Hoang Địa Tử Vong
Hoang Địa Tử Vong lúc bấy giờ kinh động cả một vần trời, trung tâm Thủy Đình tất cả chúng thì đều chấn kinh hãi lãng trước sự tình.
Hỏa diễm Phượng Hoàng dần tan lộ ra Dị Hình Ma Thú duy mãnh chẳng mấy gì là thương nặng. Điều này càng khiến cho chúng Yêu Tinh tộc, Nhân tộc và cùng tất cả người phía Tiên Tử cũng đều rất sững sờ.
“Sao có thể... Hắn... Hắn ta là ai mà lại có thể mạnh như vậy a... Tiên tử tỷ tỷ... Ma Vương ngài ấy gặp khó rồi sao... Không thể nào... Ma Vương không thể nào lại có thể yếu đến như vậy... X... X... O... O...”
Nhiều lắm sự hỗn loạn bàn tán xôn xao của tất cả mọi người có mặt. Bỗng bên phía nhân tộc lão thúc thân vệ bật thốt.
“Nhìn... Hắn... Hắn có phải hay không đó là thanh sáo cụ.?”
“Sao.? Sao hắn lại lấy ra cái thứ đó để làm gì a...”
Bên tứ nữ vị đại tỷ Vong Liên vẻ từng trải nhân gian cũng hiểu được đó là gì lên tiếng giải thích với mọi người.
“Đó là một loại khí cụ âm thanh của nhân tộc thường sử dụng để tấu khúc.!”
Út muội Sona ngạc nhiên. “Nhưng sao Tiên tử tỷ tỷ lại lấy cái đó ra vào lúc này.?”
Vong Liên, Nhãn Xuyên, Mị Phách đồng nhìn qua nhỏ lên tiếng. “Út muội à... Hắn là nam nhân đó nha...”
Tri Chu Dận Âm cũng khẽ gần đó lên tiếng. “La Thần hắn là định làm gì vậy.?”
“Còn làm gì nữa.! Rõ là muốn dùng nó để đánh tiếp đó.” Huyết Lưu Tinh vẻ ngắn gọn chốt hạ như vậy.
“Hả.? Dùng cái đó để đánh sao.? Đánh như thế nào a.?” Thủy Yên Tinh kinh ngạc thật sự.
Tinh Y Sư thì vẻ niềm nhiên hơn, hiện vẫn rất chăm chú nhìn La Thần hắn sẽ làm gì với cái khí cụ đó.
Rose ánh mắt cùng với Yêu Thần Quân và tất cả Nhị Hệ Đồng Chi đều cũng rất chăm chú xem rõ ràng La Thần Ma Vương tại thượng.
Ma tộc cùng Thiết Kỳ đầu bự cũng là khó tránh chăm chú nhìn kĩ. Huyết quỷ mĩ nhân cũng đồng dừng tay tra tấn Nhân tộc hướng mắt lên xem thế sự.
- ---------...----------
Phía trên La Thần lúc này đã thấy rõ thân hình cường trán kia lộ rõ chẳng hề bị thương nặng bao nhiêu. Lập tức La Thần trong đầu không ngừng loạn nghĩ rất nhiều thứ hòng để đối phó.
“Không được.! Nếu vẫn không tiến giai... Âu rằng sẽ không thể đánh lại hắn được.”
“Grừ...” Dị Tộc Ma Thú ánh mắt hung tợn tay nắm chặt thương kích lườm mắt khóa chặt lấy La Thần trước mắt, như rằng ý muốn ăn tươi nuốt sống vậy.
“Vu.....” Bỗng một âm thanh êm tai thoáng đưa trong gió vang lên.
Bầu trời cả một vùng bỗng thái vũ chuyển hồng, mây màu hồng phấn mĩ sắc bỗng rơi xuống từng cánh hoa rất lung linh diệu kỳ.
Đồng dạng hoa tuyết trắng buốt cũng nhẹ rơi hợp cùng một hình ảnh rất nhiệm màu. Khiến cho chúng thị đều nhất thời tất cả như chết lặng trước tiên cảnh trước mắt.
“X... X... O... O... Này... Này... Đó đó là gì vậy a...” Rất đông mọi người đều chưa từng thấy qua tuyết trắng, mây hồng, hoa đỏ, cảnh đẹp đến vậy mà hiếu kì.
