__ Kinh Sư: Tây Thành
Bầu trời lúc này đã ngã về xế chiều, hàng cây xanh phủ bóng mát đã ngã bóng phủ mát cả một con đường trước cửa Song Ngư tửu lâu.
Kênh dẫn nước ở trước Song Ngư tửu lâu thì cũng được phủ mát nhờ những hàng cây phía bên kia con kênh nước, cộng với thêm những ngôi nhà cao tầng bên kia kênh cũng góp phần không ít cho việc phủ mát cho con kênh nước lớn.
Lúc này kênh nước có vài chiếc thuyền nhỏ có, lớn có đang thả theo dòng nước ngấm nhìn phong cảnh, cùng với hưởng thụ không khí mát mẻ của hơi nước từ kênh nước. Phải nói thật là nhìn rất nên thơ hữu tình và rất sản khoái khi lúc này được ngồi trên thuyền thư giãn như thế.
Về phần trước cửa của Song Ngư tửu lâu thì cũng đang có đông người đang xếp hàng mua đồ chiên của tửu lâu. Nhìn thì chẳng có gì thay đổi hay có gì khác lạ với những ngày khác cả.
Nhưng không phải thế mà nó lại không có chuyện gì so với những ngày khác. Vì lẽ là hôm nay ai ai cũng đang bàn tán xôn xao và suy luận đủ kiểu về việc của Tứ Bất Tượng.
Bên trong Song Ngư tửu lâu giờ cũng đã không ít người của La Thần cũng đã biết tin tức, và giờ cũng đã hơi chút suy đoán lung tung về chuyện này rồi.
Bên trong tửu lâu Song Ngư, thì có nhóm Thập Ngũ Giai Nhân đang làm việc dọn dẹp khu bếp chuẩn bị kết thúc ngày buôn bán hôm nay. Tuy đang bận rộn làm việc nhưng các cô nương cũng rất vui vẻ và thoải mái, lúc này họ cũng đang rất theo xu hướng, cũng đang bàn tán sôi nổi về việc của Tứ Bất Tượng.
Bên ngoài có Diệp thúc, Diệp Thanh, Thiên Liên Anh, Dung Nhi và vài tên tiểu nhị làm thuê cũng đã biết tin tức nóng của ngày hôm nay nhưng bọn họ đang rất bận rộn làm việc nên giờ cũng không có thời gian để nói về chuyện này.
Hải thẩm, Lục thẩm, Diệp thẩm bên trong cũng đang làm việc nhưng do bản tính lương thiện sợ thị phi nên cũng không dám nói gì về việc này.
Phía sau tửu lâu lúc này Bá thúc cũng đã vừa bên ngoài mới quay về, liền lúc này Hải thúc, Lục thúc liền tiến lại hỏi thăm tin tức về thiếu gia La Thần.
Bá thúc liền vội nói là có gì sẽ nói sau, rồi liền cũng không dây dưa mà lập tức tiến về phía khu nhà ở tìm Hoa thẩm báo cáo tin tức.
Khi vừa thấy Bá thúc, Hoa thẩm liền nhanh hối thúc nói. "Thế nào rồi.? Đã có tin tức gì của thiếu gia chưa.?"
Bá thúc liền đáp. "Vẫn chưa tìm thấy thiếu gia hiện đang ở đâu cả. Về phần nhóm Thất Tinh Lang hiện cũng đã bị người của Tứ Bất Tượng đuổi ra khỏi nơi hẹn với thiếu gia rồi."
Ngừng một hơi Bá thúc nói tiếp. "Cho nên bây giờ lão cũng không biết thiếu gia có xuất hiện ở nơi hẹn hay là không nữa."
"Nhóm Thất Tinh Lang giờ thì đang ở ngoài cổng thành bắc tiếp tục đợi thiếu gia. Lão giờ về lấy một ít thức ăn đem đi cho bọn họ, định sẽ tiếp tục ở đó đợi xem sao."
