- Hừ, tên bại hoại kia đã đi tới Tiên Giới bảy năm, chỉ sợ gây hoạ không biết bao nhiêu muội muội nữa!
Cao Trang đối với Hoàng Minh vẫn là một ngụm khí giận mà nói. Những người khác cũng mỉn cười. Dù sao các nàng đều hiểu rõ, nam nhân như Hoàng Minh quá ưu tú, đi tới đau cũng sẽ có nữ nhân ái mộ.
- Ta chỉ mong chàng có có tìm được Yên Mĩ sư tỷ!
Hàng Thanh Nhi có chút mong chờ nhìn lên bầu trời nói.
- Thanh Nhi muội, muội hãy yên tâm. Hắn nhất định sẽ tìm thấy Yên Mĩ sư muội.
Yên Hàn nắm lấy tay Hàng Thanh Nhi nhẹ giọng an ủi. Những người khác cũng yên tĩnh lại. Thường thường vào cuối ngày các nàng hay tụ tập tại nơi đây để nói chuyện cũng như quan sát đám hài tử vui vẻ.
Chính vào lúc này ở phía trên Phú Quốc đảo bất ngờ xuất hiện bốn thân ảnh. Bốn người này chính là Hoàng Minh, Lập Phi cùng Hoàng Anh,Hoàng Ánh.
- Ai da, Lão đại, có mấy bực tượng thật lớn a!
Vừa xuất hiện tại bầu trời, Hoàng Ánh đã kinh ngạc hô lên. Theo hướng tay nàng chỉ chính là ở trên cao một quảng trưởng có đến chín bức tượng lớn được điêu khắc bằng đá. Mặc dù là điêu khắc bằng đá, thế nhưng lại hoàn toàn sinh động như có sức sống vậy.
Hoàng Minh, Lập Phi cùng Hoàng Anh đưa ánh mắt hướng theo tay của Hoàng Ánh nhìn tới.
Chỉ thấy chín bức tượng đá này là chín thân ảnh thanh niên có tạo hình khác nhau. Ở bên ngoài cùng là một thanh niên khoác trường bào, mái tóc dài buộc về phía sau. Khuôn mặt có chút thật thà cùng chất phác. Làm người ta chú ý nhất chính là sau lưng hắn đeo một cái hồ lô lớn, dưới chân lại là một đầu Cự Tam Lang cực kì dữ tợn. Ba cái đầu cùng há miệng như đang gàm thét. Ở dưới cùng lại là hàng chữ lớn như rồng bay phượng múa.
“- Cửu điện chủ Tiểu Ngư Nhi!”
Hoàng Minh ồ lên một tiếng, ánh mắt tiếp tục hướng về phía bên cạnh. Phía bên cạnh Cự Tam Lang chính là Thần Thú Bạch Hổ. Bạch Hổ mang theo sát khí khủng bố, thân hình đang chúi xuống như là bất cứ lúc nào cũng có thể lao tới cắn xé địch nhân vậy. Đứng trên đỉnh đầu của nó là một thanh niên với gương mặt lãnh ngạo, hai mắt sắc bén tràn ngập tinh quang. Một thanh kiếm đao ngang bên hông, hai tay hắn khoanh trước ngực vô cùng ngạo nghễ.
“- Bát điện chủ Lệnh Hồ Xung!”
Hoàng Minh cảm thấy rất thú vị, tiếp tục đảo qua bức tượng tiếp theo.
Đứng ở vị trí tiếp theo là một đầu Chu tước hết sức cao quý. Hoàng Minh vô cùng bội phục với người điêu khắc những pho tượng này. Quả thực trình độ điêu khắc quả là đăng phong tạo cực, vô cùng có thần. Chu Tước vậy mà như đang bay lượn trong hoả diễm, thân thể cao quý ưu diễm không thôi. Trên đỉnh đầu của Chu Tước, một thanh niên toàn thân khoác chiến giáp nhẹ nhàng, trong tay nắm lấy trường thương đưa thẳng ra phía sau. Toàn thân hắn thẳng tắp, cả người và trường thương như hoà làm một, khuôn mặt kiên định, gó cạnh rõ ràng, hai mắt như toả ra chiến ý mạnh mẽ.
- “ Thất Điện chủ Triệu Vân!”
Bức tượng thứ tư là một đầu kỵ mã một sừng. Hai cánh của nó trải rộng hai bên, toàn thân thon dài cơ bắp đẹp đẽ. Bốn vó cao thấp như đang chạy trên bình nguyên lại như đang bay lượn trên cửu tinh. Phía trên là một gia hoả béo mập, khuôn mặt núc nịc thịt mỡ, toàn thân khoác bộ y phục rộng thùng thình đang nở nụ cười có chút hèn mọn bỉ ổi. Trên vai hắn một tiểu tinh linh xinh đẹp đang ngồi vắt chéo chân cực kì vui thích.
“ - Lục Điện chủ Vũ Văn Thành Đô!”
Lại tiếp tục nhìn sang, Hoàn Minh nhìn thấy một thanh niên dường như lớn tuổi nhất. Hắn đứng ở đó, toàn thân toả ra khí tức nghiêm nghị mạnh mẽ. Đại đao sau lưng rất lớn, mái tóc thả dài tung bay, hai mắt tràn ngập ý chí kiên cường. Dưới chân Trương Vô Kỵ chính là một đầu Hoả Kì Lân. Hoả Kỳ Lân Uy Phong Lẫm liệt, khí tức áp bức không ngần ngại phóng xuất ra bên ngoài không hề nội liễm. Nó cao ngạo, nó mạnh mẽ.
“- Ngũ Điện Chủ Trương Vô Kỵ!”
Bên cạnh Hoả Kỳ Lân lúc này là Kim Sí Đại Bằng. Kim Sí Đại Bằng lấy tốc độ làm chủ, toàn thân hai cánh mở rộng, ánh mắt sáng quắc như đang hướng tới con mồi tuyên bố tử vong. Hai chi sau giơ cao lộ ra móng vuốt sắc bén đáng sợ. Trên đầu Kim Sí Đại Bằng là một thanh niên có mái tóc hơi xoăn, hắn trên người không có một trang bị nào, hắn chỉ thản nhiên đứng đó, không lộ ra một chút khí tức bất kì. Nếu như không phải đang đứng trên đầu Kim Sí Đại Bằng cùng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của hắn, chỉ sợ đều coi hắn là một người bình thường.
“- Tứ Điện chủ Kiều Phong!”
Thứ Tư điện chủ là Kiều Phong, Hoàng Minh nhếch miệng cười cười nhìn tới bức tượng đá tiếp theo.
Tượng đá tiếp theo là Tử Thiên Điệp. Tử Thiên Điệp ngoại trừ thân thể khổng lồ ra thì không có gì bắt mắt, nó toàn thân không khác gì một loại Phong Linh điệp bình thường. Thế nhưng tại Hoàng Tiên đại lục, ai nghe đến Tử Thiên Điệp mà không biến sắc mặt. Bởi vì tại Hoàng Tiên đại lục, nhắc đến Tử Thiên Điệp cũng là nhắc tới Ma Thần Chu Du. Thanh niên đứng trên đầu Tử Thiên Điệp hai mắt hữu thần, vẻ mặt ôn hoà treo theo một nụ cười mỉm. Trong tay hắn cầm một cây quạt quỷ dị, toàn thân toát ra khí tức thanh nhã, lại khiến người ta có cảm giác thế giới hoàn toàn bị hắn nắm trong lòng bàn tay.
“- Tam Điện chủ Chu Du!”