Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Chương 112: Chương 112: Người chế tạo máy móc (16)




Edit: Min

Tony không nghĩ tới Aikeli sẽ đến gặp mình, anh ta còn tưởng rằng hai anh em bọn họ đã sớm chạy không thấy bóng dáng, đến lúc này rồi, vậy mà cậu ta còn dám quang minh chính đại xuất hiện ở trước mặt anh ta, thật sự nghĩ rằng mình còn tình nghĩa gì với cậu ta, nên sẽ không thông báo cho người tới bắt cậu ta sao?

“Cậu tìm tôi làm gì?” Bây giờ Tony một chút sắc mặt tốt cũng không cho cậu ta, dù sao hiện tại cũng không cần phải nhẫn nhịn cậu ta nữa, coi như cậu ta mang theo người tới, thì bên cạnh mình cũng có vệ sĩ, không cần phải sợ cậu ta.

“Trong lòng anh, thật sự không có một chút cảm tình gì với em sao?” Aikeli nhìn Tony chân thành kêu gọi Cảnh Dương quay về Fertari như vậy, dáng vẻ thâm tình cùng bức thiết kia, chẳng lẽ trong lòng Tony thật sự một chút cũng không quan tâm đến cậu ta sao? Cậu ta không muốn tin.

“Trước kia có lẽ là tôi thích cậu, nhưng sự thích đó đều bị cậu từng chút từng chút làm mất đi.” Tony lạnh lùng nói “Nếu cậu muốn nghe lời thật lòng, tôi đây liền nói cho cậu nghe, hiện tại tôi đối với cậu, một chút tình cảm cũng không có.”

“Em biết hành vi của em có chút quá đáng, nhưng tất cả là bởi vì em quá yêu anh, lúc trước anh cũng vì em mà từ bỏ Shean, cũng nói sẽ mãi mãi chỉ yêu mình em. Hiện tại vì có thể để nó trở về, anh một chút cũng không quan tâm đến sống chết của em phải không?” Aikeli nói một hồi nước mắt liền rơi xuống.

“Hai người anh em các người làm nhiều chuyện ác như vậy, rơi vào báo ứng là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Lúc trước nếu các người không đuổi tận giết tuyệt cả gia đình Shean, cũng sẽ không rơi vào kết cục như hiện tại, cha của Shean có ơn dìu dắt anh hai của cậu, vậy mà các người lại lấy oán báo ơn, liên hợp Độc Lang giết ông ấy. Các người ác độc như thế, tôi chỉ cần nhớ tới liền cảm thấy sởn tóc gáy, thậm chí còn mong các người chết sớm một chút, sao có thể để ý cậu sống hay chết. Cứu cậu là sai lầm lớn nhất của tôi, sớm biết như vậy, tôi chẳng những sẽ không thích cậu, càng sẽ không cứu cậu.”

“Em làm tất cả đều là vì anh!” Aikeli khóc lóc nói “Bởi vì em không nghĩ tới anh còn lưu luyến nó, vì đoạt lấy anh từ tay nó, để anh toàn tâm toàn ý chỉ yêu một mình em, em đã phải trả giá bao nhiêu anh có biết không?”

“Cậu là vì chính bản thân cậu!” Tony hung hăng trừng cậu ta nói “Kỳ thật cậu trong lòng rất rõ, cậu thua kém Shean, gia thế của em ấy tốt hơn cậu, cũng thông minh hơn cậu, tóm lại cái gì em ấy cũng tốt hơn cậu. Cho nên cậu ghen tị với em ấy, cậu sợ sự tồn tại của em ấy càng chói mắt hơn cậu, cho nên cậu muốn giết em ấy! Đừng nói dễ nghe là vì tôi như vậy, lấy tính cách của cậu, nếu không phải cậu lo lắng em ấy sẽ tạo thành uy hiếp với cậu, khẳng định cậu sẽ để em ấy sống sót, sau đó khoe khoang thành tựu của mình với em ấy!”