"Haizz..." Nghe vẫn chưa thấy La Thần, Hoa thẩm liền thở dài một cái xong nói. "Thôi.! Vậy lão giờ hãy đi chuẩn bị đi."
Nói xong Hoa thẩm cũng liền rời đi, hướng tới phòng của Song Ngư bước vào. Lúc này Song Ngư cũng vừa mới tỉnh dậy hiện đang được Hồng thẩm bón cho chén thuốc.
Khi Song Ngư vừa thấy Hoa thẩm bước vào thì liền gấp gáp hướng thẩm ấy nói ngay. "Thẩm.! La Thần huynh ấy vẫn chưa quay về sao..."
Thấy vẻ mặt nhợt nhạt mang theo một chút những hạt mồ hôi của Song Ngư, Hoa thẩm liền thấy có chút thương tâm nên liền nhẹ nhàng khuyên nhủ nói.
"Muội tử cháu giờ không nên lo lắng cho thiếu gia đâu. Việc quan trọng của cháu lúc này là hãy biết trân trọng tấm thân của mình trước đã."
"Còn về việc thiếu gia thì thẩm tin chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra cả đâu. Thiếu gia rất nhanh sẽ quay lại thôi, nên là cháu giờ cũng nên gắng uống thuốc rồi tịnh dưỡng một chút đi."
Nghe Hoa thẩm nói thế Song Ngư liền biết La Thần giờ vẫn còn chưa về rồi. Thế là trong lòng cô lúc này liền thấy càng thêm nóng ruột như lửa đốt. Lo lắng lại càng tăng thêm một tầng và cũng không thấy có dấu hiệu của sự giảm nhiệt.
Hồng thẩm bên cạnh tuy chỉ vừa mới đến nơi này, còn vẫn chưa hiểu rõ lắm Song Ngư là gì ở đây nhưng xuất phát từ tấm lòng thiện lương nên Hồng thẩm cũng lên tiếng khuyên nói.
"Hồng thẩm thấy những lời Hoa thẩm nói rất đúng. Nên giờ cháu hãy nghe lời uống hết số thuốc rồi hãy nghĩ ngơi thêm chút đi."
Song Ngư biết có hỏi thêm nữa thì cũng vô dụng nên cô cũng liền không nói nữa mà ngoan ngoãn uống hết chén thuốc từ tay của Hồng thẩm.
- ---------...----------
Ở một căn phòng gần đó có hai người nữ nhân vừa mới được Hoa thẩm nhận vào, lúc này cũng có chút nghi hoặc về việc của Tứ Bất Tượng hôm nay.
Lúc này một trong hai cô nương lên tiếng nói. "Thật sự tin tức Tứ Bất Tượng này được truyền đi có chút lạ, nhưng mà việc càng lạ hơn đó chính là chuyện của ở nơi này."
Cô nương còn lại có vẻ cơ thể hiện đang có bệnh, sắc mặt có chút tái nhợt đang nằm ở trên giường nghe vậy liền nói. "Bạch nương nói vậy là có ý gì thế.?"
Cô nương Bạch nương liền đáp. "Bộ Kỳ Kỳ không thấy chuyện Tứ Bất Tượng cả bốn cùng động chân thì là chuyện rất đáng chú ý cũng như là một sự việc kinh thiên sao."
Ngưng một chút Bạch nương nói tiếp. "Nhưng Kỳ Kỳ biết lạ một điều là gì không.?"
Kỳ Kỳ đang nằm trên giường cũng đã có chút tò mò nhưng thấy Bạch nương cứ nhấp nhả nhấn nhá, nên liền có chút khó chịu nói.
"Có gì thì cứ nói ra, chứ cứ ấp úng như vậy làm gì.?"
Thấy khuôn mặt của Kỳ Kỳ đã có chút khó chịu Bạch nương cũng liền không kéo dài nữa, nên liền nói.