“Phong Hoa Tuyết Nguyệt.....” La Thần bỗng hô lớn một tiếng.
Liền gió nổi phong bạo lay chuyển dữ dội cánh hoa mềm cùng tuyết trắng không ngừng vây lấy tên Dị Tộc Ma Thú kia.
La Thần tiếp nhẹ tay năng lên cây sáo đen văn hình tinh xảo trong tay, khẽ nhẹ miệng nhỏ nói.
“Bát Vạn Thiên Âm.!”
“Vu.....” Một tiếng êm nhẹ phát ra vẻ rất êm đềm liền vang.
Ấy nhưng phía bên đối diện thì hoàn toàn không êm ả nào cả, bởi vì mắt thấy hắn bỗng ôm đầu thét lớn tựa rất đau khổ cực hình.
“Tinh...” Bỗng sâu trong tai của nạn nhân bỗng khẽ vang. “Bụp....”
Máu tươi khẽ chảy ra đỏ thẫm khiến nạn nhân rất đau đớn. “Grào....”
Phong Hoa Tuyết Nguyệt không ngừng lưu động rút dần sinh khí của tên Dị Tộc Ma Thú. Khiến hắn ngẫn ngơ còn chưa rõ bản thân là đang xảy ra cái cớ sự gì.
“Hệ Thống.! Đánh giá hắn.!”
Ting... “Sức mạnh tụt giảm đáng kể.!”
“Vậy giờ chúng ta có thể thắng hắn không.?”
“Không thể.!”
“Hả.? Tại sao a...”
“Kí chủ cũng đồng sử dụng quá nhiều khí lực rồi.!”
“Chết tiệt...” La Thần hắn thật sự cảm thấy khó khăn rồi. “Nữ thần.! Có cách nào không.?”
“Kỳ Lân ngươi trừ khi là tấn giai...”
La Thần liền cắt ngang. “Không được.! Hiện đang chiến đấu làm sao lại có thể rảnh tay mà tiến...”
Còn chưa dứt lời thì.. “Phụt....”
La Thần kiện thân bỗng trở nên quá sức phụt máu, đôi tay của La Thần cũng bắt đầu run rẩy vì yếu sức.
Ting... “Cảnh báo nguy hại.! Kiện thân kí chủ hiện không đủ vững để chịu nổi áp lực lớn được nữa.”
“A......” La Thần bất kham thét lớn lao lên.
“Cửu Hồng Long.....”
“Grào....” Một tiếng gào thét đinh tai bỗng vang.
Phía sau La Thần bỗng xuất hiện huyễn ảnh chín con rồng lớn bức phá lao ra, lập tức cửu long hướng miệng lớn mở rộng như muốn nuốt chửng tên Dị Tộc Ma Thú phía trước.
“Gừ...” Hắn kia vẫn còn giận dữ gừ lớn.
Bỗng hắn liền xuất hiện thêm bốn tay nữa, liền hắn như hóa thành một ác quỷ sáu tay. Còn có trên tay cũng đều là thương kích sáu thanh.
“Grào...” Âm thanh gào lớn chấn động đồng vang lên lao mạnh về phía La Thần.
“Ầm......” Hư không sóng lực chấn mạnh khiến cho cả một vùng trời đều phải tan mây.
Thái vũ mây màu cũng vì thế mà cuộn mình tựa sóng lăn đi rất xa, nhường lại chỗ cho cả một khoảng trời xanh tươi xuất hiện.
Dị biến sáu nhọn thương kích công phá mạnh bạo vỡ tan huyễn ảnh cửu hồng long, tiếp còn thấy hắn vung thương không ngừng đâm lấy La Thần.
“Bang... Bang... Bang...” Vảy cứng Kỳ Lân hộ thân liền hiện đỡ cho La Thần không bị đâm thủng người.
“Hở... Ta khi nào lại có lớp vảy cứng như vậy.?”
Ting... “Kí chủ ngài hiện đã chính thức dung hợp với huyễn thú Kỳ Lân.!”
Ting... “Huyết tộc Hồng Hoang Kỳ Lân.!”
Ting... “Cảnh báo.! Hồn Linh hỗn loạn huyết tinh với kiện thân Tiên tử.!”
Ting... “Hồn Linh xuất hiện dấu hiệu rạn nứt.!”
