Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 143: Chương 143: Phương lão bản muốn phát trực tiếp ngoài trời




Dịch giả: Đường Huyền Trang

Thẩm Thương là đạo sư của Địa Tự viện, thường ngày hắn thích đi nhất chính là quán rượu Kim Tường, gọi chút thức ăn, nghe bình thư.

Mấy ngày nay nói về cái gì mà Diablo, càng kể càng làm hắn ngứa ngáy trong lòng, vì thế mỗi ngày hắn đều chạy đến quán rượu này.

- Bạch đạo sư, gần đây bên quán rượu Kim Tường đang kể bình thư mới, cái gì mà Diablo, thật sự là cực kỳ đặc sắc!

- A, ngươi nói Andariel rốt cuộc lợi hại bao nhiêu...?

- Ai biết được, nghe nói là một ác ma gì đó, rất lợi hại!

- Huyết Ô này cũng thật là thảm, trước đó vẫn còn là một anh hùng....

-...

Sáng sớm, Thẩm Thương cùng với một đạo sư họ Bạch vừa đi đến đạo sư viện vừa nói chuyện.

Vu Lượng thì đang lo lắng không biết nên đem việc này nói với ai mà có thể tin tưởng, hắn đi tương đối chậm, bất tri bất giác Thẩm Thương đã đến đằng sau, vẫn vô tư đàm luận Diablo.

Đột nhiên nghe thấy tiếng bàn luận bên cạnh, tuy không rõ ràng lắm, những hắn nghe thấy một vài từ ngữ dùng trong Diablo:

- Cái gì...? Andariel!!

Phong cách từ ngữ đặc biệt như vậy, tuyệt đối không có ở nơi khác!

- Bạch đạo sư?! Thẩm đạo sư!?! Chẳng lẽ các ngươi đang nói về Diablo?!

Vu Lượng giật mình một cái.

Nói về Diablo mà nói vô tư như thế, đúng là có chút lớn mật!

- Vu đạo sư?! Ngươi cũng biết Diablo sao?

Hai mắt Thẩm Thương sáng lên, không nghĩ tới ở nơi này còn có người yêu thích Diablo, việc này quả thật là hiếm có! Phải biết rằng nơi đây cách phố Thiên Phủ khá xá, người bên trong học phủ đi xa như vậy để nghe bình thư cũng không nhiều!

- Hóa ra các ngươi đều biết?!

Vu Lượng ngây người.

- Đúng vậy!

Vốn song phương quen biết từ trước, bây giờ lại phát hiện chung một sở thích, Thẩm Thương cực kì cao hứng, cười nói:

- Ta, Bạch đạo sư, còn mấy vì đạo sư có quan hệ tốt, đều là người yêu thích Diablo!

- Thì ra là vậy...!?

Vốn Vu Lượng còn cảm thấy chỉ có một mình, bỗng nhiên bây giờ như thấy cả một tổ chức, lần này cũng không cần phải đi tìm ngươi nữa, hắn có chút hơi ngạc nhiên, nói:

- Không nghĩ tới, vậy mà mấy người các ngươi đều...

Hắn liếc quanh bốn phía, dù sao cái loại chuyện chơi trò chơi như này vẫn không lên lớn tiếng khoa trương.

Hắn vội vàng hỏi:

- Các ngươi cảm thấy chức nghiệp nào lợi hại nhất?

- Thánh Kỵ cũng không tệ, phòng ngự mạnh, công kích không yếu, còn biết cả pháp thuật!

- Pháp sư cũng rất lợi hại, các loại pháp thuật đều rất mạnh, cái Địa Ngục Hỏa chỉ đốt một phát, quái vật liên miên cũng đều bị giết!

- Chẳng lẽ Thích Khách không mạnh sao?

Vu Lượng có chút không vui, nói:

- Sát thương của Thích Khách rất cao!

- Ngươi nói tên gia hỏa chuyên đánh lén kia? Đúng là công kích rất trí mạng... Chẳng qua khiến cho người khác cảm thấy quá âm trầm.

- Vu đạo sư, chẳng lẽ ngươi thích Thích Khách?

Rất nhanh, ba người vừa đi đến đạo sư viện vừa trò chuyện, thứ mới mẻ như này, vậy mà lại có thể nhanh chóng tìm được người chung sở thích, thật sự là hiếm có!

Cái này giống như là mình tìm thấy một thứ gì tốt, muốn kể cho bằng hữu, vậy mà bằng hữu đã biết trước, còn có thể trò chuyện với khí thể ngất trời với mình!

Vô tình, bọn hắn đã hàn huyên một lúc lâu.

Chỉ là Vu Lượng luôn cảm giác, nói chuyện về Diablo với hai người này, có gì đó là lạ?

Tỉ như đối phương thường xuyên nói ra tên một vài nhân vật.

- Chẳng lẽ thời gian ta chơi trò chơi quá ít, còn nhiều thứ chưa tiếp xúc đến?

- Không phải... Huyết Ô còn có thể làm rơi đồ?

Thẩm Thương cũng cảm thấy có gì đó không thích hợp.

- Huyết Ô làm rơi đồ thì liên quan gì đến chúng ta? Làm sao chúng ta phải nhặt?

Hai người nhìn nhau:

- Ngươi đang nói là phiên bản nào?

- Cái gì mà phiên bản?

Vu Lượng cũng lờ mờ, lão bản kia chỉ có phần một, phần hai, phần ba, chẳng lẽ bọn hắn đang nói về phiên bản khác?

- Không phải là phần thứ nhất doanh địa Roger sao?

- Không sai...

Thẩm Thương cũng nghe là doanh địa Roger.

- Hay là ngươi nghe đồ lậu ở cửa hàng khác?

- Cái gì mà đồ lậu?