"Điều kỳ lạ đó là cả đám người ở tửu lâu này đều chỉ bàn tán như chuyện vui thường ngày không hơn. Còn một việc nữa đó là thiếu gia nhà bọn họ chỉ trễ hẹn giờ quay về có một ngày thôi ấy vậy mà cả đám giờ đã có chút loạn lên hết rồi."
Hít thở một hơi Bạch nương nói tiếp. "Phải nói thật một điều là nhìn bọn họ chẳng ra vẻ hiểu biết lễ tiết chút nào cả. Nhưng lạ thay là chuyện nhỏ về trễ của thiếu gia bọn họ xem ra nó còn lớn hơn việc của Tứ Bất Tượng nữa."
Cô nương tên Kỳ Kỳ nghe vậy cũng liền chút khó hiểu rồi liền có chút suy đoán nói. "Không chừng việc thiếu gia bọn họ đang đi làm có lẽ rất hệ trọng nên bọn họ mới biểu hiện ra như vậy.?"
Bạch nương nghe tuy thấy có lý nhưng cũng không cho là đúng hoàn toàn nói. "Việc Tứ Bất Tượng lớn như vậy mà bọn họ chỉ xem như chuyện qua đường hàng ngày. Vậy chuyện thiếu gia bọn họ làm nó phải còn lớn như thế nào đây.?"
Nghe thế Kỳ Kỳ cũng thấy Bạch nương nói đúng, nhưng rồi cả hai lúc này cũng liền rơi vào trong bế tắc vì cả hai cô nương quả thật không thể nghĩ ra một đông gia của một tửu lâu nho nhỏ này thì có chuyện gì mà lớn đây.
Trong lúc cả hai cùng đều đang bế tắc không nghĩ ra thì ở một nơi khác của thành Kinh Sư lúc này cũng có một cô nương giờ cũng đang bế tắc ngồi nhìn ra bên ngoài cửa sổ lầu ba của một căn nhà cao nhìn xa xăm suy nghĩ gì đó.
Cô nương này có một khuôn mặt nhìn dễ thương đáng yêu vô cùng, tuy hiện cô không nở một nụ cười nào nhưng cũng có thể làm cho chúng nam nhân phải mê đắm đến nỗi chết đi sống lại rồi.
Cô nương này sau một hồi suy nghĩ thì liền quay lại nói với vị nữ tì bên cạnh. "Thật không thể tìm hiểu được chút xíu tin tức gì sao.?"
Nữ tì liền trả lời. "Quả thật nô tì có hỏi những người đêm đó từng nhìn và tiếp xúc qua tên đó rồi, nhưng quả thật là hôm đó tên đó chỉ mới xuất hiện lần đầu nên không ai biết hắn là ai cả. Đến ngay cả tú bà cũng chẳng hề biết hắn là ai."
Cô nương dễ thương liền có chút đâm chiu nói. "Không phải muội nói tên đó chỉ là một tên thương nhân hay sao. Nhưng sao thương nhân mà lại có hành tung bí ẩn như vậy nha."
Nữ tì cũng hơi khó hiểu nói. "Cái này... cái này thì quả thật nô tì không biết nữa."
Cô nương dễ thương thấy nữ tì cũng đã hết cách, thế là cô liền nhớ đến gì đó liền nói tiếp. "Không phải lão Thái Ti biết về tên đó hay sao. Vậy sao muội không đi hỏi lão một chút đi."
Nữ tì nghe vậy cũng liền nhớ đến gì đó nói. "Cái này nô tì cũng đã từng hỏi lão Thái Ti rồi, nhưng lão lại nói một câu khiến nô tì rất bất ngờ."
Cô nương dễ thương nghe vậy liền hướng nữ tì nói gấp. "Thái Ti lão đã nói gì mà làm muội phải bất ngờ vậy.?"
Nữ tì lúc này có chút ấp úng nói. "Lão... lão... nói... nói là. Những người như chúng ta cũng đừng nên có ý định tiếp cận vị công tử đó làm gì... lão còn nói là vì... vì... vì là những người như chúng ta thật không xứng để ngồi nói chuyện ngang hàng với vị công tử đó."