Ting... “Cảnh báo.! Cưỡng ép thu lại Hồn Linh.!”
“Ặc.... không phải lúc này a....”
La Thần sau một hồi chịu công kích thì Hồn Linh của hắn đã không chịu nổi thật rồi. Liền nghe hệ thống cưỡng ép thu lại mà chấn kinh thật sự.
“Còn đang đánh mà....”
“Bùm....” Cánh lớn Hắc Xích Phượng một đòn cuối vung mạnh đón chặn thương kích, khiến cho La Thần bị chấn mạnh văng ra xa.
“Bùm...” Hư không như chấn vỡ vang lên, liền Hồn Linh biến mất.
Thay vào đó là một nữ nhân mỹ lệ Tiên Tử hiện thân, La Thần mắt đượm mệt mỏi mà khẽ khàn nhỏ nói.
“Gì chứ.! Ta đến đây có được mấy ngày đâu chứ.! Ta thậm chí còn chưa rõ được nơi này dáng vẻ như thế nào đâu.!”
Khẽ thở dài La Thần cố gắng vững thân lại giữa hư không, La Thần ánh mắt khó xử chẳng biết làm sao nhìn qua hướng tên Dị Tộc Ma Thú.
Mọi người lúc này phía dưới thật kì lạ lại đều một trận chấn kinh nữa rồi, bởi lẽ La Thần đã biến mất cũng không chấn kinh bằng hình ảnh trước mắt lúc bây giờ.
“Oa... Đó là lại là gì a... X... X... O... O...” Mọi người lại một phen sững sốt khi nhìn thấy Tiên Tử xuất hiện lúc bấy giờ.
“Y Sư.!” Tri Chu Dận Âm vẻ mặt cũng bỗng rất thất kinh. “Cái đó... Cái đó sao lại có thể.?”
“Không biết.!” Tinh Y Sư cũng tỏ ra mơ hồ. “Nữ Thần với Ma Vương là như thế nào đây.?”
“Oa... Lưu Tinh tỷ.!” Thủy Yên Tinh cũng tròn mắt. “Tỷ xem cái có có phải là...”
“Ừ.!” Huyết Lưu Tinh gật đầu khẳng định.
Út muội Sona cũng kinh ngạc. “Đại tỷ.! Cái đó sao lại có thể như vậy.?”
“Không rõ.!” Vong Liên khẽ lắc đầu. “Nhưng Tiên Tử ngay từ đầu đã có linh khí khác người rồi, vậy nên có chút tiên linh khí cũng là không lạ.”
“Ườm...” Nhãn Xuyên, Mị Phách cũng đồng ý gật gật đầu.
Rose cùng tất cả Yêu Thần Quân thì ánh mắt không thể rời vì ngưỡng mộ tột độ với Tiên Tử trước mắt.
Ma tộc cùng đầu bự Thiết Kỳ cũng thất kinh hãi lãng trước hình ảnh lúc này của Tiên Tử. Huyết quỷ mỹ nhân cũng đồng không dám tin tưởng lắm vào mắt của mình.
Chúng Yêu Tinh Tộc thì khiếp sợ đều quỳ xuống hướng Tiên Tử mà không ngừng nhỏ giọng chấp niệm nguyện cầu.
Nhân tộc lúc này cũng là một bộ mặt lạnh ngắt. “Sao có thể...”
“Thiếu gia.! Tiên Tử này xem ra không chỉ là một cái tên.”
Người người, ai ai, hiện cũng đều thất kinh trước Tiên Tử lúc này. Chỉ riêng có một người vẫn ngây ngô là không biết chuyện gì.
Và đó không ai khác mà chính là La Thần hắn không sai. Hắn vẫn chưa hiểu được là có chuyện gì cả, bởi lẽ hiện hắn vẫn rất căng mắt nhìn lấy chằm chằm vào tên Dị Tộc Ma Thú trước mắt.
Và chi tiết điều kỳ lạ đó chính là Tiên Tử hiện y phục đơn giản ấy nhưng không kém phần tao nhã của bậc thiên chủ. Một màu thanh trắng thoát tục càng điểm thêm phần diễm lệ.
Tóc đen xoã dài mềm mượt nhẹ lay theo gió càng khiến nhan sắc của Tiên Tử càng thêm phần lung linh huyền ảo.
