Hệ Thống Miêu Đại Vương

Chương 82: Chương 82: Munchkin (1)




“Nếu là tỷ lệ một nửa, vậy hai ta cứ dùng cách chọn vị diện tùy cơ đi, dựa theo vận khí, nếu như cuối cùng được chọn là vị diện mà em chọn lựa, vậy cứ coi như là bồi em đi hẹn hò.” Dư Gia Đường nói với Đại Vương.

Đại Vương vừa nghe vậy liền cảm động vô cùng, khó được khi Dư Gia Đường dễ nói chuyện như vậy, không hung hăng bắt chẹt nó, làm một tay thiện nghệ trong chém giá hệ thống, đừng nhìn mỗi lần nó đều lấy được rất nhiều tiền lương, 70-80% đều lại dán lên trên người ký chủ hết.

Đại Vương thậm chí còn đã quen với cái cảm giác mỗi lần những khen thưởng nhiệm vụ kia đều chạy một vòng trong tài khoản của mình, sau lại một lần nữa trở về trong túi của ký chủ rồi.

Nhưng mà còn chưa chờ đến khi nó cảm động xong, liền lại nghe thấy Dư Gia Đường nói: “Nhưng nếu như thật sự rút trúng vị diện mà em chọn, cái khác không nói, nhưng phí giới thiệu hẹn hò này, em không thể thiếu anh được đâu nha.”

“Còn có tất cả chi phí tiêu hao ăn, mặc, ở, đi lại, sinh tồn của cậu trong thế giới đó, cộng thêm em, còn có phí thời gian tổn thất, phí khách mời vân vân mấy cái phí dụng thượng vàng hạ cám này đó chúng ta sẽ thương lượng sau, trước tiên lập hợp đồng cái đã, miễn cho đến lúc đó em lại khóc chít chít nói cậu hố em, chúng ta giấy trắng mực đen, ai cũng không lừa gạt ai cả, thế nào?”

Đại Vương: “……”

“Chẳng ra gì, em không đi nữa đâu.:)”

Dư Gia Đường: “Đừng như vậy mà, chúng ta quen biết nhau lâu vầy rồi, anh đã khi nào hố em đâu, tuyệt đối đã cho em giá lợi ích thực tế nhất rồi đó, loại độc nhất! Em đây là ổn kiếm không bồi!”

Đại Vương: “Cảm ơn.:)”

Dư Gia Đường: “…… Đại Vương, lần sau lúc nói cảm ơn, nhớ rõ phát biểu tình phải thành khẩn một chút, giống như vậy nè ^_^”

Đại Vương biết nghe lời phải phát lại đây: “^_^”

“…… Không biết có phải ảo giác của anh hay không, luôn cảm thấy biểu tình thành khẩn như vậy, bị em phát ra vậy mà lại mang theo trào phúng.”

Đại Vương không kiên nhẫn nữa: “Chuyện này không được chuyện kia cũng không được, anh thiệt là lắm chuyện.”

Cuối cùng Dư Gia Đường lại bẻ xả nửa ngày với Đại Vương, hai người ký hợp đồng, mới bắt đầu chọn tọa độ vị diện ngắm cảnh.

Thế giới nhiệm vụ trước của Dư Gia Đường chính là cổ đại, thiên nhiên không hề ô nhiễm, ăn gì cũng yên tâm hết, nhưng trên sinh hoạt vẫn luôn có chút không tiện, thế giới hiện đại anh cũng đã đi qua mấy lần, lần này cậu muốn chọn ……

“Đại Vương, em chọn xong chưa?”

Đại Vương nghi hoặc nói: “Em có cần chọn đâu, đại thần X đã nói tọa độ với em rồi.”

Dư Gia Đường không khỏi f*ck nói, cả được chọn mà cũng không chọn, anh và Đại Vương đều có thể đồng thời cùng chọn lựa hai vị diện ngắm cảnh, sau đó đầu não sẽ tùy cơ chọn lựa ra một vị diện trong số bốn cái vị diện mà bọn họ chọn, rồi truyền tống Dư Gia Đường qua đó.

Đại Vương thật đúng là không có tiền đồ, trong mắt chỉ toàn tên đại thần X kia thôi.

Thời điểm Dư Gia Đường mở đầu não ra để lựa chọn, lại nhìn thoáng qua tọa độ mà Đại Vương chọn, “Đại Vương cấp bậc vị diện mà em chọn có phải có chút cao quá hay không vậy?”

Dư Gia Đường nhìn không tới tin tức cụ thể về vị diện mà Đại Vương chọn, chẳng sợ là vị diện mà anh chọn, hệ thống cũng không có đưa ra giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ, chỉ dùng một hai câu để tóm tắt thôi.