"Hả..." Cô nương dễ thương liền kinh tâm động phách khi nghe thế, liền cô hướng nữ tì hỏi ngay. "Không phải hắn chỉ là một tên thương nhân thôi sao. Sao lại có loại thương nhân uy khí lớn đến như vậy được.?"
"Cái này... cái này nô tì cũng chẳng rõ nữa." Nữ tì cũng rối rắm không kém khi nhớ lại những lời lão Thái Ti nói.
Thế là cô nương dễ thương lúc này liền nghĩ hôm đó những tỷ muội của cô đã vô tình vuốt phải râu hùm rồi. Thế là cô nương dễ thương liền có chút lo lắng bất an hiện ra trong lòng của mình.
Nữ tì thấy thế cũng liền không biết nói gì thêm, thế là chỉ biết nếp mình đứng bên cạnh cô nương dễ thương không nói thêm gì nữa.
_____... ______
Kinh Sư Đông Thành: Hoàng Cung
Lúc này ở một khuôn viên của ngự hoa viên có một lão trung niên mặt long bào xanh nhạt, loại mà hoàng đế thường mặt hàng ngày khi không phải lúc lên triều.
Lúc này trước mặt hoàng đế có những thần tử thân cận đang đứng nghiêm trang chờ hoàng đế mở miệng. Lúc này qua một hồi lâu rồi thì cuối cùng hoàng đế cũng lên tiếng nói.
"Các vị ái khanh tin tức linh thông chắc là cũng đã biết lúc này trong thành Kinh Sư đang có một việc rất đặc sắc rồi nhỉ.?"
Ngừng một chút hoàng đế lại đánh một vòng nhìn hết một lượt các vị thần tử của mình. Xong thì mới mở miệng nói tiếp.
"Vậy không biết ở đây ai trong các vị lúc này có thể nói cho trẩm biết là có chuyện gì đang xảy ra không.?"
Lúc này một vị quan văn thuộc Ngự Sử Đài liền bước ra nói. "Khởi bẩm hoàng thượng.! Theo tin tức nhận được thì khả năng cao chuyện này rất đúng với lời bàn tán. Theo thần thấy thì chuyện này chín phần chắc chắn là có bảo vật gì đó kinh thiên rồi."
Hoàng đế vẻ mặt không chút biểu tình nói. "Thật vậy sao.?"
Lại tiếp thêm một vị quan gia khác lúc này cũng bước ra nói thêm. "Khởi bẩm hoàng thượng.! Theo tam ti đã thu thập tin tức nhận về và xấp xếp lại thì đã có được thông tin như vầy..."
Ngừng lại một chút rồi lão quan giải thích nói. "Có thể nói là trong lúc Bắc Báo được giao cho nhiệm vụ kiểm tra xấp xếp phần thi khảo hạch lần này ở rừng Phong Lâm thì đã vô tình phát hiện ra bảo vật."
"Còn ba Tứ Bất Tượng còn lại thì cũng có trách nhiệm giám sát cuộc thi năm nay nên cũng đã vô tình nắm bắt được tin tức của Bắc Báo."
"Đúng thế... đúng thế..." Các vị quan gia còn lại cũng rất đồng tình với suy đoán này, nên đã liền lập tức lên tiếng đồng tình.
Thấy các vị ái khanh ai nấy cũng đã đồng tình với suy đoán này nên hoàng đế cũng không muốn hỏi kĩ hơn mà ngay lập tức hướng các vị ái khanh nói.
"Vậy theo các vị ái khanh Tứ Bất Tượng đã vô tình làm rúng động dân chúng của cả thành Kinh Sư như vậy thì giờ nên làm thế nào mới phải."
Nghe vậy một vị quan gia liền bước ra nói. "Bẩm hoàng thượng.! Theo thần thấy thì phải triệu cả bốn Tứ Bất Tượng vào triều để khiển trách về sự việc lần này."
