“Lăng Hạo, ăn cơm không phải là do ngươi quản sao?” Tống Diễn đối với người
anh em đánh gãy hồi tưởng của hắn thật sự không thể bày ra sắc mặt tốt
được.“Ách.” Hoắc Lăng Hạo thật sự không dám nói nếu ngươi không lên
tiếng thì anh em không ai dám ăn.“Tuân lệnh lão đại, ta đi cho các anh
em ăn.”
Hoắc Lăng Hạo nhận mệnh mang một đống bánh bích quy và
thịt ở trong không gian phân phát xuống,bởi vì không gian của không gian dị năng giả thời gian không trôi nên không sợ đồ ăn trong không gian bị hỏng. Khi mạt thế đến đội ngũ của họ đang trong rừng rậm tiến hành huấn luyện dã ngoại, khi họ phát hiện những con dã thú trong rừng mất tích
một cách rất cổ quái li kì cho nên Tống Diễn mới hạ lệnh rút lui, ai
biết vừa ra khỏi rừng thì phát hiện mạt thế đến, chỗ thức ăn này là họ
lấy được trong các siêu thị dọc đường đi.
Bởi vì vị trí của rừng rậm vera, cả đội ngũ đi vẻn vẹn mất mấy tuần mới thấy một vài người
hoặc tang thi, sau này đến siêu thị, ngoại trừ một số thực phẩm đóng gói thì cũng không có cái gì. So với những đội ngũ người sống sót bên ngoài thì thật không sai. Hoắc Lăng Hạo nhìn Tống Diễn chỉ có thể thở dài,
năm năm trước tính tình lão đại đột nhiên biến đổi, trước kia lão đại
đối với mọi người kêu là Tống Diễm, tuy sinh ra trong thế gia quân sự,
thể chất không tốt một chút nào, cả ngày chỉ vận động mạnh một chút thì
đều ở trong nhà, mỗi lần hắn nhìn thấy Tống Diễm đều có cảm giác có thể
sống nhưng không thể yêu.
Năm năm trước lão đại té xỉu không rõ
nguyên nhân sau khi tỉnh lại không những thân thể tốt vô cùng, tính tình cũng triệt để thay đổi. Đối đãi với người ngoài thì thanh lãnh xa cách
nhưng lại có cảm giác không có một chút nguy hiểm, đối với bản thân và
anh em thì bình thường không phản đối chuyện gì nhưng khi huấn luyện thì tính tình thay đổi trở thành một tướng quân mặt đen. Để cho Hoắc Lăng
Hạo không công bằng nhất là ngày trước thể chất của hắn mạnh hơn lão đại rất nhiều, nhưng khi lão đại lành bệnh thì tố chất thân thể hắn theo
không kịp, tiêu chuẩn kia thật sự không phải của con người.
Nhưng bây giờ Hoắc Lăng Hạo hắn bội phục lão đại bây giờ hơn, trước kia đối
với Tống Diễn chỉ có tình anh em, mà hiện tại không chỉ có tình anh em
mà còn có một loại cảm giác gọi là kính nể, lão đại bây giờ làm hắn có
cảm giác theo lão đại thì sẽ có cơm ăn. Tống Diễn nhìn thấy mọi người
bắt đầu ngồi ăn điểm tâm thì cũng lấy bánh bích quy trong không gian ra
ăn. Nhìn khung cảnh bên ngoài tiêu điều xác xơ, lại nghĩ đến cảnh tượng
hôm qua Tống Diễm có cảm giác cuộc sống không nhàm chán như hắn từng
nghĩ .
Đi đến thế giới này đã năm năm , khi ở thế giới kia bị tai nạn giao thông mà chết, ngay từ đầu có hơi khiếp sợ nhưng từ từ cũng
tiếp nhận được sự thật này, vốn tưởng rằng cuộc sống cứ nhàm chán như
thế, rồi lại nghĩ đến người đầu tiên khiến hắn có cảm giác hứng thú,
nghĩ đến Tần Y Y trước kia đối với vị hôn phu trên danh nghĩa không muốn gặp , Tống Diễn tỏ vẻ thật bất đắc dĩ hắn cũng không có làm chuyện gì
nhân thần cộng phẫn mà, chỉ là tò mò về năng lực của Tần Y Y không ngờ
chậm rãi có hứng thú, vốn muốn gặp mặt tiểu nha đầu kia một chút nhưng
không ngờ ngày thứ hai nàng trốn đi huấn luyện đặc chủng hai năm, hắn
luôn chú ý đến sự trưởng thành của nha đầu kia
Có thể nói nàng trưởng thành đến mức hắn cũng khiếp sợ.
Đáng tiếc trời cao trêu người sau hai năm hắn nghe thấy tin tức nàng ra đi.
Lúc đó không biết phản ứng ra sao, trong lòng hơi đau cũng không sâu,
hắn đối với tình cảm của mình tương đối rõ ràng, có thích nhưng không
đến nỗi yêu. Nhưng khi hắn biết tin nàng làm giải phẫu ruột thừa ra đi
có chút không tin, năng lực chữa khỏi của Tần Y Y như thế nào hắn biết
rõ ràng, làm gì có ai có năng lực chữa khỏi như thế mà không dùng lại đi làm phẫu thuật. Nếu Tần Y Y biết ý tưởng của Tống Diễn nhất định sẽ hô
to oan uổng, Tần Y Y cũng muốn biết vì sao khi làm giải phẫu không gian
linh tuyền của nàng tự nhiên không dùng được .