Thân hình đã đẹp tuyệt trần, ấy vậy mà gương mặt nó cũng là vạn cầu khó được. Và một điều tối quan trọng khiến cho tất cả chúng sinh phải chấn động đó chính là.
La Thần Hắc Xích Phượng đã cũng không còn thấy nữa, mà thay vào đó để Tiên Tử có thể đứng vững trên hư không đó chính là nhờ có.
Cánh lớn trắng xinh của một thiên thần thật sự, lông vũ trắng muốt điểm phần sử thi giai thoại khó có thể tin tưởng.
Đôi cánh to lớn xòe mở rực rỡ khắc sâu tâm khảm chúng thị, chỉ riêng... Chỉ riêng mỗi một người là hiện vẫn còn chưa biết gì mà thôi.
“Ừ.!” Lúc này Huyết Lưu Tinh bên dưới lại khẽ nói khẳng định.
“Đó chính là của Nữ Thần.!”
- ---------...----------
La Thần vẫn mắt sắc lãnh chẳng mảy mai thế sự bên dưới liền hừ lạnh một cái nghiến chặt răng lên tiếng.
“Gì chứ.! Kiện thân Tiên Tử ta cũng không thua đâu.”
“Hoán phục...” La Thần liền vung tay hô lớn.
“Cạch... Cạch.... Cạch...” Lập tức y phục liền thay thế.
Áo lớp ngoài cổ cao xuất hiện, áo lớp trong len cao ôm lấy cái cổ nhỏ xinh, đặc điểm còn có áo không tay áo lộ ra cánh tay rất đẹp, áo này vừa vặn ôm lấy cơ thể ngực vừa phải nhưng không phần lộ ra chút gì lộ liễu quá đà.
Vai trái một giáp thép đen tuyền tinh xảo, tay trái dính chặt một khiên lớn nhưng lại nhọn như mũi thương to bảng.
Phần eo nhỏ cũng thấp thoáng ẩn hiện bởi do y phục tuy ôm sát ấy nhưng có nhiều lắm điểm hở lộ da thịt, hòng cho không bị quá nóng khi chiến đấu lâu dài.
Tay phải một kiếm lớn tinh xảo viền đỏ rực như lửa, quần ngắn bó sát lộ rõ đôi chân trắng tuyết tuyệt mĩ và cũng rất tiện cho việc vận động. Cộng thêm một tà váy ôm vòng eo nhỏ tung bay phía sau tựa áo choàng tướng lĩnh dài tới tận gót chân, càng khiến thêm phần nữ nhân hào kiệt.
Chân mang đen tuyền giày cứng tựa giáp thép kiên cố. Đầu gối cũng là được bảo vệ bởi một lớp giáp nhỏ đồng màu đen.
“Cạch... Cạch... Cạch...” Khiên nhọn như mũi thương lớn lại biến chuyển văn hình xinh đẹp chỉa ra phía ngoài khiến càng thêm đẹp đẽ.
“Xích Hỏa Phượng Hoàng khởi....” La Thần kiện thân Tiên Tử bỗng lại hô.
Bỗng liền trong thân xuất hiện huyết mạch Phượng Hoàng khởi hiện tương liên, liền nhìn thấy rõ ràng nhất đó chính là mái tóc đen của Tiên Tử nó bây giờ liền nhẹ nhàng chuyển động hoàn toàn sang một màu hồng phấn nhẹ bay, càng thêm điểm tô làn da trắng mịn màng xinh đẹp không tì vết của Tiên Tử.
Hình ảnh một nữ cường chiến binh cứ vậy lập tức được thành hình, cánh lớn thiên thần phụ họa càng thêm phần diễm lệ kinh động nhân sinh thế tục.
Khiến cho mãi về sau này chúng nữ nhân trong thiên hạ đều là xem hình ảnh ngày hôm nay này của Tiên Tử, mới chính là chân chính một hình tượng của nữ chiến binh muốn theo đuổi ước ao học theo.
Một nữ chiến binh mắt lãnh, hoán phục rực rỡ ánh nhìn, chiến đấu kiêu hùng chẳng kém cạnh chúng bậc nam nhân. Một chiến binh thật thụ mà ai ai cũng muốn mình có thể làm được như Tiên Tử ngày hôm nay.
“Thủy Vận Song Tử... Khởi....” Tiên Tử lại tiếp một tiếng hô nhỏ.
