Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 226: Chương 226: Truyền Kỳ sắp xuất thế cùng đại lão tu chân chơi phụ ma




Dịch giả: Đường Huyền Trang

Truyền Kỳ: Tên tiếng anh là The Legend of Mir 2.

-----------------

Lúc này, ở tổng bộ Vô Vi Đạo Minh.

Bên trong phòng chuyên dụng để luyện khí của Quân Dương Tử, dường như toàn bộ luyện khí sư quan trọng nhất của Lưu Vân Đạo Cung, Vân Hải Tông đều tập trung ở đây, thần sắc nghiêm nghị!

Bởi vì việc này quan hệ đến vận mệnh của toàn bộ Vô Vi Đạo Minh thậm chí là toàn bộ Đại Tấn sau này!

Trung tâm phòng luyện khí là một trận bàn bát quái màu đồng cổ to lớn, trên đó lộ ra một tia linh quang màu lam nhạt, bên trong lam quang có một mặt kính hình tròn.

- Chư vị, mời xem!

Quân Dương Tử mở miệng, có chút tự hào nói:

- Đây chính là Thiên La Tâm Kính của Lam Diễn Tông chúng ta, kính này vô cùng thần diệu, không những có thể chiếu ra bất kỳ loại huyễn tượng nào, lại còn có thể trợ giúp luyện khí sư chúng ta phân tích các loại tài liệu trong pháp khí.

- Linh lực thôi động càng mạnh thì uy năng của vật này càng lớn!

Quân Dương Tử mở miệng nói:

- Chư vị, xin dựa theo phân phó của ta, đứng theo các quái vị.

- Hạo Nhiên, trước lấy đạn của súng ngắm.

Lý Hạo Nhiên đứng bên cạnh nhẹ gật đầu, đem một viên đạn lớn hơn không ít viên khác đưa cho Quân Dương Tử.

Chỉ thấy Quân Dương Tử lấy ra một thanh đao khắc, hội tụ linh lực, nhất thời trên đoản đao có linh quang lưu chuyển, nhẹ nhàng gọt một cái, một đầu viên đạn liền rơi xuống đất.

Tay trái vung lên, chỉ thấy một cái đỉnh ba chân bằng đồng rơi vào giữa trận đồ, ngay sau đó Quân Dương Tử đem bột trong viên đạn đổ vào trong đỉnh.

- Mời chư vị rót linh lực vào theo thứ tự! Cấn vị! Chấn vị!...

-... Kế tiếp là pháp trượng.

------------------------

Khoảng cách đến ngày kết thúc nhiệm vụ tạo dựng Internet đã chỉ còn hơn mười ngày.

- Tiểu Nguyệt a....

Từ trước đến nay, cửa hàng Phương Khải luôn đóng của lúc 12h, nhìn đám người đi ra khỏi tiệm, Phương Khải mở miệng nói:

- Lão bản ta muốn xa nhà một chuyến.

- Đi xa nhà?

Khương Tiểu Nguyệt nhíu đôi lông mi cong vút lại:

- Không phải lần trước đi kinh sư cũng rất xa...?

Phương Khải nói:

- Khả năng là xa hơn lần trước rất nhiều.

- Muốn đi ra ngoài bao lâu? Lúc nào trở về?

- Ta cũng không biết, chẳng quá chắc là cũng sẽ không quá lâu.

Phương Khải xoay người lại, vỗ vỗ vào cái đầu cảu nàng:

- Có thể coi cửa hàng không?

- Hừ!

Khương Tiểu Nguyệt ngoảnh đầu đi hướng khác:

- Không phải lúc trước còn nói không cần bản công chúa trông tiệm, chỉ cần giặt quần áo, nấu cơm, thu ngân là được rồi hay sao?

- Không, sau khi lão bản đi, ngươi sẽ được chơi trò chơi!

- A-----!

Khương Tiểu Nguyệt hét lên tại chỗ, lập tức biểu hiện:

- Có thể trông cửa hàng!

Phương Khải nhẹ gật đầu:

- Đã như vậy, chờ sau khi lão bản đi, ngươi có thể chọn hai trò chơi mình thích, ban ngày, đặc biệt là buổi sáng, thì ít chơi một chút, buổi tối ít người thì có thể chơi nhiều.

- Biết----!

Khương Tiểu Nguyệt hưng phấn nói:

- Lão bản cứ yên tâm đi ra ngoài! Bản công chúa nhất định sẽ trông nom tốt tiểu điếm này! Có người nháo sự, sẽ ném ra hết!

- Nháo sự a....?

Phương Khải nhìn bên ngoài một chút:

- Vị tiền bối kia sẽ tọa trấn nơi này, ngươi cũng không cần quan tâm nhiều, có người nháo sự chỉ cần hô một tiếng.

Phương Khải liếc nhìn bảng hệ thống:

- Bây giờ cho dù là trong tiệm hay ngoài tiệm, gây chuyện lập tức dùng Lôi phạt!

- Ngoài ra...

Phương Khải nhìn tủ âm tường nói:

- Tiền lương của ngươi là mỗi thứ 2 phần đồ ăn, hoặc là mỗi tháng 15 Linh Tinh, ngoại trừ lạt điều.

- Chẳng những có thể chơi trò chơi, hơn nữa còn có thể ăn đồ ăn vặt?

