- Ngươi dám!
Chu Hư Vọng giận tím mặt, khuôn mặt nho nhã của hắn giận dữ, khí thế không thua Bách Lý Hồng Cương.
Mặc dù Bách Lý Hồng Cương bị chém mất đầu, nhưng nguyên thần vẫn còn, hắn bị dọa cho lùi lại liên tục, nhưng dù hắn lùi đến chỗ nào, Dương Tiễn đều giống như ma quỷ, cách hắn một khoảng ngắn.
Ánh đao lóe lên!
Chu Hư Vọng và Mạc Nhược Hà từ hai phía khác nhau đánh đến, muốn ngăn Dương Tiễn lại.
Đáng tiếc, tốc độ chém đao của Dương Tiễn còn nhanh hơn.
Một đao chém xuống, phốc một tiếng, chém cơ thể Bách Lý Hồng Cương thành hai nửa, đao khí tung hoành ngang dọc, băm cơ thể hắn thành trăm mảnh nhỏ.
- Dương Tiễn! Ta và ngươi không đội trời chung!
Nguyên thần của Bách Lý Hồng Cương hóa thành một đạo độn quang bay vào sâu trong vũ trụ, tiếng gầm gừ tràn ngập giận dữ của hắn làm cho trái tim vô số người băng giá.
Sao Dương Tiễn có thể để cho Bách Lý Hồng Cương chạy thoát được, hắn ném Hoàn Vũ Tiêm Đao ra ngoài, đao bay ra với tốc độ không gì có thể ngăn cản được.
Lúc này, Mạc Nhược Hà và Chu Hư Vọng xuất hiện hai bên người Dương Tiễn, hai người kia duỗi tay ra, khoác lên vai hắn, làm cho hắn không thể động đậy được.
- Đừng quá đáng!
Chu Hư Vọng trầm giọng nói, còn về Hoàn Vũ Tam Tiêm Đao, hắn không hề lo lắng, bởi vì một thanh Hỗn Độn Linh bảo không thể lấy đi tính mạng của Bách Lý Hồng Cương được.
Nhưng mà, bên ngoài Hoàn Vũ Tam Tiêm Đao bỗng nhiên ngoài cháy lên một ngọn lửa quỷ dị, tăng tốc tốc độ, trong chớp mắt đã đâm thủng nguyên thần của Bách Lý Hồng Cương.
- Sao có thể!
Bách Lý Hồng Cương không tin nổi nói một câu, một giây sau, lửa bùng lên, thiêu đốt nguyên thần của hắn thành tro bụi.
- Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh —— Mối thù của Bách Lý Hồng Cương! Thu hoạch được một cơ hội giác tỉnh cực hạn, một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội định tính Thần Ma triệu hoán, một cơ hội ân huệ của hệ thống, sáu cơ hội rút thưởng ngẫu nhiên, sáu cơ hội truyền thừa kỹ năng!
Giọng nói nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên, để Tần Quân nở nụ cười .
Cuối cùng Bách Lý Hồng Cương đã chết!
Nếu để cho hắn chạy mất, chắc chắn sau này sẽ có tai ương, hơn nữa còn làm cho hắn có cảm giác mất mặt.
Mạc Nhược Hà và Chu Hư Vọng trừng to mắt, nhìn phương hướng mà Bách Lý Hồng Cương chết đi mà không thể tin nổi.
- Cây đao kia xảy ra chuyện gì?
Mạc Nhược Hà nhíu mày, không thể nào hiểu được.
Hoàn Vũ Tam Tiêm Đao làm sao có thể chém giết nguyên thần của Đại Đạo Chí Tôn.
Dương Tiễn cũng biểu lộ cổ quái, từ lúc Hoàn Vũ Tam Tiêm Đao nhận chủ, hắn có thể cảm giác được trên Hoàn Vũ Tam Tiêm Đao có một tầng năng lượng bí ẩn bám vào/
- Bách Lý Hồng Cương chết rồi?
- Không có chứ, không phải trốn rồi sao?
- Đã chết rồi, khí tức cũng bị mất .
- Đao của Dương Tiễn! Tru diệt nguyên thần Bách Lý Hồng Cương!
- Ngươi đang đùa ta à? Sao Bách Lý Hồng Cương có thể bị giết được?
Tất cả mọi người xôn xao, địa vị của Bách Lý Hồng Cương ở trong vũ trụ có thể nói là hết sức quan trọng, không có người nào dám tin vào hai mắt mình.
Bách Lý Hồng Cương vẫn lạc!
Triệu Hàn Dao, Hoắc Trấn Dư hít sâu một hơi.
Mặt mũi Bách Lý Giang Hạ và một đám tu sĩ gia tộc Bách Lý tràn đầy tuyệt vọng và khó có thể tin nổi.
Bọn hắn không thể tiếp nhận nổi sự thật Bách Lý Hồng Cương đã vẫn lạc.
- Ngươi dám giết hắn!
Chu Hư Vọng phẫn nộ đến mức điên cuồng, Ma Tộc đang đột kích, bây giờ Bách Lý Hồng Cương lại chết đi, đây chính là tin dữ với Nhân Tộc.
Mạc Nhược Hà thì nhíu mày nhìn về phía phương xa, hắn luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào.
- Làm sao? Không phục?
Dương Tiễn liếc xéo Chu Hư Vọng một cái, lạnh giọng hỏi, hắn lắc hai vai, đẩy lùi hai vị Đại Đạo Chí Tôn.
Mặc dù hắn đang buồn bực vì Hoàn Vũ Tam Tiêm Đao khác thường, nhưng Bách Lý Hồng Cương chết đi cũng làm cho hắn rất vui vẻ.
- Ngươi!
Chu Hư Vọng giận run người, khí thế tăng vọt, giống như muốn đại chiến một trận với Dương Tiễn.
- Bắt đầu triệu hoán Thần Ma.
Trong lòng Tần Quân bây giờ đang cao hứng, hắn nói nhỏ.
Còn có một cơ hội giác tỉnh cực hạn, cho ai dùng đây?
Nam Cực Tiên Ông hay là Ứng Long?
Còn có một ân huệ của hệ thống, hắn muốn trang bị chính mình đến tận răng.
- Không nên đánh nhau!
Mạc Nhược Hà vội vàng ngăn cản Chu Hư Vọng, Bách Lý Hồng Cương đã hồn phi phách tán, không thể làm lại được.