Chiến Thần?
Mọi người rùng mình, Dương Tiễn nheo mắt.
Tuy chỉ là một câu nói đùa nhưng quân không nói giỡn, Tần Quân đang ám thị thân phận tương lai của Dương Tiễn sao?
Kim Thiền Tử vừa ngáp vừa lẩm bẩm:
- Chỉ là công danh.
Dương Tiễn bực bội đốp lại, không chút nể mặt:
- Xì, ngươi ghen tỵ chứ gì.
Kim Thiền Tử đã thói quen, lười cãi lại.
Tần Quân lắc đầu cười nói:
- Chúng ta đi tiếp theo.
Chiến đấu lần này Tần Quân thu hoạch được lớn nhất, quan trọng nhất là hắn phát hiện mình có thể nhìn bên trong Mệnh Vận Chi Luân.
Trước kia Tần Quân không biết Mệnh Vận Chi Luân giấu nơi nào trong người, giờ thì biết rồi. Xem ra xương rồng hiển hóa năm con giao long rất bất phàm.
Tần Quân nhảy lên mây mù Dương Tiễn ngưng tụ ra, hắn vội xem xét Mệnh Vận Chi Luân trong người.
Mệnh Vận Chi Luân lơ lửng trên Kim Đan, nhìn gần thì thấy xương rồng nằm bên trên, Tần Quân đưa thần thức vào tìm kiếm.
Ầm!
Linh hồn trùng kích khủng bố đánh tan thần thức của Tần Quân, làm hắn rơi vào hoảng hốt nửa ngày mới tỉnh táo lại.
Tần Quân cau mày thầm nghĩ:
- Xảy ra chuyện gì?
Tần Quân không chết tâm tiếp tục đưa thần thức vào tìm kiếm.
***
Tiểu Ma Quân vừa bay nhanh vừa rít qua kẻ răng, biểu tình cực kỳ khó xem:
- Đáng giận!
Sau khi biết thực lực của Tần Quân và Dương Tiễn thì lòng tự tôn của gã vỡ nát.
Gì mà thiên tài số một Hắc Ma Vực, chỉ là trò cười.
Thực lực thật sự của Tần Quân không bằng Tiểu Ma Quân, nhưng nhờ Mệnh Vận Chi Luân tăng phúc, phải nói gã rất xui xẻo mới đụng độ Tần Quân. Còn là trước khi Tần Quân chưa nổi tiếng trong Quan Thiên Đại Hội, làm Tiểu Ma Quân đứt dây thần kinh cảm thấy bị kẻ vô danh đánh bại.
Một đường bay đi, rất nhanh Tiểu Ma Quân gặp thiên tài khác cũng đến từ Hắc Ma Vực.
Hắc Ma Vực là vực xếp thứ hai trong Quan Thiên Đại Hội, thiên tài thực lực rất mạnh, đến nay Hắc Ma Vực có nhiều người sống nhất.
Thiên tài Hắc Ma Vực chào hỏi:
- Quân huynh . . .
Tiểu Ma Quân phớt lờ người đó bay lướt qua đỉnh đầu.
Thiên tài Hắc Ma Vực rủa thầm, sau đó lắc đầu rời đi:
- Xì, lên mặt cái gì!
Tiểu Ma Quân tính tình táo bạo bắt đầu phát cuồng khiêu chiến các thiên tài của vực khác, trong Quan Thiên Giới dấy lên gió tanh mưa máu.
Có người nói Tiểu Ma Quân bị người hù sợ bỏ chạy nên mới quê quá hóa giận, người hù sợ gã là thiên tài nào đó trong đội Tần Quân.
Tin tức lan ra ngoài chấn động nguyên Quan Thiên Giới.
Quan Thiên Giới không hạn chế thời gian, nhiều thí sinh tạm kết bạn, ngẫu nhiên giao lưu tin tức, điều này giúp các thí sinh trong thời gian nhanh nhất biết ai không thể chọc vào.
Nam Vực luôn bị người bỏ qua bắt đầu chen vào mắt nhiều thí sinh hơn.
Thời gian trôi nhanh, hai ngày qua đi.
Trên Thánh Đế phong, trong cung điện Lưu Bá Ôn cư ngụ.
Một binh sĩ vội vàng chạy vào:
- Báo!!!
Thánh Đế phong rất cao, trừ núi cao nhất hơn một ngàn năm trăm trượng là chỗ Thánh Đế cư ngụ, quan viên khác không được ra vào tùy tiện, những cung điện bên dưới cho quan lớn và đại tướng cư ngụ.
Làm trung tâm của Nam Vực Thiên Thế Giới, linh khí trên Thánh Đế phong rất đậm, nên vào đây ở không chỉ có vinh dự còn giúp ích rất lớn cho việc tu hành.
Lưu Bá Ôn nhíu mày hỏi:
- Có chuyện gì?
