Hệ Thống Khởi Động, Truy Tìm Lò Sưởi!

Chương 18: Chương 18: Minh tinh muốn ôm (11)




“ Nóng quá!” Phó Kim Phong mềm mại nằm trong lòng Nhiễm Thanh Vân, cơ thể nóng rực mặc dù đã được tiêm thuốc ổn định nhưng nhiệt độ cơ thể vẫn không có dấu hiệu giảm.

Thần trí Phó Kim Phong mơ hồ, cảm nhận được cơ thể mát lạnh bên cạnh liền không ngừng tiến lại gần, ở trong lồng ngực rắn chắc dụi dụi.

“ Làm gì?” Nhiễm Thanh Vân bị quấy đến không thể ngủ tiếp, mắt hẹp nheo lại, tóm lấy cánh tay của người trong lòng.

“ Nóng quá!” Phó Kim Phong mơ hồ ngẩng đầu, lại bị ánh mắt đen đặc của Nhiễm Thanh Vân nhấn chìm.

“ Nóng quá… Thanh Vân, giúp anh.” Phó Kim Phong mơ hồ há miệng, lưỡi hồng ở trong đáy mắt Nhiễm Thanh Vân ẩn hiện trong bóng tối.

“ Đừng làm loạn, ngủ đi.” Nhiễm Thanh Vân tóm lấy cái tay ở bên dưới đang đặt sai vị trí, mắt nguy hiểm hơi ngheo lại.

“ Thanh Vân, giúp anh.” Hai tay Phó Kim Phong đều bị Nhiễm Thanh Vân nắm chặt, Phó Kim Phong bị nghẹn đến đỏ bừng mặt, thần trí mơ hồ, y cắn cắn môi, cuối cùng vẫn không chịu nổi thôi thúc của cơ thể, nhắm chính xác vị trí Nhiễm Thanh Vân, hôn xuống.

“ Thanh Vân…” Phó Kim Phong ngập ngừng, nửa hôn nửa cắn, lại không biết phải làm thế nào, bất đắc dĩ nhìn Nhiễm Thanh Vân chằm chằm.

Nhiễm Thanh Vân: “…”

“ Phó Kim Phong, anh chọc sai người rồi đấy!” Nhiễm Thanh Vân dùng sức, đem cơ thể nóng rực của Phó Kim Phong đè xuống dưới thân, nguy hiểm nói.

Trời đất đảo lộn, cơ thể được một khối hơi thở mát mẻ bao bọc khiến Phó Kim Phong thoải mái mơ hồ rên lên một tiếng. Phó Kim Phong vươn hai tay vừa được thả tự do, vòng qua cổ Nhiễm Thanh Vân cố định lại, như sợ Nhiễm Thanh Vân chạy mất, Phó Kim Phong hơi ngẩng đầu. một lần nữa cắn lấy môi Nhiễm Thanh Vân.

Nhiễm Thanh Vân: “…”

Bàn tay to lớn mát mẻ chạy dọc cơ thể, ở eo nhỏ dừng lại, chậm rãi luồn vào bên trong. Bộ đồ bệnh nhân không khó để cởi, Nhiễm Thanh Vân chỉ cần qua vài động tác đã có thể dễ dàng cởi bỏ nó.

“ Thanh Vân…” Phó Kim Phong thấp giọng gọi, cơ thể theo bản năng áp về phía Nhiễm Thanh Vân càng chặt.

Bàn tay to lớn phủ lên quả đào lớn phía sau, chậm rãi luồn vào khe rãnh, tìm kiếm cửa động.

Lạnh quá!

Nhiệt độ xung quanh đột ngột hạ thấp khiến Phó Kim Phong không kìm được run rẩy muốn đẩy người bên trên ra.

Phó Kim Phong khôi phục thần trí, ngồi bật dậy, điên cuồng thở dốc! Trời đã chuyển dần sang thu.

