Hồng Gia Trang: Nữa Canh Giờ Sau.
Hồng Gia Trang chỉ thoáng một chút mà đã bị nhóm hai mươi mỹ nhân kia tàn phá tang tành, phòng ốc thì đã ngã đỗ đi không ít. Hiện có thể nhìn ra đã hơn bảy phần viện tử của Hồng Gia đã đỗ nát không thể sử dụng được nữa.
Tiếp thêm nữa canh giờ trôi qua, lúc này Hồng bà bà cơ thể đã yếu đi rất nhiều thoáng nhìn thì có thể nhìn ra được cơ thể già yếu của bà giống như ngọn đèn trước gió, có thể ra đi bất cứ lúc nào. Ôi thay đó cũng là chuyện sinh tử mà con người khó có thể tránh được.
Lúc này Hồng bà bà hiện đang ngồi ở một bàn ghế gỗ đơn sơ dưới bóng mát của một gốc cây già đã rất cằn cõi trước gió, bên cạnh thì được cửu muội muội Hồng Oa của mình luôn túc trực quan tâm bà.
Bỗng lúc này này Cửu muội Hồng Oa lại nói. "Đại tỷ.! Sau này chúng ta nên phải làm gì đây.?"
"Hàizz..." Nghe vậy Hồng bà bà lại liền thở dài nặng nề nói. "Cửu muội.! Tỷ tự thấy thời gian của mình đã không còn được bao lâu nữa rồi."
"Đại tỷ..." Nghe vậy cửu muội Hồng Oa liền bật thốt xong hốc mắt liền ngấn lệ rất đau lòng, tiếp Hồng Oa liền vội quay mặt đi đưa tay vội vã gạt đi hai hàng nước mắt.
Hiện cửu muội Hồng Oa do là muội muội thứ chín của Hồng bà bà cho nên tuổi tác cũng không quá lớn, mái tóc cũng không có điểm bạc nhiều như mây giống như Hồng bà bà.
Cửu muội Hồng Oa tuy rằng đã dự liệu đón ra được đại tỷ của mình sức khỏe đã yếu đi nhiều nhưng Hồng Oa hiện cũng khó mà chấp nhận được khi nghe chính miệng Hồng bà bà nói ra như vậy.
Hồng bà bà lòng cũng không mấy dễ chịu vương mắt nhìn lấy bóng lưng của cửu muội muội của mình nhẹ nói tiếp.
"Cửu muội.! Sau khi tỷ không còn nữa thì muội hãy thay thế tỷ tỷ mà dẫn dắt cái chi nhỏ Hồng Gia này giúp tỷ."
Ngừng lại một chút Hồng bà bà lại nói. "Và còn có việc hôm nay đã thành ra như thế, muội sau này cũng hãy nhớ đừng có đạp vào vết xe đổ này."
"Còn về chủ nhân người thì nếu có thể thì muội hãy thay ta dẫn dắt cái chi nhỏ Hồng Gia này được đi theo ngài ấy."
"Đại tỷ...". Cửu muội Hồng Oa nghe đến đây thì đã liền đau lòng không kìm được lập tức quay người lại nói.
"Muội sau có thể thay thế được tỷ chứ, muội còn rất thua kém tỷ tỷ lắm, cho nên đại tỷ chớ vội nói ra những lời như vậy lúc này. Bởi vì giờ muội vẫn còn chưa có thể gánh vác được cái vị trí đó của tỷ được đâu."
- ---------...----------
Hồng Gia Trang ở gần đó có một phòng ốc vẫn còn may mắn được nguyên vẹn, phòng này cũng rất đơn sơ không có gì nổi bật. Gỗ, ván, gạch, ngói của phòng này cũng rất cũ kĩ mục nát không kém gì ngôi miếu hoang.
Bên trong phòng này hiện có Hồng Chi và một số người khác hiện đang ở nơi này, lúc này bỗng Hồng Tiểu Nhi bên cạnh lên tiếng nói.
"Tỷ tỷ.! Tỷ đừng có buồn lòng vì việc đó nữa đi."
Hồng Chi nghe muội muội của mình nói thế nhưng mặt vẫn lặng thinh không muốn lên tiếng nói thêm gì. Lúc này Hồng Nhan cũng có mặt ở đây lại tiếp lên tiếng nói.
