Tuy rằng kinh ngạc nghi ngờ về thân phận của người mặc áo tơi, nhưng lời của hắn khiến cho tất cả mọi người sinh ra thiện cảm. Chí ít tốt hơn so với tuyên ngôn xua đuổi bá đạo của Mặc Kỳ Lân.
Sau khi nói xong câu đó, người mặc áo tơi liền bay vào trong rừng cây, không nhìn thấy hình bóng nữa.
Đợi sau khi hắn rời đi không bao lâu, Mặc Kỳ Lân mới từ trong hồ thần thú bay ra ngoài. Giờ phút này hắn chật vật không thôi. Ngân giáp toàn thân hắn dính đầy nước hồ và máu tươi. Thậm chí có chút vị trí bị tàn phá.
- Đáng giận!
Mặc Kỳ Lân lộ ra vẻ mặt âm trầm. Lửa giận trong lòng ngập trời. hắn lại bị một người thần bí lai lịch không rõ đánh bại. Hơn nữa còn là ở trước mặt mọi người. Hắn chưa từng mất mặt như vậy?
Đúng lúc này, phía dưới hồ nước bỗng nhiên xuất hiện bóng ma, hơn nữa càng lúc càng lớn.
Ầm.
Một tiếng động vang lên. Một vị quái vật khổng lồ từ trong hồ bay ra, miệng to như chậu máu trực tiếp táp về phía Mặc Kỳ Lân.
Tất cả phát sinh quá đột nhiên. Hơn nữa Mặc Kỳ Lân đang tức giận, căn bản không kịp phản ứng nữa, trực tiếp bị cái miệng to như chậu máu nuốt trọn.
Yên lặng!
Bên hồ, hơn một nghìn người há hốc mồm nhìn cảnh tượng như vậy. Ngay cả Tần Quân cũng theo bản năng trợn tròn hai mắt.
Chỉ thấy đó là một con yêu thú cực lớn giống như rắn mối vậy, toàn thân hiện lên màu đỏ thẫm, đầu chiếm phân nửa thân thể. Mắt rất nhỏ, nhưng bên trong đều là vẻ hung ác. Mặt ngoài thân thể trơn nhẵn vô cùng. Sau khi nuốt vào Mặc Kỳ Lân, nó lơ lửng ở mặt hồ, lạnh lùng nhìn lướt qua bên hồ.
- Ai dám vào hồ, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Yêu thú đỏ thẫm lạnh lùng nói, âm thanh hoàn toàn không mang theo tình cảm. yêu thú đạt được Hóa Hư Cảnh đã là tồn tại yêu vương, tất nhiên có thể mở miệng thốt ra tiếng người.
Bị ánh mắt nó nhìn lướt qua, các tu sĩ ở nơi đó đều cúi đầu, không dám với đối diện.
Duy nhất chỉ có đám người Tần Quân. Tần Quân hiếu kỳ nhìn chằm chằm vào yêu thú đỏ thẫm hỏi:
- Đây là yêu thú gì? Thoạt nhìn giông như một quả cầu thịt.
Phụt...
Đát Kỷ và Tiểu Ly nhịn không được bật cười. Hạo Thiên Khuyển và Sa Ngộ Tĩnh cũng buồn cười. Thật ra ánh mắt Hồng Hài Nhi sáng quắc nhìn chằm chằm vào yêu thú đỏ thẫm, giống như mèo nhìn thấy con chuột
- Con yêu thú này không đơn giản. Chắc là kỳ loại.
Sa Ngộ Tĩnh trầm ngâm nói. Tần Quân không khỏi trợn trừng mắt nói:
- Nói cách khác các ngươi cũng không biết nó?
Không ai trả lời hắn, bởi vì thật sự không có người nào biết.
Nếu như có người biết lai lịch của con yêu thú đỏ thẫm, vương quốc Hắc Long cũng sẽ không nhìn nhầm nó trở thành thần thú.
Rất nhanh, yêu thú đỏ thẫm chui vào trong hồ, không nhìn thấy hình bóng nữa.
- Sợ rằng con thần thú này có lai lịch không đơn giản. Phần lớn thần thú đều do hậu thiên tạo thành. Nhưng con thần thú vẫn còn ở trong quả trứng kia liền cho thấy khí tức thần thú...
Sa Ngộ Tĩnh bỗng nhiên nghiêm trọng nói:
- Hơn nữa con yêu thú bảo vệ kia rõ ràng không phải muốn làm thần hộ mệnh của thú trứng. Nếu đúng là như vậy, hiện tại nó chắc hẳn phải diệt trừ những kẻ đối lập.
