Dịch giả: Đường Huyền Trang
Quán rượu Phúc Sinh.
Cấp bậc của tửu lầu này cũng không kém, bình thường đến đây uống rượu có võ giã, ngẫu nhiên cũng có một vài tu sĩ đến đây ủng hộ, mặc dù không so được với Thanh Phong Minh Nguyệt Các, nhưng chí ít cũng có danh tiếng ở vùng lân cận.
Lại thêm việc dựa vào mấy cửa hiệu sách lớn, cho nên cách giải trí quen thuộc của khách đến uống rượu chính là nghe bình thư.
(*Bình thư: Một hình thức văn nghệ dân gian của Trung Quốc, khi kể một câu chuyện dài dùng quạt, khăn làm đạo cụ.)
- Dư tiên sinh đến rồi!
- Hôm nay Dư tiên sinh nói về cái gì?
- Lại là một đoạn “Tam thánh ác chiến Tiên Tuyệt lĩnh” sao?
- Thôi đi! Đoạn này nghe quá nhiều lần rồi!
Một khách hàng bất mãn:
- Hôm qua mới kể xong, hôm nay lại kể? Có nghĩa gì chứ?
- Nên kể đoạn “Vực sâu phóng bảo quang trong đêm trăng” đi!
Một tu sĩ vuốt chén rượu trong tay nói”
- Cái đoạn ngã xuống vực sâu không chết, ngược lại nhặt được trọng bảo, còn có chút ý tứ.
- Đoạn đấy cũng nghe ngán rồi!
Một võ giả ăn mặc sang trọng lắc đầu:
- Vẫn là kể đoạn “Tuyệt thế cường giả ẩn cư trong núi” kia đi, không nghĩ tới đến lúc cùng đường mạt lộ, còn có thể gặp được lão gia tử tuyệt thế như vậy!
Đúng lúc này, tiếng thước gỗ vang lên, Dư tiên sinh cung kính trả lời:
- Chư vị có biết, ở một vùng xa xôi phía cực tây, đối diện với Thiên Tuyệt Hải không nhìn thấy cuối kia là có gì sao?
- A...? Bên trong Võ Tiên không có đoạn này?
- Có cái gì?
- Không phải nơi đó là nơi yêu vật tụ tập vô tận Tử Vực sao?
- Hôm nay lão phu sẽ nói với chư vị một chút!
Dư tiên sinh ngẩng đầu nói:
- Cái này là Diablo!
- Diablo!
- Diablo... Là cái quỷ gì?
Tất cả mọi người nhìn nhau, rồi lại nhìn lão đầu tử kể truyện mà ngây người.
- Lại nói về phương Tây xa xôi, còn có một nơi, ở phía trên vô tận ánh sáng chính là Thiên Đường, đó là nơi thần linh cư trứ, được xưng là Thiên Sứ, mà đối lập với Thiên Sứ, thì được gọi là Ác Ma!
- Thiên Sứ với Ác Ma giao phong, nhân loại sống trong cái khe hẹp đó, giãy dụa cầu sinh...
- Đó là nơi nào?
Nhất thời mọi người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, tỏ ra lạ lẫm.
- Còn kiểu thần linh và ma vật như vậy?
- Quốc gia nhân loại đâu? Cường giả đâu? Không có Võ Đế, Tiên Tôn tổ kiến thế lực chống lại những ma vật này sao?
- Hỏi rất hay!
Mỗi ngày đều nghe cái gì mà võ kỹ, tiên pháp đến chai cả lỗ tai, đột nhiên nghe thấy được nhân tố mới chưa từng tiếp xúc qua như Thánh Kỵ Sĩ, Ác Ma, một đám thực khách uống rượu nhất thời cảm thấy...
- Đây là truyện tiểu thuyết sao? Là mới à!?
- Vậy mà còn có một nơi như vậy?!
Giống như là mở ra một cánh cửa đến thế giới mới!
Dường như là một bên khác của đại lục, chính xác là một địa phương không biết đến, nơi đó có các loại chức nghiệp như Thánh Kỵ Sĩ, Ma Pháp Sư, cùng với hệ thống sức mạnh ở nơi này hoàn toàn khác biệt, còn có Thiên Sứ, Ác Ma đối chọi gay gắt!
Một người tu sĩ hoảng sợ nói:
- Vậy mà chỗ bọn họ cũng có nhân vật giống như là tu sĩ? Pháp Sư biết chế tạo pháp khí không?
- Vậy mà chỗ bọn hắn còn có Thánh Kỵ Sĩ cao quý như võ giả vậy?
Một quý tộc võ giả hít một hơi thật sâu:
- Mà Thánh Kỵ Sĩ lại có thể đồng thời kiêm tu pháp thuật?!
- Vậy mà còn có chiến sĩ Dã Man Nhân điên cuồng như vậy?!
( Dã Man Nhân = Barbarian, mình chuyển về tiếng việt cho đồng bộ với tên các chức nhiệp)
Một người tu sĩ hiếu kỳ nói:
- Vậy mà tên gia hỏa gọi là Đức Lỗ Y có thể luyện thuật biến hóa đến cảnh giới này?! Sư phụ hắn là ai? Không phải vị Thiên Diện Thần Quân trong truyền thuyết kia chứ?
