Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 776: Chương 776: Phòng thủ 4




Trong sự chờ mong của Phi Linh giới, rốt cuộc một búa này liền đánh lên đại trận. Thế nhưng dị biến liền phát sinh. Một búa này không hề giống như trong tượng tượng của toàn trường. Không hề có tiếng động phản chấn của đại trận hay là đại trận vỡ vụn mà chính là một màn kinh sợ phát sinh. Một cỗ hấp lực kì dị liền bao phủ từ chiến phủ mà đi. Ngay lập tức, cỗ hấp lực quỷ dị này hướng tên thượng vị thần mà tới, thân thể hắn nháy mắt đã bị hấp lực màu đen bao phủ, toàn thân nhanh chóng biến đổi. Trước sự chứng kiến của toàn trường, chiến phủ trong tay hắn rơi xuống, gương mặt hắn càng ngày càng trẻ lại, thân thể cũng biến nhỏ đi rất nhiều lần. Chỉ trong mấy hô hấp liền biến hoá thành một tiểu hài đồng. Chiến giáp rơi xuống khỏi người của hắn, toàn trường khiếp sợ. Chưa dừng lại ở đó, hài đồng này lại bắt đầu lớn lên, trưởng thành liên tục điên cuồng biến đổi, nháy mắt hắn lại thành một lão nhân tóc bạc, cái lưng còng xuống thật thấp, đích xác là một ông lão đã gần đất xa trời.

- Không, ta, thân thể của ta!!!

Hắn điên cuồng gào thét nhưng không thể làm gì khác hơn, bởi vì bản thân lực lượng hoàn toàn biến mất không cách nào rõ ràng. Ngay sau đó, thân thể hắn nổ tung hoá thành một vùng sương máu, chỉ còn lại một viên thần cách phiêu phù tại nơi đó.

- Hít!

Toàn trường sợ hãi hít một ngụm khí lạnh, không một tiếng nói có thể phát ra lúc này. Rất nhanh lại có không ít kẻ đánh tới đại trận, kết quả cùng với tên thanh niên kia không khác nhau chút nào. Toàn bộ đều trở thành một màn đáng sợ này, cuối cùng nổ tung chỉ còn lại thần cách ở tại chỗ chứng tỏ đã từng có một thần cấp cao thủ tại nơi đây. Ngay sau đó nhận ra tình huống không tốt, rốt cuộc tổn thất hơn ba trăm người thì phi linh giới người liền kinh sợ mà đình chỉ công kích.

- Ha ha ha, quá đã mắt rồi!

- Ta kháo, đây rốt cuộc là trận pháp gì a, quá kích thích!

- Phi Linh giới sợ mất mật rồi, ha ha ha!

Mễ Nhĩ thành bùng nổ, ngàn vạn người như nổ tung trước tình cảnh trên màn ảnh. Không thể tin nổi, đây dường như có thể nói là thuấn sát ngay lập tức. Chỉ cần ngươi chạm tới đại trận, nhất định phải chết. Tiên giới một mảnh sôi trào thì Phi Linh giới bên này lại là âm trầm cực độ. Rốt cuộc thời gian đi qua đến năm phút mới có người run run mở miệng hỏi:

- Đây là trận pháp gì...? Ai có thể nói cho ta hay không?

Bốn bề im lặng, ai có thể giải đáp được cho hắn.

. Trên cao chín tầng trời, Ảnh Mộng chủ thần khoé miệng co rút, khuôn mặt muốn có bao nhiêu khó coi liền có bấy nhiêu. Hắn vừa rồi hoàn toàn một vẻ khinh thường trước trận pháp này của Tiên giới. Thế nhưng hắn đã sai, hắn đã quá coi trọng Phi Linh giới của hắn mà coi thường Tiên giới về trận pháp.

- Ha ha ha, thế nào? Trận pháp này có vừa lòng ngươi không? Tại sao ta thấy dường như một chút nào đó ảnh hưởng cũng không có nhỉ?

Ở phía đối diện Phong Lãnh chủ thần cười lớn mà nói. Tiên giới chủ thần đều một vẻ mỉm cười, mà đối diện Phi Linh giới này âm trầm một mảnh. Hắc Ám chủ thần không nhịn được mà nói:

- Không nghĩ tới Nguyền rủa pháp tắc cùng Vận Mệnh pháp tắc kết hợp với nhau lại trở thành Niên Tuế. Thật là đáng kinh ngạc, nếu đã xuất hiện loại lực lượng này, có thể nói nếu lĩnh ngộ được, chỉ sợ chủ thần thứ ba mươi bảy sắp xuất thế!

Lời của hắn vừa dứt, một mảnh yên tĩnh không thôi.

- Niên tuế Pháp tắc sao? Ta cũng không nghĩ tới xuất hiện tình trạng này. Mấy tiểu tử này quả thực làm cho chúng ta kinh ngạc cùng khiếp sợ. Thứ ba mươi bảy chủ thần, thiết nghĩ còn không xa đâu.

Quanh Minh chủ thần cũng là lên tiếng, không thể phủ nhận lần này Niên Tuế pháp tắc xuất hiện là biến cố kinh thiên.

Chiến đấu rơi vào đình chỉ. Tiên giới cũng không có gì biến đổi, một mực duy trì đại trận, một mặt quan sát động tĩnh của Phi Linh giới.

Võ Uy Nam lúc này đã tới phía trước đại trận, ánh mắt thâm trầm đầy đáng sợ. Hắn không thể nghĩ tới chính là đại trận nhìn như mỏng manh này lại có uy lực kinh thiên như vậy. Vừa rồi hắn đã quan sát rất kĩ, chỉ cần là tác động lên đại trận liền sẽ bị cỗ lực lượng màu đen kia bám lên, kết cục chỉ có là cái chết. Ánh mắt hắn hướng về phía trên cao, nơi đó có hai thân ảnh lăng không mà đứng, đích xác chính là Chu Du cùng Gia Cát Lượng.

- Hai tên khốn kiếp này!

Võ Uy Nam hừ lạnh một tiếng, ánh mắt loé lên tinh mang. Hắn vung mũi kiếm chỉ về phía đám người Hoàng Minh cười lạnh mà nói:

- Tiên giới không nghĩ tới chỉ là loại ẩn núp sau đại trận, các ngươi rốt cuộc cũng không dám cùng chúng ta một trận chiến. Các ngươi cho rằng ẩn núp bên trong cái mai rùa này chúng ta liền không thể tiến vào hay sao? Thật là nực cười!

Lời vừa dứt, bên trong liền vang lên tiếng đáp trả:

- Thánh Họ, một con chim bất quá nói được tiếng người mà thôi, không phá được đại trận liền nói cái gì dám chiến hay không chiến, ngu ngốc!

Lời này thốt ra, tiên giới một mảnh cười vang, Phi Linh giới lại là thâm trầm chảy ra nước. Phi Linh giới tối kị nhất chính là bị lôi ra so sánh với chim chóc, hiển nhiên lời này của Vũ bàn tử đã đánh vào tự tôn cùng tín ngưỡng của bọn hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.