Bắc Sư Vương cười khẩy nói:
- Ô, Tôn Như Đạo, ngươi thật sự làm điện chủ Thần Điện, nhãi ranh nhà ngươi có đủ tư cách không?
Tôn Như Đạo tái mặt.
Phía bên kia thành bảo Thần Điện xuất hiện một lỗ đen nhanh chóng khuếch lớn.
Ngay sau đó Lục Nhĩ Mi Hầu và ba đại yêu vương bước ra, yêu quân theo sau, số lượng khó mà đánh giá.
Lục Nhĩ Mi Hầu cười cuồng ngạo:
- Chậc chậc, kẻ thua cuộc nhà ngươi cũng dám đến giành Chúc Long?
Mặt Bắc Sư Vương dữ tợn hơn.
Nhóm Tôn Như Đạo xôn xao. Bắc Sư Vương từng thua con khỉ này?
Ba ngày trước Lục Nhĩ Mi Hầu đến đại náo một trận nhưng đấu ngang tay với Tôn Như Đạo, nghe nói nó đánh bại cường giả nổi tiếng đã lâu Bắc Sư Vương khiến mọi người sợ hãi.
Tôn Ngộ Không nhíu mày nói:
- Con khỉ đó . . .
Nhìn Lục Nhĩ Mi Hầu ánh mắt đầu tiên làm Tôn Ngộ Không cảm giác gặp thiên địch, chợt nhớ Viên Hồng từng nói có con khỉ sáu lỗ tai rất mạnh.
Tần Quân liếc qua Tôn Ngộ Không, cười khẽ:
- Bình tĩnh đi, chờ chút nữa giao cho ngươi đối phó Lục Nhĩ Mi Hầu.
Lục Nhĩ Mi Hầu?
Mắt Tôn Ngộ Không hấp háy.
La Sĩ Tín bất mãn la lên:
- Ta cũng muốn chiến!
Tần Quân phất tay nói:
- Yên tâm đi, không lo không có đối thủ!
Vừa dứt lời một hướng khác trong Thần Điện nứt ra cái khe không gian, các quan tài đá bay ra, từng tia ma khí tuôn ra từ khe hở quan tài.
Đám người Bắc Sư Vương, Tôn Như Đạo rung động nhìn.
Hắc Điệp Tiên Tử kinh kêu:
- Không thể nào! Tại sao Thi Hoàng Điện cũng đến!?
Sự việc vượt qua dự đoán của Hắc Điệp Tiên Tử.
Một quan tài đá dài năm thước bay đằng trước nhất đột nhiên mở ra, một thân hình đen thui chậm rãi đứng lên. Kẻ đó mặc áo đen hoa văn đỏ, tóc bạc phơ, trắng bệch như bị bệnh ngoài da, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, con ngươi màu bạc trắng làm người nhìn lòng lạnh lẽo.
Tôn Như Đạo rít qua kẽ răng:
- Thi Hoàng Điện Thập Tam Quân, Bành Chí Thiên!
Đám trưởng lão sau lưng gã run cầm cập.
Thi Hoàng Điện mạnh hơn Thần Điện nhiều, Thập Tam Quân nổi tiếng thiên hạ, kém nhất cũng cỡ Thái Ất Huyền Tiên cảnh viên mãn. Hơn một nửa người đến Đại La Kim Tiên cảnh, Bành Chí Thiên nằm trong số đó.
Tỳ Bà từ từ phun ra bảy chữ:
- Đại La Kim Tiên cảnh trung kỳ.
Tần Quân nhìn kỹ Bành Chí Thiên, gã toát ra tử khí.
Bành Chí Thiên lộ mặt làm Bắc Sư Vương, Lục Nhĩ Mi Hầu lặng im.
Quan tài đá sau lưng Bành Chí Thiên liên tục mở nắp, tổng cộng một trăm quan tài. Các bóng người áo đen đứng dậy, toàn là cường giả Thái Ất cảnh, hơi thở tụ lại với nhau làm Thần Vực chìm trong tĩnh lặng.
Bành Chí Thiên phớt lờ Bắc Sư Vương, Ngưu Ma Vương, Lục Nhĩ Mi Hầu, ánh mắt hờ hững nhìn Thần Điện, mở miệng nói:
- Giao Chúc Long ra, nếu không hôm nay Thần Điện sẽ xóa tên!
Giọng Bành Chí Thiên khào khào khiến người nghe nổi da gà.
Tôn Như Đạo biểu tình cực kỳ khó xem. Hắc Điệp Tiên Tử siết chặt nắm tay, mắt tràn đầy không cam lòng và khó tin.
Trong sáu điện ba địa thì Thi Hoàng Điện xếp hạng ba, cách Thần Điện rất xa. Hắc Điệp Tiên Tử không thể ngờ Thi Hoàng Điện sẽ giết tới, còn trực tiếp phái ra Bành Chí Thiên.
Bành Chí Thiên rất nổi tiếng trong Thập Tam Quân, danh tiếng được xương trắng chồng chất lên cao.