Aikeli che ngực lại, những lời Tony nói đều giống như con dao nhỏ từng nhát cứa vào lòng cậu ta, hơn nữa còn vạch trần sự thật mà cậu ta không muốn thừa nhận nhất. Không sai, cậu ta chính là ghen tị với Shean, ghen tị Shean có được tất cả lại còn hoàn mỹ như vậy. Cậu ta là người trọng sinh đến từ tương lai, cậu ta mới là nhân vật chính của thế giới này. Bởi vì sợ hãi Shean sẽ trở thành uy hiếp lớn nhất của mình, nên cậu ta mới đuổi tận giết tuyệt cả gia đình của Shean, nhưng cho dù cậu ta đã làm đến mức này rồi, thì đến cuối cùng vẫn thua trên tay của Shean.

Aikeli lau nước mắt, thoạt nhìn bình tĩnh nói “Em biết anh sẽ không nguyện ý đi theo em, sau này có khả năng không bao giờ sẽ gặp lại, xem giao tình trước kia chúng ta từng yêu nhau, cho em một cái ôm cuối cùng đi, coi như là từ biệt.”

Tony chỉ là nhìn cậu ta, không nói gì cũng không có hành động.

Aikeli chủ động đi qua, giang đôi tay ôm lấy anh ta.

Tony vẫn không nhúc nhích mặc cho cậu ta ôm, không đẩy cậu ta ra, cũng không có đáp lại, nhớ lại lúc trước, tâm trạng lúc này của anh ta cũng vô cùng phức tạp.

“Hự!” Tony đột nhiên mở to hai mắt, anh ta cảm giác được có cái gì đó xuyên qua cơ thể mình, tuy còn chưa cảm thấy đau đớn, nhưng cũng đã cảm giác được máu đang từ trong cơ thể chảy ra.

“Thiếu gia!” Vệ sĩ của Tony nhìn thấy anh ta trúng đạn, lập tức muốn xông lên.

“Đừng tới đây!” Aikeli ôm cổ Tony, dùng súng chỉ vào đầu anh ta.

Vệ sĩ không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể đứng tại chỗ nhìn hai người họ lo lắng suông.

“Thứ em không có được, thì Shean cũng đừng mơ mà có được!” Aikeli nói bên tai Tony “Nếu trong lòng anh đã không có em, vậy em cũng không cần nhân từ với anh nữa. Em không có khả năng để anh cùng Shean hòa hợp như lúc ban đầu, chỉ có anh chết ở trong lòng em, một khắc sinh mệnh cuối cùng là thuộc về em, thì em mới có thể an tâm được.”

“Cậu.......” Tony há miệng, máu liền từ trong miệng chảy ra, Aikeli dùng đạn có độc. Anh ta thật sự không nghĩ tới Aikeli sẽ giết mình, hơn nữa còn động thủ ở chỗ này.

Sau khi Aikeli kéo Tony đi, vệ sĩ của Tony gấp đến độ mồ hôi chảy đầy đầu, từng bước một đi theo.

Hô hấp của Tony suy yếu dần, ý thức cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, một chút sức lực cũng không còn. Anh ta biết mình sắp không chống đỡ được nữa, cố hết sức duy trì thanh tỉnh, một khi anh ta lâm vào hôn mê, thì sẽ không còn có khả năng tỉnh lại.

“Shean.......” Tony không thể kiên trì được nữa, hình ảnh cuối cùng xuất hiện ở trong đầu anh ta, là Shean khi còn thiếu niên mỉm cười nhìn anh ta. Chỉ là đời này, anh ta không thể nào có được Shean, nguyện vọng cuối của anh ta, là hy vọng Shean có thể được hạnh phúc.

Tony ở một khắc cuối cùng của sinh mệnh vẫn gọi tên của Shean, Aikeli chỉ cảm thấy bi thương ở trong lòng, có lẽ từ lúc bắt đầu, bọn họ gặp nhau chính là sai lầm, Tony thật sự không nên cứu cậu ta.

Aikeli dùng sức đẩy Tony ra ngoài, cậu ta liếc mắt nhìn thật sâu Tony đã không còn hô hấp một cái, vĩnh biệt, người em yêu.

Aikeli dưới sự bảo vệ của vệ sĩ nhanh chóng lên xe chạy trốn, vệ sĩ của Tony lập tức đuổi theo, hai bên đã xảy ra một trận đấu súng kịch liệt, nhưng vẫn không đuổi kịp đám người Aikeli.

