Quay trong rừng có rất nhiều côn trùng, những người trong đoàn làm phim ai cũng phải vật lộn khốn khổ với đống côn trùng.
Làm gì có ai muốn bị đốt thành cái tổ ong chứ.
Đặc biệt là mặt.
Làm diễn viên mà bị côn trùng cắn lên mặt chẳng khác nào bị hủy dung, sẽ khó để thuận lợi tiếp tục quay.
Phó Kim Phong trước đây mỗi lần có cảnh quay trong rừng đều phải vật lộn rất khổ sở.
Hiện tại?
Lại hoàn toàn khác.
Không hiểu vì sao, mấy con con trùng trong rừng này đặc biệt sẽ không đến gần Nhiễm Thanh Vân, cho dù anh không bao giờ dùng thuốc xịt côn trùng, mấy con vật nhỏ này đều đồng dạng tránh anh rất xa.
Phó Kim Phong hầu hết thời gian đều bị Nhiễm Thanh Vân bám dính lấy, tự nhiên cũng sẽ được hưởng quyền lợi này.
Những người khác trong đoàn làm phim cũng muốn:“...”
Nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của anh ta, bọn họ liền không muốn nữa.
Thà dùng bình xịt côn trùng còn hơn là phải đối diện với anh ta.
Cảnh quay thứ 80.
Là một cảnh quay dưới mưa rất có chiều sâu.
Nhiễm Thanh Vân:“ Ây yo, Phong ca, người ướt hết cả rồi, cẩn thận bị cảm. Để em lau cho anh.”
Phó Kim Phong buộc phải dầm mưa:“...”
“ Được rồi cún con, em đừng náo nữa.”
“ Phong ca thật ngầu, em cũng muốn được dầm mưa như Phong ca.”
“Này, em muốn anh đánh gãy chiếc ô của em mới chịu dừng lại đúng không?”
“ Bên kia còn có đạo cụ dự phòng, gãy một cái không sao.”
Nhiễm Thanh Vân mặc dù mới học trên mạng, nhưng lại có tài năng diễn suất thiên bẩm, một dạng cợt nhả này diễn đến nghiện khiến những người có mặt ở phim trường đều phải hoài nghi nhân sinh... Đây rốt cuộc có phải thần tượng cao lãnh lạnh lùng trên báo đưa tin không vậy?
Bọn họ đều cảm thấy đây mới chính là bộ mặt thật của cậu ta.
Quay xong cảnh này, còn phải chuyển phim trường. Hai người bọn họ, lần đầu tiên đi cùng chuyến bay với nhau.
Những lúc đi sân bay, cũng không khác đang trình diễn ở một sân khấu nhỏ, tất cả mọi người đều sẽ nhìn vào.
Hai người bọn họ thống nhất sẽ làm như không quen nhau, một trước một sau lên máy bay.
Thật ra đề nghị này chỉ có Phó Kim Phong muốn, Nhiễm Thanh Vân không muốn chút nào.
Lò sưởi của mình muốn, y cũng không tiện từ chối.
Trên đường đi, đột nhiên nhớ đến Phó Kim Phong rất thích ăn bim bim khoai tây, liền ghé vào siêu thị mua vài gói, trong lúc ở sân bay sẽ nhờ trợ lý đưa hộ cho anh.
Lò sưởi hình như còn muốn uống trà sữa... ăn đồ nhật... lẩu cay...
Nhiễm Thanh Vân âm thẩm mở note ra ghi. Đợi có dịp sẽ cùng y đi ăn vậy.
Trong lúc quay, bọn họ có một cảnh phải phối hợp với một diễn viên phụ, diễn cảnh ba người.
Kết quả, bởi vì tối hôm qua hai bọn họ cùng nhau nói chuyện mờ ám.
Hiện tại, cứ nhìn thấy nhau liền cười...
Kết quả, cảnh quay không hoàn thành suôn sẻ cho lắm.
Tối về, hai người họ bàn bạc, cùng nhau lập một nhóm chat rồi thêm diễn viên phụ kia vào. Phó Kim Phong điên cuồng nhắn tin xin lỗi. Nhiễm Thanh Vân thỉnh thoảng sẽ nhắn một biểu tượng cảm xúc.
Có điều, nhắn chưa nổi vài câu, diễn viên phụ kia đã rời nhóm.