Lúc mày mới kể đến một nửa, phải đối mặt với đủ loại câu hỏi, nhất thời Dư tiên sinh có chút đau đầu!
Ta cmn mới nhìn được một quyển, ngươi hỏi ta thì ta đi hỏi ai đây?!
Dư tiên sinh tiếp tục gõ bàn một tiếng, lúc này mới chắp tay hướng mọi người:
- Muốn biết đáp án, mong về sau mọi người đến ủng hộ nhiều hơn, tự nhiên sẽ biết rõ!
Dư tiên sinh liếc xuống dưới, thấy Lý Phúc Sinh đang nhìn, vụng trộm giơ ngón cái lên.
Dư tiên sinh đắc ý nói:
- Mong chư vị ngày mai lại đến!
- Làm sao đã kể xong rồi?
- Vậy buổi tối thì sao?
Dư tiên sinh bình tĩnh trả lời:
- Thời gian buổi tối kể tiếp Võ Tiên.
Mọi người nghe xong, nhất thời không vui:
- Ai muốn nghe Võ Tiên, quá cũ đi!
- Nói cho chúng ta biết về sau thế giới này sẽ thế nào? Diablo hủy diệt thế giới chưa vậy?
- Chúng ta muốn nghe câu chuyện phát sinh ở phương Tây!
- Chúng ta muốn nghe Diablo!
- Mọi người bình tĩnh đừng vội!
Nhìn xem tiếng sau to hơn tiếng trước, nhất thời Dư tiên sinh đau đầu:
- Chạng vạng tối hôm nay, lão phu sẽ tiết lộ một chút nội dung câu chuyện ngày mai sẽ kể, Huyết Ô bị thương nặng, kính thỉnh chư vị chờ nghe!
-...
---------------------
Đến chạng vạng tối, quán rượu Kim Tường ở lân cận:
- Làm sao hôm nay vắng người như vậy?
Nhìn ra phía cửa sổ, chỉ thấy quán rượu Phúc Sinh cách nhau một con đường, dường như còn náo nhiệt hơn không ít.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Nghe nói... Hôm nay quán rượu Phúc Sinh đang nói bình thư mới!
Một gã bồi bàn nhỏ giọng nói:
- Bọn họ đều chạy đến nghe!
- Chẳng lẽ Võ Tiên ra quyển thứ chín rồi?! Thế mà tên họ Dư ở Đông Quan Thư Lâm kia không nói cho ta?
Tên chưởng quỹ béo tức giận đến xám xanh cả mặt.
- Hình như không phải Võ Tiên!
Gã bồi bàn giải thích:
- Không phải ngày mai Võ Tiên mới ra quyển chín sao?
- Vậy đó là cái gì?
- Dường như là... Diablo...
Gã bồi bàn nhỏ giọng nói.
- Diablo... Cái gì?
Cái danh tự này là cái quỷ gì vậy? Tên chưởng quỹ béo ngơ ngác.
- Đi! Nhanh đi hỏi thăm một chút, cái Diablo này của bọn hắn là từ đâu tới?
------------
- Ta nhớ là tất cả bình thư, sách thường được ra trước a?
Trên đường phố, hai tên võ giả dường như đã đi lại ở địa phương này một lúc lâu:
- Làm sao tất cả các cửa hàng lớn đều không có?
- Mỗi ngày quán rượu Phúc Sinh kia mới kể một đoạn ngắn, gấp muốn chết rồi!
Một võ giả buồn bực nói.
- Phía trước chính là Đông Quan Thư Lâm, tiệm này là lớn nhất ở đây.
Một võ giả nói:
- Đi! Chúng ta đến xem!
Dư Thụy có chút đắc ý, ngày mai chính là thời gian đem quyển Võ Tiên thứ chính ra bán, nghĩ đến hẳn là có thể kiếm được một món hời!
Đông Quan Thư Lâm là nơi in ấn cùng phát hành Võ Tiên ở toàn bộ thành Cửu Hoa, mỗi khi đến lúc này, tất cả cửa hàng sách ở thành Cửu Hoa, các quán rượu, thậm chĩ là một ít quý tộc đều muốn dựa vào một chút mặt mũi của hắn!
Điều này làm cho hắn cảm thấy thật sảng khoái.
Lúc này, chỉ thấy có hai tên võ giả đến trước cửa.
Hắn đang đứng ngay cửa, thuận miệng hỏi một câu:
- Mấy vị đến hỏi Võ Tiên quyển thứ chín sao? Thật xin lỗi, mong ngày mai hãng đến.
- Võ Tiên cái gì.
Một võ giả mở miệng nói:
- Chưởng quỹ, ngươi có Diablo không?
- Cái gì?
Dư chưởng quỹ ngẩn người.
- Diablo!
- Không có!
- Diablo cái gì!
Một tên mập mạp ăn mặc quý phái cười nói.
- Muốn xem thì xem Võ Tiên, các truyện tiểu thuyết khác thì có gì hay mà xem?
- Thôi đi.
Người võ giả kia lắc đầu, không hứng thú lắm.
- Tự mình đến quán rượu Phúc Sinh nghe một đoạn thì biết, đi trễ thì ngay cả chỗ đứng cũng không có!
- Đi đi, làm gì phải nói nhiều với hắn làm gì! Nhiều người biết thì đến lúc đó ngay cả chỗ đứng chúng ta cũng không có.