Mười mấy người cùng xông vào nhưng đến cái vạt áo của Khương Bồng Cơ cũng không chạm được chứ đừng nói là muốn gây rắc rối cho cô.
Đám người không một chút quy tắc chiến đấu, không có ý thức phối hợp, không đi theo một chiến thuật nào, chỉ biết mù quáng đâm đầu xông lên như mấy con bò húc. Bọn chúng không những không tận dụng được ưu thế của sức mạnh nhiều người, ngược lại còn tự hố lẫn nhau, Khương Bồng Cơ không tốn chút sức đã dọn dẹp sạch sẽ bọn chúng.
Trên mặt đất liên tục quăng quật vài tên bị thịt, âm thanh trầm đục vang vọng.
Từ Kha he hé mí mắt, thấy Khương Bồng Cơ nhàn nhã dạo bước giữa đám người, những động tác trông vô cùng bình thường nhưng lại mang khí thế của một vị tông sư.
“Ta chưa bao giờ thấy ai yếu ớt như các ngươi, còn muốn đi giết giặc phỉ? Không bằng các ngươi đi mua mỗi đứa một khung thêu, ở nhà ráng học thêu thùa may vá! Dựa vào chút bản lĩnh này mà đưa các ngươi đi giết giặc phỉ, thật đúng là chẳng đủ cho người ta chém nữa!”
Khả năng khống chế lực của Khương Bồng Cơ đã đạt tới cảnh giới không sai một li, cô không đánh bọn chúng thành tàn phế nhưng trong vòng vài phút đừng mơ có thể ngồi dậy láo toét với cô.
Một đám đàn ông bị Khương Bồng Cơ nhục nhã tới mức đỏ mặt cháy tai, dường như sống trên đời chỉ tổ tốn cơm, dù có đi tự sát cũng chỉ làm mặt đất thêm ô nhiễm.
“Này này, mấy người, sao tên nào cũng như yếu sinh lý vậy, chân nào chân nấy nhũn như cọng bún, đứng cũng không đứng đàng hoàng được à, mới ngáng chân có tí tẹo đã ngã lăn quay nằm khóc la ăn vạ. Các ngươi chưa ăn sáng à, hay là đêm qua đi với cô nào vận động mạnh quá, hay là nằm trong chăn tự xử nhiều quá?” Khương Bồng Cơ mở miệng châm chọc, trước giờ cô vẫn không quan tâm tới chừng mực, nhất thời quen miệng cứ thế mà tuôn lời “vàng ngọc” ra luôn.
Mặt cậu gà con Từ Kha đỏ lựng như trái táo, ánh mắt nhìn Khương Bình Cơ như thể đang nhìn quái vật. Những lời thô tục như thế lại có thể phát ra từ một vị lang quân của danh môn sĩ tộc sao???
Đối với loạt bình luận “WTF” đồng cảm với Từ Kha đang bay đầy màn hình, Khương Bồng Cơ vẫn tỉnh queo như không liên quan tới cô, cũng không cảm thấy lời mình nói có gì sai. Thế này mà gọi là thô tục? Vậy hồi xưa cô uống rượu rồi đoạt giải quán quân “Cuộc thi kể chuyện tục” thì sao? Cô đã cố gắng dùng vốn từ văn nhã nhất của mình rồi!
Hệ thống lúc nãy mặt còn vui như tết, nay đã đờ đẫn ra, xem ra nó không thể quay về với cuộc sống bình thường được rồi. Có ký chủ như thế này, nó hoàn toàn mất niềm tin vào cuộc sống.
Những người xung quanh đều trợn mắt há mồm.
Nhưng lại có một đám người giống như cắn thuốc lắc, phấn khích không kiềm chế được.
Thông báo của hệ thống nhảy liên tục, kéo vài trang cũng không hết.
Người xem [Tổng Tài Bá Đạo] thưởng 1314 cái Iphone
Người xem [Không Phục Thì Nhào Vô] thưởng 11 bộ sưu tập 520 cái quần lót sọc xanh trắng.
Người xem [Tao Gà Lắm] thưởng 99 đóa hồng xanh.
...
Đáng chú ý nhất là một chùm pháo hoa nở rộ hoành tráng trên màn hình ảo, hiệu ứng đặc biệt gần như độc chiếm lấy toàn bộ màn hình
Người xem [Nghèo Rớt Tiền Đô] thưởng 1 du thuyền tư nhân sang chảnh.
Người xem [Nghèo Rớt Tiền Đô] thưởng 1 du thuyền tư nhân sang chảnh.
Người xem [Nghèo Rớt Tiền Đô] thưởng 1 du thuyền tư nhân sang chảnh.
Những thông báo tương tự y hệt nhau nhảy liên tục 9 lần, phòng livestream mất một giây tĩnh lặng, để rồi nổ tung bởi hoa.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi ]: Quát Đờ Hợi, đại gia có khác, đúng là nghèo chỉ còn mỗi tiền, 9 chiếc du thuyền sang chảnh đó trời!
[Bác Gái Chia Cơm Căng Tin ]: Em muốn ôm chân đại gia, người ở đâu cho em theo với!
[Penguin Musume]: Phòng chúng ta tuy ít người, nhưng... bàn về độ vung tiền như rác thì nhiều thật đó _(:3)∠)_
1 chiếc du thuyền sang chảnh bằng với 1,000 điểm tích lũy, tương đương 1,000 tệ livestream, nếu đổi ra tiền ở thế giới bọn họ sẽ là 1,000 nhân dân tệ. Đại gia nhà người ta quăng liền tù tì 9 chiếc, nghĩa là người ta có thể không chút nháy mắt tiễn đi 9,000 tệ!
