Tổ chuyên án số 0.
Vu Kiện châm thuốc, nói:
"Lần này hắn vậy mà để mục tiêu cùng người xem livestream tương tác với nhau, đem sinh tử của bọn họ giao cho quần chúng. Quả thật không chỉ phản bác thông báo của chúng ta về việc livestream là ghi âm sẵn, mà còn hung hăng quất lên mặt chúng ta mấy cái tát!"
Lâm Cửu Nguyệt ở một bên lốp bốp gõ bàn phím, từng đoạn chương trình, từng đoạn chỉ lệnh không ngừng hiện ra.
"Chúng tôi sắp hạ được tường lửa của hắn!"
"Tốt, một khi đánh hạ thành công, trước tiên đem đáp án công bố lên! Ba người bọn họ không thể chết!"
Tinh thần Vu Kiện lập tức tỉnh táo, song quyền nắm chặt. Nghẹn lâu như vậy, bị một lần lại một lần vả mặt, hắn phi thường khát vọng tát cho đối phương một cú thật mạnh.
"Rõ!"
"Ba!"
Lâm Cửu Nguyệt đem đoạn chỉ lệnh cuối cùng nhập vào.
"Bingo!"
"Thành công rồi!"
Nhưng một màn tiếp theo, nụ cười trên mặt Lâm Cửu Nguyệt trực tiếp cứng ngắc lại.
Đội của cô xác thực đã đánh hạ thành công tường lửa của phòng livestream, nhưng đây lại là một cái bẫy. Sau khi tường lửa sập, tất cả phòng livestream còn lại trên Douyu đều trở thành Phòng Livestream Tử Vong.
"Xoát xoát xoát xoát!!!!"
Giao diện đổi mới.
"Fuck!"
Thời điểm chút kiêu ngạo còn lại bị triệt để đùa bỡn, Lâm Cửu Nguyệt bỗng cảm thấy vô cùng bất lực, không chịu nổi một kích.
Vu Kiện hung hăng cắn môi, sau đó nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của Lâm Cửu Nguyệt.
Cùng lúc đó, màn hình tv trong phòng học hiện lên hình ảnh của phòng livestream, bất quá comment của Dương Triếp đã bị xoá bỏ
"Ba thứ cặn bã các ngươi, còn muốn sống à, chết ở đó đi!"
"Tôi nói cho biết, đáp án là 4, nhanh gõ vào đi!"
"Rõ ràng là 8. Anh xem, người đều đã biến thành cái dạng này, anh còn muốn người ta chết? Cho người ta chút đường sống không được hả, nghe tôi, là 8."
"Đúng vậy, dù sao người ta vẫn còn là con nít, là đóa hoa của tổ quốc. Tôi không thể trơ mắt nhìn tương lai của đất nước bị phá hỏng, tin tưởng tôi, là 7, là 7! Ca không lừa các em đâu!"
"Streamer rõ ràng nói là 2, lầu trên nói hươu nói vượn gì đấy? Làm tôi nghi ngờ luôn con mắt mình!"
"Con ơi, là cha đây, cha tới cứu con đây, là 9, nhanh gõ vào!"
"Cháu trai, gia gia tới chậm, là 3 là 3 là 3, nhanh còn về nhà ăn cơm!"
"Ha ha ha ha, ba đứa đều hoá ngốc rồi!"
"Một chiêu này của streamer thật quá độc ác, bất quá tôi thích!"
Cùng lúc đó, Phạm hiệu trưởng, Chu Tinh Hoành, cùng cha của Hàn Cẩm Đông Hàn lão sư triệu tập tất cả lực lượng, không ngừng phát ra comment.
"Con trai, đáp án là 6, cha là cha của con!"
"Con gái, con nhất định phải nhìn thấy cha, là 6, 66666."
"Lúc nhỏ con bị chó cắn, đằng sau lỗ tai có vết sẹo, cha thật là cha của con, số 6."
"Con gái, chăn của con có màu hồng, con thích nhất nước hoa số 5 của Chanel, là mẹ đây, đáp án là 6!"
Nhìn thấy bọn họ điên cuồng phát ra mưa đạn, cư dân mạng liền phản ứng.
"Lúc nhỏ con bị chó cắn, đằng sau lỗ tai có vết sẹo, cha thật là cha của con, số 0."
"Lúc nhỏ con bị chó cắn, đằng sau lỗ tai có vết sẹo, cha thật là cha của con, số 7."
"Lúc nhỏ con bị chó cắn, đằng sau lỗ tai có vết sẹo, cha thật là cha của con, số 4."
