Hệ Thống! Mau Mau Hiện Thân!

Chương 51: Chương 51: Thế giới 3. Hoàng Cung thật đáng sợ




Xin chào. Cô là Vũ Nhạc. Sống ở đời đã 24 xuân xanh. Nhưng sau một lần nhận quà free. Cô đã bị hệ thống nào đó hố làm nhiệm vụ. Trải qua hai kiếp sinh tử làm qua hai nhiệm vụ cô ra quyết định. Sống chết cũng không nên quá tin tưởng hệ thống!

Cô sau khi vào cửa hàng nhìn qua liền lặng lẽ lui ra.

*Hệ thống! Mi chơi ta sao? Sao đồ trong cửa hàng lại tăng giá rồi?*

*Đại ca. Cô nhìn nhầm rồi!*

*Ngươi chơi ta đúng không? Đả cẩu bổng pháp của cái bang hôm trước ta lướt qua có 100 điểm vậy mà hôm nay ta lết vào mất tới 200 điểm? Vậy mà ngươi nói không tăng?*

*Thời buổi giá điện cao vậy. Xăng dầu tăng giá ta tăng một chút có sao đâu?*

*Tăng một chút cái khỉ gì? Ngươi tăng gấp đôi đó!*

*Tôi tăng đó thì sao? Cô vượt toàn nhiệm vụ cấp thấp ít điểm không đủ mua còn kêu gì? Cô nên nhớ cô phải có đủ điểm và sao cô mới được rời khỏi đây! Nếu cô muốn mua đồ cùng tích điểm vậy làm nhiệm vụ cấp cao đi!*

Hệ thống hậm hực nói. Nó có tăng chút xíu thôi hà. Làm gì căng? Làm ăn buôn bán nó không cần lãi sao?

Cô hậm hực nhìn bản mặt đẹp trai của hệ thống muốn đưa tay bóp cổ nhưng lại không nỡ. Biết thế cô chọn cho nó khuân mặt bớt đẹp trai một chút. Cô đau buồn trồng nấm trong không gian.

*Ký chủ. Chuẩn bị vào thế giới tiếp theo nào! Thế giới này tôi cho cô sống kiếp giàu có! Có người hầu kẻ hạ.*

Cô nghe vậy hai mắt sáng lên lấy lại 100% tinh thần.

- “Thật luôn? Hệ thống mi tốt với ta quá. Ta cảm động muốn khóc rồi đây! Đi! Đi nào!”

Cô mạnh mẽ đứng lên chuẩn bị truyền tống!

*Ding! Mở thế giới thứ 3. Cổ đại.

Tên: Dư Tịch Tây Lan

Tuổi: 16

Trí tuệ: 165.

Giá trị nhan sắc 80/100

Giá trị vũ lực 80/100

Số đo ba vòng.. **.**.**

Mị lực: 70%

Điểm ký chủ: 100.

Sao 00006

Tích phân: 40 (Đáng lẽ là 50 bất quá sau một hồi thương thảo con người nhan khống nào đó mất 10 tích phân chia cho hệ thống!)

Đánh giá mức độ ⭐⭐⭐⭐

Kỹ năng: Võ công level 2. (Thái âm chân kinh.)

Kỹ năng cảm xúc:

Nước mắt tuôn rơi: Level 1

Nhiệm vụ: Giúp nam phụ sống sót. Nam chính lên ngôi thuận lợi. Lấy được 100% hảo cảm của nam phụ.

Kịch bản: đây là truyện nam nữ trùng sinh. Nam chính là thái tử. Nam phụ là vương gia. Nữ chính trước kia yêu nam phụ. Nhưng nam phụ lại yêu nữ phụ (là cô) sau đó nam chính vào một ngày đẹp trời lại phải lòng nữ chính. Luôn giúp đỡ nữ chính. Nhưng nữ chính vẫn ngu ngốc chạy theo nam phụ. Cô lại được nam phụ sủng tận trời thấy nữ chính ngứa mắt ngày ngày bắt nạt nữ chính. Thật ra. Nữ phụ cô là tay sai của nam chính tới làm gián điệp cho nam chính lật đổ nam phụ. Sau này khi việc tranh giành vương vị nổ ra. Nam phụ lôi nữ chính làm bia đỡ tên. Tới chết đi vẫn nhìn nữ chính với ánh mắt lạnh lùng. Cô ở phía sau đâm lén nam phụ khiến hắn chết trong bất ngờ. Sau khi nam chính lên làm vua. Lại hạ độc giết chết nữ phụ. Sau khi nữ chính nam phụ trọng sinh. Nữ chính đầu quân cho nam chính. Trong kỳ tuyển tú nữ chính đi theo nam chính. Nam phụ biết được nghi ngờ nữ chính trùng sinh giống mình nhưng vẫn yên lặng giả như không biết gì. Hai người nam nữ chính lợi dụng tình yêu nữ phụ dành cho nam chính giết nam phụ nhưng không ngờ nam phụ cũng trọng sinh và dùng độc khống chế cô. Sau cô cũng bị hắn giết chết.

