Bồ Đề Tổ Sư trấn an:
- Bệ hạ không cần lo lắng, thiên đạo có trật tự của chính mình, nó sẽ không vì chuyện gì mà phá hư trật tự.
Tần Quân gật đầu.
Nếu thật sự có người dám nhiễu loạn kế hoạch của hắn, cũng đừng trách hắn vô tình.
Bên kia, cùng với tin Thiên phôi truyền ra phảng phất có một bàn tay vô hình đang thôi động khiến tin tức kia rất nhanh liền truyền khắp Cổ Tiên giới.
Càng ngày càng có nhiều cường giả bay tới Tiên thành. Dù cướp không được Thiên phôi có thể thấy được phong thái của nó cũng tốt.
Trong lúc nhất thời, không khí Tiên thành càng trở nên khẩn trương.
Ba ngày sau, Tiên Tôn Cung bỗng dưng vang lên tiếng một nổ mạnh động trời, ngay sau đó một đệ tử Đạo Thương Đình từ trên đám mây ngã xuống cả người là máu, bộ dáng vô cùng thê thảm.
Tây Môn Thanh Cương lại hóa thành sao băng rớt xuống đụng tan biển mây, bùm một tiếng đánh sập một tòa lầu các khiến bụi bặm tung mù, sinh linh quanh đó ồ lên.
- Xảy ra chuyện gì?
- Đây không phải là Tây Môn Thanh Cương sao? Đình chủ Đạo Thương Đình!
- Tiên Tôn Cung lại bị tập kích?
- Chẳng lẽ lại là Phong Oa kia?
Toàn thành kinh động, đám cường giả bay dựng lên, nhất là các thiên kiêu đều trực tiếp nhảy tới trong mây.
Đám người Tần Quân cũng đi ra khách điếm, nhìn lên bầu trời.
Bồ Đề Tổ Sư trầm giọng nói:
- Lại là Phong Oa kia!
Đứa bé nghịch ngợm kia lại tới kiếm chuyện?
Tần Quân không nói gì.
Hắn đã sớm đoán được thằng nhóc ấy sẽ không an phận, không nghĩ tới nó thật sự xông vào Tiên Tôn Cung lần nữa.
Nhìn từng cường giả bay về phía Tiên Tôn Cung, Tần Quân cảm thấy đản đau.
Đám người kia cho rằng thật có Thiên phôi sao?
Bồ Đề Tổ Sư nhẹ giọng nói:
- Không còn kịp rồi.
Lời lão vừa dứt lại một tiếng nổ mạnh chấn động khắp Cổ Tiên giới vang lên cùng với tiếng cười của Phong Oa.
Trong Tiên Tôn Cung, từng cột đá sụp xuống, bụi đất tựa như hỏa diễm bắt đầu lan nhanh trên hành lang.
Đứa bé bộ dáng như tên ăn mày đi tới trước Ma Thai.
Không gian chung quanh tối đen, chùm sáng bên trên chiếu vào trên Ma Thai. Bên ngoài Ma Thai máu tươi lưu động, từng sợi kinh lạc nhảy lên khiến người không rét mà run.
- Khí huyết thật cường đại.
Đứa bé nhìn Ma Thai ánh mắt nóng cháy vô cùng.
Vì phòng ngừa Bồ Đề Tổ Sư lại xuất hiện ngăn trở mình, nó vươn tay đâm vào bên trong Ma Thai.
Phốc.
Nó kéo xuống một miếng thịt của Ma Thai nhét vào miệng ăn ngon lành, biểu tình say mê thỏa mãn giống như ăn được một thứ rất mỹ vị.
Lúc này, Ma Thai bắt đầu chấn động kịch liệt.
- Y… y….
Tiếng kêu quỷ dị cũng theo đó vang lên trong không gian hôn ám khiến người ta cảm thấy vô cùng kinh khủng.
Đứa bé chẳng thèm quan tâm, nó vẫn tiếp tục vui vẻ ăn huyết nhục của Ma Thai.
Bên ngoài Tiên Tôn Cung.
Một đám cường giả đang oanh kích Thiên cơ pháp trận của Tiên Tôn Cung, tu vi kém nhất trong đám đó cũng đạt tới Đại La Thủy Tiên.
Nam Tố Tiên Tử đứng phía trên đám mây trắng nhìn về phía Tiên Tôn Cung đôi mày thanh tú nhíu chặt lại, nàng lẩm bẩm nói:
- Cỗ khí tức này… sao lại giống như Ma khí?
Các thiên kiêu đều không có ra tay mà chỉ đứng bên ngoài vây xem.
Dù sao nơi này là tẩm cung của Thương Hoa Tiên Tôn, đám thiên kiêu bọn họ đại biểu cho các thế lực khác nhau cũng không thể xé rách da mặt với Thương Hoa Tiên Tôn được.
