Hệ Thống Dưỡng Thành Nữ Chủ

Chương 52: Chương 52: Vắc-xin không tên




Tần Y Y nhìn thấy phản ứng của A Khánh, vừa lòng gật gật đầu, tuy nàng có thể tinh lọc bệnh độc trong người hắn nhưng vẫn phải cần tín niệm mạnh mẽ để chống đỡ.

Tần Y Y ý niệm vừa động một bình nước liền xuất hiện trong tay, ba người Chu Đào cả kinh, bọn họ vừa mới thấy Tần Y Y có lôi hệ dị năng và hỏa hệ dị năng, bây giờ lại phát hiện Tần Y Y còn là dị năng giả hệ không gian. Không biết vì sao khi nhìn thấy Tần Y Y tự nhiên Trình Khánh có cảm giác an tâm, chẳng còn lo lắng đến chuyện mình bị nhiễm bệnh độc hay người nhà sẽ bị làm sao.

“Đưa bình nước này cho hắn uống đi, không được lãng phí phải uống hết” Tần Y Y đưa nước cho Chu Đào nói. Chu Đào nhận lấy bình nước rồi làm theo lời nói của Tần Y Y đưa bình nước đến bên miệng của Trình Khánh, Trình Khánh cũng từng ngụm từng ngụm uống. Bọn họ đều không hỏi vì sao bình nước này có thể giải hết bệnh độc, người thông minh đều biết cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi.

Uống hết nước không đến 1 phút thân thể Trình Khánh bắt đầu nóng lên, toàn thân trướng phát đau, so với lúc trước còn đau hơn gấp hai lần, Trình Khánh hung hăng cắn chặt răng, sắc mặt trắng bệch thậm chí có thể nhìn thấy gân xanh nổi lên, ánh mắt hồng hồng, cho dù như vậy Trình Khánh cũng không có một tia muốn buông tay , hắn biết Tần Y Y nói đúng nếu bây giờ hắn buông tha thì người nhà của hắn sẽ không có gì tốt đẹp, hắn còn phải lưu lại mệnh để đi cứu người nhà, thời gian từng giây từng giây qua đi, đau đớn trên người Trình Khánh cũng giảm đi từng chút một, dần dần an tĩnh lại, Chu Đào, Chu Hải nhìn thấy cũng vui sướng, bọn họ biết nguy hiểm của Trình .Khánh đã qua đi

Đợi đến khi Trình Khánh tốt hơn một chút thì đoàn người lên xe đi khỏi tòa thành thị này, bởi vì có Tống Diễn thông báo trước nên nhóm bên Tống Đào cũng không gặp vấn đề gì, chỉ là bên phía Tống Đào cũng gặp phải mai phục của tang thi, tuy nhiên do con tang thi cấp cao nhất chỉ có cấp bốn nên cũng không gặp phải thương vong nghiêm trọng gì.

Trên xe, Tần Y Y, Tống Diễn đều ngồi ở hàng ghế sau xe, phía trước là Kỳ Dương và Hoắc Lăng Hạo lái xe, nhìn chằm chằm ba người Chu Đào một hồi Tần Y Y mới mở miệng hỏi “Các ngươi cùng Khu Văn có quan hệ gì? Còn có Mạnh Dã kia là người như thế nào, hay nói cách khác thì Mạnh Dã đã làm cách nào đến bên cạnh Khu Văn?” Ba người Chu Đào liếc mắt nhìn nhau cuối cùng Chu Đào há miệng thở dốc nói “Ba người chúng ta đều là lính đặc chủng, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, sau này khi mạt thế đến thì may mắn có được dị năng, nhưng sau này lại bị Khu Văn theo dõi, Khu Văn tiêm cho chúng tôi và vài người lính đặc chủng khác một loại vắc-xin phòng bệnh không tên, sau đó dị năng của chúng tôi từ cấp một cao cấp thăng lên cấp ba sơ cấp, còn khiến chúng tôi trở thành thân vệ, nhưng rất nhanh sau đó chúng tôi phát hiện vấn đề, cấp bậc dị năng của chúng tôi rất khó thăng cấp hơn nữa mỗi khi sử dụng dị năng thì toàn thân đều đau đớn, dị năng tiêu hao càng nhiều thì đau đớn càng tăng, sau đó chúng tôi có đi tìm Khu Văn, Khu Văn giống như không biết đến tình huống này, sau đó hắn bắt chúng tôi không được nói chuyện này ra bên ngoài, từ đó người nhà của chúng tôi bị Khu Văn khống chế, không có cách nào khác chúng tôi chỉ có thể bào vệ hắn ta, người vừa mới chết tên là Điền Thiên, là người bà con thân thích của Khu Văn, lúc còn trong căn cứ hắn ta ỷ thế của Khu Văn ức hiếp mọi người.”

Chậm rãi chu đào còn nói thêm “Mạnh Dã kia không chỉ dị năng tốt mà ngay cả đầu óc cũng dùng tốt, có rất nhiều truyện trong căn cứ đều là do hắn giúp Khu Văn xử lí, lúc đầu tôi cũng rất kì quái vì sao Mạnh Dã có năng lực như vậy mà chịu khuất nhục đứng dưới Khu Văn, sau này trong lúc vô ý tôi phát hiện Mạnh Dã này rất quen thuộc với một vị khách thường xuyên đến căn cứ là Tô Nhuế, hơn nữa thoạt nhìn mọi chuyện Mạnh Dã làm đều do Tô Nhuế phân phó.”

