Phong Khải Ninh cùng Tô Tử Tích đều rất bận, tận tình nửa ngày, cuối cùng tính sự* cũng hạ màn.
Hai người sau khi từ trên người Liên Hân bứt ra, áo mũ chỉnh tề, liền đi ra ngoài nói chuyện thật lâu.
Nói xong, khi tiến vào sắc mặt cả hai đều rất kém.
Liên Hân bọc áo tắm dài, bắt chước bọn họ mắt to trừng mắt nhỏ.
《Ký chủ, hệ thống lại lần nữa nghiêm chỉnh cảnh cáo, đề nghị đừng quá sa đọa truỵ lạc, sẽ ảnh hưởng đến năng lực tư duy vốn dĩ đã có hạn của ngài! Yêu cầu đánh lên tinh thần chuẩn bị tác chiến!》
Liên Hân lúc này rốt cuộc nghe được, nói thầm trong đầu "Biết rồi, ta chuồn đi ngay."
Cô từ trên sô-pha nhảy xuống, định chạy đến gara đi tìm di động.
Phong Khải Ninh giơ tay ngăn cản, tay kia đáp lên eo, đem người vây khốn.
"Đi đâu?"
"Tìm di động, hình như rớt ở dưới hầm xe rồi."
Phong Khải Ninh thu tay lại.
Tô Tử Tích liếc hắn một cái, hắn cũng liếc Tô Tử Tích một cái.
***
Một người đứng ở trong sảnh, một người dựa vào bàn trà, đồng thời xoay đầu nhìn ra phía ngoài.
Tô Tử Tích duỗi đầu ngón tay lên trên mặt bàn, nhẹ nhàng gõ gõ.
Nam nhân chung quy đều dễ dàng bị tính dục khống chế, tuy nhiên một khi kết thúc rồi lại khôi phục bình tĩnh rất nhanh.
Huống chi đây lại là hai nam nhân bước một tính mười, tư duy ưu tú.
Thời điểm đang làm xác thật cực độ kích thích, khiến người ta cam tâm tình nguyện sa vào tình cảnh, Liên Hân chỉ cần cởi hết nằm yên một chỗ thì bọn họ liền chống đỡ không xong.
Nhưng xong việc rồi, cả Phong Khải Ninh cùng Tô Tử Tích đều thực thanh tỉnh: đây không phải là kế sách lâu dài.
Đặc biệt là đối với hai người tràn đầy chiếm hữu dục mà nói.
Tô Tử Tích đi đến cửa sổ, đánh một dãy số.
"Anh hai, là em."
"Có việc?" Đầu dây bên kia hỏi.
"Xử lý Lâm Trân giúp em."
"Lý do?"
"Cô ta duỗi tay quá dài, kể cả người bình thường qua đường cũng lôi kéo vào khu giải trí. Chuyện này nếu lộ ra ngoài, không đề cập tới giá cổ phiếu, Tô gia còn có thể đứng vững trong giới chính trị sao?"
"Được rồi...như vậy anh sẽ suy xét một chút. Dù sao cũng là người của ba."
Tô Tử Tích híp mắt, không nói gì thêm.
Nam nhân bên kia giống như có thể cảm nhận được đến biểu tình bất mãn của em trai mình.
"Lý do thật sự là cái gì?"
"Cô ta đụng tới nữ nhân của em."
"Đã biết."
***
Liên Hân vừa cầm di động chạy về tới, Phong Khải Ninh cùng Tô Tử Tích đồng thời cúp điện thoại, xoay người qua.
Cô mở thiếp mời trong tin nhắn ra cho hai người xem, sau đó bổn cũ soạn lại "Cuối tuần em phải đến đảo Phổ Cát tham dự hôn lễ của bạn cũ, là bạn từ lúc tiểu học đến lớn, quan hệ rất tốt."
Tô Tử Tích nhìn thiệp mời, lại nhìn Liên Hân.
Không biết vì sao hắn cứ cảm thấy, vẻ mặt cô mang theo một tia cảm xúc giống như...trút được gánh nặng cùng gấp không chờ nổi?
Không lẽ lại ham đi ra ngoài chơi đến vậy?
Tô Tử Tích kiểm tra lại lịch làm việc, đáng tiếc cuối tuần hắn cũng nặn không ra thời gian để mà đi cùng với cô.
Phong Khải Ninh nhìn nhìn đồng hồ, lại nói "Phải không? Tôi sắp xếp trợ lý đi cùng em."
Liên Hân vội vàng xua tay "Không cần không cần, em chỉ đến đó tham dự hôn lễ chứ không phải đi chơi."
"Nói thế nào liền nghe thế ấy đi, không cần bận tâm." Phong Khải Ninh nhíu mày.