"Hồng Chi biểu muội.! Muội hãy nghe lời khuyên muội muội của mình mà đừng có như thế nữa đi, vì dù sao thì Đại cô cũng đã nói là đó cũng không phải việc mà muội có thể lường trước được rồi mà, với lại cũng không có ai trách cứ biểu muội nữa đâu."
"Nhưng... Đại di..." Hồng Chi nghe biểu tỷ Hồng Nhan khuyên bảo thì liền bất chợt nói. "Đại di người đã rất yếu rồi, cho nên nếu... nếu lần này mà vì chuyện này mà đại di có mệnh hệ gì thì muội sẽ rất đau lòng."
Nghe vậy Hồng Y mười sáu thân hình nhỏ nhắn muội muội của Hồng Nhan cũng liền hướng biểu muội hai mươi tuổi đầu Hồng Chi nói.
"Hồng Chi biểu muội.! Muội cứ an tâm mà đi tập luyện món vũ khí kia thì Đại cô đã vui vẻ rồi, còn nếu muội cứ mãi như vậy thì Đại cô nếu biết thì chắc cũng sẽ không vui vẻ gì đâu."
"Đúng đó Hồng Chi tiểu thư.!" Bên cạnh Tiểu Vũ, Tiểu Châu và Tảo Phi Phi cùng liền lên tiếng khuyên Hồng Chi.
Hồng Chi nghe được mọi người ai nấy cũng quan tâm mình thì trong lòng liền có cảm giác rất ấm áp, vì thế ngay lập tức tâm trạng của cô cũng liền vơi đi nhiều.
"Rầm.!"
Bỗng ngay lúc này bên ngoài có một nam nhân đang vội vã chạy vào choàng mở toang cửa hô nói.
"Có chuyện rồi.! Các biểu muội hãy mau tập trung hết ra ngoài mau lên."
Hồng Nhan lớn nhất trong nhóm nữ nhân lúc này nghe vậy liền quay sang người nam nhân đó vội hỏi.
"Hồng Lệnh biểu ca.! Có chuyện gì vậy.?"
Hồng Lệnh con trai thứ ba của Hồng bà bà liền vội đáp. "Chuyện hiện đang rất cấp bách, các biểu muội hãy mau ra ngoài trước đi rồi huynh sẽ nói sau."
Thế là trong sự ngỡ ngàng nhóm nữ nhân liền lập tức cùng với Hồng Lệnh rời đi ra ngoài tập chung hết ở chỗ Hồng bà bà.
- --------...----------
Hồng Gia Trang nơi gốc cây già cằn cõi đang cố vương mình chút hơi tàn che bóng mát cho Hồng bà bà và Cửu di Hồng Oa đang ngồi mát ở bàn ghế gỗ đơn sơ bên dưới.
Lúc này Hồng Gia đã được tập trung hết tất cả mọi người ở đây, trên mặt mọi người thì ai nấy hiện cũng chưa rõ ràng là có chuyện gì xảy ra nữa. Nên hiện tất cả đều đang rất ngơ ngác khó hiểu chờ Hồng bà bà lên tiếng.
Hồng bà bà sau một lúc lâu nhắm nghiền mắt chờ đợi cho mọi người tập trung hết thì mới liền mở bừng mắt hướng nhị nhi tử Hồng Nam lên tiếng nói.
"Hồng Nam.! Mọi người đều đã tập trung ở đây hết rồi sao.?"
"Vâng thưa mẹ.!" Hồng Nam liền đáp rồi lại thở dài một cái nói tiếp. "Hàizz... Hiện những lão bà tử và các nam đinh phụ trách các công việc lớn nhỏ của Hồng Gia đã trong lúc hỗn loạn mà đã gom hết tiền bạc và các món đồ có giá trị trốn chạy đi hết rồi..."
"Hàizz...!" Lại thở dài thường thượt Hồng Nam nói. "Cho nên hiện Hồng Gia chỉ còn lại bấy nhiêu đây người thôi ạ."
"Cái gì..." Phía đám người hiện đang tập trung giờ đã nghe rõ được mọi chuyện thì liền lập tức kinh ngạc xôn xao bàn tán.