Liền Tiên Tử ánh mắt nhãn cầu bỗng chuyển một màu xanh biết rất long lanh tuyệt mĩ, khẽ nhè nhẹ ngẫn đầu tư thế xinh đẹp ấy thật khiến tâm khảm chúng thị đều luôn luôn mãi mãi không thể phai nhoà.
Tri Chu Dận Âm bên dưới tròn mắt khó có thể tin. “Nữ Thần.! Người có thể nói cho ta biết cô ấy là ai có được không.?”
Tinh Y Sư cũng đồng dạng vẻ mặt muốn biết tại sao cánh lớn thiên thần của Nữ Thần lại xuất hiện trên thân của Tiên Tử. Huyết Lưu Tinh thì bỗng nở một nụ cười khó hiểu trong lòng đang nghĩ điều gì.
Thủy Yên Tinh thì vẫn há hốc mồm không thể tin nổi, Sona cũng đồng dạng quay sang hỏi các tỷ tỷ của mình đó là cái chuyện gì.
Vong Liên, Nhãn Xuyên, Mị Phách cũng ngơ ngác nào có biết được đâu cái này nó là cái chuyện gì đâu chứ.
“Tiên tộc.! Sao lại có thể như vậy.?” Tên thiếu gia nhân tộc hiện quả thật chẳng dám tin vào mắt mình.
“Tiên khí.!” Huyết quỷ mỹ nhân cũng chấn động tâm can. “Chủ nhân người thật biết cách khiến cho người khác phải kinh động.”
Yêu Tinh tộc nữ nhân tóc đỏ chuyên loạn phá lúc bấy giờ cũng là rất ngơ ngác nhìn phía xa Tiên Tử hiện thân kinh hãi thế tục.
“Nữ Thần.! Cô ấy là Nữ Thần...”
- ---------...----------
Hoang Địa Tử Vong: Phía Nam.
Xa xa ở hướng nam của hoang địa hiện vẫn rất nhiều chúng Yêu Tinh tộc đang tiến để hòng nương tựa vị xưng vương nào kia.
Và cũng có rất nhiều người chọn cách tránh xa không đến vì e sợ nơi đó đợi bọn họ chỉ là một cái bẫy đoạt mạng.
“Tỷ.! Chúng ta giờ sẽ đi đâu.?” Một tiểu nữ hài yêu tinh vẻ ngoan hiền mặt lắm lem nhỏ lên tiếng hỏi vị tỷ tỷ nhân tộc bên cạnh.
“Muội mệt không.?” Vị tỷ tỷ vẻ chỉ quan tâm đến tình trạng của tiểu muội hơn vội hỏi lại.
“Không mệt.!” Tiểu muội muội ngoan lắm tiếp lời. “Muội chỉ muốn ở bên tỷ thôi.!”
“Ngoan...” Vị tỷ tỷ nhẹ mĩm cười ấm áp ôm tiểu muội muội vào trong lòng mình.
Tình cảm hai tỷ muội tuy không chung giống loại ấy vậy mà xuất hiện tình cảm tỷ muội rất khăn khít quan tâm lấy nhau. Quả đúng là một chuyện khó có thể thấy được.
Bỗng phương nam chấn động một nhóm quân dáng vẻ rất mạnh mẽ một đường đang không ngừng tiến đến.
Vị tỷ tỷ khó hiểu đưa mắt ra xa nhìn kĩ xem thế nào, ấy khi vừa nhìn thấy được thì cô lập tức rất kinh hãi tim loạn đảo.
Nhóm quân kia vài trăm tên gì đó, mỗi người đều là rất mạnh hơn Yêu Tinh tộc bọn họ. Và điều quái là đó chính là nhóm quân này không ngừng một đường chém giết không thương tiếc chúng sinh.
Trên mặt của bọn họ còn tỏ ra rất thích thú như là việc giết chóc đối với bọn họ cũng chỉ là một việc nhầm để giải khuây mà thôi.
Vị tỷ tỷ thấy rõ sự hung ác đó thì liền trong lòng rất sợ hãi, tiếp cô lập tức ôm chặt lấy tiểu muội muội quay đầu muốn bỏ chạy thật xa.
Tiếc thay hướng cô bắt buộc phải chạy ngược lại nó cũng chính là thẳng hướng bắc đến nơi của cái người nào kia xưng vương.