Hương kẹp chặt ác long của hắn trong lỗ thịt của mình, eo mông nâng lên hạ xuống, nhấp nhổm làm nước trong bồn tắm liên tục bị đánh động cho tràn ra ngoài. Trong lúc bị Hưng dụ ngọt, trong lòng Hương xuân tình như thác nước tuôn đổ ra ngoài, hạ thân tham lam nuốt lấy dương vật to cứng của hắn.
Hưng được mỹ nữ hầu hạ trong bồn tắm, sướng đến nhắm mắt lại rên ư ử. Hắn để Hương thỏa thích cưỡi lên thần long của mình, chỉ để ý hoạt động môi miệng hôn nàng.
Hương hôn thỏa mãn rồi thì ngồi thẳng lưng, ném cho Hưng mị nhãn, bắt đầu biểu diễn kỹ năng sử dụng eo mông của mình. Thân hình quyến rũ của Hương uốn éo như xà, bên dưới liên tục xoay và dập cho ác long của Hưng chóng mặt, tùy thời đều sẽ nôn ra dương tinh nóng hổi.
Hai vú to tròn liên tục nảy tưng làm Hưng không chớp mắt nổi, chỉ muốn nhìn mãi.
“Hưng, sướng không?” Hương vừa ch^ch hắn bên dưới, vừa liếm vành tai hắn hỏi nhỏ.
“Sướng chịu không nổi luôn!” Hưng thở gấp nói ra, tu vi của hắn hiện tại có chút làm không lại một Pháp Vương như Hương, thần long bị dâm phượng của nàng chơi đến mệt nhừ rồi, sắp chịu không nổi nữa mà gục ngã.
“Không chịu nổi cũng phải chịu!” Hương cười dâm ác nói. “Thiếp bị chàng dụ ngọt, trong người đầy ham muốn tình dục. Đây là lỗi của chàng!”
“Oa, dì hai xinh đẹp, ngài tha cho con a...” Hưng cười khổ đáp.
Hương vừa nghe hắn kêu dì hai thì hai má đỏ bừng lên, cảm thấy thật xấu hổ, thật trái đạo đức, nhưng mà ở dưới khe l^n lại bị kích thích đến điên, đã sướng nay lại càng muốn ra hơn.
Nàng tiếp tục đè hắn ra hôn, mặc cho hắn nắn bóp vú mình, ở dưới nước thì eo mông dập bành bạch làm rung rinh cả bồn tắm. Sâu thẳm trong bụng, Hương cảm thấy một hơi nóng vô cùng mạnh mẽ đang dâng trào, làm hai bên hông nàng bắt đầu tê dại đi.
Cùng lúc này, Hưng cũng có cảm giác giống hệt. Đỉnh cao của khoái cảm đang nhanh chóng bùng phát từ sâu trong chỗ dưới bụng hắn. Cảm giác này rất quen thuộc với cả hai người, nhưng dù có trải nghiệm bao nhiêu lần thì cũng không thấy chán. Hưng thì không cưỡng lại được cái cảm giác mềm mại trơn nhầy trong âm đạo của Hương. Còn Hương thì bỏ không được khoái lạc lúc bị dương vật của Hưng đâm thọc, chà xát vào vách tường thịt nhạy cảm.
“Á...” Hương cong lưng hét lên, đè bộ ngực căng tròn vào mặt Hưng, giữa háng tuôn ra khoái cảm tình dục mãnh liệt, âm đạo co giật liên hồi, siết chặt côn thịt đầy gân của Hưng.
“Ô... ô...” Hưng cũng chịu không nổi mà phát ra tiếng rên, thần long mở miệng phun ra thánh tuyền đặc quện, tưới đầy tử cung Hương.
Hai người dựa vào nhau thở hồng hộc được một lúc thì Hưng lại nghe tiếng cười dâm của Hương bên tai: “Hưng, thêm nữa, thiếp chưa đã. Mình về phòng ngủ ch^ch thêm mấy lần nữa đi.”
“Hương, hôm nay ta mới đột phá Pháp Đồ tầng 4, không phải Pháp Vương tầng 4 a...”
“Ồ? Không lẽ, chàng đã ‘không được’ rồi?” Hương nghịch ngợm hỏi.
“Cái gì?! Đừng xem thường ta!” Hai mắt Hưng bắn ra dâm quang, hắn xách Hương lên, mang nàng ra khỏi bồn tắm rồi đè nàng vào tường.
Hương cười hài lòng, tựa ngực vào vách tường, vểnh mông lên cho Hưng thoải mái đ^t nàng từ phía sau. Thỉnh thoàng Hương còn lắc lư eo mông, khiến dương vật của hắn chọc phá lung tung bên trong nàng, khiến nàng sướng mê đến rên la ô ô.
Hai người giao hoan từ nhà tắm về phòng ngủ hết mấy đợt mới chịu nghỉ.
Nằm trong lòng Hưng, Hương khẽ hôn cổ hôn ngực hắn, nói nhỏ: “Tối mai mình lại làm giống như hôm nay đi. Thiếp lâu lắm rồi không có ai bầu bạn ban đêm, bây giờ có chàng, chàng phải thỏa mãn thiếp, có đúng không?” Nàng vừa nói vừa nháy mắt, cười chọc ghẹo hắn.
“Ặc.” Hưng gãi đầu, mặt tái nhợt đáp: “Không cẩn thận ta bị nàng chơi chết...”