"Cái Gì... Sao đám gia nhân bọn họ lại dám làm vậy chứ... Đúng là một đám vong ơn mà... Hồng Chi ta sẽ không quên thù này với bọn họ đâu... Bạch Nguyệt ta thấy bọn họ thật không đáng mặt người mà... Hồng Gia sao lại thành ra như thế này a... Tảo Phi Phi hai tỷ tỷ của ngươi có bỏ chạy hay không a...."
Cứ thế Hồng Gia mọi người liền loạn thành một đoàn, người thì mắt căm phẩn, người thì nhìn xung quanh xem người bình thường mình có quen biết còn những ai, người thì vội hỏi người bên cạnh người nọ có còn tại không.... x... x... o... o...
"Rầm...."
Bỗng thấy mọi người ai nấy cũng hoãn loạn Hồng bà bà liền một tay đập mạnh một phát lên cái bàn gỗ bên cạnh nói.
"Im lặng chút đi."
Tiếp mọi người liền bị âm thanh đập bàn lớn của Hồng bà bà mà liền trở nên im lặng hơn hướng Hồng bà bà chờ bà lên tiếng. Hồng bà bà đảo mắt một vòng thấy Hồng Gia hiện vẻ rất tiêu điều thưa thớt thì lòng liền lạnh lẽo tang thương cố gắng lên tiếng hướng nhị nhi tử Hồng Nam nói.
"Hiện Hồng Gia còn lại những ai. Nhị tử con hãy nói xem."
"Vâng thưa mẹ.!" Hồng Nam liền đáp xong lập tức cầm lên tờ giấy mà y đã ghi rõ ràng ra danh sách những người còn lại đưa qua cho Hồng bà bà xem.
Hồng bà bà thấy vậy liền lập tức cầm qua để lên bàn gỗ mở ra cùng với Cửu muội Hồng Oa bên cạnh xem xét.
Khi xem thoáng qua Hồng bà bà mắt liền có chút chết lặng khi nhìn rõ ràng là Hồng Gia hiện hầu như bọn gia nhân đã đi hết không còn một ai, số còn lại thì cũng chỉ là người nhà Hồng Gia mà thôi.
Và theo những gì Hồng bà bà hiện nhìn ra được thì liền biết số người đang ở lại là gồm có những ai. Lập tức tay Hồng bà bà liền run run vì tức giận khi biết được thông tin là Hồng Gia hiện chỉ còn có.
- Gia chủ chi nhỏ này:
Đại Tỷ: Hồng Cô ( 65 tuổi)
Cửu muội: Hồng Oa ( 40 tuổi)
Nam nhi, nữ nhi của Hồng Cô gồm có:
- Nhị nhi tử: Hồng Nam ( 40 tuổi)
Thê tử: Tiểu Hạ ( 38 tuổi)
Cùng với hai người con:
Nam nhi: Hồng Lữ ( 19 tuổi)
Nữ nhi: Hồng Giai Giai ( 17 tuổi)
- Tam nhi tử: Hồng Lệnh ( 35 tuổi)
Hiện vẫn độc thân.
- Ngũ nữ nhi: Hồng Kỳ Yên ( 27 tuổi)
Hiện vẫn độc thân.
- Còn về cả nhà năm người đại nhi tử Hồng Phàm thì cũng đã rời bỏ chi nhỏ Hồng Gia này mà đi từ trước rồi.
- Còn về thông tin người con thứ tư của Hồng Cô thì hiện chưa rõ hành tung phương trời nào.
- Nữ nhi của cửu muội Hồng Oa thì gồm có:
Đại nữ nhi: Hồng Chi ( 20 tuổi)
Nhị nữ nhi: Hồng Tiểu Nhi ( 17 tuổi)
Còn có ba tỷ muội nữ tỳ thân cận:
Đại tỷ: Tảo Phiên Phiên (20 tuổi)
Nhị tỷ: Tảo Phiêu Phiêu (18 tuổi)
Tam muội: Tảo Phi Phi (15 tuổi)
Còn có hai người thuộc hồng gia chi thứ sáu Lục Hồng, có hai nữ nhi hiện không biết có lý do gì nhưng phải chạy trốn đến Hồng Gia chi nhỏ Hồng Cô để nương tựa gồm có.