Beerus biết được tin con trai đã chết, hai chân mềm nhũn ngã xuống đất, Tony là đứa con duy nhất của ông, hiện tại lại chết ở trên tay của Aikeli. Vậy tất cả những gì mà ông làm lúc trước, có ý nghĩa gì chứ? Coi như ông còn có thể tiếp tục đảm nhiệm chức vị tả tướng, cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Huống chi bây giờ ông còn phải đối mặt với sự chất vấn của dân chúng, hoàn toàn không có cách nào cho ra lời giải thích hợp lý.

Johan cùng Aikeli cuối cùng vẫn chạy thoát, hơn nữa còn mang theo rất nhiều vũ khí và cơ giáp, động tác của bọn họ thể nhanh chóng như vậy, quá trình chạy trốn còn rất thông thuận, chứng minh bọn họ đã sớm làm tốt chuẩn bị.

Quốc nội Fertari bởi vì chuyện này mà gặp phải một lần cải cách lớn, dưới sự yêu cầu mãnh liệt của dân chúng, lật đổ chế quân chủ, đổi thành chế độ đại nghị, thiết lập chức vị Thủ tướng.

Hành vi của Johan và Aikeli tạo thành tổn thất nghiêm trọng cho Fertari, cũng tạo thành ảnh hưởng trái chiều kém cỏi. Cho nên dân chúng Fertari càng thêm gấp gáp hy vọng Cảnh Dương có thể trở về.

Những thiết bị mà Cảnh Dương đã thiết kế chế tạo trước đó, cùng cơ giáp và vũ khí được chế tạo sau này, khiến đế quốc Wilkosa chỉ trong thời gian rất ngắn liền trở thành cường quốc đứng đầu vũ trụ, lực lượng quân sự dẫn đầu hầu hết các quốc gia khác. Cho nên Wilkosa đương nhiên là không muốn để hắn rời đi, vì thế thường xuyên tạo áp lực cho bọn quan viên, ép bọn họ bất kể dùng biện pháp gì, cũng phải giữ được người này lại.

Vì thế quan viên hai nước đấu tranh rất kịch tính, một bên mãnh mẽ yêu cầu phải trả Cảnh Dương lại, bởi vì hắn mặc kệ nói thế nào cũng là người của Fertari. Một bên nghĩ mọi cách thoái thác không muốn thả người, lý do chính là bọn họ cứu Cảnh Dương, Cảnh Dương tự nguyện ở lại báo đáp bọn họ, huống chi chính hắn chưa chắc đã đồng ý trở về Fertari nơi có ký ức đau thương kia.

Ngồi xe lăn vài tháng, cuối cùng Cảnh Dương cũng có thể bắt đầu xuống đất thử đi lại, chỉ là còn cần tập luyện thêm một khoản thời gian, mới có thể hoàn toàn khôi phục trạng thái đi lại bình thường.

Cảnh Dương nắm tay Dunan Fry, được y nâng đỡ như một đứa trẻ vừa mới bắt đầu bập bẹ tập đi, thật cẩn thận từng bước từng bước một đi tới, chỉ sau chốc lát liền mồ hôi đầy đầu. Xương cốt và cơ bắp vừa mới mọc lại, khẳng định là cần thời gian hoà hợp, cho dù Cảnh Dương đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng sự khó khăn và đau đớn vẫn vượt qua dự đoán của hắn.

“Nghỉ ngơi một chút đi.” Dunan Fry nhìn Cảnh Dương đã mồ hôi đầy đầu, trong lòng rất đau lòng, nếu có thể, y tình nguyện thay hắn nhận hết tất cả đau khổ, cũng thoải mái hơn là cứ như vậy nhìn hắn chịu khổ.

Cảnh Dương gật gật đầu, hắn từ trước đến nay không phải là người thích miễn cưỡng chính mình, hơn nữa hắn thật sự có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi một chút cũng tốt.

Dunan Fry một tay đem hắn bế lên, đặt hắn lên sô pha, lấy khăn lông bên cạnh giúp hắn lau mồ hôi.

“Tình hình của Fertari bên kia hiện tại như thế nào? Tại sao gần đây anh lại không nói gì với em?” Cảnh Dương có chút nghi hoặc hỏi.

“Em gần đây tập luyện rất vất vả, không cần biết những chuyện đó, nó chỉ làm em phiền lòng mà thôi, chờ khi nào tất cả đều có kết quả, ta lại từ từ nói cho em nghe.” Dunan Fry vuốt ve gương mặt hắn.