Mặc dù thân nhiệt của Nhiễm Thanh Vân không còn quá thấp như trước, nhưng để bị ôm cả một đêm Phó Kim Phong không khỏi cảm thấy lạnh.

Mở mắt ra, liền nhìn thấy khuôn ngực trần trụi của Nhiễm Thanh Vân.

“ A” Phó Kim Phong hoảng hốt, cả người liền giật lùi về phía sau.

“ Này!” Nhiễm Thanh Vân tâm tình không mấy vui vẻ, vòng tay qua đỡ lấy lưng Phó Kim Phong, giúp y không bị ngã khỏi giường.

Mặc dù là phòng vip nhưng giường bệnh cũng chỉ là giường đơn mà thôi, hai đại nam nhân cũng nằm không tránh khỏi cảnh chen chúc.

Phó Kim Phong nhìn Nhiễm Thanh Vân, đỏ mặt lắp bắp:“ Em... em...”

“ Âu phục không thoải mái!” Nhiễm Thanh Vân chậm rãi giải thích.

Lâu rồi mới ngủ được một giấc ngon, không muốn dậy chút nào.

“ Cái đó... chuyện hôm qua.”

“ Đương nhiên là em cứu anh.”

“ Cảm... ơn.“.

||||| Truyện đề cử: Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi |||||

“ Không chấp nhận.”

“ Hả?”

“ Em dù sao cũng cứu anh đến lần thứ ba rồi, hai lần trước cũng chỉ cảm ơn suông, nói sẽ đãi cơm em còn chưa thèm đãi nữa...”

“ Việc này... xin lỗi, tại anh bận quá!”

“ Bận bằng em không?” Một thần tượng chưa nổi như anh thì bận bằng thần tượng hạng A như ta không? Dối trá!

“ Vậy... để anh mời em đi ăn nhé!”

“ Không thích!”

“... hả?” Phó Kim Phong ngốc ngốc.

“ Cứu anh ba lần, chỉ được một bữa anh thôi sao?”

“ Vậy... em thích gì?”

“ Anh.”

“ hả?” Sao hôm nay người này nói cái gì y cũng không hiểu được thế?!!

“ Em muốn anh lấy thân báo đáp.”

“ Nhiễm Thanh Vân. em đừng đùa nữa.”

“ Em rất nghiêm túc, em cần anh.” Cụ thể hơn thì ta cần cơ thể của ngươi.

“ Anh... anh...”

“ Anh ghét em sao?”

“ Không có!”

“ Vậy chúng ta có thể thử ở bên nhau một thời gian.”

“ Hả...? Nhưng...”

“ Anh không ghét em đúng không?”

“ Đúng vậy... nhưng mà...”

“ Không ghét là được rồi, quyết định như vậy đi!”

“ Này...” Tại sao tên này lại đột nhiên bá đạo như thế chứ! Không cho y cơ hội từ chối luôn.

“ Phía sau em còn có lịch trình, phải đi rồi. Anh có muốn đi đâu không? Em đưa anh đi.”

Nhiễm Thanh Vân đem theo Phó Kim Phong ấn vào xe bảo mẫu của mình.

Mạc Thu:“...”

Được rồi, không có gì phải hoảng, y có thể tiếp nhận được.

Vừa mới nắm được lò sưởi vào trong tay, Nhiễm Thanh Vân chưa muốn ngay lập tức làm chuyện xấu. Có điều tên giám đốc kia đã rục rịch tính kế anh rồi, Nhiễm Thanh Vân không thể làm ngơ.

Trực tiếp đánh rớt ông ta.

Vị giám đốc đột nhiên bị khui ra một đống lịch sử đen tối, sau đó còn bị đuổi việc:“...”

Tận đến khi về quê an hưởng tuổi già rồi, ông ta vẫn không rõ mình đã động đến đại nhân vật nào trong giới.

Từ khi đến thế giới này, Nhiễm Thanh Vân đều hành sự rất cẩn thận.