Nhị nữ nhi: Hồng Nhan (24 tuổi)
Ngũ nữ nhi: Hồng Y (16 tuổi)
Và còn có thêm hai nữ tỳ thân cận:
Tiểu Vũ ( 22 tuổi)
Tiểu Châu ( 18 tuổi)
Tiếp Hồng Gia còn có một đội thân cận vệ toàn nữ gồm có: Bá Nguyệt - Song Nguyệt - Bạch Nguyệt - Tô Nguyệt - Tú Nguyệt - Trung Nguyệt - Hỏa Nguyệt - Hoàng Nguyệt - Ni Nguyệt - San Nguyệt - Nhã Nguyệt - Long Nguyệt - Tiểu Nguyệt - Liêm Nguyệt - Khê Nguyệt - Đương Nguyệt - Linh Nguyệt - Trầm Nguyệt - Sắc Nguyệt - Nhụy Nguyệt - Hồ Nguyệt - Nhan Nguyệt - Phá Nguyệt - Bân Nguyệt - Kỹ Nguyệt - Xạ Nguyệt.
Cũng trong nhóm Nguyệt Vệ này còn có năm người hiện đang đi tuần sau đồi núi nhỏ phía sau chưa về kịp gồm có: Chỉ Nguyệt - Lộ Nguyệt - Thủy Nguyệt - Mỹ Nguyệt - Phi Nguyệt.
- Nguyệt Vệ: 31 Nữ nhân hào sảng, bá khí, ý chí kiên định, trung thành tuyệt đối.
Chung tổng nhóm Nguyệt Vệ có ba mươi mốt người tuổi tác toàn trẻ trung ngang tầm nhau chỉ có vài cá biệt là có chút lớn hoặc chút nhỏ hơn mà thôi.
Lúc này Hồng bà bà sau khi xem hết một lượt thì liền nhận ra rằng ngoài nhóm Nguyệt Vệ và năm người nữ tỳ thân cận của mấy đứa cháu của mình thì chẳng còn ai là người ngoài không mang họ Hồng nào nữa cả.
Nào là nam đinh, nào là lão bà tử, nào là nữ tỳ phục thị, nào là nam thân vệ tất cả bọn họ đều đã không từ mà biệt với Hồng Gia.
Hồng bà bà cơ thể đã suy yếu vô cùng nhưng lại một lần nữa bị làm cho phải kích động mà tối sầm mắt lập tức ngã ngửa người ra sau ngất luôn tại chỗ.
"Đại tỷ...!" Cửu muội Hồng Oa thấy vậy vội vương tay đỡ lấy hô gọi.
"Mẹ...!" Hồng Nam cùng thê tử Tiểu Hạ cũng liền rất lo lắng gọi.
"Nội tổ mẫu....!" Hồng Lữ và Hồng Giai Giai cũng liền lo lắng không kém lên tiếng hô gọi.
"Mẹ...!" Hồng Lệnh và Hồng Kỳ Yên cũng rất thất kinh sợ hãi hô.
"Đại di...!" Hồng Chi và Hồng Tiểu Nhi cũng lập tức hô lên một tiếng.
"Lão phu nhân...!" Tảo Phiên Phiên, Tảo Phiêu Phiêu, Tảo Phi Phi ba nữ tỳ thân cận cũng lo lắng gọi.
"Đại cô...!" Hồng Nhan, Hồng Y cũng lập tức lên tiếng hô gọi Hồng bà bà.
"Lão phu nhân...!" Tiểu Vũ, Tiểu Châu hai nữ tỳ thân cận cũng vội vàng lo lắng lên tiếng gọi.
"Lão Phu Nhân....!" Nhóm Nguyệt Vệ rất đông cũng liền ngay lập tức rất hoang mang lo lắng hô.
- ---------...----------
Hồng Gia Trang: Phía sau đồi núi nhỏ.
Ngọn đồi núi nhỏ ở phía sau lưng Hồng Gia Trang cây cối mịt mù um tùm dầy đặc, hiện bỗng nhiên không biết đã mất phải tội tình gì mà lại đang phải chịu đựng sự lùn sụt gắt gao của nhóm hai mươi mỹ nhân chúng yêu không biết từ đâu mà đến, mà nhóm hai mươi mỹ nhân này họ dường như cũng chẳng hề kiên nể gì cả, cứ mặc nhiên động tay động chân tàn phá không thương tiếc chúng cây cối để cố tìm ra được một cái gì đó.