Liên Hân lập tức ôm lấy cánh tay hắn "Không cần thật mà~ đến lúc đó mọi người đều nghĩ người nọ là bạn trai của em thì sao?"
Phong Khải Ninh im lặng một lúc.
"Trợ lý đương nhiên phải là nữ."
***
Mấy ngày sau, Phong Khải Ninh thật sự phái một vị trợ lý "khôn khéo, tinh tế, không nhiều lời" tới cho cô.
Trợ lý mỗi ngày ba bữa đều đưa cơm, hỏi han săn sóc, sau đó còn lưu loát sạch sẽ mang hơn 30 nhãn hiệu thời trang tới để Liên Hân chọn quần áo, trang sức, túi xách.
Kỳ thật là cô không muốn, nhìn đến quá nhiều đồ hiệu đắt tiền Liên Hân liền hít thở không thông.
Mà vi diệu nhất chính là, vị trợ lý này có thể khôn khéo tránh đi được thời gian Tô Tử Tích cùng Phong Khải Ninh xuất hiện cùng lúc.
Liên Hân thậm chí hoài nghi chị ta có được lịch trình cá nhân của cả hai người, bởi vì từ hôm đó trở đi, số lần Phong Khải Ninh với Tô Tử Tích cùng nhau làm cô hầu như không có.
Hoặc là Phong Khải Ninh tới đúng lúc, hoặc là Tô Tử Tích vừa mới rời đi.
Chỉ có một lần, Phong Khải Ninh mở họp xong đột nhiên muốn ôm cô cho nên lái xe trở về, vừa lúc đụng phải âm thanh nam nhân hổn hển bên trong.
Tô Tử Tích đem Liên Hân đè trên một tấm bình phong thêu hoa, "bạch bạch bạch" mà làm, mông hắn ở giữa hai đùi nữ hài kịch liệt nhấp nhô.
Thịt căn ở trong tiểu huyệt nhanh chóng ra vào, dâm dịch sau giao hợp đem cả một tấm lụa đều tưới ướt.
Phong Khải Ninh thoáng dừng chân, đương lúc Liên Hân xuân sắc mê ly mà liếm môi nhìn hắn, sau đó duỗi tay hướng về phía bên này, hắn mới tiếp tục đi qua.
Cũng miễn cưỡng coi như hài hòa.
Bất quá bọn họ tính dục đều rất mạnh, nếu không phải công việc của cả hai đều đặc biệt nhiều, Liên Hân thật sự sợ cô sẽ bị làm đến chết.
Còn có một việc phiền toái đó chính là, vì trợ lý Tiểu Cầm phụ trách hết thảy trong ngoài, mỗi ngày đều theo đuôi Liên Hân mà giúp cô quẹt thẻ, chạy vặt, cho nên cô cũng không có cơ hội đi thăm Lâm Lập Phong, chỉ có thể cho hắn leo cây.
Nam sinh vì vậy mà cực kỳ buồn bực, sau đó gửi qua cho Liên Hân một bức ảnh loã thân trong nhà tắm, khoe ra một căn côn thịt gân guốc bị uất nghẹn đã lâu.
***
Hôm nay trợ lý Tiểu Cầm cũng theo lẽ thường, cực kỳ săn sóc mà hỏi "Em có việc gì muốn làm không?"
"Em muốn đi giao cơm."
Tiểu Cầm:......
"Để chị xin chỉ thị của Phong tổng một chút..." trợ lý đáng thương đáp.
Kết quả, Liên Hân sau khi chống lại sự khó hiểu của Tiểu Cầm, mặt đen như than của Phong Khải Ninh, cùng biểu tình nhàn nhạt không tán đồng của Tô Tử Tích—— vinh quang nỗ lực giành lại quyền lợi được đi giao cơm của chính mình!
Sau đó, cô vừa nghe hệ thống lải nhải thúc giục vừa mở bản đồ ra đi giao cơm hai ngày liên tục.
Kết quả vẫn là không thu hoạch được gì.
Liên Hân hỏi hệ thống.
"Lúc trước mi nói, nguyên liệu của mỗi giai đoạn đều phải có tính chất đặc thù: xúc động, dụ hoặc, kiên định, thuần khiết... vậy yếu tố thứ 5 là cái gì?"
Hệ thống mới đầu chỉ lặng yên không đáp.
"Không nói cho ta biết, vậy làm sao mà đi tìm?"
《Ràng buộc》Hệ thống nói.
"Ràng buộc?"
Liên Hân nghĩ nghĩ, hoàn toàn không hiểu.
———
*tính sự: chỉ chuyện ân ái, chuyện tình dục.
"Tính sự hạ màn" có thể hiểu thô bạo đơn giản chính là "nghỉ làm tình"