“Tốt lắm, Tiểu Tuyết ngươi hiện tại nên lo lắng làm thế nào giúp hai bác nấu cơm, nếu không chúng ta sẽ không có cơm ăn đâu.” Nhìn hai bác gái
vẫn sợ Tần Y Y bất đắc dĩ sắn tay áo đến bờ ao rửa đồ ăn “Các ngươi
không phải muốn một mình ta làm chứ, vậy ta cũng không thể cam đoan
những người kia trở về có cơm ăn đâu.” Lí Tĩnh và Triệu Nhiên vừa nghe
cũng phản ứng lại, bắt đầu bắt tay nấu cơm, có Tần Y Y cho thêm rau,
thức ăn và nước nên có động lực để nấu cơm. Lúc trước nấu ăn chỉ có một
thùng nước, bây giờ có Tần Y Y nên không lo thiếu nước, tâm tình cũng
hưng phấn lên, đồ ăn và thịt nhiều như vậy rất lâu rồi họ chưa được nhìn thấy.
Về phần những người bên ngoài Tống Diễm kéo đi xem xét địa hình, ngay cả Âu Dương Hồng và Âu Dương Càng cũng đều xung phong nhận
việc đi ra ngoài, tuy nhiên cũng để lại vài người ở chung quanh nhà trọ
để ngừa vạn nhất, dù sao Hải Thành này cũng có chút cổ quái. Cho nên đợi đến khi mọi người trở về phòng thì đều bị mùi thơm hấp dẫn.“Mẹ của ta
ơi, chẳng lẽ ta quá mệt nên xuất hiện ảo giác, ngay cả mùi thơm thức ăn
cũng ngửi được, ta ngửi thấy rồi, mùi cá, mùi thịt bò, rất thơm, ta chịu không nổi , bụng ta không chịu được nữa rồi.” Hoắc Lăng Hạo không đầu
không đuôi nói một đống lớn. Kỳ Dương nhìn Hoắc Lăng Hạo lại sờ sờ bụng
mình, chẳng lẽ hắn cũng có ảo giác, nhưng mùi này có phải quá thật
không, rất thơm đó, hai cái ăn hóa cứ như vậy đi tới hướng mùi thơm phát ra. Đợi đến khi tất cả mọi người nhìn thấy phòng ăn, có hai bàn đầy
thức ăn, tất cả ngoại trừ Tống Diễm đều trợn mắt nhìn thẳng, cái này
không phải là mơ đi?
Cá thịt băm, rau cần xào thịt, canh rau
mùng, khoai tây ninh thịt bò, cá hầm, cà tím kho tàu, mộc nhĩ xào thịt,
thịt nướng, mỗi bàn đều có một chậu, còn có hai thùng cơm lớn, mùi thơm
mê hoặc chết người, Hoắc Lăng Hạo nhìn bàn đồ ăn nước miếng chảy cả
xuống. Tần Y Y nhìn phản ứng của mọi người cùng Tống Diễn ngồi phía đối
diện cười mới nói “Đây là sự thật, mau ngồi xuống ăn đi, nếu không sẽ
nguội mất .” Mấy đồ này là đồ mà Tống Diễm đã hấp thụ gần hết năng lượng có bên trong, trừ bỏ hương thơm mê hoặc thì không có gì, cho nên Tần Y Y cũng không sợ bị người khác phát hiện, dù sao những người này cũng
không có được tín nhiệm từ nàng.
“Y Y, đây đều là các ngươi làm
.” Hoắc Lăng Hạo có chút không thể tin, nếu hắn nhớ không nhầm thì hắn
chỉ để lại khoai tây đi, trong nhà này cũng không có gì, rau dưa và vài
thứ đều bị hỏng rồi.“Ừ, ta cũng là không gian dị năng giả, thời điểm mạt thế bùng nổ ta có qua siêu thị lấy được một ít thịt và rau, dù sao về
sau chúng ta đều là đồng bọn nên lấy ra chia sẻ với mọi người.” Tần Y Y
nhìn Hoắc Lăng Hạo tuy đang đặt câu hỏi với mình nhưng mắt lại nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn, một người theo chủ nghĩa ăn thịt.
Khi mọi người ngồi xuống cứ ngỡ như nằm mơ, tất cả đều không tin ở mạt thế mà
họ cũng một bữa cơm phong phú như vậy, trong lòng đối với Tần Y Y cảm
kích, nhất là những người anh em trong đội của Tống Diễn, bọn họ vốn là
lính đánh thuê, tính tình ngay thẳng lúc trước nhìn thấy Tần Y Y chém
giết tang thi, lúc đó họ đã bị sự cường đại của Tần Y Y chinh phục, tuy
có khả năng Tần Y Y sẽ theo lão đại nhà mình, ách, hình như là lão đại
bám theo Tần Y Y, tuy nhiên Tần Y Y lại có thể mang ra đồ ăn, thứ trân
quý nhất ở mạt thế nên phần tâm ý này họ nhận.
