Dịch giả: Đường Huyền Trang
Kinh sư, Ứng Thiên lâu.
Tòa tửu lâu này chính là quán rượu xa hoa nhất ở kinh sư, có lời đồn rằng lão bản đứng sau tửu lâu này chính là người trong hoàng thất, vì thế mới lấy tên là Ứng Thiên, mặc dù không biết là thật hay giả, nhưng tửu lâu này có bối cảnh thâm hậu, đó là hoàn toàn chính xác.
Sau khi đến kinh sư, Phương Khải liền tắt trực tiếp.
- Phương lão bản, đã lâu không gặp.
Mộ Đông Lai chính là thanh niên để ria mép trước mặt, ngay cả Lý Hạo Nhiên cũng rất cung kính với hắn, chứng tỏ thân phận hắn không thấp.
Phương Khải nhún vai:
- Chạy đến đây du lịnh ngắm cảnh, không nghĩ tới ngươi cũng ở đây.
- Bản thân bỉ nhân chính là người kinh sư.
Mộ Đông Lai lắc đầu.
- Đáng tiếc nhất thời công việc quấn thân, không thì còn phải xuống Giang Nam một lần, ghé tiệm của Phương lão bản.
- Nói là trò chơi, nhưng thật sự rất thần kỳ! Không phải trò chơi bình thường có thể so sánh!
Trong lời nói của Mộ Đông Lai không tiếc ý tán thưởng:
- Nghe nói trong tiệm lão bản lại mới ra mấy trò chơi mới?
Lúc hai người uống rượu tán gẫu, thì bên trong quán nét.
- Nơi này có nội dung quyển khác của Diablo?
Mấy tên võ giả từ bên ngoài đến.
- Nói cái gì mà... Mình có thể làm nhân vật chính trong trò chơi?!
- Xuỵt! Nam Minh thương hội đang liên hiệp chèn ép tiểu điếm này.
Mấy tên võ giả nói.
- Lặng lẽ đi vào, đừng để người ta phát hiện, tránh cho đỡ phải đắc tội bọn hắn.
- Tê...! Rất đắt a...
Mấy tên võ giả nhìn thoáng qua giá trên bảng đen.
- Bây giờ một quyển sách đều mất một Linh Tinh, trò chơi chắc chắn là đắt hơn!
Một tên võ giả khác nói.
- Mấy đồ này toàn là hàng cao cấp.
- Ngươi khoan hãy nói, lúc trước ta nghe nói, An thiếu thành chủ vì mua một đồ vật trong Diablo, đều bỏ ra mấy viên Linh Tinh.
Lúc ấy Diablo còn chưa lan truyền ra toàn bộ thành Cửu Hoa, rất nhiều người nghe thấy liền bỏ qua, bây giờ nhớ lại...
- Thử một chút đi, không chừng giá trị thật!
Mấy tên võ giả nói.
- Đi! Thử trước một chút!
Không chỉ mấy người kia, ngay khi sau khi mấy người đi vào cửa, lại có mấy tên võ giả đeo mặt nạ đi tới.
- Hắc Đại, đã truyền ra ngoài sao?
- Đương nhiên!
Tên võ giả mặc áo đen nói:
- Một mình ta không thể trêu vào những quái vật khổng lồ này, nhưng hiện giờ trong thành có nhiều người hỏi về Diablo như vậy, lão tử đem những người này kéo theo, ta không tin Nam Minh thương hội làm gì được nhiều người như vậy!
- Đi đi! Nỏi nhảm nhiều làm gì? Tranh thủ thời gian vào đi!
Một người cao to đen nói:
- Lâu rồi không đến, ta nhịn sắp chết rồi!
- Tiểu Nguyệt! Lên máy, lên máy!
Hắc Đại kéo mũ ra.
- A---! Quả nhiên vẫn là mùi vị quen thuộc!
- Mau đến máy! Gia kìm nén sắp hỏng rồi!
- Hử?
Hắc Đại nhìn thấy, làm sao phía gần cửa lại có nhiều người vây quanh như vậy?
- Lão bản có chuyện gì vậy? Nói đóng trực tiếp liền đóng trực tiếp rồi?!
- Đúng rồi! Ta còn chưa nhìn nghiện nữa!
- Đến kinh sư rồi lại làm gì? Làm sao không cho nhìn?
- Đúng đấy, ta vẫn đợi nhìn kinh sư đây! Chưa được đi qua thì cho xem đi!
----------------
Cùng lúc đó, Ứng Thiên lâu, kinh sư.
- Quốc khảo?
Phương Khải nhíu mày, hình như là nghe bọn Tống Thanh Phong, Nạp Lan Minh Tuyết nói qua là bọn hắn đi tới kinh sư để tham gia quốc khảo.
- Chẳng lẽ Phương lão bản không biết?
Mộ Đông Lai cười nói:
- Đây là việc nổi nhất ở kinh sư gần đây, không mấy ai mà không biết.
- Biết thì có biết.
Phương Khải nhún vai:
- Chẳng qua ta cũng không biết nhiều lắm, hay là Mộ tiên sinh nói rõ một chút.