Một vị quan gia khác thì nói. "Bẩm hoàng thượng.! Còn theo thần thì giờ triều đình nên cử người đến Phong Lâm để làm rõ sự việc của Tứ Bất Tượng trước thì mới tính tới việc có khiển trách hay là không.?"
Nghe vậy một vị lão quan khác nhìn có chút lớn tuổi liền bước ra nói tiếp. "Bẩm hoàng thượng.! Theo thần nghĩ thì triều đình nên ngay lập tức cử người đi gặp Tứ Bất Tượng hỏi về việc này thì sẽ rõ ràng hơn."
"Có thể thứ Tứ Bất Tượng phát hiện không phải là bảo vật mà là thứ khác nguy hại đến việc khảo hạch của lần này cũng không biết chừng."
"Đúng thế... Đúng vậy..." Một số các vị quan gia có mặt ở đây lúc này lại có thêm vài ý khác nữa. Rồi tình hình lúc này là đã có bốn phe phái với bốn luồn ý kiến khác nhau.
Hoàng đế thấy vậy liền có chút đau đầu rồi đẩy chuyện này sang một vị quan mà từ lúc đầu tới giờ vẫn hiện chưa có ý kiến gì nói.
"Không biết Thái Sư Thống Quốc Hành Chinh Phạt Sự. Kinh ái khanh có ý kiến gì với việc này không.?"
Kinh lão vẫn im lặng xem kỳ biến thì bỗng nghe hoàng đế nói vậy, thế là lão đành bất đắc dĩ lên tiếng nói.
"Khởi bẩm hoàng thượng.! Sự việc này hiện còn chưa biết đâu mới là sự thật, cho nên thần hiện cũng không có ý kiến gì."
Ngừng một chút Kinh lão nói tiếp. "Theo thần thấy việc này hoàng thượng nên hỏi Ngự Sử Đài, Cẩn đại nhân xem sao.?"
Cẩn Đình Ba lão vẫn đang yên lặng đứng một bên thì được chuyền cho cục thang đỏ nóng này, nghe vậy lão liền gấp gáp không chờ hoàng đế lên tiếng thì đã lên tiếng nói trước.
"Khởi bẩm hoàng thượng.! Thần thì cũng giống ý kiến với Kinh lão nên thần nghĩ hoàng thượng sao không thử hỏi Thái Úy Quyền Tướng Quốc Sự, Động lão xem sao.?"
Động lão đang vuốt râu nhàn nhã xem kịch vui thì liền đứng hình khi được Cẩn lão chuyền cho cục than nóng. Thế là lão cũng không kém cạnh với hai người trước, lão cũng liền không đợi hoàng đế lên tiếng thì cũng đã lên tiếng nói trước.
"Khởi bẩm hoàng thượng.! Lão thần thì cũng đồng với ý kiến của Cẩn đại nhân, cho nên là hoàng thượng tại sao không thử hỏi Thái Bảo Chi Sự Phụng Hình xem sao.?"
"Đủ rồi.!" Hoàng đế liền có chút mất bình tĩnh hô lớn dừng lại.
Nhìn thấy các vị ái khanh ai nấy cũng đùng đẩy thì hoàng đế có chút không nói nên lời liền ngay lập tức muốn lên tiếng khiển trách.
"Gầm... Grào....."
Đúng lúc này một tiếng gầm thét lớn vang vọng cả một vùng trời làm cho tất cả mọi người ở Kinh Sư lúc này liền bỗng kinh tâm động phách hoảng hốt không thôi.
Trên bầu trời lúc này liền xuất hiện những cuộn mây bị cuốn lại lăng đi như một cuộn bánh đang lăng về phía trước vậy.
Ở phía xa phía chân trời hướng trong rừng Phong Lâm thì có thể thấy có vạn quả cầu đang dị động trên không trung, chắc chín phần mười là do linh khí bạo động từ vạn quả cầu đó đã tạo ra một luồn chấn linh khí lớn, nên đã khiến mây trên trời đã bị đẩy nhanh ra xa và bị cuộn lại nhìn rất kì lạ.