Lúc này ở một nơi trong đồi núi nhỏ hiện có hai mỹ nhân vẫn đang kề bên cạnh nhau không ngừng lùn sụt kỹ càng từng ngóc ngách. Phía sau hai người này thì lại có thêm một mỹ nhân dáng vẻ rất nhút nhát cứ mãi lặng lẽ không lên tiếng bám theo đuôi.
Tìm kiếm thêm được một lúc thì bỗng một mỹ nhân mặt lớn xinh đẹp như nữ tướng liền lên tiếng nói với mỹ nhân mặt nhỏ nhắn xinh hơn bên cạnh.
"Lãnh.! Ngươi cũng không có phát hiện ra gì sao.?"
Lãnh Điệp bỗng nghe người luôn bên cạnh Du Điệp lên tiếng hỏi vậy thì liền vội vàng lập tức đáp. "Nơi này có gì đó khá là kì lạ a, rõ ràng lúc trước đã thoáng cảm nhận được khí tức của chủ nhân kia ở đây, nhưng chỉ thoáng có một chút ấy vậy mà liền lập tức không còn cảm nhận được luồn khí tức đó nữa."
"Ừ.! Du ta cũng thấy có gì đó rất là lạ vì điều đó." Du Điệp liền đáp xong lại nói tiếp.
"Nhưng thôi không cần phải quá bận tâm đâu, dù sao thì cái đồi núi nhỏ này cũng không quá lớn, chúng ta cứ từ từ tìm kiếm thêm là được."
"Ờ...!" Lãnh Điệp nhẹ đáp lời xong lại bất chợt nhớ đến gì đó nói tiếp. "Nhưng mà Du này.! Thế còn cái con sâu nhỏ nó cứ luôn đi sau phía sau chúng ta thì nên phải làm gì đây.?"
"Không đáng để để ý làm gì đâu." Du Điệp liền đáp xong nói tiếp. "Du ta vừa nhìn thì liền có thể biết chắc con sâu nhỏ đó nó không giỏi với việc lần theo dấu vết nên nó mới cứ mãi đi theo chúng ta mà thôi."
"Vậy sao nhất định phải là hai ta a, không phải vẫn còn nhiều người để lựa chọn hay sao a..." Lãnh Điệp hơi khó chịu nói nói.
"Phì..." Thấy vẻ khó chịu của Lãnh Điệp, Du Điệp liền phì cười xong nói. "Lãnh ngươi nghĩ đi đâu rồi a... Ha.. ha... Theo Du ta thấy thì chắc những người kia cũng không dễ dàng gì lắm nếu so với hai chúng ta đâu."
Lại cười thêm một cái Du Điệp lại nói. "Thôi.! Cứ mặc kệ con sâu nhỏ đó đi, chúng ta hãy cố gắng tìm kiếm thêm một chút nữa đi."
Cứ vậy Du Điệp, Lãnh Điệp lại vùi đầu tiếp tục vào công việc đi tìm kiếm La Thần. Còn con sâu nhỏ phía sau có tên Ấu Lam thì vẻ mặt có chút đáng thương cứ không ngừng tim đập mạnh nơm nớp lo sợ bẽn lẽn cứ thế theo sau chân hai người.
Và cứ vậy nhóm hai mươi mỹ nhân này cứ liên tục tìm kiếm, mà sự thật thì có ai ngờ được rằng chỉ là một ngọn đồi núi tuy không quá to lớn này, mà lại làm họ vô tình đã lâm vào tình cảnh khốn khó vô cùng.
Vì bởi tưởng chỉ là đơn giản nhưng sự thật thì lại không ngờ đã qua rất lâu thời gian rồi ấy vậy mà bọn họ vẫn không một lần cảm nhận được khí tức của La Thần hắn nữa.
- ---------!!!----------
Tự sự: Danh sách Hồng Gia Trang đã có rồi đó nha, hì... À mà thật ra cái Hồng gia này cũng không có quá nhiều nhân vật đến nỗi khó nhớ lắm đâu mọi người ơi.
- Bởi mọi người cứ việc tách riêng nhóm Nguyệt Vệ ba mươi mốt người sang một bên từ từ tính sau thì liền có thể nhớ được à...