Nhìn anh em trong
phòng Tống Diễn bật cười, có lẽ anh em trong cái thế giới kia không có
mình nhưng cũng sẽ sinh tồn rất tốt, tuy tai nạn xe cộ ngoài ý muốn của
mọi người nhưng sáng sớm vì để phòng ngừa vạn nhất hắn có bố trí nên sẽ
không có vấn đề gì . căn cứ dữ liệu trước kia của Tần Y Y mà phân tích
thì nàng đến đây mới có khoảng một tháng, nhưng hắn chết sau nàng hai
ngày ngược lại đến nơi này trước năm năm.
Đảo mắt nhìn bóng người trên cầu thang Tống Diễn thay đổi thành dạng ôn hòa “Đi xuống, chờ một chút chuẩn bị xong thì xuất phát ngay.” Tất cả anh em nhất tề quay đầu
nhìn lão đại của nhà mình, lại nhìn nhìn Tần Y Y lại cúi đầu giả bộ ăn
này ăn nọ, không phát hiện, lão đại ôn hòa như thế thật sự là lão đại
sao, thật sự sao? Tần Y Y dừng chân một chút, thanh âm Tống Diễn trầm
thấp lại từ tính, làm cho lòng người nghe ngứa ngáy , thanh âm như vậy
làm Tần Y Y không tự giác bị hấp hẫn nhìn qua, nhìn thấy cặp mắt màu đen kia thâm thúy, Tần Y Y trong lòng cả kinh bỗng nhiên trong lòng có ý
tưởng thật hoang đường, hắn sẽ không đến đây đâu.
Trong lòng trăm chuyển ngàn hồi, trên mặt không hiện, ngoéo khóe miệng một cái, “chờ ở
thành thị kế tiếp ta muốn đi tiếp đón cha Lâm và mẹ Lâm, nơi đó là thành thị lớn có rất đông dân cư, hiện tại tang thi nhất định cũng không ít,
các ngươi có thể đi trước một bước vòng qua không cần đợi chúng ta“.
Tống Diễn nghe xong cười cười không thèm để ý nói “Không có gì, tuy đi
vòng khá an toàn nhưng lại dài ra một tuần, đồ ăn của chúng ta không
nhiều không chịu được khi đi vòng, huống chi cái đuôi sẽ càng ngày càng
ít.” Tống Diễn nói lời này trong lòng không có chút gì không đành
lòng,hắn cũng không phải thánh nhân những người đó đi theo hắn sẽ không
đuổi, nhưng cũng sẽ không bảo vệ những người đó, bọn họ phải có thực lực của mình nếu không sớm muộn gì cũng trở thành sự trói buộc cho người
khác.
“Ách, mọi ngươi quyết định thì tốt rồi.” Tần Y Y bỗng nhiên cảm thấy quyết định tìm Tống Diễm ở căn cứ phía tây rất không chính
xác. Tống Diễn nhìn thấy trong mắt Tần Y Y rõ ràng ý nghĩ muốn trốn thì
cười cười không nói gì.“Được , chuẩn bị xong chưa, xuất phát đi.” Lời
này là nói với các anh em trong đội ngũ . Quân nhân hiệu suất chính là
cao không đến 1 phút cũng đã chờ xuất phát . Hôm nay như trước là Âu
Dương Lâm lái xe, Âu Dương Tuyết ngồi ở ghế trước, Tần Y Y ngồi một mình ở ghế sau. Xe bọn họ xếp hàng thứ tư, ba cái phía trước là Hummer
chuyên dụng của Tống Diễm, nhớ lại ánh mắt của Hoắc Lăng Hạo khi họ lái
xe qua cổng đều nhìn không chớp mắt, bởi vì xe của Tần Y Y cùng xe của
họ là xe của bộ đội đặc chủng giống nhau như đúc .
Còn Tống diễm
thì không nói lời nào giống như biết được từ trước, nhìn thấy bộ dạng
của Tông Diễm như vậy cảm giác trong lòng Tần Y Y nặng thêm một chút,
nhu nhu phát đau, Tần Y Y cũng không biết hiện tại nên làm cái gì bây
giờ . Tống Diễn cho nàng cảm giác thật không tốt giống như Lăng Diệc
Phàm kiếp trước , trong ánh mắt đều không che dấu hứng ths đối với nàng, làm nàng có cảm giác rất không thoải mái .
Tà tứ dựa vào ghế Tần Y Y nghĩ đến chuyện về sau khi ở căn cứ phía tây, nếu thành lập tiểu
đội thì bắt buộc phải có nhân thủ, nói thật Tần Y Y nàng cũng không
thích hợp làm người lãnh đạo, kiếp trước lên làm đội trưởng cũng bởi vì
có một phó đội trưởng rất có năng lực, nhưng bây giờ bên người nàng trừ
bỏ Lâm nàng cũng chỉ có tiểu Tuyết, lâm tính tình cũng không thích hợp
làm lãnh đạo, Tiểu Tuyết lại không cần phải nói , Tần Y Y thật sự rất
đau đầu.
Tác giả có chuyện muốn nói:
Tống Diễn: Ta cũng xuyên không đến , ngươi cũng nên tỏ vẻ một chút chứ.
Tần Y Y: Đầu ta rất đau , nhanh chút đi đi nếu không lôi điện hầu hạ