Các cường giả dám ra tay đa số đều là độc hành hiệp. Sau khi cướp đoạt Thiên phôi bọn họ sẽ lánh đời đợi đến khi thực dụng Thiên phôi ngộ ra đại đạo mới lại xuất thế.
Cũng không biết là ai truyền ra tin tức Thương Hoa Tiên Tôn đang bế quan bên ngoài mấy trăm năm cũng chưa quay về nên mới phóng đại dã tâm trong lòng đám cường giả kia.
An Như Mệnh cũng nhận thấy được không thích hợp.
Phàm là sinh linh tu vi đạt tới Nhập Thánh cũng cảm nhận được Ma khí, hơn nữa cỗ ma khí kia còn đang tăng nhanh với tốc độ không tưởng.
- Y…a…..a…..a………
Đúng lúc này, một tiếng kêu cực kì bén nhọn truyền ra từ sâu trong Tiên Tôn Cung văng khắp toàn bộ Cổ Tiên giới.
Nó giống như tiếng thét chói tai đến khàn cả giọng của trẻ con khiến kẻ nghe thấy đều rùng mình.
Tần Quân cũng đau đớn màng tai, ánh mắt bốn người Bồ Đề Tổ Sư nhìn chằm chằm phía trên.
Bùm!
Phong Oa đánh vỡ vách tường Tiên Tôn Cung, mặt nó dính đầy máu tươi. Tuy máu đó không phải của nó nhưng vẫn thấy thật kinh khủng.
- Mẹ nó! Thương Hoa tiểu nhi cũng dám nuôi thứ này! Lão điên rồi!
Đứa bé hoảng sợ kêu lên khiến đám cường giả đều đề phòng nhìn nó. Nhưng lập tức đứa bé liền lầm bầm lầu bầu nhảy vào biển mây đi mất, một khắc cũng không chịu ở lại.
Tiên Tôn Cung bắt đầu chấn động kịch liệt khiến toàn bộ ngọn núi cũng chấn động theo. Biển mây cuồn cuộn, lôi vân từ trên đè xuống, thiên lôi khởi động, một cỗ thiên uy tràn ngập khắp Tiên thành.
Bồ Đề Tổ Sư cau mày nói:
- Ma Thai thế nhưng bắt đầu xuất thế, xảy ra chuyện gì?
Lão bỗng nhiên nhìn thoáng qua thân ảnh đang nhanh chóng chạy trốn ra ngoài của thằng nhóc kia, khóe miệng giật giật.
Phục Hy bấm tay suy tính, sắc mặt trở nên ngưng trọng rồi nói:
- Đây là một ma vật tày trời, tinh không gặp nạn!
Triệu Công Minh cùng Cường Lương nghe được như lọt vào trong sương mù.
Tuy nghe không hiểu lắm nhưng bọn họ có thể cảm thấy được phía trên Tiên Tôn Cung có một cỗ ma khí kinh người đang tăng trưởng.
Phía trên biển mây, thiên lôi sét đánh.
Miêu yêu Tiểu Thất bên cạnh Nam Tố Tiên Tử thất kinh kêu:
- Tiên tử, chúng ta phải lui lại ngay, ma vật này rất khủng bố!
Không chỉ riêng nó, những cường giả còn lại cũng trở nên bối rối.
Cỗ ma khí kia khiến bọn họ thở không nổi, rất nhanh liền có sinh linh chịu không được áp lực xoay người rời đi.
Lúc này, hướng cửa thành tây truyền đến tiếng mắng đầy tức giận của thằng nhóc điên:
- Thương Hoa tiểu nhi! Ngươi dám lừa lão tử!
Lời nó vừa thốt ra, tất cả cường giả quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy vách tường bên trong thành dâng lên một quầng sáng màu tím nối thẳng lên mây. Nhìn lại thì cả Tiên thành đều bị quầng sáng màu tím ấy quấn quanh.
Đứa bé dùng hai đấm điên cuồng đập vào trên quầng sáng, đáng tiếc quầng sáng không hề hấn gì.
Ngoài thành, một thân ảnh như thần đứng ở trên bức tượng Trường Sâm Thương. Kẻ đó mặt một thân trường bào màu trắng, phía trên thêu đồ văn lửa cháy sống động đang phấp phới bay trong gió.
Đúng là Thương Hoa Tiên Tôn!
Kẻ đứng đầu Cổ Tiên giới, cường giả Hiển Thánh cảnh.
Khuôn mặt Thương Hoa Tiên Tôn cỡ bốn mươi tuổi, lông mi trắng như đao, ánh mắt sắc bén, toàn thân tản ra một cỗ khí tức xuất trần như hòa làm một với thiên địa.