Lục Nhĩ Mi Hầu khó chịu la lên:
- Hừ! Ngươi đang lờ đi chúng ta?
Mặc dù hơi thở của đối phương rất mạnh nhưng Lục Nhĩ Mi Hầu không sợ.
Ba đại yêu vương sau lưng Lục Nhĩ Mi Hầu chưa đến Đại La cảnh nhưng ít nhất là Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ, viên mãn.
Bành Chí Thiên liếc Lục Nhĩ Mi Hầu một cái, biểu tình hờ hững như nhìn hoa cỏ ven đường. Rất nhanh Bành Chí Thiên lại nhìn thành bảo Thần Điện.
Đỉnh chóp tháp cao rung bần bật, sấm chớp tứ giăng. Hơi thở bên trong siêu khủng bố, rõ ràng Chúc Long sắp thành công thức tỉnh.
Bị Bành Chí Thiên lơ đẹp chọc giận Lục Nhĩ Mi Hầu:
- Đáng giận!
Lục Nhĩ Mi Hầu giơ gậy thép xông hướng Bành Chí Thiên, một gậy xé rách không khí, thân hình kiệt ngạo vụt qua bầu trời Thần Điện. Lục Nhĩ Mi Hầu muốn một gậy đập chết Bành Chí Thiên.
Đối diện Lục Nhĩ Mi Hầu thế tới rào rạt, Bành Chí Thiên nheo mắt giơ tay phải lên, ngón trỏ chỉ hướng nó. Ma khí bắn ra từ đầu ngón tay hóa thành trường mâu bay siêu nhanh tới gần Lục Nhĩ Mi Hầu.
Trong khoảnh khắc Lục Nhĩ Mi Hầu biến sắc mặt bản năng né tránh, nhưng vẫn bị trường mâu ma khí đâm qua phần eo, máu tươi tung toé.
Tôn Ngộ Không trợn to mắt trầm giọng nói:
- Mau quá!
Nét mặt La Sĩ Tín lộ vẻ kiêng dè. Tỳ Bà đến Đại La Kim Tiên cảnh hậu kỳ nheo mắt lại.
Bắc Sư Vương, Ngưu Ma Vương hút ngụm khí lạnh. Vừa ra tay đã bị thương Lục Nhĩ Mi Hầu siêu mạnh, rốt cuộc Bành Chí Thiên mạnh đến mức nào?
Bành Chí Thiên không nói một câu, lại nhìn tháp cao trên đỉnh Thần Điện. Tháp cao từ rung rung đến lắc lư, từng tia chớp giáng xuống bị Mậu Kim Ngăn Địch trận chặn lại, tháp cao không sứt mẻ.
Tôn Như Đạo nhìn Bành Chí Thiên chằm chằm, lạnh lùng nói:
- Bành Chí Thiên, Thần Điện chúng ta và Thi Hoàng Điện chưa bao giờ có liên quan . . .
Thi Hoàng Điện vừa xuất hiện khiến Tôn Như Đạo tự động xem như thuộc hạ của Yêu Tổ, Yêu Hoàng.
Tôn Như Đạo chưa nói hết đã bị Bành Chí Thiên ngắt lời:
- Kẻ yếu không có tư cách nói chuyện đó.
Bành Chí Thiên giơ hai tay lên, các lỗ đen lớn nhỏ khác nhau hiện ra sau lưng gã, những xác chết bò ra. Hình ảnh kinh dị khủng bố, làm mọi người sống lưng lạnh toát.
Nói chúng nó là xác chết vì đôi mắt trống rỗng, thân thể mục nát mức độ khác nhau, như ác quỷ bò ra từ địa ngục.
Tần Quân nhướng mày, bởi vì hắn cảm nhận áp lực mạnh mẽ từ những xác chết.
Tỳ Bà nhíu mày nói:
- Những thi nô này đều có tu vi Thái Ất Huyền Tiên cảnh!
Con ngươi Tần Quân co rút, đưa mắt nhìn Bành Chí Thiên triệu hoán ra bảy mươi hai thi nô, tương đương với bảy mươi hai Thái Ất Huyền Tiên?
Bắc Sư Vương, Lục Nhĩ Mi Hầu hết hồn, không dám khiêu khích Bành Chí Thiên nữa.
Bành Chí Thiên phất tay, bảy mươi hai thi nô Thái Ất Huyền Tiên cảnh xé gió bay hướng Thần Điện.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Các thi nô liên tục đụng vào Mậu Kim Ngăn Địch trận, đập màn sáng nổi lên sóng gợn.
Bảy mươi hai Thái Ất Huyền Tiên đụng mạnh làm Mậu Kim Ngăn Địch trận dao động. Các trưởng lão Thần Điện hãi hùng nhìn, hàng trăm vạn thủ vệ nuốt nước miếng.
Đại chiến sắp bùng nổ.
Bắc Sư Vương quát to:
- Các ngươi cũng lên!
Tuy không đánh lại Bành Chí Thiên nhưng có thể dùng số lượng kiềm chế rồi thừa dịp loạn cướp đi Chúc Long.