“Hiện tại Fertari có chuyện gì mà có thể làm em phiền lòng?” Cảnh Dương nhìn y nói “Chẳng lẽ là hai anh em Johan lại thành công khống chế quyền chủ động, trấn an được dân chúng Fertari rồi hả? Nếu thật sự là như vậy, bọn họ ngược lại đúng là có bản lĩnh.”

“Không, không phải như em tưởng đâu.” Dunan Fry nói.

“Vậy anh mau nói cho em nghe đi, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Anh càng không nói, em càng tò mò, dù sao em cũng có thể tự mình đi tra, sự kiện lớn trên Tinh Võng khẳng định sẽ có.”

Dunan Fry nhìn hắn trong chốc lát rồi nói “Tony đã chết.”

“Cái gì?” Cảnh Dương sửng sốt một chút nói “Ai? Tony chết rồi?”

“Đúng vậy, là tự tay Aikeli giết hắn.” Dunan Fry vẫn luôn chú ý biểu tình biến hoá của Cảnh Dương, thấy hắn ngoại trừ có chút ngoài ý muốn, gần như không có cảm xúc nào khác, Dunan Fry tự nhiên có chút nhẹ nhàng thở ra.

“Phải không?” Cảnh Dương đúng là có chút ngoài ý muốn, hắn cho rằng dựa theo tính cách của Aikeli, mặc kệ dùng biện pháp gì cũng sẽ cột Tony vào bên người, thật sự không nghĩ tới là cậu ta sẽ giết Tony. Chẳng lẽ đây chính là cái gọi yêu một người yêu đến tình nguyện người đó chết đi, cũng không muốn để người đó có cơ hội cùng người khác ở bên nhau?

“Em, không có chuyện đi?” Dunan Fry hỏi.

“Em có thể có chuyện gì chứ?” Cảnh Dương nghi hoặc nhìn y một cái, sau đó cười nói “Không phải là anh cho rằng em còn tình cảm gì với anh ta hả? Lúc trước không phải là em đã nói với anh rồi sao? Em đối với anh ta đã không còn bất cứ cảm giác nào hết, anh ta sống hay chết, đều không có quan hệ gì với em, em cũng sẽ không vì anh ta mà cảm thấy bi thương. Tựa như anh ta biết rõ chuyện Johan và Aikeli làm với gia đình em lại thờ ơ không quan tâm, nội tâm của em bây giờ cũng giống như anh ta lúc ấy, lãnh lãnh băng băng, không hề gợn sóng.”

“Anh có cảm thấy em như vậy là quá mức vô tình hay không?” Cảnh Dương nhìn Dunan Fry nói.

“Em chỉ cần có tình với một mình ta là được, ta so với em càng hy vọng em đối với bất cứ kẻ nào cũng là vô tình.” Dunan Fry nghiêm túc nói.

Cảnh Dương cười ôm cổ y, hôn lên mặt y một cái rồi nói “Vậy đám người Johan ở đâu? Hiện tại là tình huống như thế nào?”

“Bọn họ thành công thoát khỏi Fertari, hơn nữa còn mang theo lượng lớn vũ khí cùng cơ giáp, gần đây bọn họ rất thường xuyên lui tới cùng một số quốc gia không có gia nhập Liên Bang. Nhìn bộ dáng, chắc là bọn họ muốn mượn sức những quốc gia đó thành lập Liên Bang mới, sau đó đối kháng với chúng ta.”

“Dã tâm ngược lại không nhỏ.” Cảnh Dương châm chọc cười cười.

“Người của chúng ta chặt chẽ chú ý nhất cử nhất động của bọn họ, ta cũng đã kêu thuộc hạ bắt đầu chuẩn bị, đợi đến lúc thời cơ chín mùi là có thể một lưới bắt hết bọn họ.” Dunan Fry ôm Cảnh Dương, nhẹ nhàng giúp hắn mát xa đùi.

“Tướng quân.” Diles đi tới báo cáo nói “Thủ tướng kêu ngài đi qua một chuyến, nói là có chuyện rất quan trọng muốn thương lượng, còn nói ngài mang theo Shean cùng nhau đi qua.”

Dunan Fry dừng một chút sau nói “Ừ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.