Vu Lượng nghe xong liền bật cười:

- Ta cũng không phải nghe tin đồn, tự mình chơi thì lấy đâu ra đồ lậu?

- Chơi?

Hai người nhìn nhau.

- Đúng vậy, ở CLB Internet Khởi Nguyên!

Vu Lượng thuận miệng nói.

- Các ngươi...

Ánh mắt hai người bỗng nhiên trở lên quái dị, trong lòng Vu Lượng lộp bộp một tiếng, chỉ vào hai người, giọng run run nói:

- Chẳng lẽ các ngươi không chơi Diablo ở CLB Internet Khởi Nguyên?!

-------------------

Lúc này, mấy người Nạp Lan Minh Tuyết, Tống Thanh Phong, dưới sự dẫn dắt của đạo sư, đã đi tới kinh sư.

Tòa hùng thành này có thể nói là to lớn nhất trong toàn bộ Đại Tấn quốc.

Trên thực tế, không chỉ Lăng Vân học phủ, mà Hi Di học phủ ở hướng Tây Bắc của Đại Tấn quốc đã sớm đến, bây giờ đang ở trong Thịnh Kinh học quán.

Mà chủ nhà Thịnh Kinh học phủ, thì cũng đã ở trong Thịnh Kinh học quán để xếp yến tiếp đón, lần thịnh hội này, có thể nói là chưa từng có, không chỉ mấy nhân vật tổng quản học phủ như Tần Bình, mà thậm chí cả mấy vị Phó phủ chủ rất ít khi lộ diện cũng tham dự!

Thậm chí có lời đồn, đến khi quốc khảo, đương kim Thánh thượng cũng sẽ đến!

-------------------

Mà ngay lúc này, ở CLB Internet Khởi Nguyên.

- Lão bản của ngươi đâu?

Sau khi chơi xong Diablo, Đổng Thanh Ly xuống máy, nhìn trong quán nét đầy kỳ quái:

- Không phải lúc sáng còn ở đây sao?

- Bây giờ đã xế chiều rồi.

Tiểu la lỵ Khương Tiểu Nguyệt nói:

- Lão bản nói ra ngoài chơi.

- Ra ngoài... Chơi?

Đổng Thanh Ly có chút khó hiểu, ở tiệm chơi trò chơi không chơi, ra ngoài chơi thì có gì vui?

Còn không bằng nói chuyện về Diablo! Đổng Thanh Ly nhất thời có chút tức giận, vốn nàng còn muốn tìm hiểu một chút về cốt truyện Diablo.

- Tiểu Nguyệt!

Diệp Tiểu Diệp duỗi lưng một cái, lúc này nàng cũng xuống máy:

- Làm sao lão bản hôm nay lại không phát trực tiếp, còn chạy ra ngoài chơi làm gì?

- Trực tiếp?

Đổng Thanh Ly nhìn tiểu cô nương này đầy kỳ quái, nói:

- Trực tiếp là cái gì?

- Chính là lão bản chơi cho chúng ta xem.

Tiêu Ngọc Luật nhìn quanh một vòng, phát hiện không có gì đáng xem, liền xông tới.

- Theo ta quan sát, toàn bộ quán nét, nói về chơi trò chơi, thì xem lão bản chơi là đặc sắc nhất!

Mặc dù không nguyện ý thừa nhận, nhưng đúng là nhìn người khác chơi không có sức hút lớn như vậy, hắn tổng kết ra một cái kinh nghiệm:

- Nói về xem chơi trò chơi, thứ nhất, là xem lão bản chơi, lão bản không chơi thì xem mấy người Nạp Lan lão gia tử, nếu đều không có ở đây, thì xem cô cô ta cũng được, những người khác không cần xem, thái kê mổ nhau.

- Xem người khác chơi mà cũng hưng phấn nhứ thế?

Đổng Thanh Ly cùng với Trương Uyển Ngọc đang đứng bên cạnh đều sửng sốt.

- Tiêu huynh, ngươi đang nói gì thế?

Lúc này An Thành cũng vừa lúc xuống máy, gương mặt tối sầm, dường như là nghe thấy thứ gì đó không nên nghe.

- Ặc...

Tiêu Ngọc Luật xấu hổ.

- Vừa thiếu mất một người... Vị An huynh này chơi cũng rất tốt, đáng tiếc đã xuống máy.

-...

Ngay lúc này, mấy người chợt phát hiện, màn hình lớn trên vách tường phía trước chợt sáng lên!

- A, chẳng lẽ lão bản về rồi?

Diệp Tiệp Diệp thốt lên.

- Không phải, người xem lão bản, đây không phải là ngoài thành hay sao?

An Thành chỉ vào màn hình lớn, chỉ thấy trên màn hình, Phương Khải đang đứng ở bên ngoài thành Cửu Hoa, ngay tại con sông hộ thành.

- Lão bản, ngươi chạy ra ngoài thành làm gì thế?!

Đầu tiên là An Thành ngạc nhiên hô lên một tiếng, sau đó lập tức nhớ rằng Phương Khải không nghe được, vội phát một câu mưa đạn.

Dĩ nhiên Phương Khải không tự nhiên mà chạy ra ngoài thành.

Mà là hắn nhận được một cái nhiệm vụ.

Trực tiếp ngoài trời:

Phát trực tiếp ngự kiếm phi hành cùng với kiến thức cảnh quan ven đường.

Đạo cụ nhiệm vụ:

Camera Nano tự động.

Nhiệm vụ ban thưởng:

Lạp xưởng hun khói bỏ túi (chỉ có thể mua sau khi mua mì tôm)

Nhiệm vụ thuyết minh:

Làm nhiều hoạt động ngoài trời một chút để tránh trở thành trạch nam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.