Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 379: Chương 379: Động đất ở đông khánh (11)




Người này có ý đồ xấu!

Dù hệ thống chỉ là một chuỗi con số, nhưng mấy năm ở chung với phương Bồng Cơ khiến nó ngày càng hiểu rõ tỉnh nết của cô. Vừa nghe thấy giọng điệu này, trái tim nó đã như muốn tuột ra ngoài, thần kinh căng như dây đàn, đắn đo nửa ngày trời mới mở miệng hỏi: “Ký chủ có chuyện gì thế?”

Khương Bồng Cơ nhân lúc xung quanh không có ai liền tìm nơi bằng phẳng ngồi xuống, mười ngón tay áp vào nhau, dáng vẻ vô cùng thong dong.

Nhưng như thế lại càng khiến hệ thống đau tim.

Khương Bồng Cơ chậm rãi nói: “Còn nhớ nạn tuyết ở Thượng Kinh năm đó tạo từng hỏi mày điểm tích lũy có thể đổi lấy lương thực được không, lúc đó mày nói cấp độ kênh livestream của tạo không đủ, cho dù đủ thì mười ngàn điểm chỉ đổi được một trăm cân lương thực lèo tèo thôi, phải vậy không?”

Hệ thống không giống với sinh vật, người ta có kho dữ liệu lưu trữ, gì chứ chuyện quên lãng là không bao giờ có.

Khương Bổng Cơ “nhắc” kỹ như thế hiển nhiên hệ thống không thể giả ngu được. Nghĩ tới quy mô của trận động đất lần này nó liên đoán được ý của Khương Bổng Cơ, tâm trạng lập tức bình tĩnh lại: “Giờ ký chủ muốn đổi điểm tích lũy lấy lương thực phải không? Kênh livestream của kỷ chủ đã đạt cấp bốn, có thể mở sản trao đổi rồi, nếu có muốn thì bây giờ có thể đổi được lương thực

Ha ha.... tên chết tiệt lòng tham không đáy..... Khương Bổng Cơ rũ mắt giấu đi ánh mắt khinh thường.

Năm đó cô còn chống được thì giờ sao có thể cho nó khoái chí?

Trừ đi hai mươi ba triệu điểm tích lũy mà cố dành dụm thì trong tài khoản còn dư ba mươi ba triệu điểm khán giả kênh livestream ủng hộ cho trận động đất này. Con số này đã trừ đi một nửa làm điểm “hoa hồng” cho hệ thống.

Nói cách khác, khán giả đã đóng góp ít nhất sáu mươi sáu triệu điểm kể từ khi động đất xảy ra.

Khương Bồng Cơ từng thăm dò giá cả thị trường bên thế giới đám khán giả nên cũng biết rõ.

1 đồng thưởng =1 điểm tích lũy.

Hệ thống cho tỷ giá với mười ngàn điểm tích lũy đổi một trăm cân lương thực.

Điều này có nghĩa là gì?

Có nghĩa mười ngàn đồng mua được một trăm cân gạo.

Gạo ở thế giới khán giả giá cả không giống nhau, với hai mươi cân gạo loại thường giá khoảng năm mươi đồng.

Nhẩm tính tỷ giá mà hệ thống đưa ra liên thấy nó gian xảo tới mức nào. Nếu là bình thường Khương Đồng Cơ còn có thể vì hệ thống còn có chút công dụng mà nhắm một mắt mở một mắt để mặc nó cắt xén.

Heo mà, tất nhiên phải nuôi cho béo mập rồi mới làm thịt được Thế nhưng số điểm thưởng này là dùng để cứu trợ thiên tai, nếu Khương Hồng Cơ đã hứa với khán giả thì cô nhất định sẽ làm được.

Vì thế cô muốn giao dịch với hệ thống, nhưng tỷ giá phải điều chỉnh lại một chút

“Mười ngàn điểm đổi một trăm cân lương thực a, mày muốn nhấn lúc cháy nhà mà hồi của a?” Khương Đồng Cơ nhếch miệng nói.

Hệ thống lại nói: “Giao dịch vốn là chuyện hai bên đồng thuận, sao có thể gọi là hội của?”

Khương Bổng Cơ thầm giật giật khóe miệng, mấy ngày nay không giáo huấn chắc hệ thống này muốn ăn đòn đây?

Hình như nó nghĩ cô chỉ có thể đổi lương thực với nó nên mới chảnh chó như vậy?

Khương Bồng Cơ chép miệng, ngón tay đan vào nhau, nhìn có vẻ hờ hững.

“Tỷ giá này không thay đổi được hả?” Cô hỏi.

Hệ thống nói: “Không được, đây là tỷ giá được cài đặt sẵn, ký chủ và kể cả hệ thống đều không có quyền sửa đổi”

Khương Bồng Cơ nghe xong thì thở dài.

Có một số tên tiểu nhân luôn thích ảo tưởng sức mạnh, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, thật khiến người ta mệt mỏi. Cô không nói chuyện với hệ thống nữa, ngón trỏ vạch một đường trong không trung, kéo khung thuộc tính của bản thân ra

Giao diện thuộc tính của cô ngày càng dài, chỉ số mỗi hạng mục cũng ngày càng tỉ mỉ hơn.