"Lúc nhỏ con bị chó cắn, đằng sau lỗ tai có vết sẹo, cha thật là cha của con, số 9."
"..."
Hơn vạn bình luận chen chúc nhau, lít nha lít nhít, một tầng lại một tầng, tất cả các số từ 0 đến 9 đều xuất hiện qua.
"CMN! Này sao biết!"
"Mẹ! Cái nào mới là đáp án thật?!"
"Tôi cầu xin các người. Tôi sai rồi, tôi không dám nữa. Tôi ra ngoài lập tức tự thú. Tôi cũng không tiếp tục khi dễ người khác nữa. Cầu xin các người nói cho tôi biết đáp án đi. Tôi không muốn chết, ô ô ô..." Phạm Lệ Lệ lại khóc lớn.
"Ai nha, các người xem người ta tiểu cô nương khóc thật đau lòng. Cái lũ vô nhân tính này, lòng người đều là rác rưởi, dựa vào cái gì mà ủng hộ giết chóc? Tin tưởng tôi cô bé, đáp án là 2."
"Đồ thánh mẫu! Anh vậy mà nói cho cô ta biết đáp án. Cô ta đang diễn kịch đó anh hiểu không? Cái đồ ngốc này!"
"..."
Phạm Lệ Lệ nhìn chằm chằm vào đống bình luận. Tin tức kia giống như ánh sáng từ thiên đường chen lẫn giữa đám mưa đạn, cực kỳ thu hút, lập tức liền bị Phạm Lệ Lệ bắt lấy, cả người kích động không thôi.
"Tôi thấy rồi, tôi thấy rồi, là 2, đáp án là 2!"
"Thật hay giả?"
"Cô làm sao xác định là 2?"
"Vừa mới có người nói là 2, liền bị người khác mắng là thánh mẫu. Cho nên tôi suy đoán, đây hẳn là đáp án thật!"
"Có đạo lý! Khả năng là 2!" Hàn Cẩm Đông nói.
Nghe thấy bọn họ nói chuyện, cư dân mạng từng người kích động vỗ vỗ bàn ghế.
"Oa ha ha ha ha, trí thông minh của ba tên này thật sự cảm động, là 2, cười chết mất!"
"Cười đau cả bụng! Không biết thế giới này tràn đầy gian trá sao?"
"Vợ ơi, lấy thêm chai bia! Ba đứa nhóc này sắp đi đời rồi."
Bên kia, Hàn lão sư, Phạm hiệu trưởng, Chu Tinh Hoành bọn họ như kiến bò trên chảo nóng, gấp đến độ xoay mòng mòng, hận không thể tiến vào trong máy tính gửi cho con mình đáp áp.
"Không phải 2, là 6!"
"Đừng nhập 2, nhập 6!"
"..."
Đương nhiên mấy comment này lại bị dân mạng đem ra tam sao thất bản.
Ba người Chu Nghi mờ mịt.
Phạm Lệ Lệ bỗng nhiên mở to hai mắt, tức thì sinh khí, mở miệng mắng to: "Bọn rác rưởi, đồ chó hoang, đứa nào nói sai đáp án đi ra ngoài đường sẽ bị xe đụng chết, cả nhà chết sạch! Tao làm quỷ cũng không tha cho bọn mày!"
Con mắt Chu Nghi xao động, cũng mắng theo.
"Kẻ nào nhập đán án sai thì sinh con không có lỗ đít, lão bà mỗi ngày bị người khác chà đạp, con gái bị làm nhục, cả đời đội nón xanh!"
Hàn Cẩm Đông thấy thế cũng không có nhàn rỗi, lập tức gia nhập. Ba người phun ra đủ các loại nguyền rủa, chửi rủa, muốn khó nghe có khó nghe, hơn nữa còn vô cùng đa dạng. Trong lúc vô hình, nội tâm xấu xí hoàn toàn bạo lộ.
"Lộ nguyên hình rồi, cặn bã mau chết đi!"
"Thao, thật sự là mở rộng tầm mắt. Sống hơn nửa đời người còn chưa từng nghe qua nhiều mắng chửi như vậy, hôm nay mở rộng kiến thức a!"
Dương Triếp đồng dạng xạm mặt lại. Mấy lời chửi bới của Phạm Lệ Lệ phun như mưa, đa hình đa dạng. Một người lạnh lùng bình tĩnh như hắn cũng cảm thấy khó chịu. Không thể không nói, trình độ mắng chửi của ba vị này đã đạt đến cảnh giới lộ hoả thần thành.
Nhưng hiển nhiên, ba vị "mắng thần" rất nhanh sẽ cảm thấy khó nhai.