Khương Tiểu Nguyệt mở to hai mắt, mặt mũi tràn đẩy vẻ không thể tin được nhìn tên lão bản lòng dạ hiểm độc này, chẳng lẽ hôm nay đổi tính?

Phương Khải nhún vai, hắn thấy, mặc dù mọi chuyện trong tiệm rất đơn giản, nhưng nhân viên quy củ có thể yên tâm khi hắn đi xa nhà đúng là không dễ tìm, thoáng tăng thêm một chút đãi ngộ cũng không có gì.

Dù sao thì hiện tại...

Hắn nhìn đống lớn Linh Tinh trong pháp khí chưa đồ:

-.... Tiền cũng nhiều, đủ.

Đúng lúc này, hệ thống lần nữa vang lên.

“ Xét thấy ký chủ đã bắt đầu hoạch định, đồng thời dự định bắt đầu nhiệm vụ internet, dẫn đến mở ra nhiệm vụ kèm theo.

Nhiệm vụ kèm theo một: Cửa hàng.

Nhiệm vụ yêu cầu: Cừa hàng không được ở vị trí vắng vẻ, cần thiết lập ở thành thị có mật độ nhân khẩu không thấp, mặt tiền cửa hàng sạch sẽ gọn gàng, không gian phải dung nạp được 100 máy tính trở lên

Phần thưởng: Game online Truyền Kỳ bản remake giả lập hiện thực ( Vì tiệm mới nên đây là trò chơi duy nhất, những cái khác sau 3 tháng mới có)

Nhiệm vụ thuyết minh: Thời đại internet cần náo nhiệt.

Nhiệm vụ kèm theo hai: Lắng nghe âm thanh phồn hoa ở một nơi khác.

Nhiệm vụ yêu cầu: Đem khu vực truyền tống cùng khu vực cũ kết nối với nhau.

Phần thưởng: Chinh cánh cụt truyền tin bản remake (Phương Khải nhìn thấy bên cạnh còn có biểu tượng chim cánh cụt...)

Nhiệm vụ thuyết minh: Internet làm cho cả thế giới liên kết.”

- Truyền kỳ....?! Chim cánh cụt?!

Bộ mặt Phương Khải không ngừng run rẩy:

- Ngươi nghiêm túc sao?

“Nhiệm vụ kèm theo ba: Niềm vui cuối cùng.

Nhiệm vụ yêu cầu: Cùng các bằng hữu ra ngoài một ngày, có khả năng một thời gian dài ngươi không gặp được bọn hắn.

Phần thưởng: Kèm theo chim cánh cụt truyền tin: Không gian của ta bản remake.

Nhiệm vụ thuyết minh: Ngươi không nhìn lầm.”

Phương Khải:

-... Cái tên có thể đừng lấy thương cảm như vậy được không? Ta cmn không phải là không trở lại!

------------------

- Rất nhiều thứ chỉ làm tốt ở bề ngoài...

Quân Dương Tử cau mày:

- Chẳng qua mấy cái phụ ma nhanh nhẹn, lực lượng thì cũng không có vấn đề.

Mấy người Quân Dương Tử vuốt râu, nhìn một cây gậy gỗ bình thường trước mặt:

- Xem ra những món đồ cơ bản này không phải là quá khó.

Chỉ thấy ngón tay của Quân Dương Tử ngưng thực một luồng linh lực cực kỳ rõ rệt, tô tô vẽ vẽ ở giữa không trung, linh lực màu lam nhạt lưu chuyển trên không trung, hóa thành rất nhiều ký tự kỳ dị, giống như là phù triện, nhưng lại so với cách viết phù triện có chênh lệch không nhỏ.

- Đi!

Quân Dương Tử khẽ quát một tiếng, chỉ thấy hàng ký tự chỉnh tề này đánh vào cây gậy gỗ, phí trên gậy gỗ, liền in xuống một mảng chữ viết màu lam.

Cầm gậy gỗ lên, Quân Dương Tử nói:

- Mời mọi người xem, đây là vũ khí phụ ma đơn giản nhất có phụ tố là lực lượng, theo ta được biết, chế tác loại phù văn này tổng cộng chia làm 2 phần, thứ nhất là khắc dấu thuộc tính cơ bản, bình thường đều là một vài thuộc tính cơ sở gọi là tiền tố, mà chúng ta bám vào như này gọi là hậu tố.

Mặc dù không nhìn thấy thuộc tính, nhưng rõ ràng Quân Dương Tử cùng với Lý Hạo Nhiên đã nhiên cứu cái này rất kỹ:

- Ta có thể nói với chư vị, cái này gia tăng thuộc tính lực lượng là khoảng 10-15, phụ tố tên là Cự Nhân, là lão phu căn cứ vào cây tam xoa kích viết ra.

- Nói cách khác, cái trang bị ma pháp này, có thể gọi là “Cây gỗ Cự Nhân“.

- Bình thường thì phụ ma thế này, đối với người mới học mà nói, cần đủ loại vật liệu cùng chăm chú khắc họa mới có thể thành công.

Quân Dương Tử nói:

- Nhưng bằng vào linh lực của chúng ta mà nói, chỉ cần điều khiển tốt ngưng thực linh lực, ổn định ở bên trong khí cụ là đủ rồi.

- Nói cách khác, là thành công sao?

- Ha ha ha ha!

- Cuối cùng cũng có chút thành tựu rồi!

Bên trong phòng luyện khí, nhất thời vang lên tiếng reo hò và cười to.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.