Mà những tóm tắt kia…… Dư Gia Đường đã từng trải qua một thế giới che dấu nhiệm vụ, anh đã không còn ôm bất cứ kỳ vọng gì đối với thứ “Tóm tắt” này rồi, nó hoàn toàn chả có quan hệ gì với bản thân thế giới hết trơn.

“^_^ đừng sợ, chúng ta là đi du lịch nghỉ ngơi, chứ có phải đi làm nhiệm vụ đâu, vị diện cấp bậc cao hay thấp thì đều không có ảnh hưởng lớn gì đến chúng ta hết.”

Dư Gia Đường nghe nó an ủi như vậy, trong lòng lại càng thêm lo lắng.

Anh lại thay đổi hai cái vị diện mà mình đã chọn một chút, đổi thành vị diện cấp bậc hơi thấp hơn. Vị diện cấp thấp tương đối dễ dàng xử lý, nếu như phát sinh việc ngoài ý muốn gì đó, anh cũng không đến mức ngay cả mở bàn tay vàng mà cũng không trị được.

“Xác nhận lựa chọn?”

“Xác nhận, bắt đầu chọn đi.”

Dư Gia Đường nhìn chằm chằm đĩa quay kim đồng hồ tùy cơ trên hệ thống, khẩn trương đến độ tinh thần thể cũng vặn vẹo đi, sợ rút trúng vị diện mà nhóc hám giai Đại Vương kia chọn.

Tốc độ kim đồng hồ từ nhanh đến chậm, cuối cùng ngừng lại tại một tọa độ.

Đại Vương: “……”

Dư Gia Đường: “…… Anh không nhìn lầm chứ?”

Đại Vương: “Anh không có nhìn lầm, xác thật…… Là lựa chọn em!”

Đại Vương rất ít khi hóa ra thể giả thuyết, lại lần nữa lấy hình tượng manh mèo xuất hiện ở trên giao diện hệ thống, trái nhảy phải nhảy, một bộ vui vẻ đến cùng cực.

“Ngư Đường! Anh thật đúng là ký chủ ruột thịt của em!”

Dư Gia Đường: exm?

“Mau mau mau, thu thập đồ đạc, chúng ta chuẩn bị xuất phát!”

Dư Gia Đường lười nhác bay tới thổi đi trong phiến không gian cho ký chủ nghỉ ngơi này, chính là không định chuẩn bị đi.

Đại Vương nhìn Dư Gia Đường không bạo lực không hợp tác mà sốt ruột: “Ngư Đường, đã nói là bồi em đi hẹn hò đâu rồi?”

“Nga? Lúc này rốt cuộc cũng thừa nhận quan hệ không thể tiết lộ của em và cái X kia rồi à?”

Dư Gia Đường tràn ngập ác ý mà nhìn nó nhảy nhót lung tung, Đại Vương thúc giục vài lần, anh mới chầm chậm đi thương thành chuẩn bị vật tư.

Sau khi nhiệm vụ che dấu chấm dứt, công năng thương thành liền khôi phục, Dư Gia Đường hấp thụ bài học ở thế giới trước, trước khi tiến vào thế giới tiếp theo, nhất định phải thực hiện việc chuẩn bị tốt một ít vật phẩm thiết yếu.

Tỷ như ăn và dùng, phải chuẩn bị thật đầy đủ. Thời điểm ở thế giới nhiệm vụ thứ nhất, Đại Vương đã mở công năng trữ vật cho anh rồi, theo cấp bậc của anh tăng lên, kích cỡ của không gian trữ vật, cũng tăng lên theo biên độ lớn.

Trước mắt cấp bậc tài khoản của Dư Gia Đường cấp là 6, tài khoản miêu tệ là một ngàn vạn, mua sắm vật phẩm ở thương thành có thể giảm giá 20%. Còn có một đống đồ vật linh tinh có thể thay thế tiền nữa.

Dư Gia Đường tiêu hết mấy chục vạn miêu tệ để mua sắm vật tư. Mấy cái thế giới nhiệm vụ trước đó, trị số nhiệm vụ anh tích lũy được có rất nhiều, cũng tương đương với có một món tài chính khả quan.

Những trị số nhiệm vụ này, còn có thể đổi thành tiền dùng để thay thế điểm. Phạm vi sử dụng của tiền thay thế điểm này, rộng hơn trị số nhiệm vụ rất nhiều, không chỉ có thể tiêu hao trong các hạng công năng của hệ thống, còn có thể sử dụng để thương thành mua bán trên thương thành, cũng có thể dùng để giao dịch với các ký chủ khác vân vân.