“A, thịt này sao
có thể ngon như vậy, quả thực có thể so với đầu bếp năm sao.” Hoắc Lăng
Hạo miệng đầy thịt hàm hồ nói.”“Canh này cũng làm ngon quá, trước mạt
thế ta cũng chưa ăn được món ngon như vậy.” Kỳ Dương ăn hóa cũng theo
sát phía sau.“Coi như các ngươi tinh mắt, mấy món này đều là chị Y Y làm đó.” Âu Dương Tuyết cũng thực hâm mộ tay nghề Tần Y Y, lúc vào phòng
bếp nàng cũng bị tay nghề quá tốt của Tần Y Y làm chấn động.
Hai
cái ăn hóa nhìn Tần Y Y trong nháy mắt thay đổi thành ánh mắt chứa đầy
sao, Hoắc Lăng Hạo phóng ra ánh mắt u oán nhìn lão đại nhà mình “Lão
đại, ngươi thật hạnh phúc.” Những người khác cũng đều yên lặng gật
đầu.“Ta cho phép các ngươi hâm mộ.” Tống Diễn nhẹ nhàng nói một câu,
nháy mắt giết hết tất cả mọi người trong phòng ăn. Trong mọi người thì
Tống Diễm và Tần Y Y ăn tương đối nhã nhặn , dù sao hai người ở trong
không gian cũng ăn qua một ít, hơn nữa ngay từ lúc đầu đũa của Tống Diễm chỉ gắp mấy món Tần Y Y làm. Tuy nhiên đối với những người ăn đồ ăn vợ
mình nấu Tống Diễm tương đối không hài lòng.
Cuối cùng đồ ăn trên bàn và cơm đều bị ăn sạch sẽ , một chút cũng không thừa lại, bởi vì mạt thế đến nên mọi người đều cảm nhận được sự vất vả, hiện tại mà nói lãng phí lương thực không chỉ là đáng xấu hổ mà còn phạm tội, Hoắc Lăng Hạo
và Kỳ Dương vừa nói buổi tối vui vẻ thì bị Tống Diễm nói một câu, bữa
tối ăn quá nhiều nên cần vận động, vì vậy họ bị bắt đi rửa bát, tuy rằng như thế nhưng hai người cũng rất vui vẻ, ăn no tâm tình tốt, nếu mỗi
ngày đều có thể ăn ngon như vậy thì bọn họ tình nguyện rửa bát mỗi ngày, Tống Diễn nhìn bóng lưng hai người thì hừ lạnh một tiếng, hai người họ
ăn món của Y Y nhiều nhất , lao động một chút cũng tốt.
Ban đêm
hai người Tần Y Y và Tống Diễn đi ra ngoài tìm hiểu nguyên nhân tại sao
Hải Thành yên lặng như vậy, Hải Thành này tang thi không có ngay cả
người sống cũng không, điều này rất khó hình dung khi ở mạt thế, Tần Y Y ẩn ẩn cảm thấy nơi này và Vân Thị xuất hiện nhiều tang thi cấp cao có
liên quan, mỗi phòng đều có hoa viên nhưng hoa cỏ bên trong đều chết
hết, lúc mạt thế đến không khí mang theo bệnh độc không thích hợp với sự sinh trưởng của thực vật, bây giờ rất khó thấy thực vật mang màu xanh,
trong sách cũng nói cho dù là bệnh độc có thể tinh lọc nhưng vẫn rất khó khi nhìn thấy thực vật màu xanh .“Y Y, ngươi xem.” Tống Diễn lôi kéo
Tần Y Y đứng ở trước hoa viên ý bảo Tần Y Y xem hoa trong vườn. Tần Y Y
nghe vậy nhìn hoa viên, nhíu nhíu mày Tần Y Y phát hiện tuy rằng hoa
trong hoa viên đã héo rũ nhưng vẫn hướng về một phía, là tận cùng bên
trong Hải Thành.
“Căn cứ tư liệu lúc trước, phương hướng kia có
phải là nơi cất trữ lương thực của cả Hải Thành không” Tần Y Y hỏi Tống
Diễn.“Ừ, có lẽ chúng ta muốn tìm gì đó hẳn là ở chỗ này.” Tống Diễn cũng nhìn phương hướng kia, sắc mặt tối lại không nhìn rõ.“Một khi đã như
vậy, chúng ta phải đi nhìn xem, cũng không thể không công đến Hải Thành
một chuyến được” Tần Y Y trong lòng oán niệm rất lớn được không, Hải
Thành là nơi xuất khẩu lương thực lớn nhất cả nước, ai biết trung tâm
thành phố có bộ dạng gì, hiện tại Hải Thành này Tần Y Y cũng không hi
vọng còn có cái gì.
Hai người một đường lái xe hướng về phương
hướng kia, ngay cả tinh thần lực cũng không rút đi, Tần Y Y có chút nghi hoặc cái gì đều không có, ánh mắt nghi vấn nhìn về phía Tống Diễn, Tống Diễn cũng lắc lắc đầu “Tinh thần lực của ta đến kho lúa thì không
thấy.” Tần Y Y tuy rằng tinh thần lực không tới kho lúa nhưng nghe Tống
Diễn nói như vậy vẫn lo lắng, cái gì cũng không có, làm sao có thể chứ?