Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1681: Chương 1681: Bách Lý Thủ Ước (1)




- Đa tạ Thiên Đế nhân từ!

- Thiên Đế chi ân, ngày sau chúng ta nhất định hồi báo!

- Vận Mệnh chi tử đâu?

- Tu vi của Thiên Đế thâm bất khả trắc, ta vậy mà hoàn toàn nhìn không thấu.

Hơn vạn sinh linh nhao nhao quỳ bái Tần Quân, tu vi của bọn nó đều không yếu, nếu không làm sao được Vận Mệnh chi tử coi trọng.

Tần Quân nhẹ giọng nói:

- Các ngươi cố gắng tu luyện, đừng có lại bị bắt làm tù binh, lần tiếp theo không nhất định có thể được trẫm gặp gỡ.

Hắn cao cao tại thượng, nói chuyện mây trôi nước chảy, phảng phất như thế gian không có bất kỳ chuyện gì có thể làm khó hắn, để các sinh linh sinh lòng cúng bái.

Sau đó Tần Quân quay người chuẩn bị rời đi.

- Thiên Đế! Chờ chút!

Lúc này, một thanh âm gọi Tần Quân, hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một sinh linh bay tới hắn.

Sinh linh này hóa hình tương đối thành công, tựa như một thanh niên, chỉ là mọc ra một cái đuôi tựa như sư tử, trên người hắn quấn lấy quần áo do da thú chế thành, kích động bay tới, để Tần Quân nhíu mày.

- Chuyện gì?

Tần Quân liếc mắt nhìn hắn hỏi.

Xa Bỉ Thi cũng bất thiện nhìn về phía hắn, để hắn vội vàng dừng lại.

- Ta muốn đi theo tùy tùng ngươi!

Thanh niên cắn răng nói.

Đi theo trẫm?

Tần Quân nở nụ cười, nói:

- Muốn theo trẫm, phải có thiên phú siêu quần, nếu ngươi có tâm, về sau có thể tới nghe trẫm giảng đạo, không có ngưỡng cửa.

Tu vi của gia hỏa này mới Đại La Thủy Tiên cảnh sơ kỳ, hoàn toàn không vào pháp nhãn của hắn.

Chợt hắn vung tay áo, mang theo Xa Bỉ Thi cùng tiểu Yêu rời đi.

Nhìn lấy bọn hắn biến mất, thanh niên hít sâu một hơi, thì thào nói:

- Luôn có một ngày, ta sẽ đạt tới tư cách đi theo ngài!

- Từ nay về sau, ta lấy tên Tù Mệnh, tất cả tồn tại có liên quan tới vận mệnh, ta đều muốn mạt sát!

Bị cầm tù ở trong ngọc thạch, để hắn tràn đầy hận ý với Vận Mệnh chi tử, Tù Mệnh chi ý, vì vậy mà lên.

Một bên khác, ba người Tần Quân trở lại Thiên Đế Thạch Điện.

- Ngươi đi xuống trước nghỉ ngơi đi!

Tần Quân nhìn Xa Bỉ Thi phân phó nói, Xa Bỉ Thi hổ thẹn, chắp tay hành lễ liền lui ra.

Sau khi hắn rời đi, Tần Quân mới nhìn tiểu Yêu nói:

- Ngươi rất không tệ, cùng trẫm hữu duyên, muốn cái gì, nói đi!

Nếu không có tiểu Yêu này, hắn rất có thể sẽ tổn thất một tên Tổ Vu, vậy thì không hay rồi.

Ngày sau Thập Nhị Tổ Vu cùng một chỗ cực hạn giác tỉnh, chính là chiến lực trọng yếu của hắn.

Tần Quân là một mực mong đợi bọn hắn thi triển Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận a!

Tiểu Yêu nhăn nhăn nhó nhó, cẩn thận từng li từng tí nói:

- Ta có thể trở thành một tên bộ hạ của ngài không? Dù không được ngài coi trọng cũng được!

Được chứng kiến thực lực của Tần Quân, nó liền tin phục.

Dù chỉ có thể làm thủ hạ vô danh tiểu tốt của Thiên Đế, nó cũng nguyện ý.

Dưới cái nhìn của nó, mình lại tu luyện thế nào, cũng rất khó trở thành cường giả đứng đầu, nhưng ở dưới trướng Thiên Đế liền không ai dám trêu chọc nó.

Tần Quân nghe mà thú vị, không nghĩ tới tên tiểu Yêu này có giác ngộ như thế, cười nói:

- Được, ngươi tên là gì?

Tiểu Yêu kích động quỳ xuống, vừa dập đầu vừa nói:

- Tiểu nhân không có tên, mong Thiên Đế Bệ Hạ ban tên.

Tần Quân quay người, đi đến trước Thạch Tọa ngồi xuống, trầm ngâm nói:

- Ngươi liền gọi Bách Lý Thủ Ước đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.