng qua chiếc balo vải thô rẻ tiền nằm trên mặt đất, rõ ràng thứ này không thể thuộc về lầu tám cấp cao.
Nam nhân nâng lên giày da sang quý bóng lưỡng, mũi chân nhẹ nhàng đá rớt tấm màn đã trượt xuống hơn một nửa.
Liên Hân lúc này phải nhéo ngực, vô lực mà tựa người vào tường, tay trái bị đôi chân dài kẹp chặt.
Dòng nước xuôi theo vòng eo mảnh khảnh quyến rũ chạy vào kẽ mông.
Liên Hân díp mắt, nỉ non mà kêu thành tiếng, lát sau mới trì độn phát hiện ra có gì đó không đúng.
Cô mê mang mở mắt, nhìn thấy một người nam nhân hai tay đang cắm túi quần, lạnh lùng mà đứng ở bên ngoài.
———
*chữ đại: 大
*dâm mộng: nghĩa cũng giống như mộng xuân
*hữu khí vô lực: yếu ớt, không có sức lực