Mỗi Ngày Đều Chơi V: Giờ phải làm sao?
Nhiễm Thanh Vân V: Để ngày mai mua đồ xin lỗi em ấy.
Mỗi Ngày Đều Chơi V: Đành vậy thôi.
Hai người bọn họ, ngày hôm sau phải mua trà sữa xin lỗi người ta.
Cảnh quay thứ 97
Xảy ra một sự cố khá nghiêm trọng, trong lúc quay, có người bất cẩn gây ra hỏa hoạn.
Địa điểm quay là bên trong một căn động, cũng may, trong đó còn có một hồ nước, mọi người có thể dễ dàng lấy nước trong đó dập lửa, nếu không phải nguyên nhân gây ra đám cháy là do dầu hỏa.
Đám cháy bùng lên rất nhanh.
Phó Kim Phong khi ấy đang ngâm mình trong nước để chuẩn bị quay cảnh tiếp theo, nơi đó cách cửa động rất xa.
Nhiễm Thanh Vân thì khác, y vừa mới hóa trang xong, đang chuẩn bị bước vào trong động.
“ Thanh Vân, chạy mau.” Mạc Thu kéo tay Nhiễm Thanh Vân trong dòng người hỗn loạn.
Cảnh này có rất nhiều diễn viên quẩn chúng, đám cháy vừa bùng lên, tràng cảnh liền trở lên hỗn loạn.
“ Phó Kim Phong đâu?”
“ Sao tôi biết được chứ, cậu chạy trước đi, đã có người gọi cứu hỏa rồi.”
“ Anh chạy trước đi.” Nhiễm Thanh Vân cởi thượng y rộng thùng thình ra, ấn vào xô nước gần đó, nhanh chóng chạy vào.
Cảm quan của y luôn rất tốt, lò sưởi của y, chắc chắn bị kẹt phía bên trong.
Nhiễm Thanh Vân xông vào đám lửa, nhanh chóng quét mắt quan sát, liền phát hiện bóng người quen thuộc ở gần hồ nước, đám cháy vẫn chưa lan đến đó.
Ở cạnh hồ nước, có thể lửa không cháy đến, nhưng hít quá nhiều khí độc cũng rất nguy hiểm.
Thoáng qua, cũng có thể nhận ra người kia đã tiến vào trạng thái hôn mê rồi.
Nhiễm Thanh Vân xông đến bên cạnh Phó Kim Phong.
Lửa lớn cũng đã che khuất miệng hang, khói độc ngày càng dày đặc.
Một mình Nhiễm Thanh Vân xông ra sẽ không thành vấn đề, y chỉ sợ người này sẽ bị thương...
Nhiễm Thanh Vân mím môi, một lần nữa nhúng y phục vào trong nước, bọc lấy Phó Kim Phong.
Ném vải ướt xuống nền đất có thể trong một khoảng khắc dập được ngọn lửa, nhân lúc đó chạy ra ngoài.
Người không bị thương, có điều phục trang không thể dùng được nữa...
Tóc giả cháy khét rồi!!
Trải qua chuyện này, tình cảm của hai người họ đúng như Nhiễm Thanh Vân dự đoán, tăng thêm một bậc.
Phó Kim Phong có chế độ giảm cân rất nghiêm ngặt. Y rất hay bỏ bữa, những lúc ăn cũng không nhiều.
Có lần Nhiễm Thanh Vân tự mình mua đồ ăn tới đoàn làm phim, dưới danh là mua tặng đoàn phim, thực tế là muốn Phó Kim Phong ăn nhiều lên một chút.
Quá gầy, khi ôm sẽ không có đủ cảm giác.
Tuy nhiên Phó Kim Phong lại nói dối Nhiễm Thanh Vân là đã ăn rồi, từ chối bữa ăn của Nhiễm Thanh Vân.
Kết quả, đương nhiên bị Nhiễm Thanh Vân lật tẩy, ngoài ăn tô mì đó ra còn bị y ép ăn hết thêm hai cái bánh bao.
- ---
Tôi cứ rảnh rỗi lại không nhịn được muốn đăng bản thảo. Bảo thảo của tôi sắp cháy rồi!! Khét như bộ tóc giả của bọn họ vậy.
100cmt cố gắng bão 3-5 chương!