Không có ai biết bên ngoài đang phát sinh cái gì, cũng không có ai lưu ý, toàn bộ Đại Tấn Quốc, giống như là một tòa bến cảng yên lặng phiêu diêu ở bên trong mưa gió, ngọn đèn dầu mờ nhạt thổi tắt ấm áp, trải qua một đêm an bình cùng yên tĩnh.
Mà ở Thần Tinh Hải Vực, trong Nam Hoa Tông, ban đêm này nhất định là ban đêm mưa to gió lớn.
Rất nhiều đệ tử mất tích, đã khiến cho cao tầng Nam Hoa Tông chú ý, nhưng giờ này khắc này, cũng không có ai nghĩ tới, ở bên trong cấm địa trong tông thần thánh nhất không ai dám tiến vào, phảng phất như có thứ gì đó, đang chậm rãi tăng trưởng.
- Không đủ... Những thứ này vẫn không đủ.
Trong bóng tối, trong không gian truyền đến một âm thanh thâm trầm mà khàn khàn, tuy là tiếng người, nhưng giống như dã thú gầm nhẹ:
- Thay ta tìm thêm một chút nữa, ta sẽ ban tặng cho ngươi càng nhiều lực lượng hơn.
- Để cho nhiều người hơn nữa, thuần phục ta.
- Người Nam Hoa Tông đã sớm có phòng bị với chúng ta, hiện tại cũng đã kinh động đến cao tầng Nam Hoa Tông, đã không còn thích hợp tiếp tục nữa.
Một đạo âm thanh khác nói:
- Ta cần ra tông một chuyến, vì ngài mời chào càng nhiều cường giả hơn.
- Đi thôi... Ban tặng lực lượng cùng khát vọng của ta cho bọn chúng!
...
Bán Bên thành chính là nơi long ngư hỗn tạp nhất ở trong Thần Tinh Hải Vực, ở đây hội tụ vô số thế lực đến từ Thần Tinh Hải Vực, mà câu lạc bộ Internet Khởi Nguyên, phảng phất càng như vậy.
Nhưng không có bất kỳ một nơi nào, có thể có bầu không khí hòa thuận như nơi này.
- Lão bản, một long Cocacola!
- Nhất tô mì tôm, thêm lạp xưởng!
- Cho ta một hộp lạt điều!
- ...
Âm thanh như vậy, sáng sớm đã thành như vậy, mà lúc này, lại có một đạo âm thanh khác hẳn với con người:
- Tiểu lão bản, Harry Potter trên bản đen này viết là cái gì?
Nếu như là danh tự Tru Tiên như vậy, có thể còn có không ít người hỏi, nhưng Harry Potter và Hòn Đá Phù Thủy?
Loại danh tự cổ quái kỳ lạ này, mặc dù Phương lão bản viết trên đỉnh bảng đen, so với hoàng thành pk, người thắng làm cũng đều thấy rõ hơn, nhưng cũng không có người hỏi.
Phương Khải nhìn khuôn mặt kiều mị động nhân tâm trước mặt, trên đôi môi đỏ tươi mang theo một nụ cười xinh đẹp, một đôi mắt động nhân tâm sáng rực nhìn chằm chằm hắn.
Tựa như thường ngày, kể cả không khí chung quanh, đều phảng phất an tĩnh không ít, phía sau mấy vị muội tử Nam Hoa Tông đều mang ánh mắt phẫn nộ nhìn lại, nhưng ở trước mặt không có nửa phần bất kính.
Mặc Tiên thấp giọng:
- Là yêu nữ kia...
- Làm sao mỗi ngày đều ở chỗ này, thật là làm cho người ta bực bội...
- Cẩn thận đừng để nàng nghe được.
- ...
Xung quanh bỗng nhiên không khỏi sinh ra một cỗ hàn ý lạnh người.
- Ngươi có thể chờ các nàng ra cửa, sau đó đánh các nàng một trận, nhưng xin đừng ở trong điếm.
Phương lão bản chỉ chỉ quy củ trong điếm, biểu thị hắn đều nghe thấy được, yêu nữ này làm sao có thể không nghe được!
- Khanh khách...
Nàng bật cười:
- Cho tới bây giờ tỷ tỷ còn chưa có đánh người đấy.
Khuôn mặt Phương Khải giật giật, có thể đều đã chết hết đi.
- Quên đi, ngày hôm nay tâm tình tỷ tỷ không tệ, lười tính toán với mấy tiểu gia hỏa kia, coi như không có nghe thấy đi, được rồi, ngươi còn chưa nói, rốt cuộc Harry Potter này là cái gì? Còn có phim là thứ gì?
Bản thân nàng tựa hồ không có ý định tranh cãi.
- Ngươi có thể xem như một bộ phim truyền hình ngắn tập, bởi vì một tập của nó chính là toàn bộ cốt truyện.
Đối với loại đồ vật mới này, Phương lão bản cũng không có biện pháp một điểm giải thích cũng không có:
- Giống như là một kỳ văn dị sự của một đoàn thể tu sĩ có tên là Vu sư...”
Lúc này, trong cửa hàng Cửu Hoa, Khương Tiểu Nguyệt đã giải thích gắn gọn cho mấy vị khách đang tới hỏi thăm phim mới, mà nội dung, tự nhiên là Phương lão bản dạy cho nàng.
- Vu sư?
- Loại đoàn thể tu sĩ?
- Vật gì vậy?
Nếu như người chơi ở Đại Tấn Quốc chơi qua Diablo, có thể còn hiểu được một chút, nhưng những tu sĩ ở trong Thần Tinh Hải Vực, đối với phương diện này hiển nhiên không có nửa phần lý giải.