Đối với những phòng hotstream khác, chút thưởng này chẳng đáng là bao, nhưng với một phòng mới nổi như thế này thì lại là một khoản lớn hiếm thấy.
Khương Bồng Cơ có chút ngạc nhiên, nhìn thấy điểm tích lũy đang dần dần tăng lên, cô im lặng nheo lại đuôi mắt, vẫn là sắc mặt khó đoán như ban đầu.
[Nghèo Rớt Tiền Đô]: Bác Streamer tuyệt lắm, quăng thưởng ủng hộ.
Nhìn đi, đại gia là phải phóng khoáng như thế, nhưng trong lòng Khương Bình Cơ lại chỉ có cười lạnh.
[Một khúc Nghê Thường, giai nhân danh truyền bốn phương. Nay có khán giả [Nghèo Rớt Tiền Đô] khao khát Streamer một điệu múa, yêu cầu múa động lòng người, thời gian ít nhất 10 phút, phần thưởng nhiệm vụ: 9 chiếc trực thăng tư nhân sang chảnh.]
[A. Nhận nhiệm vụ, B. Từ chối]
Trực thăng cùng du thuyền đắt tương đương nhau, đều là điểm giao dịch ảo của phòng livestream.
Nói cách khác, nếu như Khương Bồng Cơ tiếp nhận nhiệm vụ, chịu múa 10 phút trước mặt bàn dân thiên hạ, để vị đại gia kia thỏa lòng mong ước cho đánh giá cao, cô mới có thể nhận được thêm 9,000 điểm thưởng, trừ đi hoa hồng cho hệ thống thì còn lại một nửa số điểm.
Khương Bồng Cơ không nghĩ tới mình còn chưa bắt đầu chọn chế độ giao lưu 50% hay 100%, thì một thằng giàu chảy mỡ đã nghiêm túc nghiên cứu quy tắc của phòng chiếu, đồng thời đưa ra nhiệm vụ giá cao, đây là chức năng riêng của chế độ livestream theo chỉ định.
Còn chưa kịp để hệ thống la hét giải tỏa hết nỗi phấn khích cực độ, Khương Bồng Cơ đã nhanh chóng lựa chọn từ chối. Điểm nhiệm vụ chỉ định của đại gia vốn lưu trong tổng điểm thưởng của hệ thống bỗng bị trả lại, tiếng hét ăn mừng của nó tắt ngúm một cách đột ngột giống như con vịt bị bóp cổ. Nó u oán thét lên: trời ơi ký chủ, đó là 9,000 điểm tích lũy đó, chỉ cần nhún nhảy vài cái là có thể lấy được rồi mà ~”
Khương Bồng Cơ quát: “Im miệng!”
Cùng lúc đó, cô cũng đưa ra một thông báo bằng bình luận.
[Streamer V]: Cám ơn lòng yêu mến và sự nhiệt tình của quý vị, nhưng phòng này từ chối tất cả nội dung của chế độ “livestream theo chỉ định”, cũng không tiếp nhận nội dung livestream mang tính cưỡng chế. Đây là vấn đề nguyên tắc, không liên quan tới vấn đề khác.
Nhân cơ hội này, Khương Bồng Cơ nói đơn giản qua một vài quy tắc bỏ phiếu để chọn chế độ livestream giao lưu 50% và 100% luôn. Tuy chiếu tự do không có chủ đề cụ thể rất thú vị, nhưng theo đó kỳ vọng cũng sẽ giảm bớt, thời gian dài cũng sẽ nhàm chán. Hơn nữa cũng không thể bảo đảm mỗi lần livestream tự do có thể gặp chuyện thú vị, ngay cả cô cũng có khi cảm thấy cuộc đời vô vị nhàm chán chứ đừng nói là đám khán giả ngồi trước màn hình.
Cái mới lạ của phòng chiếu livestream có thể níu giữ lòng hiếu kỳ của khán giả, nhưng lại không thể giữ nổi sự thích thú khi theo dõi của họ.
Mặc dù Khương Bồng Cơ không có biểu hiện gì, ngay cả ánh mắt và nét mặt đều không có chút thay đổi. Nhưng Từ Kha bên cạnh lại nhạy cảm phát hiện ra tâm tình lang quân nhà mình lúc nãy vốn vẫn còn rất tốt bỗng dưng lại như bị mây mù bao phủ, hình như đang cực kỳ không vui. Chẳng lẽ, lang quân vô cùng thất vọng với đám người đang la liệt dưới đất?
Từ Kha không nhịn được nghĩ ngợi lung tung, nhưng cậu ta còn chưa kịp hiểu rõ, Khương Bồng Cơ đã bước tới lấy lại cây quạt đàn hương mà Từ Kha đang cầm.
“Ngươi sắp xếp cho bọn chúng, buổi tối về phủ bàn bạc lại, ngày mai chính thức huấn luyện.”
“Nếu vẫn tệ hại như thế này thì cũng không cần giữ lại làm gì cho tốn cơm.”
Nét mặt Khương Bồng Cơ lạnh lẽo, tựa như đang cố áp chế xúc động, khiến người ta bất giác cúi gằm mặt không dám ho he. Từ Kha ý thức được, lang quân nhà mình thật sự muốn nổi bão rồi.