- Lão đại, ha ha, ngươi tốt!
Cẩu ca lên tiếng chào hỏi. Bốn tên đi theo hắn thì yên ổn phía sau cũng cười cười cúi người. Đi theo cẩu ca gần tháng nay, bọn hắn cũng học được vô số cảnh giới mặt mũi. Khi nào cần cứng thì cứng, khi nào cần mềm thì mềm. Nhất là đứng trước thần tượng của bọn hắn, lại càng khiến bọn hắn vô cùng ngoan ngoãn.
- Chuyện gì?
Hoàng Minh lười nhác nhìn qua.
Cẩu ca cười hề hề, nói:
- Hiện tại Khăn Quàng Đỏ đã đạt một ngàn đệ tử rồi, lão đại có muốn ta kiến tạo một chút không?
Hoàng Minh gật đầu, cẩu ca tu vi tuy hơi chậm, thế nhưng năng lực cũng rất tốt. Hoàng Minh ném qua cho hắn một cái không gian giới chỉ, sau đó nói:
- Mọi việc cứ theo ngươi làm. Đừng để ta thất vọng!
Cẩu ca nhận lấy không gian giới chỉ, cười hề hề nói:
- Ta biết nên làm gì, lão đại yên tâm. Chúc ngươi đoạt vị trí cao nhất!
Cẩu ca nói xong liền một mạch rời đi. Bốn tên đệ tử kia cũng cúi đầu rời đi theo. Hoàng Minh không nói gì, ánh mắt hắn đã rơi xuống khán đài rồi. Bên dưới khán đài đã vô cùng đông. Liên tục có đệ tử của Lưu Vân Tông tiến vào. Nội môn ngoại môn đều có. Hàng Thanh Nhi kéo Hoàng Minh rời khỏi khán đài. Dẫu sao bọn hắn không thể ở đây được. Vị trí của bọn hắn là ở dưới kia.
Hạch tâm đệ tử có sáu người, mỗi người đều nắm giữ một vị trí tại trong mười năm người. Luật lệ thật ra khá đơn giản. Khiêu chiến đoạt chỗ. Trong mười năm danh ngạch. Sáu vị đệ tử hạch tâm là chiếm cứ sáu danh ngạch. Chín danh ngạch còn lại là các đệ tử khác tranh đoạt. Các đệ tử khác cũng đều có thể khiêu chiến đệ tử hạch tâm để tranh đoạt vị trí. Thế nhưng, có lẽ sẽ rất ít người có lá gan ấy. Ai cũng biết, đệ tử hạch tâm thực lực kinh thiên, khiêu chiến chẳng khác gì rước họa vào thân. Bọn hắn tốt nhất là giữ chiến lực tranh đoạt những vị trí còn lại là tốt nhất.
Hoàng Minh cũng Hàng Thanh Nhi tiến xuống khán đài đã khiến một mảnh đệ tử hoan hô. Từ một tháng qua đệ tử Lưu Vân Tông đã xác nhận một sự thật. Một trong hai nữ thần đã có chủ. Hoàng Minh đích xác là ngang trời xuất thế, khiên cho vô số kẻ ghen tị, hâm mộ, thần tượng. Thế nhưng cũng không thể trách. Hoàng Minh hiện tại là ngôi sao sáng vô cùng. Mặc dù thực lực chưa ai biết. Thế nhưng hắn có thể đi đến tầng mười bốn của tháp trận, hiển nhiên ai cũng đoán hắn thực lực kinh khủng. Thậm chí có người còn nói, hắn có khi là đệ nhất nhân, mạnh hơn cả năm vị đệ tử hạch tâm còn lại. Hiện nay Hoàng Minh lại là đệ tử của Hàng Tông chủ, lại là đạo lữ của Con gái Tông chủ. Vị thế tương lai tông chủ đã rơi xuống đầu hắn. Nhất định là như thế, ai cũng cảm thán, người với người đúng là tức chết người mà.
Hoàng Minh không để ý xung quanh nói hắn thế nào, hắn vẫn vô cùng tự nhiên, cùng Hàng Thanh Nhi sóng vai mà đi.
Phía trên khán đài, Vũ Vấn Sơn cùng Cửu Long ánh mắt tức tối sáng quắc. Một tháng qua bọn hắn đã bắt đầu chèn ép thế lực của Hoàng Minh. Thế nhưng, thật không ngờ Hoàng Minh lại có tên tiểu đệ vô cùng trơn tuột, bọn hắn đã làm rất nhiều cách mà tên kia vẫn có thể đứng vững, không những thế lại nhờ vào danh tiếng của Hoàng Minh mà không ngừng lớn mạnh. Thế lực của bọn hắn lại mang một cái tên khá cổ quái, “Khăn Quàng Đỏ” - Hoàng Sư đệ, Hàng Sư Muội, hai ngươi tới muộn đó!
Vũ Vấn Sơn vẻ mặt cười, ánh mắt híp lại. Hắn hiện tại vô cùng thống hận Hoàng Minh. Rất muốn một lần tìm được cớ để hạ nhục Hoàng Minh. Thậm chí là muốn xảy ra một chút xích mích để kiếm cớ cùng Hoàng Minh đánh tay đôi. Thế nhưng đến giờ vẫn không có cơ hội.
- Ồ, không phải là còn sớm sao?
Hàng Thanh Nhi hơi mỉm cười nói. Ánh mắt nàng rơi trên người Ngọc Yên Mĩ mà đi tới. Trong ngực nàng Pikachu kêu lên hai tiếng, vui vẻ vô cùng.
Hoàng Minh đi sau, không nói lời nào. Hắn hiện tại rất lười nói chuyện. Hơn nữa, tâm trí đang mong chờ vào hệ thống, cũng không có thời gian nghĩ ngợi lung tung.
Khán đài mười năm vị trí, hiện tại đã có sáu người, chính là sáu vị đệ tử hạch tâm. Bên dưới vô số đệ tử nội ngoại môn chăm chú bàn luận. Tiếng nói ồn ào huyên náo vô cùng.
- Trật tự!
Một tiếng nói uy nghiêm vang lên, toàn bộ phía dưới đệ tử đều im lặng. Một khí thế bàng bạc phát ra làm toàn bộ đệ tử hô hấp khó khăn. Ngay lập tức hơn hai mươi bóng người từ trên không đáp xuống. Chính là Tông chủ Hàng Vô Ưu, mười sáu trưởng lão, và ba chấp sự.
- Bái Kiến tông chủ cùng các vị trưởng lão!
Hơn ngàn đệ tử đều cúi xuống, đồng thanh hô vang. Khí thế vô cùng.
- Đứng dậy đi!
Hàng Vô Ưu cất tiếng nói. Hàng ngàn đệ tử chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt chăm chăm nhìn về khán đài bên trên. Một loạt Trưởng lão tiến về vị trí quan sát. Hàng Vô Ưu chậm rãi nhìn lướt qua hàng ngàn đệ tử, cất cao giọng nói:
- Bí Cảnh năm mươi năm một lần mở ra, mỗi tông môn lớn đều có mười năm danh ngạch tiến tới tranh đoạt. Hôm nay Lưu Vân Tông ta tổ chức tranh đoạt danh ngạch, đại diện cho Lưu Vân Tông. Toàn bộ đệ tử nội môn, đều có quyền tham dự. Hiện tại, bắt đầu tranh đoạt!
Tiếng nói của Hàng Vô Ưu vừa dứt. Một trận hỗn loạn vang lên, tranh đoạt danh ngạch đã bắt đầu.