Tần Quân vừa nghe, nhất thời hiểu rõ ý tứ của hắn.Con yêu thú đỏ thẫm này chỉ sợ là muốn ăn thần thú. Đợi sau khi thần thú nở ra, nó sẽ mở miệng, ăn xong bỏ chạy, căn bản không cần phải lưu ý tới các tu sĩ xung quanh.
Bởi vì nó hiểu rõ nếu như giết quá nhiều tu sĩ, chỉ có thể đưa tới phiền phức. Dù sao nó chỉ là yêu vương Hóa Hư Cảnh, còn không có cường đại đến mức có thể tự mình ra sức tiêu diệt vương quốc Hắc Long. Nếu như hiện tại trắng trợn tàn sát tu sĩ, sẽ đưa tới vương quốc Hắc Long truy sát. Nó muốn chờ đợi sau khi thần thú nở ra sẽ thực hiện kế hoạch mà không gặp phải ngăn cản vô tận.
- Yêu thú ăn thần thú có thể tiến hóa được sao?
Tần Quân lộ ra vẻ mặt quái dị hỏi. Hắn rất có cảm giác gà con ăn phượng hoàng.
- Tất nhiên có thể.
Đát Kỷ liếm miệng, cười nói. Tần Quân thấy thấy không nhịn được cảm giác ớn lạnh. Chẳng lẽ nữ tử này cũng muốn ăn thần thú?
Yêu thú đỏ thẫm uy hiếp và Mặc Kỳ Lân chết thảm khiến cho hồ thần thú rơi vào trong bầu không khí quỷ dị. Mỗi người đều kinh hồn bạt vía, rất sợ yêu thú đỏ thẫm nhảy ra ăn bọn họ.
Các thế lực lớn nhanh chóng truyền đi tin tức Mặc Kỳ Lân bị yêu thú ăn thịt. Tin tức giống như trận gió xoáy ở trong vòng hai ngày ngắn ngủi thổi tới toàn bộ vương quốc Hắc Long.
...
Vương quốc Hắc Long, hoàng cung.
- Cái gì? Mặc Kỳ Lân bị yêu thú ăn rồi?
Hoàng đế Hắc Long đứng ở trước long ỷ khó có thể tin nổi hỏi. Hai mắt hắn trợn trừng, trên trán đầy mồ hôi lạnh.
Bảo Chấn Đan và Mặc Kỳ Lân liên tiếp tử vong. Vương quốc Hắc Long cũng không có cường giả Hóa Hư Cảnh nào khác!
Thực lực của vương quốc Hắc Long tương đương với từ trên đám mây ngã xuống. Không có cường giả Hóa Hư Cảnh trấn thủ, mặc dù binh lực của vương quốc Hắc Long mạnh mẽ hơn so với các vương quốc bên cạnh, nhưng thực lực lại không bằng. Xa không nói, chỉ riêng vương quốc Càn Nguyệt và vương quốc Ngô Kỳ, cũng đều có cường giả Hóa Hư Cảnh trấn thủ.
Một vị cường giả Hóa Hư Cảnh đủ để chống đỡ trăm vạn đại quân!
- Vâng... Có người nói trước đó còn phát hiện một cường giả thần bí đánh bại Mặc tướng quân...
Đứng ở trên đại điện, một nam tử mặc trang phục bằng gấm run giọng nói. Toàn bộ đại điện chỉ có bọn họ và mấy người thị vệ, có vẻ vô cùng vắng vẻ hiu quạnh.
Hoàng đế Hắc Long co quắp ngồi ở long y, căn bản không có bận tâm đến nửa câu nói sau của nam tử trang phục bằng gấm.
Mặc Kỳ Lân vừa chết, mặc dù chỗ dựa sau lưng vương quốc Hắc Long có vững chắc, vẫn nguyên khí đại thương. Chỗ dựa vững chắc này cũng sẽ không biếu tặng cho vương quốc Hắc Long cường giả Hóa Hư Cảnh. Cho dù đưa, hoàng đế Hắc Long cũng không dám tiếp nhận.
Thời gian hai ngày trôi qua, vương quốc Hắc Long bởi vì Mặc Kỳ Lân bỏ mạng, lòng người bàng hoàng. Ngay cả cuộc chiến tranh đối với vương quốc Càn Nguyệt cũng bị vội vàng bỏ dở.
Bởi vì Ngọc Quan Thành xuất hiện một đại quân khủng khiếp tên là quân đoàn Long Khởi. Còn có vài thủ hạ cường đại của Tần Quân trấn thủ. Cường giả Hóa Hư Cảnh duy nhất Mặc Kỳ Lân vừa chết. hoàng đế Hắc Long tất nhiên không dám lại tiếp tục chinh chiến, để tránh khỏi chọc giận vương quốc Càn Nguyệt, khiến quân đoàn Long Khởi tiến vào vương quốc Hắc Long.