Tuy tu vi của Lưu Bá Ôn thấp nhưng năng lực chấp chính rất mạnh, có uy vọng cao.
Binh sĩ quỳ dưới đất run giọng nói:
- Bình Thiên Yêu Tôn lại dẫn đại quân yêu tộc đến tấn công, đã đánh vào ma đạo!
Trước khi Tần Quân xuất hiện Bình Thiên Yêu Tôn là ác mộng của nguyên Thánh Triều.
Lưu Bá Ôn nói nhanh nhưng được một nửa thì sửa miệng:
- Lập tức truyền Hoàng Phong tướng quân . . . không! Ta tự đi tìm Cửu Linh Nguyên Thánh!
Sau khi Bình Thiên Yêu Tôn bị đánh bại thì ngóc đầu trở lại, chắc chắn có cách ứng đối Tam Muội Thần Phong của Hoàng Phong Đại Vương, tiếp tục phái Hoàng Phong Đại Vương đi thì không bảo hiểm, nên mời Cửu Linh Nguyên Thánh càng mạnh ra tay mới được.
Tần Quân không ở, Lưu Bá Ôn không dám để Thiên Đình Đại Tần mạo hiểm. Vì địa vị của Cửu Linh Nguyên Thánh siêu cao, còn cao hơn Lưu Bá Ôn nên gã phải tự mình đến cửa viếng thăm.
Dịch lão đầu mạnh nhất thì Lưu Bá Ôn không mời được, lão già kia rất lười, không có mệnh lệnh của Tần Quân thì không ai sai khiến được.
Ngưu Ma Vương đấu với Cửu Linh Nguyên Thánh là đề tài mà nhiều người Hoa Hạ kiếp trước mê Tây Du Ký hay thảo luận, tiếc rằng Tần Quân không được thấy tận mắt.
***
Hôm nay nhóm Tần Quân đến một chỗ đất bằng.
Khí Vận Trụ của Tần Quân đã lên cao hai trăm chín mươi thước, sau khi được khí vận tôi thể hắn trở nên càng mạnh, đánh nhau với thí sinh khác hầu như một chiêu hạ gục. Trong vòng năm ngày Tần Quân đã đánh bại một trăm ba mươi người, đánh chết năm mươi bảy người.
Danh tiếng Tần Thánh Đế Nam Vực càng lan càng xa, cộng thêm thiên tài Nam Vực trong đội tuyên bố Tần Quân hù Tiểu Ma Quân sợ ướt quần, trong Quan Thiên Giới bàn tán rất nhiều về Tần Thánh Đế, có một điều chắc chắn rằng Tần Quân đã mạnh mẽ chen chân vào hàng thiên tài đỉnh cấp.
Dương Tiễn lên tiếng:
- Phía trước có người!
Cả nhóm ngừng lại.
Tần Quân đi giữa đội vẫn đang nghiên cứu Mệnh Vận Chi Luân, năm ngày qua tuy nó hiện ra nhưng hắn không thể khống chế, làm hắn buồn bực.
Tần Quân không ngẩng đầu lên nói:
- Mặc kệ đó là ai, tiếp tục đi tới.
Trong Quan Thiên Giới hắn còn cần sợ ai?
Dương Tiễn trầm giọng nói:
- Là năm cường giả Thái Ất Tán Tiên cảnh.
Mọi người hít thở dồn dập. Nghe ba người Tần Quân đối thoại bọn họ dần hiểu Thái Ất Tán Tiên cảnh có ý nghĩa gì.
Thánh Hoàng lúc trước cầm quyền chỉ xếp chót trong Thái Ất Kim Tiên cảnh, bây giờ đằng trước xuất hiện năm cường giả cao hơn Thánh Hoàng một đại cảnh giới, làm sao bọn họ giữ được bình tĩnh?
Tần Quân ngẩn ngơ, Kim Thiền Tử sắc mặt âm trầm. Cường giả Thái Ất Tán Tiên cảnh thì dù gã dốc hết sức cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình, càng đừng nói là năm cường giả Thái Ất Tán Tiên cảnh.
Tần Quân trầm giọng hỏi:
- Có nắm chắc không?
Những người khác không dám xen lời, hồi hộp nhìn Dương Tiễn.
Trong đội đã tăng lên ba mươi hai người, đám thiên tài này dù được Tần Quân che chở nhưng sau khi xông xáo bên ngoài đã nhanh chóng trưởng thành, tầm mắt và kinh nghiệm của họ tăng cao nhiều. Đi theo Tần Quân mở ra các cánh cửa đến thế giới mới, dù một số người trong lòng mâu thuẫn với hắn thì hiện tại chỉ còn lại sùng bái.
Khi hiểu rằng mình không cách nào vượt qua ai đó, nếu không có thù hận thì rất dễ nảy sinh sùng bái.&