__ Thành Kinh Sư
Dân chúng trong thành lúc này liền hoang mang tột độ khi nhìn thấy từng mảng mây kì lạ ở trên trời, cộng với tiếng gầm lớn của Ma thú vừa mới nghe được, thế là liền lập tức lo lắng rồi liền ngay chủ động quay về nhà ngay lập tức.
Một nơi nào đó trong thành Kinh Sư, cô nương dễ thương và nữ tì đang bế tắc về chuyện của La Thần thì bỗng dưng nghe được tiếng gầm lớn của Ma thú. Cô nương dễ thương liền quay đầu hướng cửa sổ lầu ba nhìn ra ngoài.
Không nhìn thì thôi, chứ vừa nhìn thì trái tim bé bỏng của vị cô nương dễ thương liền thất kinh đập mạnh một cái rõ to. Nữ tì bên cạnh cũng nương theo nhìn qua, nữ tì cũng không khác với cô nương dễ thương là bao, cũng liền thất kinh đứng hình.
Một hồi kinh tâm, cô nương dễ thương liền bật thốt nói. "Cái này thì là có chuyện gì đây a."
__ Thôn Tích Hà
Thôn Tích Hà ngoài thành lúc này thì dân chúng cũng chẳng khá hơn, mọi người cũng liền lập tức dừng lại mọi công việc, tiếp theo thì cũng liền chạy nhanh về nhà của mình.
Cả đại gia đình nhà Trương lão người mà đã cho La Thần thuê đất giờ hiện cũng đang ngoài đồng chăm sóc cho đám cây cà chua của La Thần. Thì lúc này cũng bỗng chứng kiến được hiện tượng vạn quả cầu kì lạ hướng phía xa đường chân trời lúc này.
Thấy thế Trương lão liền xem ra hiểu sự đời đã liền hướng các nhi tử của mình nói. "Các con mau về nhà chuẩn bị thu thập đồ đạc, tất cả nhanh tiến vào thành Kinh Sư để tránh tai bay họa gió."
Ngừng một chút Trương lão bỗng nhớ đến gì đó nên liền hướng đứa cháu của mình nói. "Đại tử.! Con hãy nhanh chạy đi nói một tiếng với cả nhà Dương Minh Thành cũng xấp xếp rồi cùng chạy vào thành luôn đi."
"Vâng ạ.!" Đại tử nhanh đáp rồi cũng ngay lập tức hướng nhà Dương Minh Thành mà chạy đi.
__ Kinh Sư: Tây Thành
Song Ngư tửu lâu sau khi bị kinh động một lúc thì bây giờ cũng đang gấp gút thu dọn việc buôn bán lại. Mọi người lúc này vẻ mặt ai nấy cũng đã có chút lo lắng rồi nên ai nấy cũng đang rất nhanh tay nhanh chân thu dọn.
Phía xung quanh bên ngoài Song Ngư tửu lâu lúc này cũng đã không còn thấy đông người nữa, mà giờ chỉ thấy có một vài người vội vàng chạy nhanh qua nhanh lại, tất cả bọn họ đều có chút lo lắng vội vã chạy về nhà.
Quán mì nhỏ bên đường thì vị thẩm bán mì cũng đang rất gấp gáp thu dọn xạp mì của mình lại. Tuy vẻ mặt thẩm ấy giờ tỏ rõ sự mệt mỏi cùng với những giọt mồ hôi vươn vãi, nhưng thẩm ấy cũng không chịu dừng lại nghĩ chút mà vẫn đang rất cố gắng tay nhanh không ngừng gấp gáp thu dọn.
Cạnh bên tửu lâu là nhà ở của La Thần. Lúc này ở đây Song Ngư đã quá lo lắng nên đã nước mắt rơi lã chã, Hoa thẩm bên cạnh thì hết lời khuyên nhủ muội ấy, nhưng có vẻ cũng không có mấy tác dụng là mấy.
Thút thít Song Ngư hướng Hoa thẩm nói. "Thẩm ơi.! Sao La Thần huynh ấy vẫn còn chưa có quay lại nữa.?"