Bởi vậy tuy những người khác không có hỏi thăm, nhưng phần lớn người ở một bên ăn điểm tâm, một bên lắng tai nghe, hiển nhiên bọn họ không muốn lãng phí thời gian chỉ vì đồ vật không được tốt lắm.
Nhưng lòng hiếu kỳ với loại vật này, đại bộ phận người đều có.
- Loại vật này có cái gì đẹp mắt sao?
Nguyễn Ngưng cảm thấy rất kỳ quái, đừng nói loại vật như Vu sư nàng cũng chưa từng nghe qua, càng không cần phải nói loại đoàn thể tu sĩ gì đó.
Tu sĩ không phải rất tốt sao? Xem loại đoàn thể tu sĩ có cái gì tốt?
Có vẻ như phi thường khinh bỉ.
Đương nhiên, hiện tại nàng tự nhiên không tưởng tượng nổi sau này còn phải chơi một game tên là “Vu sư”, đồng thời trước mỗi lần đánh đều có một tấm bài Gwent.
- Bản lão bản hiện tại tổ chức thành đoàn thể xem phim, có dự định đi xem hay không?
Dứt lời, tiện tại ở trong kênh chim cánh cụt phát ra một cái tin tức tên là “Phương lão bản du lịch nhắm cảnh đoàn“.
Lam Mặc:
- Lão phu tới!
Lý Hạo Nhiên:
- Ta ta ta!
Quân Dương Tử:
- Vu sư? Trong này giảng ma pháp sao? Tính ta một người.
Đoán Bất Di:
- Quân Dương Tử đạo huynh muốn đi? Vậy cũng tính ta một người!
Diệp Tùng Đào:
- Loại vật cổ quái mới lạ này, các ngươi sao lại tích cự như vậy? “Husky mơ mộng”
Tiết Đạo Luật:
- Diệp chưởng môn... Cái biểu tình này...”Mồ hôi lạnh”
Diệp Tiểu Diệp:
- Ta cũng mốn.
- ...
An Thành:
- Đừng nhốn nháo, đừng nhốn nháo! Mấy vị sao tích cực như vậy, có thể tiết lộ một chút hay không? “Akita cười ti tiện”
Quân Dương Tử:
- Không cần nói, gần đây nghiên cứu có điểm bình cảnh, tìm một chút đồ vật nhìn xem, cũng thử xem có thể có linh cảm hay không.
Nạp Lan Minh Tuyết:
- Võ giả chúng ta hình như không có cần phải nhìn, các ngươi xem trước đi.
Nhưng như Đổng Thanh Ly, Thẩm Thanh Thanh thích loại hình phim này, còn có Từ Tử Hình loại nữ tử thích náo nhiệt, tự nhiên là sẽ đến.
- ...
Mặc dù không có được nhiều người ủng hộ như Tru Tiên, nhưng rất hiển nhiên thoáng cái cũng đã tụ tập không ít người.
- Sao lại nhiều người như vậy?
Nguyễn Ngưng nhìn tin tức trong diễn đàn nhảy lên liên tục, tuy rằng đều là ở bên phía Đại Tấn Quốc, nhưng hiển nhiên ý thức được cái gì.
Nàng càng thêm tò mò:
- Nếu không ta cũng nhìn một chút?
- Không còn ai sao? Vậy bản lão bản xuất phát a.
Trong không gian của Phương lão bản, Phương Khải nhìn lướt qua mọi người, mở miệng nói.
So ra, bên người Phương lão bản chỉ nhiều ra một khuôn mặt xa lạ, căn bản không có người để ý.
Ngược lại thì Ngưng Bích có chút kinh ngạc lên, dù sao nàng đi đến bất kỳ nơi nào cũng đều là tiêu điểm, mặc dù loại tiêu điểm này có thể là nghĩa xấu.
Ngược lại thì gần đây đám người Từ Tử Hinh đến không gian của Phương lão bản đánh Quyền Hoàng, còn hữu thiện cùng nàng chào hỏi, điều này làm cho nàng càng thêm có chút ngoài ý muốn.
- Ai! Lão bản chờ một chút!
Chỉ thấy Nguyễn Ngưng đang chạy tới.
Hảo hữu Nguyên Ngưng của ngài đã lên máy.
Hề Duyệt, Tô Chỉ, Tô Dao đã lên máy.
- Khởi động đi, khởi động đi!
Sau đó Phương lão bản kích bắt đầu.
Cảnh trước mặt thay đổi, cảnh vật có chút hắc ám, như là ở buổi tối.
Trên đường phố ước chừng là kiến trúc của thế kỉ trước, đêm đã khuya, con mèo trên đầu tường hoa viên lại không có chút buồn ngủ nào, nó nằm ở trên đầu tường, giống một tòa pho tượng, không chút sứt mẻ, không chớp mắt nhìn chằm chằm góc đường phía xa.
Mèo vẫn ngắm nhìn một người nam nhân xuất hiện ở góc đường, hắn tới đột nhiên, lặng yên không một tiếng động, quả thực như ở bên trong mặt đất hiện ra. Đuôi mèo rung lên một chút, mắt híp thành một đường may.
- Thật kỳ quái?
Một đám khán giả cũng nhìn chằm chằm lão giả tóc bạc trắng trước mặt này, không có bất kỳ người nào có thể nhìn ra được, hắn lấy cách gì xuất hiện ở nơi này.
Phi hành? Không, không có có bất kỳ chuyển động nào, giống như là trong nháy mắt đến, càng giống như là thuấn di.