Hệ Thống Khởi Động, Truy Tìm Lò Sưởi!

Chương 52: Chương 52: Đồ Đệ nhận nuôi (15)




" Tiểu tử thối, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ?" Hồng y nhân hung ác kéo tay áo, đem đạo ám khí đầu tiên phóng ra.

Nội công Nhiễm Thanh Vân có thể chưa đủ mạnh nhưng thân thủ lại có thừa, vài đạo ám khí đối với anh, giải quyết dễ như lật bàn tay mà thôi.

" Vân nhi, cẩn thận." Tạ Tuy bên dưới như đứng trên than nóng, lo lắng cảnh báo Nhiễm Thanh Vân.

Nhiễm Thanh Vân điềm nhiên như không, lựa chọn thời điểm, gậy gỗ vung liên, xoay liền một vòng trong không khí, dùng tốc độ nhanh nhất, đem toàn bộ phi tiêu găm vào thân gậy, không lỡ một nhịp, điểm chân xuống đất, gậy gỗ vung lên, đánh về phía Hồng y nhân.

Hồng y nhân không ngờ được Nhiễm Thanh Vân có thể đánh ra một chiêu này, hoảng loạn lùi vài bước, vận nội công đỡ lấy một gậy bổ xuống kia.

Nhiễm Thanh Vân đương nhiên lường trước được việc hồng y nhân đỡ được gậy này của mình, thu lại chiêu thức, gậy gỗ quay nửa vòng trở về vị trí, một đầu cắm xuống đất.

" Nhóc con!" Hồng y nhân tung ra một chưởng, hướng Nhiễm Thanh Vân tàn bạo lao đến.

Nhiễm Thanh Vân lật người xoay một vòng trên không, né đi chưởng lực, chân đặt lên một đầu gậy gỗ, giữ thăng bằng.

* Rắc*

Gậy gỗ chịu không được lực đạo, bất ngờ gẫy làm đôi, Nhiễm Thanh Vân giữ không được thăng bằng, lảo đảo ngã xuống đất. Cũng may còn đứng được.

Nhiễm Thanh Vân:"..."

Suýt chút nữa thì ngã chổng vó trước một đống người, có chút mất mặt.

" Gậy này chịu không nổi, ngươi đợi ta tìm một cái gậy khác." Nhiễm Thanh Vân nhún vai.

Hồng y nhân cảm thấy bị khinh thường, sắc mặt đen xì, móng tay sắc nhọn hướng về phía Nhiễm Thanh Vân, tung ra sắt chiêu.

Nhiễm Thanh Vân:"..."

Ta đã bảo đợi chút mà.

Nhiễm Thanh Vân không có vũ khí, chỉ có thể tự mình linh hoạt, né đông né tây một hồi.

Hồng y nhân tung chiêu dồn dập, lại không đánh trúng cái nào, càng thêm tức giận, hướng Nhiễm Thanh Vân nghiên răng:" Tiểu tử thối, ngươi so..."

Hắn ta còn chưa nói hết câu, cây cột gỗ lớn vốn dùng làm rào chắn võ đài từ đâu bay tới khiến hắn phải ngắt câu nói, nghiêng người né tránh.

Nhiễm Thanh Vân chớp lấy thời cơ, nắm lấy một đầu cột gỗ, đánh mạnh về phía hồng y nhân.

Hồng y nhân né tránh, cả người cúi gập xuống sàn thi đấu.

" Cẩn thận ám khí." Nhiễm Thanh Vân tiện tay tóm lấy một nắm lá của cây lớn bên cạnh võ đài, ném về phía hồng y nhân đang nửa quỳ.

Hồng y nhân khó khăn nghiêng người né tránh, đống lá cây lại không hề động, rụng lả tả trước mặt Nhiễm Thanh Vân.

Hồng y nhân:"..."

Hắn ta bị chơi rồi!!