Hương cười khúc khích: “Thiếp lợi hại vậy sao?”
“Đúng rồi.” Hưng gật đầu. “Thân thể nàng quá mức câu hồn đàn ông đi.”
Hương hừ lạnh: “Ý nói thiếp lẳng lơ?”
“Ặc, không phải.” Hưng oan ức giải thích: “Ý ta nói nàng quá xinh đẹp quyến rũ.”
Hương lại tươi cười nói: “Tuy quá khứ đã có người đụng chạm qua thiếp, nhưng mà tương lai thì ngoài Lê Minh Hưng ra không có ai khác được ch^ch l^n thiếp nữa đâu, biết chưa?”
Hưng thích thú cười ha ha ôm nàng vào lòng, hai người dính lấy nhau mà ngủ.
Sáng hôm sau, Hưng ra ngoài đánh nhau với linh thú mấy tiếng rồi về ăn trưa, thu nhập không tệ cũng không khá, được một viên thú đan. Từ trưa tới tối thì hắn cũng không có làm gì khác, chỉ chăm chú ngồi trong sân sau tu luyện pháp lực.
- Điểm tu luyện +1
- Tiến độ: 3/40
- Điểm tu luyện +1
- Tiến độ: 4/40
- Điểm tu luyện +1
- Tiến độ: 5/40
......
Đến tối khuya thì hắn đạt đến tiến độ 8/40, mà thân thể hắn cũng được pháp lực cường hóa thêm một bước nhỏ, có thể một đấm làm pháp giả cùng đẳng cấp bị thương nặng.
Tiếp đó là màn mây mưa thâu đêm của hai dì cháu, may mắn là ở đây không có hàng xóm, nếu không chắc chắn sẽ bị kiện lên phường vì tội trong lúc làm tình rên la quá lớn, quá lâu, còn là mỗi ngày đều đến sáng mới dứt.
Hai ngày tiếp theo cũng không có gì khác, có điều Hưng thêm vào chương trình tập luyện pháp kỹ, nên tu luyện có chút chậm lại. Được cái, độ thông thạo của pháp kỹ dần dần tăng, hệ thống nói hắn là không lâu nữa sẽ có pháp kỹ lên cấp 2, hiệu quả sẽ tăng thêm nhiều.
Đến ngày thứ 3, trong lúc Hưng đang tu luyện thì nghe thấy tiếng hệ thống:
- Điểm tu luyện +1
- Tiến độ: 15/40. Nhiệm vụ hoàn thành.
- Nhận được kỹ năng [Xuyên Sơn Quyền].
- Nhiệm vụ tân thủ, phần 9 trên 10: Tiêu diệt Bạch Lang Đầu Mục. Phần thưởng: 10 điểm tu luyện, 1 cái [Sơ Cấp Ẩn Độn Phù]. Nhiệm vụ không thể lặp lại, không thể hủy bỏ, không có giới hạn thời gian.
Hưng thu công, nói Hương một tiếng rồi lập tức ra ngoài đi tìm Bạch Lang Đầu Mục.
Trên đường đi gặp phải linh thú khác thì Hưng sẵn tiện mang Xuyên Sơn Quyền là tập luyện. Dưới sự giúp đỡ của hệ thống, từng bước tìm hiểu kỹ càng chiêu thức mới này. Hắn xưa nay là pháp giả, không rành kỹ năng của đấu giả nên đành nhờ Tà Đạo giảng giải dùm.
Ầm!
Một con Bạch Lang bị Hưng đấm vào đầu, sọ bị lún vào một lỗ tròn to cỡ nắm tay.
“Thì ra đây chính là Xuyên Sơn Quyền.” Hưng nhận xét.
- Luyện đến cấp 10 có thể dùng tay không chọc thủng một ngọn núi lớn.
“Đấu giả cũng quá trâu bò, có thể làm được mấy trò như vậy...”
- Có điều nếu gặp phải pháp giả cao tay, đấu giả dễ bị vờn đến chết.
“Ta thấy loại khác biệt giữa đánh xa và đánh gần này không quan trọng mấy. Chủ yếu nhất vẫn là thực lực của mỗi người. Đấu giả nếu tốc độ đủ nhanh có thể kết liễu pháp giả dễ như chơi, pháp giả nếu điêu luyện có thể vờn mồi, câu kéo đấu giả đến sức cùng lực kiệt mà chết.”
- Có Hệ Thống Tà Đạo trong tay, ngươi đồng tu cả hai, chính là vô địch.
“Tự tin vãi, làm sao mi dám chắc ta không chết yểu giữa đường?”
- Nếu số ngươi kém đến vậy thì Hệ Thống Tà Đạo đã không chọn ngươi, ngươi cũng đã không xuyên qua, tại chỗ bị vụ nổ kia oanh tan xác. Nhưng mà ngươi sống và có được hệ thống là vì số mệnh của ngươi còn có ý nghĩa cần được khám phá.
“Ý nghĩa sống sao...? Cái này không phải dễ trả lời nha...” Hưng cau mày suy tư.
- Nói chung đến lúc ngươi đối diện số phận sẽ tự có lời giải.
Hưng lang thang trong rừng cả ngày trời, cuối cùng cũng không có tìm thấy Bạch Lang Đầu Mục, hắn đành về nhà tu luyện, đến tối cơm nước xong xuôi thì lại “bồi tiếp, chăm sóc” Hương