- Cái gì, ngươi nói đây là thật sao?
Ở một nơi cách Nam Định cốc không xa, Phương Vũ đứng bật dậy khỏi ghế tướng quân, hai mắt phừng phừng lửa giận. Dưới trướng hai bên ngồi chính là tinh anh còn sống sót qua trận chiến vừa rồi. Cao nhất hiển nhiên là tam huynh đệ Lạc gia cùng Tuyệt Tình công tử. Giữa doanh trướng một tên chiến sĩ báo tin quỳ một chân trên đất. Tin tức chính là hắn mang từ tiền tuyến quay về. Nghe thấy Phương Vũ lên tiếng hỏi lại, hắn lập tức khẳng định chắc chắn:
- Hoàn toàn chính xác thưa tướng quân!
Phương Vũ hai mắt long lên, một cỗ tức giận ngập trời sôi sục. Vậy mà lợi dụng bọn hắn chiến đấu sau đó thừa cơ quân địch thả lỏng phòng vệ ngay sau đó đánh lén tập kích.
- Chết tiệt, vậy mà không tuân thủ theo quy ước. Ta nói con mẹ nó nữ nhân kia cũng không phải thứ gì tốt!
Lạc gia tam đệ Lạc Mẫn lên tiếng chửi tục. Nhị đệ Lạc Ấn cũng là không kìm được tức giận đứng bật dậy, xà mâu lập tức dựng lên quát lớn:
- Chúng ta liền sang cùng bọn hắn đòi chiến lệnh!
Đại ca Lạc Ẩn khí thế bùng phát, hắn áp chế lại Lạc Mẫn cùng Lạc Ấn.
- Đại ca, ngươi...
Lạc Ấn kinh ngạc nhìn về phía Lạc Ẩn.
- Ngồi xuống!
Lạc Ẩn nghiêm túc nói, một lời nói ra liền khiến Lạc Mẫn cùng Lạc Ấn không thể không nghe theo.
Phương Vũ nhìn thấy ba người này rốt cuộc ổn định liền lên tiếng hỏi:
- Chư vị, các ngươi không ngại nói một chút ý kiến của mình sao?
Trên dưới mười người ánh mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng. Rốt cuộc một hồi Tuyệt Tình công tử là người mở miệng:
- Phương Vũ huynh đệ, nếu như muốn trả thù, vậy lần phòng thủ này của bọn hắn, chúng ta cũng có thể đụng chạm một chút!
Lời này vừa dứt, Phương Vũ tinh mang loé ra, cười cười mà hỏi:
- Tuyêt Tình huynh đệ có cao chiêu gì?
Chiến trường vị diện rơi vào cục diện yên tĩnh, chiến đấu diễn ra rất ít. Chỉ có một vài cuộc tranh đoạt thiên tài địa bảo diễn ra, không ảnh hưởng đến đại cục. Hai giới diện cũng đều yên lặng chờ đợi. Hai năm đối với người tu luyện có thể sống ngàn năm mà nói cũng chỉ như một cái chớp mắt mà thôi. Chiến trường vị diện yên tĩnh, thế nhưng tiên giới lại đang nổi lên rât nhiều sự kiện.
Tiên giới nổi lên một thế lực mới, thế lực này chỉ trong một năm điên cuồng khuếch trương. Nếu chỉ là thế lực đơn giản thì quả thực không đáng nói. Thế lực này vô cùng kì lạ, gọi là Địa Sát Điện. Địa Sát điện thành viên chính là các vị thiên kiêu chi tử của các thế lực nổi tiếng tham dự. Muốn tham gia Địa Sát, thân phận của ngươi phải voi cùng hiển hách, hơn nữa phải trải qua rất nhiều nhiệm vụ mới có thể tham gia. Địa Sát điện nổi lên như một cơn gió hoàn toàn mới cho các thanh niên trẻ tuổi của các thế lực. Tiêu chí của Địa Sát điện bất ngờ lại là: “ Thiên Sát không ra, Địa Sát vô địch!”
Tiếp tục một năm nữa trải qua, ngày hôm sau chính là thời hạn cuối cùng mà Phi Linh giới phòng thủ Hà Nội. Tiên Giới một lần nữa tập trung đông đúc tu sĩ tại các toà thành. Phi Linh giới cũng giống như vậy, lần này hoán đổi, Phi Linh giới hoàn toàn muốn điên cuồng, bọn hắn lần trước bị Tiên giới người đánh mặt, hoàn toàn không có cách nào ngẩng mặt lên. Lần này hoán đổi, nếu Phi Linh giới không thể nào đánh chiếm được chiến lệnh lệnh bài, quả thực là một lần Vị diện chiến trường thất bại thảm hại. Hoàng Minh cùng toàn bộ tinh anh bộ đội của Tiên giới đang chờ đợi, chờ đợi thời khắc chuyển ngày này, gần ba vạn người lại yên tĩnh đến đáng sợ. Rốt cuộc ánh sáng mặt trời cũng lấp ló xuất hiện. Một cỗ sóng nhiệt khổng lồ bất ngờ rung chuyển, không gian phía trước Nam định cốc bắt đầu vặn vẹo. Chỉ gần môit phút, rốt cuộc một không gian màn sáng hoàn toàn ổn định xoay tròn.
- Chúng ta đi chứ?
Bạch Mẫu Đơn mỉm cười mà nói, toàn bộ người đều nhìn Hoàng Minh chờ đợi hắn lên tiếng.
Hoàng Minh quay người, ánh mắt hắn nhìn một lượt phía sau. Hai mắt Hoàng Minh tinh mang lấp loé, khoé miệng hắn hơi nở ra nụ cười:
- Đi thôi!
Lời vừa dứt, Hoàng Minh dẫn đầu tiến tới màn sáng, thân ảnh hắn biến mất. Ngay sau đó vô số thân ảnh tiếp bước phía sau lao vào trong màn sáng. Hoàng Minh đi một lượt hết thông đạo, cuối cùng thông đạo rốt cuộc xuất hiện, hắn nhanh chóng bước ra.
Rời khỏi thông đạo, Hoàng Minh phát hiện trước mắt hắn lúc này chính là trung tâm Hà Nội. Thế nhưng Hà Nội hiện tại như được xây dựng lại, không còn bị chiến đấu lần trước phá huỷ gần như toàn bộ nữa.
- Nơi này là Hà Nội sao, khó tin quá nhỉ?
Việt Anh đi tới cạnh Hoàng Minh lên tiếng hỏi.
- Ừm, có lẽ đây chính là một loại quy tắc của cuộc chiến này!
Bạch Mẫu Đơn đi tới lên tiếng đáp lời.
Liên tục có người đi ra từ màn sáng, tinh anh cao thủ gần như đã đầy đủ.
- Lần này phụ thuộc vào lão tam cùng Gia Cát Huynh đệ rồi!
Hoàng Minh nhìn về Chu Du cùng Gia Cát Lượng mà nói.
- Yên tâm, chuyện này bao ở trên thân của đệ!
Chu Du gấp quạt, cười mà đáp lời.