" Ngươi..." Hồng y nhân dơ tay, móng tay sắc nhọn hướng về phía Nhiễm Thanh Vân, muốn tiếp tục đánh.

Nhiễm Thanh Vân nhanh chóng đưa một tay chắn trước ngực, có ý ra hiệu hắn dừng lại:" Lão cà chua, rơi xuống đài rồi thì không được đánh nữa đâu."

Hồng y nhân lúc này mới ý thức được tình cảnh của mình, hắn ta vậy mà đang đứng bên dưới đài thi đấu.

Bởi vì vị trí này không còn rào chắn nên nếu không để ý sẽ không biết chính mình đã rơi xuống võ đài khi nào.

Nhiễm Thanh Vân nhún vai:" Cũng không còn cách này, ta vẫn muốn tiếp tục đánh với ông, nhưng ông lại tự mình nhảy xuống võ đài..."

Hồng y nhân tức muốn thổ huyết, biểu cảm dữ tợn:" Ngươi..."

" Lão Liên, lùi xuống trước đi."

Bên cạnh hồng y nhân xuất hiện thêm một người, y cúi người đỡ hồng y nhân dậy, còn cẩn thận giúp y phủi đi lớp bụi trên áo:" Để ta trả thù cho ông."

Người lên này này tuổi có chút cao, tóc trên đầu đã thiên về màu bạc.

Nhiễm Thanh Vân nhìn người này âm thầm đánh giá.

" Vị chưởng môn phái nào đây? Vãn bối tuổi còn nhỏ, không dám so với vị chưởng môn này.... à... khoan đã, hình như ván này vẫn là đang so giữ đồ đệ cơ mà... không biết vị chưởng môn nào có đồ đệ lớn tuổi như thế này? Tuổi có lẽ cũng không còn nhỏ nữa ha!"

Lão tóc bạc chưa đánh đã bị xúc phạm đến tuổi tác:"...."

Tên nhóc đáng ghét này.

Lão già tóc bạc cầm chặt đại đao trên tay, sắc bén đánh về phía Nhiễm Thanh Vân.

Nhiễm Thanh Vân điểm chân, nhẹ nhàng lùi về phía sau, rời khỏi võ đài.

" Lão già, ta còn chưa sẵn sàng thi đấu cơ mà." Nhiễm Thanh Vân lùi về đến bên cạnh Phó Kim Phong, một tay vòng qua ôm lấy eo y, lại làm như chưa có chuyện gì hướng lão già tóc bạc nói.

" Ngươi..." Lão già tóc bạc cứng họng, ở trước mặt nhiều ngươi, không thể trực tiếp lao đến đánh Nhiễm Thanh Vân, nghẹn muốn chết.

" Phong ca ca, người thấy biểu hiện của ta thế nào?" Nhiễm Thanh Vân cười tươi hỏi Phó Kim Phong.

" Cùng tốt." Phó Kim Phong thật thà đánh giá:" Mặc dù còn nhiều chỗ thiếu lực nhưng cũng may là gặp phải đối thủ yếu."

" Gì mà cũng tốt chứ, Người phải nói là rất tốt, Phong ca ca, người mau nói ta rất tốt, rất giỏi đi." Nhiễm Thanh Vân ở trước mặt mọi người, vừa ôm vừa làm nũng khiến cho không chỉ lão giả tóc bạc trên đài ngứa mắt mà toàn bộ những người có mặt đều ngứa mắt.

" Tiểu tử, còn không mau lên đây...." Lão già tóc bạc tức đến đỏ mặt.

" Không lên, ta không đánh nữa." Nhiễm Thanh Vân nhún vai, tùy tiện nói.

Dù sao thù làm rách y phục của lò sưởi cũng xả được rồi, ta leo lên đó tiếp tục đánh đấm phiền phức làm gì chứ! Không đánh nữa.

- ---

Có ai xóa bình luận ko? Hay là bình luận spam bị app tự động xóa?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.