Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 486: Chương 486: Quán net thăng cấp




Dịch giả: Đường Huyền Trang

Trên thực tế không chỉ có Tiêu Ngọc Luật, trong vòng một ngày đã có mấy nhóm tu sĩ thử đến đây thử, chẳng qua đều không có ngoại lệ, từng người tới, tất cả đều toàn thân cháy đen, sau đó bị ném ra ngoài cửa!

Trong thành Cửu Hoa, dường như xưa nay chưa từng xảy ra chuyện như vậy, cũng dường như chưa hề có nơi nào, hội tụ đông đảo tu sĩ như thế!

Mà một đội lại một đội tu sĩ toàn thân cháy đen cũng như phi nước đại chạy trốn ra khỏi tiểu điếm, loại cảnh tượng này càng là chưa từng nghe thấy!

Nhất thời trong thành Cửu Hoa, ánh sáng lóe lên như kỳ quan.

Cũng bởi vậy, càng ngày càng hấp dẫn nhiều người chú ý.

Cũng chỉ có Phương Khải, lúc này vẫn nhàn nhã thoải mái nằm trên ghế bành hô to:

-Xếp hàng! Xếp hàng! Không xếp hàng toàn bộ xem như gây chuyện! Phía sau không cần đến! Hôm nay không tới lượt các ngươi!

...

Cửa hàng rèn so với cửa tiệm của Phương Khải ngày đó thì khác nhau, bên trong có không ít thiết bị, dụng cụ được chất đống, ngoài ra còn có một gian nhà kho không nhỏ cất giữ một ít khoáng thạch, kim loại.

Quả thật diện tích thực không nhỏ. Tổng diện tích cộng lại, cũng phải gấp mấy lần tiệm của Phương Khải!

Cũng chính bởi vậy, lúc ấy Phương Khải mới nhìn trúng cửa hàng này.

Sau khi đóng cửa, Phương Khải lại tốn ước chừng một tiếng, don dẹp xong toàn bộ tiệm rèm sát vách, lúc này mới lên lầu đi ngủ.

Thời gian đã khuya, tại một biệt viện trong góc nào đó của thành Cửu Hoa, vẫn sáng đèn.

Nạp Lan Minh Tuyết nhìn một chồng tư liều dầy cộp trong tay, đôi mắt lạnh đến nỗi như ngưng ra sương tuyết.

- Vì sao lại không có? Một chút dấu vết cũng không có?

Sắc mặt nàng càng thêm ngưng trọng.

- Cái đạo lôi pháp xuất quỷ nhập thần kia, chưa từng xuất hiện trong bất kỳ thế lực tu sĩ nào...

Đến cùng thì thân phận tên tu sĩ này là gì!?

Sương mù trước mắt, càng thêm thâm trầm!

Ngày hôm sau.

- Nghe nói loại quái vật tên là sinh hóa Zombie kia chính là truyền ra từ chỗ này? Cực kỳ đáng sợ?

Còn chưa tới thời gian mở cửa kinh doanh, trước cửa quán Phương Khải, đã có mười mấy người vây quanh.

Những người này phần lớn đều mặc trang phục của Lăng Vân học phủ.

Bọn hắn là đệ tử của Lăng Vân học phủ nghe nói về sự kiện ma quỷ lộng hành ở chỗ rừng cây nhỏ, sau khi điều tra thì phát hiện, “Sinh hóa Zombie” lại là một cái gọi là “Phim” bên trong tiểu điếm này.

Bọn hắn quyết định đến đây để xem xét!

Quách Hùng là đệ tử Thiên Tự viện của Lăng Vân học phủ, Thiên Tự viện, có thể nói là đám đệ tử có chiến lực cao nhất trong Lăng Vân học phủ! Một vài người nổi bật trong đó, thậm chí đã có thực lực vượt qua đạo sư của học phủ rất nhiều!

- Rất đáng sợ sao? Đến thử làm ta sợ một chút đi?

Hắn có chút không thèm để ý.

Hắn vừa mới trở về sau khi lịch luyện bên ngoài, thì nghe được một chỗ như này, lại được sự mời mọc của mấy tên sư đệ sư muội, liền thuận đường tới xem một chút.

Có thể nói là hôm nay Phương Khải rời giường vô cùng sớm.

Trải qua một đêm thăng cấp, cũng không biết toàn bộ quán net biến thành bộ dạng gì.