Ánh mắt cô lướt qua những nội dung không có ý nghĩa, chăm chú vào dòng [Vũ lực cơ sở 51 điểm, dung hợp vũ lực +67 điểm]

Năm đó theo Uyên Kinh tiên sinh rời Thượng Kinh, cô từng dung hợp giá trị vũ lực một lần, hệ thống cũng thăng cấp một lần. Sau này trong nửa năm ở Lang Nha làm mấy nhiệm vụ vặt vãnh và yêu cầu livestream chán phèo muốn sấp mặt mới dung hợp vũ lực một lần nữa, hệ thống lúc đó cũng “trùng hợp” thăng cấp.

Giằng co khoảng mười lăm phút, hệ thống mới chủ động hỏi: “Vậy ký chủ có muốn đổi lương thực không?”

“Mày thấy tao Có nên đổi không?”

Cô mỉm cười hỏi lại, nhưng đôi mắt không một tia gợn sóng, ánh mắt vẫn lạnh đến thấu xương.

Hệ thống chần chờ một lúc rồi trả lời: “Theo số liệu hệ thống tính toán, kiến nghị kỷ chủ đổi. Trận động đất lần này lên tới cấp bảy cấp tán, dự chẩn đã xảy ra năm lần, chỉ tính riêng Thượng Kinh số người chết đã hơn ba mươi ngàn người...”

Đừng thấy số lượng ba mươi ngàn này ít, số dân thường Thượng Kinh khoảng một trăm hai mươi ngàn người, tính thêm hơn một trăm ngàn cấm quân trú đóng, tổng cộng tầm hai trăm hai mươi ngàn người.

Cấm quân phần lớn đều ở quần doanh nên thương vong sau trận động đất không nhiều.

Nói cách khác nếu không tính cấm quần thì tỷ lệ tử vong đã lên tới một phần tư số dân ở Thượng Kinh.

Đây chỉ là số người xác nhận đã tử vong, số người còn chút hơi tàn bị chôn lấp dưới đống phế tích còn nhiều hơn nữa.

Số liệu của hệ thống bày ra trước mặt như muốn nói rõ với phương Bổng Cơ - Nếu muốn làm Thánh mẫu thì đừng xót điểm, xót điểm thì đừng có mà lải nhải. Nó nhân lúc cháy nhà hội của đó thì sao, không thích thì đừng đổi, chết người cũng không phải lỗi của nó, dù sao chẳng liên quan gì tới nó hết...

Nghe hệ thống nói bóng nói gió, Khương Đồng Cơ không những không thẹn quá hoá giận mà còn lộ vẻ bí hiểm khó đoán.

Hệ thống còn tưởng Khương Bổng Cơ cuối cùng rồi cũng phải chịu thua, nhưng không bao lâu sau nó liền nhận ra chỗ không đúng.

Mặt cổ quá tỉnh rồi!

Chẳng lẽ nó mới là người không giữ được bình tĩnh?

Khương Bổng Cơ như nói chuyện phiếm: “Hệ thống à, hai chúng ta dính nhau ba bốn năm rồi nhưng hình như tạo chưa bao giờ tự giới thiệu đàng hoàng với mày.”

Hệ thống ngửi thấy mùi nguy hiểm nhưng không biết vấn đề ở chỗ nào, chỉ có thể hỏi lại: “Cô chẳng phải đã giới thiệu rồi sao?”

Rất lâu trước đây khi quan hệ của Khương Đồng Cơ và đám khán giả còn chưa tốt, cổ từng giới thiệu lại lịch của bản thân để hù bọn họ.

“Có giới thiệu, nhưng không đầy đủ” Khương Đồng Cơ dường như đã quăng chuyển đổi lương thực qua chỗ khác, hệ thống ngày càng thấy không ổn, cô nói tiếp: “Giờ nghĩ lại tạo nên nghiêm túc giới thiệu lại với mày.

Tên: Khương Hồng Cơ.

Nghề nghiệp: Thượng Tướng Liên Bang

Giới tính: Nữ

Quân đoàn trưởng quân đoàn bảy, nắm trong tay một phần mười quyền lực Liên Bang...”

“Cái này tôi biết” Hệ thống nhìn thì bình tĩnh nhưng thực ra đã sắp mất kiên nhẫn.

Anh hùng không nói chuyện năm xưa.

“Không, tạo còn chưa nói xong” Khương Bổng Cơ nói: “Ứng cử viên quân đoàn trưởng đều phải có điều kiện tiên quyết.”

Hệ thống thuận miệng hỏi: “Cần điều kiện quỷ quái gì?”

“Cấp độ phát triển của vùng não tinh thần ít nhất phải đạt tới cấp 3S” Khương Bồng Cơ bình thản trả lời.

Thế nhưng đối với hệ thống, câu trả lời này không khác gì bom nguyên tử nổ bay não của nó.

Hệ thống không chút phản ứng, Khương Bổng Cơ nói tiếp: “Các nhà khoa học chia từng cấp độ năng lực tinh thần dựa trên tiểu chuẩn khoa học, tổng cộng 21 cấp từ cấp F thấp nhất đến cấp 3S cao nhất. Mỗi lần thăng cấp, vùng não tinh thần đều có sự nhảy vọt về chất. Cấp độ càng cao không có nghĩa chỉ số thông minh càng cao, cũng không có nghĩa là trình độ phát triển của vùng não càng cao, nó chỉ cho thấy năng lượng tinh thần càng cao... Mày trốn cái gì mà trốn?”

Lời còn chưa dứt, một nguồn năng lượng nhỏ bé dường như muốn chạy khỏi não Khương Bồng Cơ, nhưng lại có một sức mạnh tinh thần thuần khiết trói chặt nó lại.

“Hệ thống... mày nói tao nghe, mày trốn cái gì hả?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.