Đối với những thói quen và tính cách cũ của thân thể này, y đều cẩn thận thay đổi dần dần, điều đó sẽ giúp y có thể dễ dàng che giấu không để thiên đạo phát hiện.

Lần này lại trực tiếp làm ra động tác lớn, thiên đạo rất có khả năng đã chú ý đến y.

[ Chủ nhân, ngài đừng tùy tiện phá hủy thiết lập nhân vật, bị thiên đạo phát hiện sẽ rất nguy hiểm.] Cưỡng chế đưa người ngoài vào trong thế giới đã là phạm luật rồi, còn lợi dụng nó để trị liệu. Nếu thật sự bị thiên đạo phát hiện, chắc chắn sẽ gặp rắc rối!

Nhiễm Thanh Vân không muốn gặp phiền phức, tỏ vẻ sau này sẽ chú ý!

Trời gần về đông, cũng là lúc sắp đến sinh nhật của Phó Kim Phong.

Qua sinh nhật lần này, y liền lên 27 tuổi.

27 tuổi, mới gia nhập giới giải trí được 3 năm, chỗ đứng cũng không vững vàng.

“ Phong ca, sinh nhật vui vẻ.” Nhiễm Thanh Vân mang theo một cái bánh ga tô thật lớn, đột nhiên xuất hiện trước của khách sạn.

Phó Kim Phong:“...” Phát hoảng!

“ Sao em lại ở đây?!!”

“ Muốn đón sinh nhật cùng với anh.”

“ Mau vào trong đi, cẩn thận bị bắt gặp.”

“ Sợ gì chứ!”

“ Nhiễm Thanh Vân.”

“ Được rồi được rồi, em sẽ không để mối quan hệ này ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh đâu.”

“ Không... haizz... được rồi, vào đi.”

Y không phải sợ sự nghiệp của mình bị ảnh hưởng, y lo bởi vì y mà sự nghiệp của người bị ảnh hưởng mà thôi!

“ Để em thắp nến.” Nhiễm Thanh Vân đặt bánh kem lên bàn.

“ Được rồi, mau ước đi!” Nhiễm Thanh Vân chìa chiếc bánh ra trước mặt Phó Kim Phong.

Để có thể cùng lò sưởi đón sinh nhật, Nhiễm Thanh Vân đã phải cố gắng chạy lịch rất nhiều, hơn hai ngày không được ngủ rồi.

Cơ thể này quá yếu, nếu tiếp tục không nghỉ ngơi sẽ chịu không nổi mất!

Sau khi cùng Phó Kim Phong ăn bánh kem, liền mệt mỏi ôm lấy y ngã xuống giường.

“ Em ngủ một lát, 12h gọi em dậy nhé!”

“ Được.” Phó Kim Phong ngồi tựa trên đầu giường, tùy ý để Nhiễm Thanh Vân ôm lấy eo mình, chăm chú lướt điện thoại trả lời những bài đăng chúc mừng sinh nhật của mọi người.

Sắp 12h rồi!

Phó Kim Phong hơi mệt, nhìn Nhiễm Thanh Vân đang say ngủ bên cạnh, không muốn đánh thức y cho lắm.

Nhiễm Thanh Vân tự mình tỉnh lại, đã là 12h 5 phút.

Nhiễm Thanh Vân:“...”

Lò sưởi chết tiệt, không gọi ta dậy.

Nhiễm Thanh Vân cắn cắn môi, lại nhìn thấy con người đang say ngủ bên cạnh, đành phải nuốt mấy lời định nói vào trong.

Âm thầm đăng một bài,...

* Tinh*

Phó Kim Phong:“ Tỉnh rồi sao?”

“ Ừm, phải đăng bài chúc mừng sinh nhật anh.”

“ Thật sao, em đăng cái gì thế?” Phó Kim Phong xoa xoa mắt, với lấy điện thoại.

“ Không có gì, ngủ đi, mai đọc.”

Các bạn chơi khăm tôi đúng không?

d m các người quá đáng vừa thôi!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.