Hoàng Minh chợt đã hiểu ra, hóa ra là vậy. Đó là lí do vì sao tư chất của Triệu Vân tăng cao như thế. Hoàng Minh chợt nghĩ đến một việc, quay sang nhìn Chu Du, chưa kịp nói thì Chu Du đã cất tiếng:
- Lão đại muốn nói Triệu Vân luyện hóa thánh công liệu có thể truy cầu Chu Tước?
Hoàng Minh kinh ngạc, cười khổ:
- Tam đệ à, đệ như con giun trong bụng ta vậy!
Chu Du mỉm cười, gấp lại quạt, không nói gì thêm.
Dưới Quảng trường lúc này hàng ngàn thậm chí hàng vạn ánh mắt đã chú mục trên người Triệu Vân. Các tông chủ ánh mắt đã vô cùng khẩn trương. Chỉ hận không thể lao lên tóm lấy tiểu tử kia mà bay về tông môn ngay lập tức. Cũng tại ước định trưa nay mà bây giờ phải chờ đợi. Dù sao cũng không ai muốn làm công địch với toàn bộ.
- Tiểu bối, có lẽ ngươi cũng đã nhận ra tư chất của mình. Ta chỉ muốn nói là, nếu ngươi về Tinh thú môn, nhất định ta sẽ nhận ngươi vi chân truyền đệ tử. Dạy ngươi ngự thú thuật. Hàng vạn yêu thú chả Tinh Thú môn cho ngươi chọn lựa.
Vũ Tông chủ không nhịn được cất tiếng mời chào. Các tông chủ khác nghe vậy liền kinh hãi. Không ngờ Vũ tông chủ chịu bỏ ra dụ hoặc lớn như vậy. Nghĩ cũng phải. Một thiếu niên chưa tới mười bảy. Tu vị có thể thấy là ngân huyền cảnh. Ở hạ vị diện đã là ngân huyền cảnh. Nên biết là hạ vị diện linh khí yếu ớt, ít đến thảm thương. Hơn nữa quan trọng nhất là. Thiếu niên này tư chất màu tím. Mấy trăm năm qua chưa từng xuất hiện màu tím. Nếu không đưa ra được cái giá mà thiếu niên này muốn, lấy gì thu mua nhân tâm. Nghĩ thế, ngay lập tức Hàng Vô Ưu cười lớn, sảng khoái nói:
- Tiểu bối, Lưu Vân Tông ta chủ tu chiến sĩ. Thế nhưng tông môn bề dày lịch sử là lớn nhất. Nếu ngươi tới Lưu Vân Tông, ta sẽ đề cử ngươi với sư phụ của ta, nhận ngươi vị đệ tử. Ngươi sẽ nhận được tài nguyên lớn nhất của tông môn.
Các tông chủ khác kinh hãi, không nghĩ Hàng Vô Ưu cùng lên tiếng mời chào hấp dẫn như vậy. Thiết Tông chủ đang định lên tiếng nói thì Triệu Vân đã giơ tay lên tiếng:
- Đa tạ các vị tông chủ ưu ái. Triệu Vân ta vô cùng cảm tạ. Ta sẽ gia nhập Tinh thú môn!
Câu nói của Triệu Vân làm mọi người kinh ngạc. Vũ Tông chủ nghe thấy được, hai mắt sáng lên cười ba tiếng lớn. Ngay sau đó lập tức phi thân bay đến. Kéo cánh tay của Triệu Vân cười:
- Hay lắm tiểu bối, ta rất yêu thích ngươi. Cùng ta về Tinh Thú môn đi thôi!Vũ Tông chủ ngay lập tức đưa Triệu Vân rời đi trong nỗi tiếc hận của vác vị Tông chủ khác.
Hoan Tông chủ hai mắt bé híp vào đầy trầm tư.
- Hoan Tông chủ, ngươi suy nghĩ gì vậy? Đang tiếc nuối sao?
Linh Tông chủ thấy kì lạ hỏi. Hoàn Tông chủ lắc đầu nói:
- Ta chỉ ưa thích một tên pháp sư mà thôi, tiểu bối kia, nhìn một chút là biết hắn là chiến sĩ. Ta đây là đang cảm thấy kì lạ. Tại sao hạ vị diện bỗng chốc xuất hiện nhiều thiên tài như vậy? Phải chăng là xuất hiện thế lực nào đó bồi tài hay chăng?
Câu nố của hắn làm các vị tông chủ còn lại rơi vào trầm tư. Điều này cũng có khả năng, thế nhưng không ai nói gì. Vô cùng yên tĩnh. Ngay sau đó lần lượt cáo từ rời đi.
Hoàng Minh nhìn theo, mỉm cười. Chưa hết đâu. Chúng ta vẫn còn người.
- Chu Du, gần hết giờ, đệ lên đi!
Chu Du hơi ngẩn ra, lão đại đây là tại sao lại muốn hắn lên trước. Khép quạt lại, hắn cũng không nói gì. Chỉ gật đầu. Bõng chiều đã hết, ánh mặt trời cũng sắp tắt. Không gian đã sẩm tối rồi. Ngày thứ hai kiểm tra cũng đã chuẩn bị kết thúc. Chu Du mỉm cười, gật đầu với Hoàng Minh, sau đó hắn bước đi. Đứng vào hàng, Chu Du anh tư tuấn dật, khí độ phi phàm ngay lập tức thu hút vô số ánh mắt. Nhất là các nữ hài. Ánh mắt vô thanh vô tức nhìn chăm chú vào hắn. Chu Du mặt mũi thanh tú, hắn rất nhanh lại nở nụ cười trên môi khiến bao nữ hài trở nên ngơ ngẩn, sau đó là thẹn thùng vô cùng.
- Người tiếp theo!
Tên đệ tử của tông môn lên tiếng. Chu Du chậm rãi bước lên. Hắn chưa kiểm tra cũng đã thu hút vô số ánh mắt rồi. Lúc này xuất hiện chuẩn bị kiểm tra, lại thêm rất nhiều ánh mắt chú mục lại. Chu Du lại mỉm cười, dường như không có chuyện gì làm hắn bận lòng vậy. Hắn đặt tay lên kiểm tra, cũng như bao huynh đệ khác, Chu Du phát hiện hắn không hề vận khí, vậy mà thiên địa tạo hóa công tự động vận chuyển. Ngay lập tức, trên đầu hắn phát ra một màu sắc. Màu sắc này làm ai cũng ngơ ngác há mồm. Không ai có vẻ gì là kinh ngạc cả. Chỉ có kinh hãi. Đúng vậy, là kinh hãi. Chỉ thấy Chu Du mặc bộ y phục trắng, vô cùng tiêu sái. Thế nhưng trên đầu hắn. Màu sắc xuất hiện lại vô cùng đối lập. Tư chất biểu hiện trên đầu hắn, là màu đen!
Cũng như bao lần, chỉ vài giây sau, các vị tông chủ lại lần nữa xuất hiện. Nhìn về Chu Du, một lần nữa chấn động. Thiếu niên này, lại là biến dị tư chất!