Rất nhanh, Phương Khải rửa mặt xong rồi đi xuống lầu, lập tức nhìn thấy, toàn bộ lầu một đều trở nên hoàn toàn khác biệt!

Bàn máy tính bằng đá nặng nề sáng bóng được xếp ngay ngắn, kéo dài thẳng tuột đến cuối gian phòng, ở cửa ra vào là một cái quầy hàng, ở bên cạnh tường sau quầy hàng là treo một cái bảng đen, bất kỳ người nào chỉ cần vừa vào đến cửa đều có thể nhìn thấy nội dung đổi mới trên bảng.

Quầy hàng nằm ở phía ngoài cùng bên trái quán nét, ở vách tường bên trái, có đặt một cái tủ âm tường, không những như thế, Phương Khải còn nhìn thấy một cái ngăn tủ hình hộp chữ nhật quen thuộc: “Tủ lạnh?!”

Nhìn toàn bộ bố trí mà nói, cũng không tính là khoa trương lộng lẫy, gỗ cùng đá phối hợp làm cho người ta có một loại cảm giác tự nhiên, mộc mạc.

Bức tường ở ngoài cửa, làm hoàn toàn bằng kính, nếu kéo rèm cửa ra, có thể dễ dàng nhìn thấy bố cục bên trong.

Cả căn phòng dạng khép kín, trên trần nhà đặt một đường ống thông gió, đảm bảo cho không khí lưu thông.

Đa số thời gian, rèm cửa đều được kéo xuống, quán net cũng không cần ánh sáng quá mức, nếu không màn hình dễ bị lóa do phản quang ánh sáng.

Phần lớn nguồn sáng đều đến từ viên bảo thạch nhỏ màu trắng đặt trên trần nhà, ánh sáng dịu, không bị chói mắt.

Nhìn từ việc chọn tài liệu, toàn bộ quán net lộ ra vẻ cổ kính, nhưng thiết kế cùng bố cục lại dùng hệ thống tiên tiến hiện đại hóa, tổng thể mà nói, kiểu gian phòng như này thì từ cổ chí kim đến giờ ở thế giới này không có kiến trúc nào đặc biệt bằng.

Đến mức Phương Khải nhìn một chút ngoài cửa, rồi lại nhìn một chút trong quán nét, khá là hoài nghi đây có phải là hai cái thế giới khác nhau hay không.

Loại vật như lưu ly, đối với bình dân mà nói thì đúng là có giá trị không thấp, nhưng thực sự cũng không được coi là vật hiếm có gì.

Ngay cả quán rượu nhà Vương Thái, cửa sổ cũng được làm bằng lưu ly.

Chỉ chẳng qua, cả mặt tường đều lắp lưu ly, kiểu thiết kế như này thì ở cái thế giới này đúng là lần đầu tiên nhìn thấy.

Phương Khải nhìn một chút, tổng cộng toàn bộ quán net có 52 máy tính, rất rõ ràng, đây đã là hạn mức cao nhất hệ thống có thể cho ra, còn một chút không gian còn lại, thì đặt một ít chỗ ngồi, làm khu vực nghỉ ngơi.

Mấy tên đệ tử Lăng Vân học phủ cẩn thận từng li từng tí gõ nhẹ lên mặt tường:

- Thế này không sợ bị người ta không cẩn thận đập nát sao?

Đúng lúc này, cửa mở, thời gian là 7 giờ 30.

Nói chung, thời điểm mà quán net xuất hiện đồ mới, Phương Khải đều dậy hơi sớm một chút, hôm nay cũng là như thế, 52 máy tính, lại thêm tình cảnh tối hôm qua có rất nhiều người xếp hàng cũng chờ không đến lượt, vậy hôm nay hẳn là sẽ có không ít mới khách hàng mới đúng. Nếu lấy tình hình ngày hôm qua để tính, có lẽ hôm nay, sẽ có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Phương Khải kinh ngạc nhìn đã có không ít người vây quanh ngoài cửa:

- Đến sớm như vậy?

- Ngươi chính là chủ quán này?

Quách Hùng vừa vào cửa, liền mãnh liệt nhìn, phát hiện ánh sáng trong tiệm tối hơn bên ngoài không ít, nắm chặt trường đao phía sau cảnh giác.

- Chắc là có quái vật bên trong thật?

- Chủ quán!

Một thanh niên mặt dài mở miệng hỏi.