"Haizz..." Thở dài một hơi Hoa thẩm lại tiếp tục ở bên cạnh khuyên nhủ muội ấy.
Ở một căn phòng gần đó có hai vị cô nương mới được Hoa thẩm nhận vào làm lúc này cũng vẫn còn kinh tâm. Lúc này vị cô nương đang nằm trên giường có vẻ bị bệnh, không kìm được kinh tâm bật thốt nói.
"Ma thú Đại Ma Cảnh!... Xem ra lần này sẽ có một trận lớn rồi."
__ Đông Thành Kinh Sư: Hoàng Cung
Sau khi chấn động qua đi hoàng đế liền hô lớn ra lệnh nói. "Triệu kiến Thập Bát Thiên Sát ngay lập tức."
"Tuân mệnh hoàng thượng." Một tên thị vệ đang đứng phía xa bên ngoài liền hô lớn tuân lệnh xong liền lập tức rời đi.
Truyền lệnh xong hoàng đế liền tiếp hướng các vị ái khanh nói. "Theo ta thấy Ma thú này cấp bật cũng không thấp nhưng tại sao Tứ Bất Tượng lại không thông báo trước về việc này cho triều đình vậy. Trong số các khanh có còn ai biết về việc này nữa không hả.?"
Hoàng đế có chút nổi giận không chó đánh mèo liền thao thao phát tiết cơn nóng giận của mình.
Các vị quan gia lão thần ai nấy cũng đều im lặng không nói gì, qua một hồi bỗng Thái Sư Thống Quốc Hành Chinh Phạt Sự, Kinh lão liền bước ra nói.
"Bẩm hoàng thượng.! Chuyện này xem ra Tứ Bất Tượng đã có chút thất trách, nhưng chuyện đó cứ để sau này nói sau, còn giờ việc quan trọng nhất là phải lập trận pháp phòng ngự cho thành Kinh Sư trước đã."
Thấy cuối cùng thì cũng có một vị ái khanh lên tiếng, hoàng thượng liền có chút thu liễm nói. "Suy nghĩ của khanh trẩm đã nghĩ tới rồi. Không phải vừa rồi trẩm mới lệnh triệu kiến Thập Bát Thiên Sát hay sao.?"
"Hoàng thượng anh minh...." Như là có một bật thang để xuống nước, các đại thần liền ngay lập tức cùng hướng hoàng đế vuốt giận.
__ Thành Kinh Sư
Cứ thế rất nhanh hoàng cung giờ cũng đã liền có chút kế hoạch phòng bị xử lí cho việc này rồi, dân chúng ngoài thành thì giờ cũng đang nhanh chân chạy vào thành Kinh Sư, những người trong thành thì đóng cửa kín không đón khách, vì có lẽ họ sợ trong lúc loạn mà sẽ có kẻ xấu trà trộn.
Về phần kinh doanh thì các tửu lâu, khách điếm lúc này đây là được lợi nhiều nhất. Vì lượng khách bỗng không mấy chốc nữa thôi thì liền rất nhanh đông đúc, đến nỗi không đủ chỗ ở, một phần khác cũng bởi vì đã gần tới ngày tuyển chọn nhân tài nữa.
Nên số phòng trống phải nói là ít càng thêm ít, cho nên việc sẽ có rất nhiều người không có chỗ nghỉ ngơi mà đành phải như ăn mày cùng ngồi lại cùng nhau ở hai bên đường thì cũng không có gì lạ.
Tình hình giờ đã đang chuẩn bị diễn biến đến nghiên trời lệch đất nhưng sự kiện này nếu muốn biết rõ hơn thì giờ phải qua xem bên Phong Lâm đã xảy ra chuyện gì thì mới biết rõ hơn được.
Thôi không dài dòng nữa!. Giờ thì hãy cùng qua bên diễn biến ở Phong Lâm xem nó có gì nào.
Đi Thôi!.....
- ---------!!!----------