Chu Đào nói xong thì mới ngẩng đầu nhìn Tần Y Y, cũng không biết vừa rồi hắn nói như vậy Tần Y Y có hài lòng hay không, dù sao hắn cũng chỉ biết có chừng đó, hi vọng sẽ giúp được chút gì đó cho Tần Y Y.“Đã biết, đúng rồi người nhà của các ngươi không cần lo lắng, bây giờ các ngươi về căn cứ phía tây với chúng ta, chỉ vài ngày nữa người nhà các ngươi sẽ an toàn đến căn cứ phía tây, về phần vắc-xin phòng bệnh lúc trước các ngươi dùng thì phải về căn cứ mới biết được.” Tần Y Y nghe lời nói của Chu Đào thì nhíu mày, thầm nghĩ quả nhiên truyện này có liên quan đến Tô Nhuế .

Ba người Chu Đào nghe xong lời nói của Tần Y Y thì hết sức vui mừng, thật không ngờ người trước mắt này có thể cứu được người nhà của họ, vốn bọn họ còn nghĩ sau khi hồi phục sẽ quay về căn cứ tìm cách cứu người nhà nhưng họ biết chuyện này vô cùng nhỏ bé, không nghĩ tới Tần Y Y lại cho họ một kinh hỉ. Ba người hạ quyết tâm về sau phải báo đáp Tần Y Y thật tốt. Kỳ thật Tần Y Y nói như vậy cũng không phải không có nắm chắc, Kỳ Phong ở chỗ đó không phải không có người tin tưởng.

Hiện tại Tần Y Y đang nghĩ không biết cái vắc-xin phòng bệnh kia là cái gì , thoạt nhìn thì cái này có quan hệ với Tô Nhuế nhưng trong sách không có nói đến chuyện này ?Tống Diễn cầm tay Tần Y Y, Tần Y Y giương mắt thì nhìn thấy ánh mắt an ủi của Tống Diễn, cười cười nghĩ bây giờ nàng gặp phải Tô Nhuế có phải rất mâu thuẫn, nhưng không rõ mâu thuẫn chỗ nào lại luôn có cảm giác không thoải mái, trong lòng không nỡ.“Đô, đô, đô.” bộ đàm Tống Diễn đang lúc này vang lên.“Là ta, có chuyện gì?” Tống Diễn thanh âm thản nhiên nghe không ra cái gì.

“Ha ha, tiểu tử kia nhanh chóng về nhà đi, mang cả Y Y nữa ông có tin tốt cho hai con ” Bên kia bộ đàm truyền đến giọng nói hưng phấn của lão gia tử. Tần Y Y vàTống Diễn liếc nhìn nhau, lão gia tử hôm nay sao lại hưng phấn như vậy, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì Tần Y Y trong ánh mắt lộ ra vui sướng “Diễn, nhất định là bác Âu Dương nghiên cứu thành công, chúng ta mau đi xem một chút đi.” Tần Y Y đoán chỉ có thể chế ra thành công vắc-xin phòng bệnh độc mới khiến lão gia tử ngồi trên cao vài chục năm lộ ra hưng phấn như vậy, chuyện này liên quan đến tương lại tất cả mọi người mà.

“Tốt.” Tống Diễn và Tần Y Y có ý tưởng không có gì khác nhau, hắn cũng biết chuyện này có ý nghĩa lớn lao như thế nào, liền bảo Hoắc Lăng Hạo nhanh chóng tăng tốc về căn cứ. Bởi vì lúc đi đến đã thanh lí tang thi nên trên đường trở về không gặp trắc trở gì, trử bỏ thỉnh thoảng có vài con tang thi thì cũng không có chuyện gì. Phần lớn cây cối đổ, ngã ở hai ven đường càng làm tăng thêm vẻ trầm lặng.

Trở lại căn cứ Tống Diễn tìm người an bài ba anh em Chu Đào sau đó cùng với Tần Y Y trở về nhà, mẹ Tống nhìn thấy con trai và con dâu tương lai dắt tay nhau đến thì không khỏi lộ nụ cười, tuy nhiên nghĩ đến lão gia tử còn có chuyện muốn nói với hai đứa nhỏ thì cũng không lôi kéo Tần Y Y nói chuyện, chỉ cười nhìn hai đứa nhỏ vào phòng của lão gia tử.

Tần Y Y và Tống Diễn vào thư phòng thì nhìn thấy lão gia tử đang hưng phấn nhìn mấy lọ thuốc trên mặt bàn, nhìn thấy hai người Tống Diễn thì vội vàng hô “Đã về rồi, mau tới đây nhìn xem thành quả, mấy người trong viện nghiên cứu đó cuối cùng cũng đã chế thành công vắc-xin phòng bệnh, có cái này thì phần thắng của nhân loại tăng thêm một ít rồi.” Tống lão gia tử rất cảm khái nói.

Tần Y Y và Tống Diễn mỗi người cầm lấy một cái lọ, mở nắp lọ ra, thuốc trong bình trong suốt gợn sòng, hai người đều là cao thủ tinh thần hệ nên đều có thể cảm nhận được năng lượng ẩn chứa trong thuốc này, Tần Y Y mắt sáng lại sáng hơn, thần sắc Tống Diễn tcũng rất vừa lòng , Tống lão gia tử nhìn thấy biểu hiện của hai người thì biết thuốc này đã thành công, tuy lúc trước thuốc này đã trải qua vô vàn thí nghiệm nhưng không biết vì sao khi nhìn thấy biểu hiện của hai người lúc này lão gia tử mới yên tâm, tin tưởng tăng lên rất nhiều.

Một lúc sau, Tống lão gia tử mới mở miệng nói “Lần này vắc-xin phòng bệnh có thể nghiên cứu chế tạo thành công thì không thể không kể đến công lao của vợ chồng nhà Âu Dương, Y Y người con mang đến quả thực không sai.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.