Chẳng qua hiện tại Dư Gia Đường còn chưa mở được quyền hạn thêm ký chủ khác làm bạn tốt. Phải tới cấp tám mới mới có thể.

Thay đổi không gian trữ vật một chút, chia làm ba bộ phận. Một cái là kho hàng, một cái là xưởng gia công, cuối cùng một cái là kho thành phẩm.

Dù sao cho đến tận bây giờ Dư Gia Đường vẫn không thể tiếp nhận chuyện ăn sống được, lần này lỡ như phải xuyên thành động vật họ mèo cỡ lớn hoang dã nào đó, xưởng gia công và kho thành phẩm liền có tác dụng rồi.

Xưởng gia công có thể trực tiếp tiến hành gia công một ít nguyên vật liệu, để hệ thống chế tạo thành đồ vật mà ký chủ yêu cầu. Mà việc ký chủ cần phải làm là lựa chọn ra tài liệu trong giao diện kho hàng của hệ thống giả thuyết, tài liệu cần thiết để chế tạo nên vật phẩm, bỏ vào máy chế tạo.

Tự nhiên, bàn tay vàng như xưởng gia công này, cần ký chủ phải đạt tới cấp bậc nhất định mới có thể kích hoạt được.

Ngoại trừ phí kích hoạt, mỗi lần sử dụng đều phải trả cho hệ thống một số lượng tiền thay thế điểm nhất định, căn cứ vào chủng loại các vật phẩm chế thành khác nhau, có thể chế theo số lượng lớn, cũng có thể chế riêng một vật phẩm, cộng thêm dựa theo tỉ lệ năng lượng cần tiêu hao mà trả phí sử dụng.

Dư Gia Đường có lại tiết kiệm đi nữa, cũng sẽ không tiết kiệm tiêu phí trên bàn tay vàng vạn năng là xưởng gia công này, mở hết tất cả công năng có thể mở của xưởng gia công, cũng tận khả năng kích hoạt nhiều loại hình gia công một chút, quan trọng nhất chính là gia công đồ ăn, anh tiêu một lượng lớn tiền thay thế điểm để khiến hiệu quả gia công đồ ăn đạt tới cao cấp.

Dù sao mệt cái gì cũng không thể mệt miệng mình được.

Sau khi Dư Gia Đường mua mua mua một hồi ở thương thành, mới xác nhận mở ra thông đạo truyền tống.

Một khắc trước khi bị truyền tống đi, anh hô Đại Vương một tiếng, kết quả phát hiện trên giao diện biểu hiện Đại Vương đang trò chuyện với hệ thống khác, Dư Gia Đường đột nhiên có một loại cảm giác điềm xấu ……

***

“Ngư Đường? Anh ở đâu? Sao em không thấy anh đâu vầy nè?”

Trong bóng tối vang lên Đại Vương bắt chước miêu tiếng kêu.

Vài giây sau, Dư Gia Đường lạnh lạnh mở miệng: “Em điều chỉnh thị giác của giao diện hệ thống xuống thấp một chút.”

Đại Vương theo lời đi xem, sau khi nhìn thấy bộ dáng của Dư Gia Đường, tức khắc trong cơ sở dữ liệu tràn đầy ha ha ha, nhưng mà nó hiểu quá rõ ký chủ lòng dạ hẹp hòi rồi, trên mặt không hề hiện ra một chút khác thường nào, quan tâm nhìn cậu kêu:

“Ngư Đường! Anh cảm thấy thế nào, thân thể có chỗ nào không thoải mái hay không, có cần hiện tại em cải tạo cho anh không?”

Dư Gia Đường mặt không biểu tình: “Hiện tại anh cảm giác rất không tốt, chẳng có chỗ nào thoải mái hết, có thể cải tạo chân anh một chút được không, tỷ như cho anh một đôi chân dài.”

Đại Vương trầm mặc một hồi, hình thái bé mèo trắng giả thuyết đầy mặt đau lòng mà nhìn ký chủ nhà nó: “Xin lỗi, cái này thật sự không được, lấy cấp bậc cải tạo hiện tại của anh, cao nhất là cấp ba thôi, nếu muốn đạt tới trình độ thay đổi bộ phận bề ngoài chủ yếu của thân thể, ít nhất cần có cấp năm.”

Dư Gia Đường “Đứng” lên, cẩn thận đi chung quanh hai vòng, cuối cùng nâng trảo chỉ vào bé mèo trắng trên giao diện nửa ngày, vẫn chưa nói cái gì.

