Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 88: Chương 88: Bãi trừ cấm vệ lệnh




- Nhớ được. Chỉ có điều ta không thích thương pháp.

Yến Tam thành thật trả lời. Hai người hoàn toàn không hạ giọng. Tần Quân nghe được khóe miệng co quắp. Đát Kỷ lại che miệng nở nụ cười.

Ta nhịn!

Tần Quân cắn răng nghĩ. Hắn lại là người từ thời đại tin tức trên địa cầu xuyên qua tới đây, tư tưởng hỗn độn, rất khó làm được tới trình độ tâm không tạp niệm giống như Yến Tam vậy. Đương nhiên quan trọng nhất chính là Yến Tam vốn chính là thiên tài tuyệt thế trong truyền thuyết.

Lần này, tốc độ Quan Vũ múa thương quả thực chậm hơn rất nhiều. Tần Quân cố gắng ghi nhớ mỗi một chi tiết.

Đợi Quan Vũ múa thương xong, Tần Quân tiếp nhận Ngân Long Tru Hồn, sau đó không nói một lời, bắt đầu chiếu theo khuôn mẫu, múa thương. Ngân Long Tru Hồn năm nghìn cân múa lên khó khăn tới mức nào. Còn chưa sử dụng ra ba chiêu, hắn cũng đã mệt tới mức thở gấp.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, một ít hài tử Yến gia không khỏi cười rộ lên.

Miễn miễn cường cường vung vẩy hết tất cả chiêu thức xong, Tần Quân mới để Ngân Long Tru Hồn xuống đất, nhìn đám người Yến Mạc Bắc trợn mắt nói:

- Các ngươi tới đây! Nếu như ai có thể giơ nó quá đỉnh đầu, tính như ta thua!

Đám người Yến Mạc Bắc tất nhiên không phục. Ngay cả những hài đồng kia cũng vậy. Nhưng chờ sau khi bọn họ đi cầm Ngân Long Tru Hồn, mới hiểu được trọng lượng Ngân Long Tru Hồn khủng khiếp tới mức nào.

Năm nghìn cân là trọng lượng khiến người bình thường khó có thể động được. Cho dù là tu sĩ Luyện Khí, chí ít cũng phải đột phá Trúc Cơ Cảnh mới có thể cầm được.

Đến lúc này, bọn họ không còn dám cười Tần Quân nữa, thay vào đó chính là sùng bái.

Bản thân lại nắm giữ quyền lực vô thượng, vẫn khắc khổ như vậy, phá tan nhận thức của bọn họ đối với hoàng tử.

...

Dưới màn đêm, bên trong Càn Chân Điện, Càn Hoàng Đế vừa buông xuống công việc trong tay sang một bên, lại nhìn về phía Trầm Duyên đứng bên cạnh, cười nói:

- Tiểu tử này xem ra là không muốn cấm vệ.

- Tam điện hạ tự có suy nghĩ của mình. Lão nô cũng đoán không được.

Trầm Duyên khẽ cười nói, dường như cái gì cũng không hiểu.

Đúng lúc này, ngoài điện truyền đến một giọng nói của thái giám:

- Bệ hạ, Ngũ điện hạ cầu kiến.

- Để cho hắn tiến đến.

Càn Hoàng Đế gật đầu nói. Hắn ngược lại muốn xem thử Tần Dự muốn nói gì.

Rất nhanh, Tần Dự liền vô cùng lo lắng chạy vào. Sau khi hành lễ, hắn với giọng điệu sốt ruột nói:

- Phụ hoàng, Tam hoàng huynh có phải đã nói gì đó với phụ hoàng hay không?

Trầm Duyên nheo mắt, trong lòng bỗng nhiên hiểu rõ dụng ý của Tần Quân.

Càn Hoàng Đế mặt không chút thay đổi nói:

- Trẫm muốn nghe một chút xem ngươi nói như thế nào.

Trong lòng Tần Dự thoáng động, nhất thời hiểu rõ Tần Quân khẳng định đã thêm mắm thêm muối, nói hắn thành đại ác nhân, dẫn đến trên mặt Càn Hoàng Đế cũng không có nụ cười.

- Là như vậy, Tam hoàng huynh muốn đến lựa chọn một trăm cấm vệ, ta không có ý kiến. Nhưng hắn không tôn trọng cấm vệ, thậm chí còn sỉ nhục đối phương, công bố cấm vệ quân đều là túi rượu thùng cơm, dẫn tới cấm vệ tức giận. Ta đang muốn hòa giải, vậy mà hắn xoay người lại rời đi, nói xem thường cấm vệ quân. Nhi thần lo lắng hắn chửi bới cấm vệ quân, đặc biệt tới giải thích với phụ hoàng, hi vọng phụ hoàng không nên trách tội cấm vệ quân.