- Chỗ này của ngươi có Resident Evil không?

- Có!

Phương Khải chỉ chỉ bảng đen sau lưng.

- Phim 3 Linh Tinh, trò chơi 5 Linh Tinh, ngoài ra 2 Linh Tinh 1 giờ.

- Đắt như thế?

Thanh niên mặt dài có chút tặc lưỡi.

- Đắt sao?

Phương Khải hỏi ngược lại.

- Được rồi được rồi!

Hắn bỏ 5 viên Linh Tinh lên bàn.

- Thử trước cái rẻ nhất kia một chút đi.

Rất nhanh, hắn bắt đầu được Phương Khải hướng dẫn xem Resident Evil phiên bản phim.

- Ở đây thật là kì lạ a...

Quách Hùng nhìn trái nhìn phải.

- Chẳng lẽ bên trong cái bịt mắt này có cái gì? Đeo cái đò chơi này làm gì? Sao mà trị giá nhiều tiền như vậy?

Mấy người khác cũng vây quanh một vòng, hỏi:

- Thế nào? Nhìn thấy sinh hóa Zombie là thứ quỷ gì không?

- Cái gì? Các ngươi nói loại quái vật kia ở ngay trong cái bịt mắt nho nhỏ này?

Quách Hùng rút đao kinh hãi.

- Để cho ta tới chém thứ này!

- Quách sư huynh dừng tay!

Nghe nói hôm qua ngay cả Tiêu Ngọc Luật cũng bị ném ra ngoài, mấy người nào dám để Quách Hùng động đao, liền tranh thủ giữ chặt Quách Hùng.

- Quách sư huynh! Khoan động thủ đã!

Quách Hùng lập tức không hiểu làm sao:

- Các ngươi tới tìm ta, chẳng lẽ không phải đến trợ quyền sao, cản ta làm gì?

Mấy người cảm thấy xấu hổ:

- Đều tại chúng ta không giải thích rõ ràng, đây là đồ vật mới ra, có thể quan sát truyện tiểu thuyết, nghe nói vô cùng thần kỳ! Sinh hóa Zombie chính là quái vật bên trong! Chúng ta không phải để ngươi đến trợ quyền!

Thanh niên mặt dài thản nhiên nói:

- Đúng vậy! Hôm nay là ta đề nghị đến xem cái này, nghe nói đây là truyện tiểu thuyết vô cùng kinh khủng!

- Là trẻ lên ba sao? Nhìn loại vật này?

Quách Hùng một mặt khinh thường.

- Chẳng lẽ nó lại có thể từ trong sách nhảy ra cắn ngươi hay sao?

- Nghe nói thật có thể!

Một thanh niên thần thần bí bí nói.

- Vu huynh, thế nào?

- Thật thần kỳ!.

||||| Truyện đề cử: Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi |||||

Vu Quái đang xem Resident Evil hoảng sợ nói.

-Ta cảm giác dường như mình ở một cái thế giới khác, ta không đụng tới bọn hắn, nhưng lại có thể nhìn thấy bọn hắn đang làm gì! Quả nhiên là có thể nhìn truyện tiểu thuyết!

- Cái này gọi phim!

Phương Khải liếc mắt.

- Đúng! Đúng! Phim!

- Thần kỳ như vậy sao!?

Quách Hùng nghe được sửng sốt một chút, nhìn ngang nhìn dọc, cái này không phải là một cái bịt mắt thôi sao?

Coi như làm được một chút kỳ quái thì nó cũng là bịt mắt a! Còn có màn hình trước mắt, cũng không biết làm gì.

- Đi! Chúng ta thử một chút!

Mấy người khác cũng ngồi không yên.

Vu Quái mở miệng nói:

- Quách sư huynh, có muốn thử một chút hay không, ta mời khách!

Nói xong hắn không quên tăng thêm câu:

- Thứ này thật sự quá là lợi hại! Khó trách hôm qua nghe người ta nói ngay cả xếp hàng cũng chờ không đến lượt!

- Sao có thể để ngươi bỏ ra số tiền này!

Quách Hùng cười hắc hắc

- Nếu thật sự thần kỳ như vậy, ta sẽ tốn 5 viên Linh Tinh để điên cùng mấy tên tiểu tử các ngươi một lần!

Mấy người vội vàng thanh toán Linh Tinh, bắt đầu quan sát phim.

Rất nhanh, mấy người thấy được màn giới thiệu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.