Đại Vương âm thầm cười dữ một hồi, mới phát hiện lương tâm đi an ủi ký chủ: “Ngư Đường đừng không vui mà, mèo Munchkin tuy chân ngắn, nhưng sàn xe nhà ta cũng rất thấp nha, đủ ổn đủ nhanh nhẹn! Hơn nữa anh còn là tiểu công trúa lông trắng lam nữa chứ!”

“Tốt xấu gì trên mặt cũng có chút điểm trắng! Đây không phải là mộng tưởng ở thế giới trước của anh sao!”

“Lại nói chúng ta là tới du lịch đó, cao hứng chút đi mà, tới cười một cái.”

Nhưng mà Dư Gia Đường hoàn toàn không hề bị nó an ủi tới.

Trong bóng đêm, Đại Vương chỉ nhìn thấy một đôi mắt mèo u lam lạnh băng gắt gao nhìn chằm chằm nó.

Đại Vương tức khắc ngậm miệng, sau khi cải tạo thân thể cho ký chủ xong, liền làm bộ như mình không tồn tại.

Chung quanh thật sự quá tối, Dư Gia Đường điều chỉnh thuộc tính thị giác lên cao nhất, mới khiến anh có thể nhìn xem cảnh tượng chung quanh rõ ràng hơn một chút.

Anh kinh ngạc phát hiện bản thân đang ở trong một mảnh phế tích.

Hơn nữa nhìn bề ngoài bộ phận kiến trúc còn dư lại trên phế tích, tuyệt đối không phải là kiến trúc thế giới hiện đại.

Dư Gia Đường vội vàng mở hệ thống bản đồ ra, phát hiện trên bản đồ có đánh dấu: Mạn Cát tinh, tinh cầu nửa vứt đi, đại bản doanh của huyết thực giả cấp thấp.

Vị trí hiện tại của ký chủ, là viện nghiên cứu bỏ hoang, do hoàng thất đế quốc đời trước đầu tư, trung tâm nghiên cứu tái tạo gien mèo Munchkin của địa cầu cổ.

Một đoạn lời nói đơn giản, lượng tin tức lại lớn khiến toàn bộ mèo Dư Gia Đường đều phát ngốc.

“Đại Vương! Ra đây! Em đi ra cho anh!”

Dư Gia Đường rống lên trong ý thức nửa ngày, Đại Vương vẫn cứ giống như chết máy, nửa điểm phản ứng cũng không có.

Một lát sau, thời điểm Dư Gia Đường cho rằng Đại Vương đã chết thật rồi, trên giao diện giả thuyết lại toát ra tới một cái móng vuốt mèo thay anh mở ra một quyển sổ tay hướng dẫn ngắm cảnh.

Dư Gia Đường xem từ đầu đến cuối cùng, tai nhọn và lông trên người đều dựng thẳng cả lên!

Đối với một con mèo, còn là mèo Munchkin mà hoàng thất đế quốc muốn phục hồi lại như cũ nhất mà nói, thế giới này tuyệt đối là thắng địa nghỉ phép thích hợp nhất.

Khoa học kỹ thuật phát đạt, sinh hoạt tiện lợi, địa vị xã hội của miêu chủ tử cực cao, quả thực là không thể hoàn mỹ hơn.

Nhưng mà tiền đề là, anh phải rời khỏi cái tinh cầu bỏ hoang, khắp nơi toàn là huyết thực giả đáng sợ này trước, rồi lại đến tinh cầu khác có nhân loại sinh hoạt đã.

Như vậy vấn đề tới, làm một con Corgi trong giới mèo, Munchkin chân ngắn đứng hay ngồi đều giống nhau, anh phải làm thế nào mới có thể xuyên qua khoảng cách lấy năm ánh sáng để tính, tới tinh cầu khác được đây?

Nghĩ tới nghĩ lui, Dư Gia Đường vẫn cảm thấy đây là một nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành.

“Nếu không chúng ta vẫn là kết thúc ngắm cảnh trước đi.” Dư Gia Đường nói rồi liền định nhấn cái nút kết thúc ngắm cảnh.

Đại Vương bị dọa đến phọt ra: “Từ từ! Bình tĩnh bình tĩnh! Ngư Đường anh lại xem kỹ sổ tay hướng dẫn ngắm cảnh đi đã!”

Dư Gia Đường theo lời Đại Vương nói, lại nhìn thêm phần 《giới thiệu giao thông của đế quốc》 vài lần, rốt cuộc cũng tìm được manh mối trọng điểm trong một đoạn văn nhỏ——

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.