Nhưng dù sao nam phụ vẫn là nam phụ. Hắn bị nam chính lật đổ và giết chết không lâu sau đó. Cô tạm gấp lại kịch bản nhìn qua hệ thống liền thấy bảng offline to tướng.

Nam phụ: Âu Dương Tử Minh.

Nam chính: Âu Dương Thuần.

Nữ chính: Mộ Hàn Lam.

Nữ phụ (cô): Dư Tịch Tây Lan.

Mẹ nó. Trên đắc tôi nam phụ. Dưới đắc tội nữ chính. Sau còn bị nam chính giết. Hệ thống khốn nạn. Mau lăn ra đây cho lão nương! Cô biết ngay mà. Hệ thống nào có cái gì tốt chứ! Tất cả chỉ là dối trá. Cô đọc mà cô tức ứa nước mắt rồi đây! Đã vậy hệ thống còn không cho cô xuyên tới trước khi họ trùng sinh. Đúng vậy. Cô đang ở thời gian sau khi họ trùng sinh về được một ngày. Không cần ai hạ độc. Không cần ai giết. Cô tự sát luôn có được hay không? Chơi vậy rồi ai chơi lại?

Cô nhắm mắt mà hai giọt lệ tuôn rơi.

- “Sao vậy ái phi? Ai làm nàng buồn sao?” Một giọng nói ấm áp vang lên.

*Ding! Hảo cảm của nam phụ -20% Chúc ký chủ may mắn!*

*Hệ thống khốn nạn. Lăn ra đây!* nhưng cô vừa nói xong nó đã treo biển offline. Cô tức tới nội thương.

Cô mở hai mắt mơ màng nhìn người bên cạnh. Mẹ nó! Yêu nghiệt!

Hai dòng máu mũi của tên háo sắc nào đó phun trào. Trong ánh mắt của hắn có sủng nịnh cười cười nhìn cô. Mẹ ơi. Hảo cảm -20% vậy mà còn cười tới ôn nhu như vậy không phải quá đáng sợ rồi sao? Cô nuốt nước bọt. Đáng sợ thì đáng sợ. Thịt ngay trước mắt. Không ăn thì uổng dù sao hắn cũng sẽ lợi dụng cô không phải ao? Giờ cô đòi chút lương mới được.

- “Đâu có. Thần thiếp chỉ là gặp phải ác mộng. Chàng bỏ thiếp nên đau lòng thôi!” Cô dịch sát người tới nam phụ ôm hắn vào lòng.

*Ding! Độ hảo cảm giảm 5% hiện tại -25% ký chủ yêu cầu cẩn thận. Giảm tới 30% mở hệ thống trừng phạt!*

Cô đang ôm hắn liền rút tay ra lăn vào một góc khóc thầm. Hắn thấy cô hành động như vậy liền nhíu mày.

- “Ái phi sao vậy?” Cô lấm lét nhìn hắn. Mô tả sương sương ba ngàn sợi chỉ bạc rơi xuống. Hắn tuy chưa già mới hai mấy tuổi nhưng tóc đã bạc trắng. Làn da trắng trẻo non mềm. Nhưng cơ bụng lại vô cùng săn chắc. Ngũ quan tinh xảo như được khắc ra. Lại làm cho cô rục rịch. Cô rón rén lại gần nhìn nhìn hắn bỗng cô hôn lên môi hắn. Cô đã cố kìm lòng rồi. Trời phật chứng giám. Cô đã cố kìm lòng rồi nhưng cô kìm không nổi. Mỹ nam tử mà chết sớm cô thật không an tâm. Đại ca yên tâm đi! Ta nhất định sẽ giúp huynh sống lâu! Hắn bị cô hôn bất ngờ bỗng có chút khó hiểu. Sao hôm nay ả ta lại khó hiểu như vậy? Ả lại có âm mưu gì?

Mọi người nhớ like và vote để sớm có chap mới nhé! nghe nói các nàng đang thi. chúc các nàng thi tốt đạt điểm cao nhé!

Các nàng thấy thế giới này như nào? Vui chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.