Tần Dự giả vờ bất đắc dĩ nói. Trầm Duyên nghe được không khỏi lắc đầu.

Lúc này, Trầm Duyên mới ý thức được vì sao Tần Quân muốn hắn nói thật chuyện này. Nguyên nhân, hóa ra là đào hầm để cho Tần Dự nhảy vào.

- Thật sự là như thế phải không?

Càn Hoàng Đế âm trầm hỏi.

- Phụ hoàng có thể hỏi Chu giáo đầu.

Tần Dự giả vờ bị hiểu nhầm phát sinh ủy khuất. Hắn hiểu Trầm Duyên. Trầm Duyên chắc chắn sẽ không thiên vị bất kỳ một hoàng tử nào. Tần Quân thêm mắm thêm muối, hắn cũng sẽ nói dối. Hai người đều có sai. Trầm Duyên chỉ biết mở một con mắt nhắm một con mắt.

- Ban đầu dựa theo cách nói của Quân nhi, ngược lại là hắn có vẻ trẻ con.

Càn Hoàng Đế chậm rãi nói. Tần Dự nghe được sắc mặt đại biến.

Không xong!

Bị lừa!

...

Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Quân ngủ thẳng đến lúc tự nhiên tỉnh. Sau một hồi rửa mặt, hắn mới cầm theo Ngân Long Tru Hồn đi ra khỏi tẩm cung của bản thân.

- Điện hạ, chuyện tốt!

Vừa mới ra khỏi cửa, Yến Mạc Bắc liền hưng phấn chạy tới. Tần Quân nhìn thấy không khỏi buồn bực. Chuyện gì có thể khiến cho Yến Mạc Bắc cao hứng như thế?

- Ngũ hoàng tử Tần Dự bị tước đoạt lệnh cấm vệ!

Toàn thân Yến Mạc Bắc run rẩy nói. Tần Quân nghe được không khỏi nhíu mày. Ta ngất, nghiêm trọng như vậy sao? Tần Dự tiểu tử kia khẳng định ở trước mặt Càn Hoàng Đế phỉ báng hắn.

Lệnh cấm vệ có thể điều động cấm vệ của hoàng cung. Tính đến hiện nay, Càn Hoàng Đế cũng có một lệnh cấm vệ, tương đương với cấm vệ quân chỉ do hắn và Tần Dự sử dụng. Hiện tại Tần Dự bị tước đoạt lệnh cấm vệ. Sau này tự nhiên là không thể lại thuyên chuyển cấm vệ quân. Nếu như tự ý thuyên chuyển, chờ đợi hắn đúng là hình phạt tàn khốc hơn.

- Chà chà, thực sự đi tìm đường chết.

Tần Quân không che giấu chút nào sự hả hê của mình.

- Điện hạ, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Ta nghe nói nguyên nhân chuyện này là bởi vì điện hạ và Tần Dự tranh chấp?

Yến Mạc Bắc tò mò hỏi, trong mắt đều là vẻ cảm phục. Tần Quân vừa tới Vương Đô bao lâu, không ngờ có thể khiến cho Tần Dự đang giống như mặt trời ban trưa nhiều lần gặp phải thua thiệt.

Tần Quân cũng không giấu diếm, giảng giải chân tướng một lần. Yến Mạc Bắc nghe được, nghẹn họng nhìn trân trối. Như vậy cũng có thể được sao?

Chỉ có điều vừa nghĩ tới tính cách của hoàng đế, quả thực có thể thực hiện được. Tuy rằng Càn Hoàng Đế rất xem trọng Tần Dự, nhưng cũng không thể tha thứ Tần Dự khi quân phạm thượng. Nếu như đổi lại thành những quan viên khác, chắc hẳn đã trực tiếp bị loại bỏ chức vụ. Cho nên Tần Dự bị trừng phạt như vậy đã tính là nhẹ.

- Ha ha, ta sớm muộn sẽ đùa chết hắn!

Tần Quân cười to nói. Trong khi nói chuyện, hắn liền cầm thương đi tới trên mảnh đất trống trước mặt, bắt đầu luyện.

Hắn dù gì cũng là đến từ thời đại tin tức của địa cầu. Phương thức tư duy về bản chất có sự khác biệt với người của thế giới này. Hơn nữa hắn đi làm, lăn lộn trong xã hội nhiều năm, đoán ý qua lời nói và sắc mặt từ lâu đã làm tới mức chín muồi. Tần Dự lại yêu nghiệt mấy đi nữa, cuối cùng cũng chỉ là một thiếu niên, hơn nữa tư duy hạn chế, làm sao có thể thắng được hắn?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.