- Nói quốc khảo là do tam đại học phủ liên hợp, kỳ thật việc này là do đương kim Thánh thượng đề xướng, vì thế mới được gọi là “Quốc khảo“.
Mộ Đông Lai nói:
- Tam đại học phủ phân biệt là Thịnh Kinh, Lăng Vân, Hi di, tam đại học phủ này không những có lịch sử lâu đời nhất ở bản quốc, mà thực lực cũng hùng hậu nhất, đồng thời địa vị của Phủ chủ ba tòa học phủ cũng rất cao.
- Lấy Thịnh Kinh học phủ mà nói.
Mộ Động Lai tiếp tục nói:
- Xem như đệ tử Hoàng thất, hay là Hoàng thân quốc thích, một khi tiến vào Thịnh Kinh học phủ, cũng tu luyện như người thường, không có nửa phần ưu đãi!
---------------
Lúc này, mấy người Tống Thanh Phong, Nạp Lan Minh Tuyết đang ở ngay bên trong Thịnh Kinh học phủ.
Thịnh Kinh học phủ có rất nhiều thiết bị kiểm tra võ khí, lực lượng, tốc độ, tất cả đều đầy đủ.
Hôm nay là tiến hành thi văn, “Văn” ở đây không phải là văn hóa, mà kiểm tra một chút cơ bản.
Bởi vậy mấy người dưới sự dẫn dắt của đạo sư, đi tới sân kiểm tra dùng cho thi văn.
Khảo nghiệm, chính là các loại chỉ tiêu về lực lượng, tốc độ, tu vi của các đệ tử tinh anh.
- Nghe nói lần quốc khảo này, xuất hiện mấy nhân vật rất lợi hại?
- Đấy là tất nhiên! Đặc biệt là Thịnh Kinh học phủ, bốn viện Thiên Địa Huyền Hoàng lần này quả thật rất thái quá.
--------------
- Những điều này khi ta tiến vào tòa Ứng Thiên lâu quả thật đã nghe rất nhiều người bàn luận.
Phương Khải bưng chén rượu nói:
- Nói là Ngũ hoàng tử thiên tư tuyệt thế, luận về niên kỷ, ở trong Địa Tự viện của Thịnh Kinh học phủ, còn chưa vào Thiên Tự viện, một thân thực lực đã đạt đến Võ Tông cảnh, sau lần quốc khảo này, rất có thể sẽ được đặc cách tiến vào Thiên Tự viện?
Phương Khải suy tư một hồi:
- Bên trong Lăng Vân học phủ, tu vi bình thường ở Địa Tự viện cũng chỉ là Đại Võ Sư cảnh thì phải?
Mộ Đông Lai mỉm cười nói:
- Đúng vậy, nghe nói Tần Giang của Địa Tự viện, đại khái tu vi đã là Đại Võ Sư viên mãn, nhưng khoảng cách đến Võ Tông còn kém không ít.
-------------
- Làm sao có thể? Vô sỉ! Đây là gian lận!
Lúc này, Tần Bình vỗ mạnh xuống bàn:
- Bỗng nhiên Ngũ hoàng tử đột phá?! Đạt đến Võ Tông cảnh?! Cao thủ Võ Tông còn chưa tiến vào Thiên Tự viện?!
- Tần trưởng giáo dụ bớt giận!
Mấy tên đạo sư vội vàng khuyên nhủ:
- Coi như đạt đến cảnh giới Võ Tông, nhưng cũng vừa mới đột phá, cảnh giới bất ổn, bằng môn võ kỹ kia của Tần công tử, có lẽ không phải là không thể đánh bại hắn!
- Vậy Thiên Tự viện thì sao? Thiên Tự viện sẽ thế nào?
Tần Bình lại mở miệng hỏi.
Sắc mặt hắn bây giờ rất âm trầm, vốn Địa Tự viện có Đại Võ Sư viên mãn đã rất mạnh, lại thêm việc Tần Giang tu luyện môn võ kỹ kia, rất có khả năng quét ngang Địa Tự viện của tam đại học phủ, nhưng bây giờ....
Cường giả Võ Tông?!
- Thiên Tự viện cũng không thấy động tĩnh gì, không biết bọn hắn có ẩn giấu thực lực hay không!
- Cũng đúng, Đại Võ Sư Địa Tự viện đột phá Võ Tông còn nghe được, Thiên Tự viện tam đại học phủ, có rất nhiều đệ tử đang ở Võ Tông cảnh, đột phá đến Đại Võ Tông? Nào có dễ như vậy?
Một đường tu hành, vốn dĩ là càng về sau càng khó tăng lên, một đệ tử tu vi đạt tới Đại Võ Tông cảnh, là chuyện chưa từng xảy ra trong lịch sử.
- Xem ra là ta quá mức lo lắng.
Tần Bình thở phào nhẹ nhõm.
- Ngày mai chính là ngày thi võ của quốc khảo?
Tần Bình nhắm mắt lại, có chút mệt mỏi:
- Thông tri cho các đệ tử, gấp rút tu luyện, không thể lười biếng.